- Quân vương sớm biết việc này, trưởng lão có thể yên tâm làm việc.
Linh Phượng vẻ mặt bình tĩnh nói, không chút nào cảm thấy bất ngờ. Dương Phàm cảm giác sâu sắc sự cường đại của mạng lưới tin tức Ám Huyết Vương Triều. Ước định của mình với Vũ Văn gia tộc chỉ giới hạn giữa mình và nội bộ đối phương, nhưng vẫn không giấu được tầm mắt Ám Huyết Vương Triều.
- Quân vương không có ý kiến gì?
Ngược lại Dương Phàm có chút kinh ngạc.
Hắn thân là trưởng lão cùng Dược sư tọa trấn của Ám Huyết Vương Triều, lại trợ giúp con cháu tinh anh Vũ Văn gia tộc đi Cửu u Bí Cảnh, dường như có chút không hợp tình. Nếu bởi vì lần Cửu u Bí Cảnh này mà hắn bỏ mình vậy Ám Huyết Vương Triều mất không cái giá phải trả âm thầm duy trì
Linh Phượng mĩm cười:
- Dương trưởng lão có thể chiến đấu với Vô Song mà không bại. Quân vương có đánh giá rất cao với thực lực của ngài. cũng không quá lo lắng an nguy của ngài. Hơn nữa. thành viên trong Ám Huyết Vương Triều sở trường là ám sát. mà không phải là dùng hình thức đoàn thể tiến vào.
Dương Phàm gật đầu. Lần này Ám Huvết Vương Triều xé lẻ ra hành động đối với Dược sư cũng không có nhu cầu gì. Dược sư chỉ có đặt trong đoàn đội mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
- Đúng rồi, ngươi có biết Hồ Phi đi đâu không?
Dương Phàm nhớ tới một chuyện, thình lình hỏi.
- Hồ Phi?
Linh Phượng lắc đầu:
- Hắn không trong tầm mắt của Ám Huyết Vương Triều chúng ta. Nếu trưởng lão muốn tìm. có thể tăng thêm nhân thủ đi tìm.
Xem ra, Hồ Phi cùng không phải đối tượng chú ý trọng điểm của Ám Huyết Vương Triều.
- Thôi.
Dương Phàm khẽ thở dài một hơi:
- Nếu hắn trở về Vụ Liễu trấn. ngươi nghĩ cách liên hệ. nói cho hắn biết tung tích của ta. Nếu có hứng thú gọi hắn đến Cửu u Bí Cảnh.
- Dạ.
Linh Phượng cười cười. nàng đương nhiên biết được dụng ý của Dương Phàm. Nếu Dương Phàm ở trong Cửu u Bí Cảnh được trợ lực cường đại Hồ Phi này, sẽ có thêm vài phần thắng. Sáng ngày hôm sau, Dương Phàm để lại nhà một phong thư cho đệ đệ Dương Lỗi, trong đó giảng giải mục đích chuyến đi này của mình, ích lợi càng lớn nguy hiểm cũng càng lớn. Chuyến đi Cửu u lần này, bản thân Dương Phàm cùng không nắm chắc toàn thân trở ra cho nên hắn mới để lại phong thư này. để phòng bị vạn toàn.
Trời vừa tờ mờ sáng. Dương Phàm chân đạp Thanh Phong Kiếm rời khỏi Vụ Liễu trấn còn đang chìm trong mộng đẹp. Một hơi bay ra mấy trăm dặm, đến một nơi. Dương Phàm đột nhiên dừng lại.
Bá-
Hắn đưa tay ra, trong lòng bàn tay có thêm một ngọc bội màu đen. Vật này là bằng chứng thân phận sau khi hắn đăng ký ở trận doanh tán tu ma đạo một năm trước, có thể cảm ứng lẫn nhau.
Nếu gia nhập trận doanh Vũ Văn gia tộc, vật này không thể để lại trên người.
