Triệu Hân đã nghe về sự thật về quá khứ của mình nên bây giờ hắn đang phải nằm suy tư về tương lai của mình sẽ thế nào
Trong căn phòng rất quen thuộc vớt Triệu Hân, không trang trí gì cả có mỗi cái giường và 1 tủ quần áo,căn phòng nhỏ mà Triệu Hân luôn ở giống như căn phòng bị cách ly khỏi gia đình.Căn phòng im lặng bỗng có người mở cửa đi vào
Triệu Ngân: xuống ăn cơm thôi em
Triệu Hân: Chị cứ xuống trước đi
Triệu Ngân đến ngồi ở đầu giường: đã lâu rồi chị không đến căn phòng này, chắc là từ lúc ông mất đến giờ , Chị thực sự rất xin lỗi em
Triệu Hân: Không có gì đâu!
Triệu Ngân: hay là em chuyển phòng khác nhá, hoặc ở chung phòng chị cũng được
Triệu Hân: Thôi, đi xuống ăn cơm đi
Triệu Ngân: thì em cũng dậy đi
Triệu Hân bật dậy theo chị mình xuống nhà
Ở dưới nhà
Triệu Quang đang nói chuyện với Triệu Quân ở phòng khách
Triệu Quân: sao chú lại tìm ra sự thật đó
Triệu Quang: Triệu Hân không có ma lực nhưng khi cha mất lại để rất nhiều thứ trong di chúc cha để lại, khi đó em thấy người được nhiều nhất là người cháu không có ma lực, và cũng được cha yêu mến nhất khi còn sống.Điều đó khiến em phải bận tâm và thu thập dữ liệu,rất may em đã tìm ra
Triệu Quân: vậy sao chú không nói cho anh biết
Triệu Quang: Cha muốn dữ bí mật
Đang bàn chuyện đại sự thì Mẹ của Triệu Hân ra nói: hai anh em vào ăn cơm đi
Triệu Quang: thôi vào ăn cơm,tạm gác chuyện này lại
Triệu Quân: Ừ,vào ăn cơm
Bữa cơm gia đình đầy đủ lâu lắm rồi Triệu Hân mới cảm nhận được,Triệu Hân vừa ăn vừa khóc nhưng không ai nói gì vì cảm nhận được nỗi đau mà Triệu Hân phải chịu
Triệu Quang lên tiếng làm mất đi cảm giác buồn bã trong bữa ăn: Triệu Hân,cháu định lập ra hạm đội như thế nào?
Triệu Hân: tạm thời cháu chưa biết chỗ đóng quân nhưng về sau sẽ là đảo Viên Châu
Triệu Quang: Nếu cháu cần thì xuống phía Nam, nơi đó có hải cảng do cha cháu nắm giữ
Triệu Hân: Vâng ạ
Triệu Quân: nếu con cần gì thì cứ bảo ta
Triệu Hân: Vâng
Triệu Ngân: Thế em định học trường nào?
Triệu Hân: phải đi học nữa à?
Triệu Ngân: Ừ, em cần có bằng thì hạm đội của em mới được công nhận
Triệu Quân: Quốc Vương đã cho phép Triệu Hân học tại học viện thủ đô rồi
Triệu Ngân: thế là 4 chị em mình học cùng trường rồi, nếu cần gì thì gọi chị nhá
Triệu Hân gật đầu, hắn trợt nghĩ đến một người: Chú Quang cho cháu hỏi,anh họ cháu Hán Thương đang ở đâu?
Triệu Quang đang ăn miếng cơm thì phụt : Triệu Hán Thương á, hiện tại nó đang học cạnh học viện thủ đô
Triệu Hân: Thế à, ông già cho tôi đăng ký học luôn được không?
Triệu Quân: Ừ,Chiều đi đăng ký rồi nhận lớp luôn
...
Thủ đô Việt Quốc
Học viện thủ đô
Phòng hiệu trưởng
Triệu Hân đang làm hồ sơ nhập học
Thầy hiệu trưởng: đã xong,đây là thông tin của em
Triệu Hân nhận thẻ học sinh và hồ sơ
Hiệu Trưởng: ta sẽ nói sơ qua về ngôi trường này, đây là ngôi trường dành cho quý tộc hoặc những người tài giỏi của khắp Việt Quốc,em sẽ học theo hướng của người không có ma lực, tuy nhiên em vẫn sẽ theo học điều khiển tàu chiến như bình thường
Triệu Hân: Vâng thưa thầy
Hiệu Trưởng: Còn câu hỏi khác không?
