Thực Tập Sinh

Chương 36 - Gặp Mặt Người Giàu Có Khiến Cô Động Lòng Ư? (4)

/85


Phòng tổ chức hội nghị được giải quyết xong, những vấn đề khác cũng dễ dàng hơn, về phần chuẩn bị cũng được tiến hành đâu vào đấy, mọi chuyện đều thuận lợi.

Hiện tại có thể nói Hách Mẫn thừa dịu dàng với Tống Noãn, cô nàng mỉm cười chỉ đạo cô bảo Trương Tam gọi điện cho Lý Tứ yêu cầu gửi bưu phẩm, có thể nói các hạng mục phức tạp của lễ tri ân này, 80% là do Tống Noãn giải quyết.

Trong cuộc họp thường kỳ của phòng, Tống Noãn luôn âm thầm lấy làm vui, bởi trong cuộc họp sẽ chọn ra nhân viên có biểu hiện xuất sắc mỗi tuần, bản thân cô là người mới, nhận được lời khen và sự khẳng định từ cấp trên còn quý hơn cả phần thưởng vật chất.

Uông Tư Viễn cất tiếng: “Tuần này người có thành tích đáng để nhắc đến là Hách Mẫn, mọi công việc chuẩn bị cho lễ tri ân khách hàng đều hoàn thành xuất sắc. Vì kinh phí có hạn nên ngay từ những bước đầu tiên đã gặp không ít khó khăn, tôi cũng biết qua, thế nhưng Hách Mẫn không hề từ chối nhiệm vụ được giao, cũng không đề nghị với tập toàn cấp thêm kinh phí, cố gắng giải quyết tốt mọi trở ngại, liên lạc với bên tổ chức hội nghị của Phong Hoa để thực hiện. Đây không chỉ tiết kiệm chi phí cho tập toàn, còn thắt chặt thêm mối quan hệ tốt đẹp giữa chúng ta và Phong Hoa, rất xuất sắc, rất đáng khen…”

Lúc vừa bắt đầu, Tống Noãn còn vui trong lòng, nghe xong cô mới sực tỉnh, không ngờ việc lần này như chẳng liên quan đến cô? Quay sang nhìn Hách Mẫn, cô nàng đang mỉm cười tiêu chuẩn đầy nữ tính của nhân viên nữ, khuôn mặt thản nhiên, không hề thấy thẹn thùng.

Tống Noãn ngồi không yên, cô rất muốn đứng dậy nói rằng: “Trưởng phòng Uông, nơi tổ chức là do em tìm, hoa tươi cũng do em lo, phần trang trí cũng em giải quyết…” Đương nhiên vì là người mới, cô nào có gan thốt ra những lời này.

Ngày hôm nay thật u ám, Hách Mẫn cũng nhận thấy điều này nên chẳng giao bất kì nhiệm vụ nào cho Tống Noãn, để cô ngồi một mình nơi góc phòng với nỗi u sầu.

Lúc gần đến giờ tan sở, Trương Thịnh gọi Chu Cách Cách: “Lát nữa đừng về sớm, tôi mời cô ăn cơm.”

Chu Cách Cách thoáng ngạc nhiên, trái tim nhỏ đập mạnh, mừng rỡ đáp: “Được.”

Xong việc, Trương Thịnh và Chu Cách Cách cùng đi thang máy, khi đến quầy lễ tân ở tầng một, Trương Thịnh dừng bước: “Chúng ta ở đây đợi Tống Noãn một lát.”

Lúc này Chu Cách Cách mới biết, thì ra bữa cơm này còn có Tống Noãn, cô có hơi thất vọng. Năm phút sau, mắt Trương Thịnh sáng lên, Chu Cách Cách ngoảnh đầu nhìn thì thấy Tống Noãn đang xách túi bước ra từ thang máy. Lòng Chu Cách Cách se lại, cô biết rằng bản thân chỉ là khách trong bữa cơm này mà thôi, cô miễn cưỡng nở nụ cười với Tống Noãn, một câu chào xã giao được cất lên: “Mới xong việc à?”

Trương Thịnh đến tầng hầm lấy xe, hai cô gái lặng lẽ đứng đợi ở cửa, mới một ngày không gặp Chu Cách Cách, Tống Noãn đã cảm thấy giữa hai người có sự xa cách, thứ cảm giác này thật khó chịu.

Chẳng mấy chốc Trương Thịnh đã lái xe đến, cửa lên ghế ngồi cạnh tài xế vừa vặn dừng ngay trước mặt Tống Noãn, anh cười bảo: “Lên xe đi!”

Chu Cách Cách liếc nhìn Tống Noãn rồi mở cửa phía sau bước lên xe.


/85

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status