Dương Phàm nghĩ một hồi, thu ngọc bội màu đen này vào trong kho hàng Tiên Hồng Không Gian, cũng không phá hủy. Đưa nó để vào trong Tiên Hồng Không Gian. có thể ngăn cách cảm ứng. Cho dù hắn đứng trước mặt Huyết Ma lão thất, đối phương cũng không có khả năng nhận ra hắn. Đại khái phi hành hơn nửa ngày, đến lúc bóng đêm mông lung. Dương Phàm dọc theo Thanh Giang Hà chạy tới Tú Ngọc Các trước kia. Giờ khắc này, lưu vực Thanh Giang Hà rất ít người. Pháp Khí chở tu sĩ Luyện Khí KỲ trước kia cũng không còn tồn tại, về phần giao dịch phường thị trên nước của Tú Ngọc Các, giờ phút này hiện ra trước mắt là một đống hỗn độn. Lầu các, hành lang, đình đài trước kia đều đà bị hủy hoại. Dương Phàm bay đến một nơi nào đó còn dừng một chút. Tòa lầu các sụp đổ dưới chân chính là Dược Vương Các lúc trước.
- Đáng tiếc... Một tiên cảnh trên nước như thế.
Dương Phàm có thể nhìn đến một số thi thể tu sĩ, mặc dù đẽ qua mấy ngày nhưng vẫn có thể ngửi được vài tia máu tanh như trước. Khẽ thở dài một hơi Dương Phàm lập tức bay về phía vành đai Vô Danh u Lâm.
Dọc theo đường đi. Dương Phàm còn gặp không ít tu sĩ. trên cơ bản đều từ Ngưng Thần KỲ trở lên. Tiến vào Cửu u Bí Cảnh có một hạn chế. Tuổi không thể vượt qua năm mươi mà tu vi cũng hạn chế ở bậc thấp. Cho nên những tu sĩ lui tới này, tuổi cũng không lớn. Hầu hết đều là Ngưng Thần Kỳ, còn có một số Luyện Khí Đại Viên Mãn, về phần tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đó chính là lông phượng và sừng lân. Thẳng đến khi Dương Phàm tới Cửu u Bí Cảnh cũng không gặp được bao nhiêu tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
ừ. quả nhiên có chút biến hóa! '
Dương Phàm chăm chú nhìn Cửu u Bí Cảnh phưong xa, ma khí xung thiên tồn tại trước kia trên cơ bản đều đã thu liễm. Đập vào mắt là một tầng bóng mờ màu đen, bao phủ khu vực phạm vi hai trăm dặm giống như một không gian độc lập. Bóng mờ màu đen thật lớn kia còn lộ ra một tia linh khí dao động mịt mờ, hoàn toàn khác với tình hình đáng sợ lúc trước. Phía trước Cửu u Bí Cảnh, mấy ngàn tu sĩ trú chân đều là tinh anh đến từ các thế lực và tán tu chính ma của Ngư Dương quốc.
Tu vi Dương Phàm giữ ở trình độ Ngưng Thần sơ kỳ, đến nơi đây căn bản là nhỏ bé không đáng kể; không khiến bao nhiêu người chú ý. Hắn phi hành không nhanh không chậm, triển khai cảm quan, tính toán thực lực mạnh yểu thế lực các nơi, ở giữa trận doanh các nơi có ba khu vực tản mát ra khí tức cường đại nhất, số lượng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đều có rất nhiều, còn có một số càng cường đại, Dương Phàm căn bản không dám nhìn nhiều.
Hắn đoán ba trận doanh ở giữa kia hẳn là ba tông môn cao nhất Ngư Dương quốc: Thanh Nguyên Môn, Ma Dương Tông, Vô Ưu cốc.
Trận doanh bốn gia tộc lớn kinh đô ở về phía tây. Dương Phàm rất nhanh liền tìm được. Rất nhanh, một đám khuôn mặt quen thuộc, hiện lên trong cảm quan của Dương Phàm. Dù sao hắn ở kinh đô một thời gian không ngắn người quen biết không hề ít.