Triệu Hân: Trường cạnh trường ta là gì vậy thầy?
Hiệu Trưởng: là trường không được tốt lắm,tên là học viện Viên Thiên
Triệu Hân: vậy em xin hết
Triệu Hân chạy về dãy nhà học, lớp mà hắn theo là Lớp D01A6, lớp cuối gần cuối thứ tự thực lực
Triệu Hân mở cửa đi vào
Thầy chủ nhiệm hỏi: cậu là học sinh mới đăng ký chuyển đến à
Triệu Hân: Vâng ạ
Thầy chủ nhiệm: đưa thẻ học sinh đây
Triệu Hân đưa thẻ cho thầy
Thầy: rồi vào lớp, lên bục giảng giới thiệu đi
Triệu Hân bước vào thấy có 3 người nữa đang đứng trên đó chắc cũng là học sinh chuyển đến
Triệu Hân: Tôi là Triệu Hân,mới chuyển đến, hân hạnh làm quen
3 người đứng trên bục giảng nghe thấy vậy liền quay sang chỗ Triệu Hân
Triệu Hân theo cảm giác quay sang chỗ 3 người này, Triệu Hân nhìn 3 người rất quen,Cả 3 người thấy Triệu Hân cũng rất quen
Triệu Hân: Tô Vân Thanh, người anh em
một người trong 3 người chính là Tô Vân Thanh, người bạn thân nhất của Triệu Hân
Tô Vân Thanh: là cậu à Triệu Hân,tôi tưởng cậu chết trên biển Bắc rồi người anh em Triệu Hân cùng Vân Thanh ôm nhau chào hỏi sau nhiều ngày không gặp mặt
Triệu Hân: tôi mà chết thì thằng nào nhậu cùng cậu
Triệu Hân chạy ra bắt tay với người nữa, người luôn đi theo sau Tô Vân Thanh là Tiểu Lộ
Tiểu Lộ: Hân huynh lâu ngày không gặp trông vẫn vậy
Triệu Hân cười đùa với anh bạn này
Tiếp đến còn một người cuối cùng, người này là Ngụy Ngân
Ngụy Ngân: Hân huynh chúng ta cuối cùng đã gặp lại
Triệu Hân: mới 1 ngày thôi mà
Màn chào hỏi của 4 anh tràng đã khiến cả lớp ngơ ngác: 4 thằng này là bạn à?,tao nghe thấy thằng kia tên Triệu Hân, vậy Triệu Hân là...
Anh hùng!!!!
Hú Hú!
Idol
Thầy chủ nhiệm đập bàn: trật tự,nó là anh hùng nhưng ở đây nó là học sinh.4 thằng này ra cuối lớp có 2 bàn đó,tự đi mà chia chỗ
Triệu Hân,Tô Vân Thanh,Tiểu Lộ,Ngụy Ngân chạy xuống cuối lớp ngồi vào bàn,Tiểu Lộ với Vân Thanh ngồi 1 bàn,Triệu Hân với Ngụy Ngân ngồi trên
Thầy: mở sách ra nào
Trong lúc thầy giảng bài thì 4 thằng ngồi tán phét
Triệu Hân: Ngụy Ngân sao chú lại ở đây?
Ngụy Ngân: do Việt Quốc chấp nhận ngoại giao với liên minh nên ta đến đây, chỉ thế thôi
Vân Thanh: 2 bố quen nhau à
Triệu Hân: Ừ, quen hôm qua
Tiểu Lộ: vậy 4 anh em mình tạo 1 hạm đội à
Triệu Hân: có 4 sao đủ phải đông hơn
Ngụy Ngân: Chào 2 anh bàn dưới
Vân Thanh: OK chào anh, tôi là hoàng tử Việt Quốc
Ngụy Ngân: cái gì?
Triệu Hân: là thật đấy
Ngụy Ngân há mồm đứng im
Thầy giáo chỉ tay vào Ngụy Ngân
Cậu học sinh mới đứng lên đọc bài
Ngụy Ngân: chết rồi cứu
Triệu Hân: tôi chịu, tôi đang nghe ông nói
Ngụy Ngân: bỏ mẹ , Thầy đọc lại câu hỏi được không ạ?
