Chương 60: Vì em vung tiền như rác
Editor : Thanh Tâm
“Ngô ngô!”
Nhạc Tuyết Vi bị Hàn Thừa Nghị giam cầm trong ngực, không an phận được một giây liền giãy giụa, phản kháng.
Hàn Thừa Nghị đem cô đè ở trên thân cây, một tay cầm lấy hai cổ tay cô áp vào thân cây, một tay ôm lấy vòng eo của cô, hai chân kẹp chặt cô, khiến cô không động đậy được chút nào. Như thế gần sát nhau, nhưng miệng Nhạc Tuyết Vi lại được tự do.
“Anh làm cái gì? Đột nhiên nhảy ra như thế, tưởng hù chết được tôi à?”
“Hù chết em?” Hàn Thừa Nghị khinh thường cao giọng hỏi lại, hai tròng mắt thâm thúy ở trong tối ảm đạm lại phát ra ánh sáng lượng bức người, “Em sẽ dễ dàng bị hù chết như thế sao? lá gan của em bao lớn a? A? Một nữ sinh, cư nhiên trắng trợn táo bạo thông đồng ở bên hiệu trưởng! Kéo tay nhau ra ra vào vào, em có biết liêm sỉ không? Không sợ người ta biết hai người có ‘ gian tình ’ sao? Tôi thật là đã xem thường em! Vì ích lợi, em đúng là cái gì cũng có thể làm ra được, hắn ta đã hứa cho em cái gì tốt rồi? Ân? Em thật có bản lĩnh, khiến cho một hiệu trưởng bị mê hoặc đến hồ hồ! Hắn ta còn nói cái gì? Chỉ cần em nguyện ý, hắn không sợ cả thế giới biết hai người có quan hệ?”
Hàn Thừa Nghị càng nói càng sinh khí, không tự chủ được xiết chặt cằm Nhạc Tuyết Vi, gắt gao chế trụ, làm đau cô.
“Anh buông tôi ra! Đau chết đi được!” ngũ quan Nhạc Tuyết Vi nhăn lại, tiếp tục vặn vẹo thân mình.
Mà hành động này của cô khiến cho cơ thể Hàn Thừa Nghị một cổ khô bốc lên một luồng khí khô nóng! Tuy rằng biết đây là ở trường học lại còn ở trong rừng cây, nhưng là…… Anh giờ phút này đã bị ghen ghét cùng lửa giận thiêu đốt lí trí, mà khát vọng sinh lí cũng làm anh không khống chế được chính mình!
Hàn Thừa Nghị phập phồng lồng ngực rộng, đôi mắt như thiêu đốt thành sắc hồng,anh không biết vì cái gì chỉ cần là việc có liên quan đến Tuyết Vi, liền sẽ khiến anh trận cước đại loạn! anh thế nhưng lại không thể tự giữ bình tĩnh được nữa rồi!
Anh cúi đầu, hung hăng cắn miệng cô, kịch liệt triền miên làm cho Nhạc Tuyết Vi chống đỡ không được, mà thân thể anh cường hãn có lực trói buộc cô, cô thật muốn phản kháng nhưng đều nói không nên lời, chỉ có thể thấp giọng nức nở, lấy ánh mặt ra hiệu.
Cảm nhận được ý đồ của Hàn Thừa Nghị ý đồ, Nhạc Tuyết Vi đột nhiên mở to hai mắt, dị thường kịch liệt phản kháng anh.
“Phóng phóng…… Buông ra! Đừng làm cho tôi hận anh!”
Nhạc Tuyết Vi nhắm mắt lại, ánh trăng chiếu rọi xuống soi rõ hai hàng lệ từ trên má cô chảy xuống. Nơi này rùng cây nhỏ của trường học , tùy thời đều có học sinh đi qua, Hàn Thừa Nghị tại sao có thể đối xử với cô như vậy? Nếu như bị các bạn học nhìn thấy, cô làm sao còn có mặt mũi sống tiếp?
Nhưng Hàn Thừa Nghị giống như phát điên rồi, không ngừng gặm cắn, muốn thôn tính tiêu diệt cô!
“Thừa Nghị!”