- Dương thần y... Kia không phải Dương thần y sao?
Rất nhanh, trong bốn gia tộc tu tiên kinh đô có người nhận ra thân phận Dương Phàm.
- Các ngươi xem. Ngay cả kinh đô đệ nhất thần y đều đến.
Trong trận doanh bốn gia tộc tu tiên kinh đô, gợi nên một tràng nghị luận, các tu sĩ đều đưa mắt nhìn Dương Phàm phi hành không nhanh không chậm, cảm nhận được vài ánh mắt căm thù. trong đó đại bộ phận đều đến từ trận doanh Kinh đô Dương gia. Đương nhiên, trừ bỏ ánh mắt địch ý ra, Dương Phàm còn nghênh đón càng nhiều ánh mắt thân thiện. Dù sao cũng là Dược sư Tu Tiên Giới, đã xem bệnh cho rất nhiều người, đạt được nhân tình không phải số ít.
Cứ như vậy một hồi có hai, ba tu sĩ lên tiếng bắt chuyện hỏi thăm Dương Phàm, cảm tạ ân từng trị liệu. Đối với họ, Dương Phàm đều mĩm cười gật đầu, trong lòng cũng có chút thoải mái. Đích xác thân là Dược sư, Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư ở Tu Tiên Giới có địa vị cao cả, đi đến đâu cũng đều được hoan nghênh. Nếu Dương Phàm cố ý đi giao lưu quan hệ; khẳng định sẽ có nhân mạch rộng lớn ở Tu Tiên Giới. Tuy nhiên, hắn đối với điều này cũng không hứng thú gì.
Vèo vèo vèo~
Đúng lúc này, trong trận doanh Vũ Văn gia tộc bay ra vài tu sĩ Ngưng Thần Kỳ, trong đó một nam một nữ cầm đầu. Chính là Vũ Văn Lân và Vũ Văn Nhu.
- Dương Dược sư. Cuối cùng người cũng đến. Bởi vì Cửu u Bí Cảnh xảy ra đột biến mới không thể không gấp rút mời người tới đây. Cũng không nghĩ tới, nửa năm không gặp tu vi Dương Dược su đột nhiên tăng mạnh.
Lên tiếng là Vũ Văn Nhu mặt hoa mĩm cười. Nàng mặc váy dài màu lam, diện mạo tuy không tính là tuyệt mỹ nhưng khi chất điềm tĩnh dịu dàng. Giờ phút này thấy được tu vi chân thật của Dương Phàm, trong con mắt sáng lộ ra vài tia kinh ngạc và vui mừng.
VŨ Văn Lân cũng hơi lộ vẻ kinh dị nhìn về phía Dương Phàm. Nửa năm trước, đối phương còn là tu sĩ Luyện Khí Kỳ, hiện tại lại bước vào Ngưng Thần Kỳ. Tiến độ như thế thật là kinh người.
- Ha ha. Vũ Văn tiểu thư quá khen rồi Cửu u Bí Cảnh chính là sự kiện long trọng của tinh anh mới trong Ngư Dương quốc chúng ta. Có thể được tham gia là vinh hạnh của Dương mỗ.
Dương Phàm hết sức khách sáo nói.
- Dương Dược sư theo chúng ta tới...
Vũ Văn Nhu dẫn chúng tu sĩ đưa Dương Phàm tiến vào trận doanh thuộc về Vũ Văn gia tộc. Tình huống như thế khiến cho mấy đại gia tộc khác ở kinh đô chú ý. Trong trận doanh Kinh đô Dương gia.
- Quả nhiên. Vũ Văn gia tộc này sẽ dẫn thần y này vào Cửu u Bí Cảnh.
Nói chuvện là một vị trung niên văn nhã, tay cầm chiết phiền, phong độ tao nhã. Người này đúng là Từ tiên sinh người từng gặp mặt Dương Phàm một lần.
- Từ tiên sinh. Hắn... hắn khi nào bước vào Ngưng Thần Kỳ?
