" Tháp…tháp…tháp…"
" Sa…sa…sa…"
Từ mũi hỏa tiễn đầu tiên bắn ra, phương xa liền truyền đến tiến chân bước thật chỉnh tề.
Lúc này, lửa lớn tràn ngập, trong quân doanh đã là một mảnh binh hoang mã loạn. Mà đường ra duy nhất trong đại doanh, lại có tiến chân bước trầm trọng nương theo tiếng khải giáp cọ xát run run, lại đang từ từ rõ ràng lên.
Khải Tát kỵ binh đang canh giữ ngoài cửa kinh dị bất định nhìn ra chung quanh.
Rốt cục, bọn họ thấy được.
Ở trước mắt bọn họ, là một mảnh cương thiết màu đen tràn tới.
Năm trăm bưu hãn hán tử mặc hắc y thiết giáp, đang dùng từng bước chân chỉnh tề hướng cửa chính đại doanh chạy đến.
Trên người bọn họ mặc cương giáp rất dày, đầu đội cương khôi, chỉ lộ ra mắt cũng miệng mũi để hô hấp, cả người đều bao phủ trong lớp cương giáp dày nặng, phảng phất như ác ma vực sâu đến từ tận sâu trong địa ngục.
" Sưu…"
Một mũi tên bay ra, bắn lên mũ giáp của một gã hắc y nhân, phát ra một tiếng " đinh đương" thanh thúy, lập tức liền rơi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
/414
|