Nhạc Tuyết Vi đột nhiên khóc lóc như vậy kêu tên anh, trừ bỏ buổi tối bị Cừ Lễ Dương hạ dược kia, cô chưa bao giờ gọi anh như vậy, sau đó đã vài lần, mặc kệ anh dụ dỗ thế nào, cô chính là không chịu mở miệng…… Cách xưng hô quá thân mật này, cô sợ gọi một lần liền mất luôn tâm!
Mà giờ phút này,đây lại là pháp bảo cứu mạng của cô!
Hàn Thừa Nghị đột nhiên sững lại, dừng hành động sở hữu điên cuồng. Nhìn khuôn mặt Nhạc Tuyết Vi hai mắt đẫm lệ, tim Hàn Thừa Nghị như bị ai nắm, đau lòng không tả được, anh khiến cô sợ hãi! Anh là súc sinh sao? Cư nhiên lại có khát vọng đến mức ở loại địa phương này muốn cô sao? Đáng chết!
“Thừa Nghị, không cần, không cần……”
Nhạc Tuyết Vi ở trong lòng ngực anh run bần bật, thật là bị dọa không nhẹ.
Hàn Thừa Nghị đau lòng đem toàn bộ cô bao ở trong ngực, lại khiến Nhạc Tuyết Vi rùng mình hơn nữa, “Không cần…… Không cần!” Vừa nói, nước mắt từng viên lớn lăn xuống dưới.
“Đừng sợ, đừng khóc, tôi không làm, thật sự không làm.” Hàn Thừa Nghị phát hiện,anh thật là ngọng nghịu, trước nay chưa từng cãi nhau với nữ nhân, hiện tại đối mặt với Nhạc Tuyết Vi, lại không biết nên làm gì để trấn an cô mới tốt…… Trên đời này, không phải nữ nhân nào cũng có thể sử dụng tiền tài để chơi vui vẻ, tiểu Tuyết không phải loại con gái ấy.
Hàn Thừa Nghị nhẹ ôm lấy Nhạc Tuyết Vi, lẳng lặng ôm cô dựa vào trong lòng ngực.
“Tôi đưa em trở về.” Hàn Thừa Nghị ảo não thở dài, buổi tối hôm nay là bị anh làm cho rối hết lên rồi. Tiểu nha đầu bị dọa thành như vậy, cái gì cũng đừng nói, cái gì cũng đừng mong làm.
Nhạc Tuyết Vi không nói lời nào, chỉ là một mặt thút tha thút thít nức nở, hiển nhiên là vừa rồi do kinh hách quá mức.
Hàn Thừa Nghị không có cách nào, chỉ có thể tự chủ trương, đem cô bế lên, đi trở về ký túc xá……
“Anh kia! ký túc xá của nữ sinh, nam giới không được vào, biết không?”
Dì quản lí lại bắt đầu gân cổ lên gọi.
Hàn Thừa Nghị không vui chau mày,ánh mắt hung ác nham hiểm thẳng tắp đảo qua, khiến dì quản lí sợ tới mức lập tức ngậm miệng.
“Cửa thang máy ở đâu?” Hàn Thừa Nghị liếc mắt nhìn dì quản lí, lạnh giọng hỏi.
“Không, không có thang máy, chỉ, chỉ có thang bộ!” Dì quản lí bị dọa che lại ngực, run run rẩy rẩy chỉ chỉ cửa thang bộ, ở đâu ra nam nhân anh tuấn lại dọa người như vậy chứ?
“Cám ơn.” Hàn Thừa Nghị khẽ gật đầu, soái khí ưu nhã không ai có thể địch nổi.
Dì quản lí tức khắc lại hóa thành hoa si …… So với dọa người, quả nhiên, vẫn là càng anh tuấn a!
Hàn Thừa Nghị ôm Nhạc Tuyết Vi vào phòng607, Nguyễn Đan Ninh đi thư viện tự học còn chưa trở về, cho nên hiện tại, ký túc xá chỉ có Hàn Thừa Nghị hoà thuận vui vẻ cùng Tuyết Vi. Hàn Thừa Nghị đem Nhạc Tuyết Vi đặt trên giường, kéo chăn qua giúp cô đắp lên.