Thầy: Tôi có hỏi gì cậu đâu, tôi bảo đứng lên đọc bài.Trong giờ học cứ quay xuống nói chuyện, đứng im đó cho tôi
Ngụy Ngân: bỏ mẹ rồi
3 người Vân Thanh,Triệu Hân,Tiểu lộ cười: HaHa,em đen lắm
Ngụy Ngân: đm,ba thằng giời đánh
Trong căn phòng rất quen thuộc vớt Triệu Hân, không trang trí gì cả có mỗi cái giường và 1 tủ quần áo,căn phòng nhỏ mà Triệu Hân luôn ở giống như căn phòng bị cách ly khỏi gia đình.Căn phòng im lặng bỗng có người mở cửa đi vào
Triệu Ngân: xuống ăn cơm thôi em
Triệu Hân: Chị cứ xuống trước đi
Triệu Ngân đến ngồi ở đầu giường: đã lâu rồi chị không đến căn phòng này, chắc là từ lúc ông mất đến giờ , Chị thực sự rất xin lỗi em
Triệu Hân: Không có gì đâu!
Triệu Ngân: hay là em chuyển phòng khác nhá, hoặc ở chung phòng chị cũng được
Triệu Hân: Thôi, đi xuống ăn cơm đi
Triệu Ngân: thì em cũng dậy đi
Triệu Hân bật dậy theo chị mình xuống nhà
Ở dưới nhà
Triệu Quang đang nói chuyện với Triệu Quân ở phòng khách
Triệu Quân: sao chú lại tìm ra sự thật đó
Triệu Quang: Triệu Hân không có ma lực nhưng khi cha mất lại để rất nhiều thứ trong di chúc cha để lại, khi đó em thấy người được nhiều nhất là người cháu không có ma lực, và cũng được cha yêu mến nhất khi còn sống.Điều đó khiến em phải bận tâm và thu thập dữ liệu,rất may em đã tìm ra
Triệu Quân: vậy sao chú không nói cho anh biết
Triệu Quang: Cha muốn dữ bí mật
Đang bàn chuyện đại sự thì Mẹ của Triệu Hân ra nói: hai anh em vào ăn cơm đi
Triệu Quang: thôi vào ăn cơm,tạm gác chuyện này lại
Triệu Quân: Ừ,vào ăn cơm
Bữa cơm gia đình đầy đủ lâu lắm rồi Triệu Hân mới cảm nhận được,Triệu Hân vừa ăn vừa khóc nhưng không ai nói gì vì cảm nhận được nỗi đau mà Triệu Hân phải chịu
Triệu Quang lên tiếng làm mất đi cảm giác buồn bã trong bữa ăn: Triệu Hân,cháu định lập ra hạm đội như thế nào?
Triệu Hân: tạm thời cháu chưa biết chỗ đóng quân nhưng về sau sẽ là đảo Viên Châu
Triệu Quang: Nếu cháu cần thì xuống phía Nam, nơi đó có hải cảng do cha cháu nắm giữ
Triệu Hân: Vâng ạ
Triệu Quân: nếu con cần gì thì cứ bảo ta
Triệu Hân: Vâng
Triệu Ngân: Thế em định học trường nào?
Triệu Hân: phải đi học nữa à?
Triệu Ngân: Ừ, em cần có bằng thì hạm đội của em mới được công nhận
Triệu Quân: Quốc Vương đã cho phép Triệu Hân học tại học viện thủ đô rồi
Triệu Ngân: thế là 4 chị em mình học cùng trường rồi, nếu cần gì thì gọi chị nhá
Triệu Hân gật đầu, hắn trợt nghĩ đến một người: Chú Quang cho cháu hỏi,anh họ cháu Hán Thương đang ở đâu?
Triệu Quang đang ăn miếng cơm thì phụt : Triệu Hán Thương á, hiện tại nó đang học cạnh học viện thủ đô
Triệu Hân: Thế à, ông già cho tôi đăng ký học luôn được không?
Triệu Quân: Ừ,Chiều đi đăng ký rồi nhận lớp luôn
...
Thủ đô Việt Quốc
Học viện thủ đô
Phòng hiệu trưởng
Triệu Hân đang làm hồ sơ nhập học
Thầy hiệu trưởng: đã xong,đây là thông tin của em
Triệu Hân nhận thẻ học sinh và hồ sơ
Hiệu Trưởng: ta sẽ nói sơ qua về ngôi trường này, đây là ngôi trường dành cho quý tộc hoặc những người tài giỏi của khắp Việt Quốc,em sẽ học theo hướng của người không có ma lực, tuy nhiên em vẫn sẽ theo học điều khiển tàu chiến như bình thường
Triệu Hân: Vâng thưa thầy
Hiệu Trưởng: Còn câu hỏi khác không?
Triệu Hân: Trường cạnh trường ta là gì vậy thầy?
