Giai Kỳ cùng Tần Duệ và Cao Ý ngồi xuống sofa mặc kệ Cao Gia Thành đang ngơ ngác. Tần Duệ cười với Giai Kỳ sau đó cầm tờ giấy ghi ngày tháng năm sinh của cô rồi nói: "Cô Tống đây là một tiểu thư xinh đẹp tài năng, chí hướng cao hoài bão lớn. Nhưng muốn trở thành phượng hoàng lửa thì phải che giấu đi năng lực và chờ đợi. Trong lá số tử vi có Sát, nên cẩn thận mọi chuyện."
Giai Kỳ đáp: "Cảm ơn thầy, tôi không có tham vọng trở thành phượng hoàng lửa, tôi chỉ muốn sống cuộc đời bình thường cùng với người chồng tuyệt vời của tôi thôi."
Cao Gia Thành nhìn Giai Kỳ, biểu tình vô cùng bất ngờ về lời mà cô vừa nói ra. Tần Duệ lại quay sang hắn: "Ông chủ Cao đây rất giàu có, hôn nhân trông có vẻ rất tốt nhưng có khúc mắc. Có người thứ ba phá hoại."
Cao Gia Thành nghe Tần Duệ nói thế liền cười lớn: "Thầy hay quá, thế nói cho tôi biết kẻ nào dám phá hoại hôn nhân của tôi đi?"
Không đợi Tần Duệ phản ứng Cao Gia Thành đã tiến đến kéo tay lôi thẳng ra cửa: "Cảm ơn thầy rất nhiều, bây giờ thì cút khỏi đây ngay lập tức, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát."
Cao Ý thấy Cao Gia Thành phản ứng hơi thái quá nên vội vàng chạy đến gỡ tay hắn ra khỏi người Tần Duệ: "Anh, sao anh làm vậy chứ, thật là mất lịch sự mà."
Cao Gia Thành bày tỏ thái độ không hài lòng của hắn một cách thẳng thắn, mọi người trong nhà từ trợ lý, đến mấy cô giúp việc ai cũng không dám can thiệp.
...
Cao Gia Thành có công việc phải đi công tác xa một tuần. Giai Kỳ trở thành chủ nhân của căn biệt thự mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do cô quản lý, Cao Gia Thành không yên tâm lo lắng người nhà hắn sẽ đến làm phiền, mèo nhỏ của hắn sẽ hoảng sợ nên cho vệ sĩ canh cửa không để ai vào, Giai Kỳ đi đâu cũng sẽ có người bảo vệ.
"Tôi... Tôi là bạn của Tiểu Bạch, tránh ra cho tôi vào." – Một thanh niên mặc hoodie đen trùm đầu, đội mũ lưỡi trai đen, mang kính râm và khẩu trang đen, một thân người toàn màu đen đứng ngoài cổng la hét. Hai người vệ sĩ kiên quyết chặn lại không cho cậu ta vào bên trong. Giai Kỳ vừa tắm xong tóc còn chưa kịp sấy khô, nghe ồn ào vội vàng chạy ra.
"Bạn tôi, cho cậu ấy vào." – Giai Kỳ nắm cổ tay người thanh niên đi vào nhà, cô quay qua người thanh niên cười nói: "Tần Duệ sao cậu đến sớm quá vậy, Cao Ý còn chưa tới."
Tần Duệ ngồi phịch xuống chiếc ghế bằng bông của Giai Kỳ, cởi hết phụ kiện trên người ra, thở như vừa chạy bộ ba trăm cây số.
"Cậu nói xem người chồng tuyệt vời của cậu là sợ cậu bị người khác ức hiếp hay là sợ cậu ức hiếp người khác vậy."
Giai Kỳ rót cho Tần Duệ một cốc nước nhẹ nhàng nói: "Cậu nói nhảm cái gì vậy, tớ làm gì biết ức hiếp ai chứ."
Ngày còn học ở nước ngoài, Tần Duệ cùng với Cao Ý rất hay chọc tức những du học sinh khác và những lúc như vậy Giai Kỳ bắc đắc dĩ phải dùng cái đầu thông minh và cái miệng lanh lợi để cãi nhau với họ. Tần Duệ vốn không thích về nước, cậu bị cuốn hút bởi lối sống nhộn nhịp và không bị ai quản thúc, nhưng gần đây Tần Duệ bị "bắt" về để học các công việc kinh doanh. Cậu ta là con cưng của ông chủ tập đoàn xuất nhập khẩu lớn nhất nhì khu vực, thay vì làm kinh tế và nối nghiệp gia đình thì cậu ta có đam mê bán vật phẩm phong thủy tâm linh, cũng là kinh doanh nhưng mà nó lạ lùng so với người khác lắm. Cái biệt danh "Tiểu Bạch" của Giai Kỳ cũng do cậu ta đặt, Tần Duệ giải thích là do vóc dáng và làn da của cô nên gọi như vậy là hợp lý.
"Tiểu Bạch, theo tôi thấy chắc chắn "người chồng tuyệt vời" của cậu đi hẹn hò với hồ ly Hiểu An rồi." – Tần Duệ nhấn mạnh bốn chữ, mỉa mai Giai Kỳ, cậu đưa điện thoại trước mặt cô nói "Đây, xem đi, tin tức sáng nay. Hiểu An bị bắt gặp đi ăn sáng cùng người tình doanh nhân."
/33
|