Thực Tập Sinh

Chương 6 - Báo Cáo Ngày Đầu Tiên(6)

/85


Cuối cùng cũng đến ngày một tháng ba, Tống Noãn và Chu Cách Cách sửa soạn tươm tất, ôm nỗi thấp thỏm bất an trong lòng đến báo cáo ở tập đoàn HY.

HY có cao ốc văn phòng riêng, cho nên từ mái đến thân và ngay cả chân cao ốc đều có biển quảng cáo của tập đoàn. Bây giờ vẫn còn sớm nên hai cô nàng ngơ ngác đứng bên cạnh biển quảng cáo, trông nhỏ bé vô cùng. Tống Noãn ngẩng đầu ngắm tòa cao ốc với vẻ ngưỡng mộ, thân cao ốc lát kính phản chiếu ánh mặt trời khiến cô nàng hơi chói mắt.

“Bọn mình vào trong chờ đi.” Chu Cách Cách huých Tống Noãn một cái.

Tống Noãn lấy lại tinh thần, hai người cùng bước vào đại sảnh, trong sảnh có không ít người tụ hội, ai nấy đều mặc đồng phục tinh một sắc xanh, tuổi tác trẻ trung nhưng lại mang vẻ mặt nghiêm túc, còn có phần vội vàng.

Từng nhóm người đi vào cao ốc đều nhìn họ với ánh mắt tò mò, một cô gái mặc váy áo màu sẫm còn vừa nhấn nút thang máy vừa nói với đồng nghiệp: “Xem kìa, lại một đám nữa đến giành bát cơm rồi.”

Chín giờ đúng, các thực tập sinh được đưa đến phòng họp lớn ở tầng bốn. Tống Noãn chọn vị trí gần cửa sổ, vừa vặn có thể nhìn thấy cổng chính, ngay lúc này có một chiếc xe hơi chạy như bay rồi rẽ gấp vào, bảo vệ cổng chính theo sát phía sau đang phất tay gọi, thế nhưng không rõ đang gọi cái gì, thoạt nhìn trông có vẻ như đang muốn người kia dừng lại. Chẳng mấy chốc đã có một cậu trai mặc áo thun màu vàng bước xuống xe, mặc kệ đám bảo vệ phía sau, vung tay bấm điều khiển khóa xe rồi vênh váo bước vào cao ốc. Bảo vệ thở hổn hển, không còn cách nào khác ngoài việc giơ bộ đàm lên vừa gọi vừa giậm chân bên cạnh chiếc xe hơi.

Có một thực tập sinh ra chiều hiểu biết bảo: Ái chà, Land Rover cơ đấy! Đúng là đẹp trai quá! Tống Noãn tò mò hỏi thăm người bên cạnh: “Land Rover là cái gì thế nhỉ?”

“Xe xịn đấy, những hơn một triệu cơ!” Thực tập sinh bên cạnh nói với vẻ hâm mộ, lại vừa như chua xót, “Không biết là cậu ấm nhà ai, sáng sớm đã chạy đến làm phiền người khác làm việc.”

Chẳng mấy chốc đã có lời giải đáp. Vài phút sau, cửa phòng họp được đẩy ra nhẹ nhàng, cậu chàng mặc áo thun màu vàng kia bước đến, làm mặt quỷ để đáp lại ánh mắt tò mò của mọi người, phía trước Tống Noãn còn một chỗ trống, cậu ta liền nghênh ngang ngồi xuống đấy. Tống Noãn lẩm bẩm nói: “Xí, cậu chạy xe hơn một triệu đến đây thực tập cơ á? Đến phô bày sự giàu sang thì có!”

Cô nhân viên HR chịu trách nhiệm phát “Sổ tay nhân viên” cho mọi người tỏ vẻ không hài lòng, “Này cậu, cậu đến muộn đấy.”

Cậu chàng kia đáp: “Phải, xin lỗi nhé.”

“Xin lỗi có ích gì không?”

“Vậy chẳng lẽ cô muốn tôi nói không có chi?”

Những người ngồi dưới cười rộ lên, cô nhân viên HR giận đến tái mặt, lúc này lại có một đồng nghiệp khác đi đến bên cạnh ghé tai nói câu gì, cô nhân viên HR hắng giọng, chuyển trọng tâm câu chuyện: “Xin mọi người giữ yên lặng, xin mời trưởng phòng hành chính của tập đoàn chúng ta, anh Uông Tư Viễn, lên có đôi lời với mọi người.”

Có người vỗ tay, Tống Noãn cũng cùng bắt theo nhịp phách.


/85

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status