Thương Thiên Phách Huyết

Chương 79: Song kiều hội

/414


ối hôm đó, Hứa Hải Phong hạ lệnh cho đại đội nhân mã trú đóng, mà hắn đứng chờ trước doanh trướng của công chúa. Chỉ một lúc sau, quả nhiên gặp Đường Nhu Nhi đúng hẹn đi tới.

Đêm nay Đường Nhu Nhi hiển nhiên là cố ý trang phục, một thân quần áo màu vàng hợp thể bó sát người, buộc vòng quanh thân thể đường cong hoàn mỹ của nàng, trên mặt điểm nhạt lớp phấn, lộ ra vẻ nhu nhược cùng gợi cảm trên dung nhan tuyệt mỹ như ngọc hoàn mỹ không chút tỳ vết.

Hứa Hải Phong thấy vậy hai mắt sáng ngời, vội vàng tiến lên nghênh đón.

Đột nhiên, cửa trướng bị người xốc lên, lộ ra một gương mặt đáng yêu động lòng người, lại đang bĩu đôi môi, chính là tiểu muội tử Phương Doanh Anh làm cho Hứa Hải Phong phải đau đầu không thôi. Nàng nhìn Đường Nhu Nhi nhẹ giọng kêu lên: " Tỷ tỷ, tỷ muốn đi đâu?"

Hứa Hải Phong vừa định xoay người, lại bị Phương Doanh Anh liếc mắt nhanh chóng nhận ra, nàng chống nạnh hai tay, tức giận nói: " Ta đã biết tên đại sắc lang ngươi hẹn Đường tỷ tỷ, nói đi, muốn đi đâu?"

Ho khan một tiếng, Hứa Hải Phong tiến cũng không được, lui cũng không xong, không thể làm gì khác hơn là đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Đường Nhu Nhi.

Đường Nhu Nhi bất đắc dĩ cười cười, nàng đối với vị muội tử đáng yêu này cũng không có biện pháp gì, không thể làm gì khác hơn là nói: " Doanh nhi, tỷ tỷ đi một chút sẽ trở lại, muội về trước đi."

Phương Doanh Anh lắc đầu như trống bỏi: " Không, tỷ tỷ đi nơi nào, muội cũng phải đi theo."

" Hì hì." Cửa trướng lại xốc lên, Lưu Đình cười dài đi ra, nhẹ nhàng kéo tay Phương Doanh Anh nói: " Tỷ tỷ nơi nào cũng không được đi, ở lại chỗ này với ta."

Phương Doanh Anh không thuận theo, đang muốn nói lời phản đối, Lưu Đình đã hướng Hứa, Đường hai người nháy mắt. Hai người bọn họ như nhặt được đại xá, lập tức bước nhanh rời đi, chỉ còn lại Phương Doanh Anh đang lớn tiếng kêu gọi.

Nhìn thấy bọn họ rời đi, Phương Doanh Anh ủy khuất nhìn Lưu Đình nói: " Muội tử hay thật, tên đại sắc lang kia có cái gì tốt, làm sao xứng với Nhu Nhi tỷ tỷ, vì sao muội phải thành toàn bọn họ."

Lưu Đình vuốt nhẹ mái tóc bị gió đêm thổi bay ra sau tai, nhìn ánh mặt trời hoàng hôn đang buông xuống, dáng vẻ làm cho người ta sinh ra lòng thương cảm.

Phương Doanh Anh lập tức nghĩ đến nàng sắp phải gả đi Hung Nô, liền trở tay ôm lấy thân thể của nàng, nói: " Hảo muội tử, đều là tỷ tỷ không tốt, làm cho muội thương tâm."

Lưu Đình đem thân thể hoàn toàn tựa vào ngực nàng, nhẹ giọng nói: " Hai người bọn họ đôi tình tương duyệt, lại có gì không tốt, tỷ tỷ, sau này ta không có ở đây, tỷ cũng đừng nên đi chia rẽ bọn họ được không?"

Phương Doanh Anh nghe nàng nói đến động tình, đột nhiên trong lòng thấy đau buồn, gật đầu nói: " Tốt, ta đáp ứng muội, sau này cũng không tìm đại sắc lang kia gây phiền toái nữa."

Lưu Đình nhuyễn nhuyễn cười, nhắm lại hai mắt, như trong giấc mộng nói: " Ta thật hâm mộ Nhu Nhi tỷ tỷ, nếu ta cũng có thể được như nàng, thật là tốt biết bao nhiêu."

Thân thể Phương Doanh Anh chấn động, ánh mắt nhìn Lưu Đình tràn ngập thương tiếc, nàng cau chặt mày, tựa hồ nhớ tới chuyện gì đó khó thể đoạn tuyệt, rốt cục thở dài một hơi, không còn nhắc lại, chỉ là ôm thân hình nhỏ gầy của Lưu Đình thật chặt trong lòng.

Hai người Hứa Hải Phong rời được sự dây dưa của Phương Doanh Anh, bước nhanh tới một doanh trướng, Hứa Hải Phong đột nhiên chỉ vào doanh trướng, trên mặt lộ ra một tia cười xấu xa.

Đường Nhu Nhi nhìn kỹ, lập tức đỏ mặt tới mang tai, nguyên lai bọn họ đi quá vội vàng, không có nhìn kỹ, nơi này cũng không phải là quân trướng của Hứa Hải Phong, mà là nơi buổi sáng bọn họ ước hẹn trộm tình. Tuy nói địa phương thay đổi, nhưng vị trí bày biện của doanh trướng lại không thay đổi, cho nên bọn họ liếc mắt liền nhận ra.

Hứa Hải Phong đưa tay cầm lấy bàn tay mềm mại không xương của nàng, chỉ cảm thấy vào tay nhu nhuyễn, làm cho người ta phải yêu thích không buông tay. Đường Nhu Nhi có chút vừa động, không hề tránh né, cũng không hề nhúc nhích, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Hứa Hải Phong đang nghĩ thi triển thủ đoạn, lại nghe nàng mềm nhẹ hỏi: " Lâm tỷ tỷ đang đợi chúng ta sao?"

" A..." Hứa Hải Phong lập tức liền phản ứng, vội vàng nói: " Không sai, thời gian không còn sớm, chúng ta nhanh đi."


/414

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status