Thương Thiên Phách Huyết

Chương 401: Khuyên sách

/414


Suất kỳ tung bay, tù và vang lên, mấy vạn đại quân bên ngoài Thương Châu thành rốt cục bắt đầu triệt lui.

Vô luận là Kỳ Lân quân đoàn của Đàm Hoành Đạt, hay là tổng chỉ huy Trình Anh Hào của Trình gia, đều là lão tướng kinh nghiệm sa trường.

Dưới sự chỉ huy của bọn họ, mặc dù đại quân đang triệt lui về phía sau, nhưng đội hình cực kỳ nghiêm mật chu đáo, tùy thời đều có đủ thực lực phản thân trả lại một kích.

Có được binh môn tướng sĩ chỉ huy đắc tâm như thế, có thể thấy được hai tên đại tướng đều là danh bất hư truyền.

" Chủ công, cho mạt tướng ra ngoài, Thiết Huyết quân nhất định sẽ đem đầu người của Đàm Hoành Đạt bọn hắn mang về."

Đứng bên người Hứa Hải Phong, Hứa Lịch Hổ cao giọng thỉnh chiến, nguyện vọng của hắn lập tức mang tới một trận ủng hộ hoan hô. Những Thiết Huyết quân sĩ gần bên, đều mang theo ánh mắt kỳ vọng nhìn chủ công bọn họ.

Thần sắc Hứa Hải Phong không thay đổi, hắn nhìn về phía trước, đột nhiên cười nói: " Nhị Hổ."

" Tại…" Hứa Lịch Hổ quát lớn.

Tuy hắn đã sớm thay danh đổi họ, nhưng Hứa Hải Phong vẫn thân mật gọi hắn là Nhị Hổ, điểm này trong số tướng lãnh đông đảo dưới trướng Hứa Hải Phong, chứng thật là một đặc lệ chưa từng có.

" Ngươi có mấy thành nắm chắc." Hứa Hải Phong cười hỏi.

" Mười thành."

" Mười thành?" Hứa Hải Phong kinh ngạc nhìn qua, mặc dù Nhị Hổ lấy dũng vũ nổi tiếng ba quân, nhưng hắn tuyệt đối không phải là một kẻ lỗ mãng vô tri, ngu ngốc không hiểu chuyện.

Nếu hắn thật là người như vậy, cho dù Hứa Hải Phong có thưởng thức hắn, cũng quyết không dám đem vị trí đứng đầu nhất quân giao cho hắn.

Nhưng lời nói của hắn hôm nay, lại có vẻ có chút quá mức.

" Không sai, chỉ cần Trương thống lĩnh có thể phối hợp, toàn quân chúng ta có thể phóng ra, tuy toàn diệt cũng khó khăn, nhưng thủ thắng cũng là chín mười." Ánh mắt Hứa Lịch Hổ mang theo luồng ngo ngoe dục động thấm mùi máu tươi, đối với đám người phương nam này, hắn đúng là hận thấu xương.

Hứa Hải Phong có chút cười khổ, nếu Thiên Ưng quân đoàn đúng là có thể vứt bỏ hết thảy, toàn lực phối hợp, dưới thế cục hôm nay, thủ thắng quả thật không khó.

Nhưng một trong năm đại quân đoàn ngày trước của Đại Hán, lúc đối mặt với truyền nhân duy nhất của Lưu gia huyết mạch, có thể phát huy ra bao nhiêu lực chiến đấu, điểm này dù là Hứa Hải Phong cũng không có chút tin tưởng.

Đương nhiên, những lời này vạn vạn cũng không thể nói ra miệng, trái ngược, hắn còn phải biểu hiện ra bộ dáng tín nhiệm Thiên Ưng quân đoàn mới là chính lý.

" Nói bậy." Hứa Hải Phong đột nhiên nghiêm mặt, nói: " Ai nói cho ngươi, phải giao thủ cùng bọn hắn?"

Hứa Lịch Hổ ngẩn ra, gãi đầu, cười hắc hắc nói: " Chủ công, là do bọn hắn đánh tới cửa, chúng ta cũng không thể vươn đầu cho bọn họ chém đâu."

Hứa Hải Phong bất đắc dĩ thở dài, đột nhiên quay đầu hỏi: " Tằng đại nhân, ngươi xem coi thế nào?"

Hứa Lịch Hổ quay đầu nhìn lại, một gã thư sinh đang bước nhanh đi lên đầu thành, chính là Thương Châu thành tân nhậm tri phủ Tằng Khắc Vi.

Tằng Khắc Vi tiến lên trước ba bước, thần sắc của hắn hơi có vẻ do dự, nhưng chỉ là trong thoáng chốc, hắn liền hướng Hứa Hải Phong quỳ xuống.

" Tằng đại nhân xin đứng lên."

Hứa Hải Phong đưa tay phất nhẹ, Tằng Khắc Vi cũng không quỳ được nữa, hắn không thể tự chủ liền đứng lên.

" Chủ công." Tằng Khắc Vi ngẩng đầu nhìn Hứa Hải Phong, trầm giọng nói: " Dù sao Lưu Chính Khải cũng là thái tử Đại Hán."

Hứa Hải Phong chỉ gật nhẹ đầu, nhấc chân đi tới trước, nhìn đại quân đang dần dần đi xa. Truyện được copy tại


/414

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status