Hiệu Trưởng: là trường không được tốt lắm,tên là học viện Viên Thiên
Triệu Hân: vậy em xin hết
Triệu Hân chạy về dãy nhà học, lớp mà hắn theo là Lớp D01A6, lớp cuối gần cuối thứ tự thực lực
Triệu Hân mở cửa đi vào
Thầy chủ nhiệm hỏi: cậu là học sinh mới đăng ký chuyển đến à
Triệu Hân: Vâng ạ
Thầy chủ nhiệm: đưa thẻ học sinh đây
Triệu Hân đưa thẻ cho thầy
Thầy: rồi vào lớp, lên bục giảng giới thiệu đi
Triệu Hân bước vào thấy có 3 người nữa đang đứng trên đó chắc cũng là học sinh chuyển đến
Triệu Hân: Tôi là Triệu Hân,mới chuyển đến, hân hạnh làm quen
3 người đứng trên bục giảng nghe thấy vậy liền quay sang chỗ Triệu Hân
Triệu Hân theo cảm giác quay sang chỗ 3 người này, Triệu Hân nhìn 3 người rất quen,Cả 3 người thấy Triệu Hân cũng rất quen
Triệu Hân: Tô Vân Thanh, người anh em
một người trong 3 người chính là Tô Vân Thanh, người bạn thân nhất của Triệu Hân
Tô Vân Thanh: là cậu à Triệu Hân,tôi tưởng cậu chết trên biển Bắc rồi người anh em Triệu Hân cùng Vân Thanh ôm nhau chào hỏi sau nhiều ngày không gặp mặt
Triệu Hân: tôi mà chết thì thằng nào nhậu cùng cậu
Triệu Hân chạy ra bắt tay với người nữa, người luôn đi theo sau Tô Vân Thanh là Tiểu Lộ
Tiểu Lộ: Hân huynh lâu ngày không gặp trông vẫn vậy
Triệu Hân cười đùa với anh bạn này
Tiếp đến còn một người cuối cùng, người này là Ngụy Ngân
Ngụy Ngân: Hân huynh chúng ta cuối cùng đã gặp lại
Triệu Hân: mới 1 ngày thôi mà
Màn chào hỏi của 4 anh tràng đã khiến cả lớp ngơ ngác: 4 thằng này là bạn à?,tao nghe thấy thằng kia tên Triệu Hân, vậy Triệu Hân là...
Anh hùng!!!!
Hú Hú!
Idol
Thầy chủ nhiệm đập bàn: trật tự,nó là anh hùng nhưng ở đây nó là học sinh.4 thằng này ra cuối lớp có 2 bàn đó,tự đi mà chia chỗ
Triệu Hân,Tô Vân Thanh,Tiểu Lộ,Ngụy Ngân chạy xuống cuối lớp ngồi vào bàn,Tiểu Lộ với Vân Thanh ngồi 1 bàn,Triệu Hân với Ngụy Ngân ngồi trên
Thầy: mở sách ra nào
Trong lúc thầy giảng bài thì 4 thằng ngồi tán phét
Triệu Hân: Ngụy Ngân sao chú lại ở đây?
Ngụy Ngân: do Việt Quốc chấp nhận ngoại giao với liên minh nên ta đến đây, chỉ thế thôi
Vân Thanh: 2 bố quen nhau à
Triệu Hân: Ừ, quen hôm qua
Tiểu Lộ: vậy 4 anh em mình tạo 1 hạm đội à
Triệu Hân: có 4 sao đủ phải đông hơn
Ngụy Ngân: Chào 2 anh bàn dưới
Vân Thanh: OK chào anh, tôi là hoàng tử Việt Quốc
Ngụy Ngân: cái gì?
Triệu Hân: là thật đấy
Ngụy Ngân há mồm đứng im
Thầy giáo chỉ tay vào Ngụy Ngân
Cậu học sinh mới đứng lên đọc bài
Ngụy Ngân: chết rồi cứu
Triệu Hân: tôi chịu, tôi đang nghe ông nói
Ngụy Ngân: bỏ mẹ , Thầy đọc lại câu hỏi được không ạ?
Thầy: Tôi có hỏi gì cậu đâu, tôi bảo đứng lên đọc bài.Trong giờ học cứ quay xuống nói chuyện, đứng im đó cho tôi
Ngụy Ngân: bỏ mẹ rồi
3 người Vân Thanh,Triệu Hân,Tiểu lộ cười: HaHa,em đen lắm
Ngụy Ngân: đm,ba thằng giời đánh
/40
|