Dương Vũ mặc áo trắng ở bên cạnh kinh ngạc nói miệng há hốc, bộ dạng khó có thể tin.
- Ồ?
Từ tiên sinh cũng cả kinh:
- Lần trước đi Dương gia bảo, ta từng cố ý kiểm tra thân thể hắn, pháp lực mất hết. Hiện tại mới không được hai năm, hắn liền tấn chức Ngưng Thần Kỳ. Điều này sao có thể?
Lúc trước ở Dương gia bảo. Từ tiên sinh từng phỏng đoán: Dương Phàm ít nhất cần mười năm mới có thể khôi phục lại tu vi vốn có. Nhưng mà, chuyện phát triển thường bị nhiều nhân tố và ẩn số tác động thường sẽ không phát triển dựa theo lý tưởng.
Thời gian mới không được hai năm. Dương Phàm liền khỏi phục tu vi vốn có. Điều này vượt qua dự đoán của hai người. Nếu để Từ tiên sinh cùng Dương Vũ biết, Dương Phàm không chỉ khôi phục tu vi vốn có, còn vượt qua một cảnh giới rất cao. Không biết bọn họ sẽ có ý nghĩ gì?
- Xem ra lời đồn không giả. Người này gặp một phen kỳ ngộ hoặc là được cao nhân chỉ điểm.
Từ tiên sinh trầm ngâm nói.
- Này sao có khả năng...
Trong lòng Dương Vũ có chút bất an, mơ hồ cảm thấy vài tia uy hiếp. Giờ này khắc này, trong đầu hắn đột nhiên hiện ra cảnh tượng gặp Dương Phàm lần đầu tiên. Lúc ấy, ở trên Vấn Thiên đại hội .
Thiếu niên pháp lực mất hết, một đầu tóc bạc gặp phần đông trào phúng và cười lạnh, vẫn bình tĩnh tự nhiên cỡ nào. Một đôi mắt lạnh, bàng quang thế giới vinh nhục không sợ hãi.
Có lẽ... Đó không phải ngẫu nhiên.
Hai tay Dương Vũ nắm chặt không ngừng run lên.
Hai năm gần đây, gia tộc cho hắn rất nhiều linh dược phụ trợ mới từ Ngưng Thần sơ kỳ tăng lên tới Ngưng Thần hậu kỳ. Tiến độ này đã được xưng là thần tốc, nhưng so với Dương Phàm. lại không đáng nhắc tới.
- Người này đích thật là một uy hiếp tiềm tàng. Hiện tại lại được Vũ Văn gia tộc che chở, sau lưng còn có cao nhân không ai biết. Chúng ta rất khó ra tay với hắn.
Hai mắt Từ tiên sinh hơi híp lại, bắn ra một luồng hàn quang:
- Tuy nhiên. Chúng ta còn có hai lần cơ hội ra tay với hắn.
- Hai lần cơ hội?
Dương Vũ đầy mặt vui vẻ.
Khóe miệng Từ tiên sinh nặn ra một tia ý cười âm mưu:
- Lần đầu tiên chính là Cửu u Bí Cảnh lần này. Hắn chung quy là một Dược sư, sức chiến đấu có hạn. Trong lúc hỗn loạn, tìm cơ hội ra tay với hắn, về mặt chi tiết chờ lát nữa bàn kỹ.
- Cơ hội thứ hai chính là Vấn Thiên đại hội Dương gia bảo một năm sau. Dựa theo hứa hẹn lần trước, các ngươi còn có một lần quyết chiến chưa xong. Đến lúc đó. trong tỷ đấu chính thức cho dù ngươi giết chết hắn trước bao người, Vũ Văn gia tộc cũng không thể truy cứu chuyện này.
- Ta hy vọng có thể giết chết hắn trong Cửu u Bí Cảnh!
Dương Vũ cảm thấy bất an thật sâu, khó có thể che giấu sát khí trong mắt.
/1059
|