Vô tận thế giới vô cùng phức tạp, Tang Thiên tuy rằng đã hỗn qua nơi đó, nhưng phần nhiều thời gian là đả đả sát sát, hắn rất ít chủ động đi gây chuyện, kì thực là vô tận thế giới đó là nơi tập trung của vô vàn chủng tộc đã tiến hóa trong chuỗi tiến hóa thần thánh, hắn ở vô tận thế giới không hề thiếu bằng hữu, nhưng đắc tội địch nhân cũng không hề ít, về phần tứ hoàng trong truyền thuyết, hắn cũng chỉ nghe danh chứ chưa gặp một lần, ngay cả đại ca kết nghĩa Hư Vô của hắn cũng chỉ gặp qua mấy lần mà thôi.
Căn cứ theo hiểu biết của Tang Thiên, cái danh tứ hoàng đã truyền lưu khá lâu tại vô tận thế giới rồi, ít nhất đã hơn mấy ngàn năm, hơn nữa tu vi bọn họ vô cùng bí hiểm, hành tung thần bí, như là thần long thấy đầu không thấy đuôi, thân phận của bọn họ có lẽ bất đồng, nhưng có một điểm bọn họ khá giống nhau, là đều đã tiến hóa thành thiên nhân.
Ba người khác Tang Thiên không biết, nhưng đại ca kết nghĩa Hư Vô của mình, chính là một tội phạm trong danh sách truy nã của rất nhiều chủng tộc cao đẳng ở vô tận thế giới, đồng thời cũng là mệnh phạm của vận mệnh, là một đầu lĩnh tiếng tăm lừng lẫy, thống lĩnh thiên quân, chính là tổ chức chống đối lớn nhất chống lại phe thần thánh, hằng năm bọn họ lưu động ở bên cạnh khu vực hắc ám, hoạt động phản thần thánh.
Từ trên khối bài thủy tinh không khó nhìn ra vị tiểu thư thần bí kia muốn nói cho Tang Thiên biết, đối thủ của hắn là một trong tứ hoàng, chẳng lẽ là Vũ Văn Sí?
Dưới tình huống trước mắt, Tang Thiên chưa thể phán đoán tin tức đó là giả hay thật, hắn cũng không sợ hãi thân phận tứ hoàng, làm cho hắn buồn bực là nếu tin tức này chuẩn xác, hắn sắp đối mặt với đệ nhất tứ hoàng, tứ hoàng đều là thiên nhân, mặc kệ là ai liên hợp Tinh Linh đến xâm nhập thế giới nhân loại, việc này đều làm cho người ta khó chịu.
Tang Thiên tới bây giờ cũng không cho rằng mình là một người tốt, nhưng hắn không quen nhìn cái loại người khi tông quên tổ đó.
"Con mẹ hắn."
Tang Thiên nhịn không được chửi một câu cực thô, nếu chỉ thân phận tứ hoàng còn không đến mức làm cho hắn buồn bực đến trình độ này, dù sao mỗi người một cách nghĩ, Tang Thiên không có quyền dùng đạo đức của mình đi yêu cầu, đi bình phán người khác, ngươi khi tông quên tổ cũng tốt, cấu kết Tinh Linh cũng được, Tang Thiên có thể làm chính là dựa theo ý nghĩ của mình mà làm việc.
Bất quá thông tin trong khối bài thủy tinh này ngoài nói về tứ hoàng còn nhắc tới bốn chữ làm cho Tang Thiên buồn bực.
Chân mệnh thiên tử.
Vì muốn khuyên nhủ Tang Thiên buông tha cho thế giới này, vị tiểu thư thần bí kia không chỉ nhắc tới tứ hoàng, còn nhắc tới chân mệnh thiên tử, nàng nói, Diệu Thiện buông xuống thế giới này mục đích là vì chân mệnh thiên tử.
Tang Thiên đối với bốn chữ ‘chân mệnh thiên tử’ này không có khái niệm cụ thể gì, ở vô tận thế giới cũng chỉ là nghe nói qua vài lần.
Chân mệnh thiên tử tồn tại cực kỳ đặc thù, tựa như có liên quan mật thiết với vận mệnh, cụ thể như thế nào, Tang Thiên cũng không biết, bất quá tại trong khối bài thủy tinh, giải thích của vị tiểu thư thần bí kia về chân mệnh thiên tử làm cho hắn kinh ngạc không nhỏ.
Vị tiểu thư thần bí kia nói: ở trong vận mệnh pháp tắc, có rất nhiều tiểu pháp tắc, thiên mệnh, số mệnh, chân mệnh đều là tiểu pháp tắc trong vận mệnh pháp tắc, mà chân mệnh thiên tử tồn tại là dựa theo thiên ý sinh ra, thực mệnh rốt cục là cái gì, ta cũng không biết, nhưng ta biết được, chân mệnh tượng trưng cho không biết (bất tri), có lẽ ngay cả Diệu Thiện cũng không biết, nguyên nhân là như thế, Diệu Thiện mới có thể buông xuống, ngươi cho rằng làm hóa thân của vận mệnh, Diệu Thiện sẽ cho phép chân mệnh, một thứ không biết tồn tại sao?
Ta tra qua rất nhiều điển tịch, chân mệnh sinh khai có cùng nhịp thởi với căn nguyên không gian thế giới, mà căn nguyên thế giới chính là nhân linh địa khí, có lẽ cũng có thể nói, Nhân Linh Địa Khí có khả năng dựng dục ra chân mệnh.
Mà đối với chân mệnh loại tồn tại không biết đó, Diệu Thiện hoặc là đem thu phục, hoặc là đem hủy diệt, vô luận thế nào đều có một loại kết quả, làm cho căn nguyên thế giới khô kiệt biến mất, ngươi không thể ngăn cản, không thể. . .
Quỹ tích vận mệnh của ngươi đã cấp tốc lệch khