Nhìn cánh tay bị bác sĩ bao thành bánh chưng,Chu Tráng Tráng vô cùng bất mãn. Chút ít vết thương mà băng thành như vậy,sau này bảo cô sao ra ngoài giang hồ. Rốt cục nghe xong lời dặn bác sĩ,Chu Tráng Tráng đi theo Vu Thiểu Đình ra khỏi bệnh viện. Đang chuẩn bị mở miệng đòi dây chuyền của mẹ,‘ ọc ~’ bụng cô bỗng nhiên truyền đến một tiếng kháng nghị,làm cho Thiểu Đình lời đến khóe miệng phải nuốt trở lại. Mới vừa rồi đánh xong một trận,hắn cũng có chút đói bụng. “Chúng ta đi ăn một chút gì đi.” Chu Tráng Tráng nghe vậy mắt sáng lên,chuyện này cô rất thích bất quá nghĩ lại,cảnh cáo nói: “Anh đừng nghĩ mượn cơ hội này cua bà đây,bà đây không thích anh.” Liếc cô một cái: “Loại phụ nữ thô lỗ như cô tôi không có hứng thú.” “Anh muốn chết! Dám nhục nhã bà đây.” Chu Tráng Tráng chống hai tay lên em,lập tức bày ra bộ dạng người đàn bà chanh chua. “Cô câm miệng lại cho tôi,để tôi lần nữa nghe được cô nói thế tôi sẽ làm cô vĩnh viễn ở trong bệnh viện.” Hắn chịu không nổi cô gái nói lời thô tục nữa rồi. Trong tiệm tạp hóa . Nhìn Chu Tráng Tráng ăn như hổ đói,Vu Thiểu Đình khổ sở nhắm hai mắt,cô ta rốt cuộc có được ai dạy không,một cô bé tại sao còn thô lỗ hơn người đàn ông trong xã hội đen. Rất nhanh Chu Tráng Tráng giải quyết xong chén hoành thánh trước mặt. Nhìn Vu Thiểu Đình kẹp con tôm trong chén lên,bỏ vào miệng,nhai từ từ chậm rãi rồi nuốt,Chu Tráng Tráng không tự chủ nuốt ngụm nước miếng. “Nhiêu đó anh ăn đủ sao?” Vu Thiểu Đình gật đầu. “Vậy anh nuốt trôi sao?” Nhìn cô một cái vẫn gật đầu. “Hừm.” Chu Tráng Tráng rầu rĩ nghiêng đầu sang chỗ khác,tay trái chống cằm nhìn ánh đèn trên trần nhà. Lúc này cô nghe được Vu Thiểu Đình nói với người phục vụ: “Cho thêm một phần sủi cảo tôm.” Hừ! Hắn thật đúng là có thể ăn,một phần còn chưa đủ,Chu Tráng Tráng tức giận rủa thầm trong lòng. Nghe được tiếng bước chân người phục vụ,ngửi thấy mùi thơm sủi cảm tôm,Chu Tráng Tráng dứt khoát quay người đi không nhìn người đàn ông khiến cô chán ghét. “Ăn đi,cô còn chờ cái gì?” Giọng nói này giống như tiếng trời thì ra hắn gọi cho cô. Chu Tráng Tráng lập tức xoay người nhìn về phía sủi cảo nóng hổi trên bàn,đang muốn tấn công về phía nó,bỗng nhiên một bàn tay khác đoạt nó đi. Ánh mắt cừu hận bắn chủ nhân bàn tay_Vu Thiểu Đình. Chỉ nghe hắn nói: “Không cho phép để tôi nghe được tiếng bập môi,nếu không tôi lập tức đem nó đi.” “Biết rồi,biết rồi.” Người đàn ông này thật đúng là bà già.
/202
|