“Tiểu Tuyết……”
Vừa rồi đối xử với cô như vậy, Hàn Thừa Nghị thực hối hận.
“Hừ!” Nhạc Tuyết Vi lúc này giận dỗi tức tối, dẩu miệng hừ lạnh một tiếng xoay người ra chỗ khác.
Xem cô như vậy, khẳng định là sẽ không nói lý với anh nữa. Hàn Thừa Nghị bất đắc dĩ lắc đầu, vỗ vỗ đầu vai cô, “Vậy em hảo hảo nghỉ ngơi, tôi đi đây.”
Hàn Thừa Nghị đứng lên xoay người liền đi, lại không ngờ Nhạc Tuyết Vi đột nhiên bật dậy, nắm một cái gối đầu ném anh, miệng gào lên: “Hàn Thừa Nghị, anh là đồ hỗn đản! Anh dựa vào cái gì khi dễ tôi như vậy, đối xử với tôi như vậy? Tôi với ai ở bên nhau ai cần anh lo !”
“Tiểu Tuyết!” Nếu Nhạc Tuyết Vi đã nhắc tới, Hàn Thừa Nghị càng nhân cơ hội nói rõ ràng. “Cái tên Kiều Vạn Đông so với tôi càng tốt hơn sao? Con gái hắn ta so với em còn lớn hơn!”
“A!” Nhạc Tuyết Vi cực kì ủy khuất, tuy rằng cô là cố ý muốn kích thích Hàn Thừa Nghị, nhưng là loại ‘ cha con ’ này bị hiểu lầm thành như vậy, cô thật sự là chịu không nổi! Cô vô lực vỗ trán một cái, quát, “Anh nói hươu nói vượn cái gì vậy? Tôi cùng kiều hiệu trưởng không phải là cái loại quan hệ như anh nghĩ đâu!”
“Vậy hai người là loại quan hệ gì? Tôi tận mắt nhìn thấy các ngươi như thân mật như vậy! lời nói của hai người, tôi cũng nghe được toàn bộ!” Hàn Thừa Nghị lông trên người đều dựng lên.
“Ai nha!” Nhạc Tuyết Vi không nề hà, cắn môi một chút, giải thích, “Ông…… ông ấy chỉ là cùng cha tôi quan hệ tương đối tốt, thấy tôi đáng thương, thay cha tôi chiếu cố tôi, hoàn toàn là trưởng bối đối với vãn bối! Anh không cần nói hươu nói vượn, nói như vậy xấu xa không chịu được! Anh cho rằng mỗi người đều giống như anh tinh trùng lên não sao?”
Hàn Thừa Nghị hồ nghi nhìn Nhạc Tuyết Vi, tựa hồ suy xét ở trong lời nói của cô có phải sự thật không.
“Thật sự? Không gạt tôi?”
“Không có a! Nói nữa, anh nghĩ anh là ai chứ? Tôi gạt anh làm gì? Tôi nếu là có, nhất định thừa nhận. Anh yên tâm, chờ ngày nào đó tôi có bạn trai, nhất định thông tri cho anh đầu tiên! Ngô!” Nhạc Tuyết Vi vội vàng giải thích, nói đến cuối, lại bị Hàn Thừa Nghị chặn miệng.
Nhạc Tuyết Vi hô hấp mỏng manh, kháng cự của cô ở trước mặt anh có vẻ mềm yếu vô lực. Thân mình anh cùng kỹ xảo cao siêu dẫn dắt cô hoàn toàn mềm người, chậm rãi thuận theo, nằm ở trước ngực Hàn Thừa Nghị, giống như một con mèo nhở khiến người khác yêu thích.
“Em thích tôi, thích tôi đối với em như thế.” Hàn Thừa Nghị cực tự tin gợi khóe môi, nói ra những lời này.
“Thế thì sao nào?” Nhạc Tuyết Vi lần này không có phủ nhận, hai trong mắt của cô sáng ngời nhìn thẳng vào đáy mắt Hàn Thừa Nghị, những lời này tường đương với việc thừa nhận: Cô thích Hàn Thừa Nghị!
Hàn Thừa Nghị đột nhiên vui vẻ, là cái loại cảm giác mỹ diệu không thể tưởng tượng xuất phát từ tận đáy lòng nhẹ nhàng đi lên, trái tim tựa hồ đốt pháo hoa sáng chói, nở rộ, ánh lửa nóng rực dừng ở đầu quả tim, nóng bỏng, mạch lạc…… Thoải mái!
“Chúng ta không có khả năng, tôi sẽ không làm tình nhân, anh chết tâm đi!” Nhạc Tuyết Vi nhẹ nhàng ném cho anh những lời này.
Những lời này, bị Hàn Thừa Nghị trực tiếp bỏ qua,anh chỉ lựa chọn những điều anh thích nghe để nhớ kỹ. Xem ra đêm nay, anh thắng!
Tâm tình rất tốt Hàn Thừa Nghị cong lưng ở trên môi Nhạc Tuyết nhẹ hôn, cười nhạt nói: “Không, em sẽ, không tin chúng ta chờ xem.”
Hàn Thừa Nghị xoay người ra khỏi ký túc xá, Nhạc Tuyết Vi hơi ngẩn ra, vẫn duy trì tư thế nhìn lên, hơn nửa ngày không phục hồi được tinh thần ……Cô đây là có ý đồ câu dẫn Hàn Thừa Nghị, phá hư hạnh phúc của Kiều Vũ Vi sao? Như thế nào lại có cảm giác thích hợp cho lắm?
Tim đập lợi hại, xác định không có ý tưởng gì khác sao? Chỉ vì trả thù hai mẹ con Kiều Vũ Vi?
……
“Tam thiếu.”
Hàn Thừa Nghị xuống đến lầu một, Nghê Tuấn đã đợi lâu, dì quản lí nhìn thấy anh, cuối cùng là nhẹ nhàng thở ra…… Rốt cuộc người là bà cho vào, nếu xảy ra cái gì sự tình gì, bà liền gặp phiền toái lớn.
“Ân.” Hàn Thừa Nghị tâm tình rất tốt gật gật đầu, đột nhiên bước chân dừng lại, quay đầu nhìn nhìn. Ký túc xá này cũng quá nát đi, Tiểu Tuyết ở nơi này chắc không thoải mái? Cái tiểu nha đầu này, rõ ràng có thể thoải mái dễ chịu ở trong biệt thự rộng lớn, lại càng muốn ở cái chỗ tồi tàn này .
Thật chưa thấy qua cô gái nào không yêu tiền như thế, giống như cô cùng phú quý có thù oán.
Nếu Tiểu Tuyết không muốn ở biệt thự, như vậy muốn đem cô nắm trong tay, phải nghĩ biện pháp khiến cho cô thoải mái. Nếu không trực tiếp cấp xây một ký túc xá sang trọng? Không được, như vậy quá chậm! Vậy hơi cải tạo một chút, trong nhà hơi sửa sang lại một chút, cái ký túc xá kia củaTiểu Tuyết, đến điều hòa cũng không có.
“Nghê Tuấn, cậu đi làm một chuyện……”
“Sao cơ.”
Thế là, sáng sớm hôm sau, trung tâm quản lý ký túc xá của sinh viên thu được một khoản tiền cùng thong báo: Tu sửa kiến trúc thiết kế lý khu kí tức xá 2 của nữ sinh, trừ bỏ sửa chữa cơ bản ở ngoài, ký túc xá toàn bộ trang bị điều hòa!
Cái tin tức này vừa ra, trong trường học nổ tung !
“Vì cái gì, vì cái gì?”
“Vì cái gì ta không được giống như ký túc xá khu hai của nữ sinh? A, vận mệnh a!”
Nhạc Tuyết Vi là sau khi hết giờ làm trở lại trường học mới biết được cái tin này…… Đối mặt với các bạn học đang vui quên trời đất, Nhạc Tuyết Vi khóe miệng co rút, không cần hỏi, nhất định là bút tích của tên Hàn tổng tài! Kẻ có tiền, nhiều tiền chính là nhiều tiền a!
Chính là, trong lòng, cư nhiên là ngọt ngào. Có cô gái nào, đối mặt với loại vung tiền như rác sủng ái như này sẽ không động lòng sao?
/281
|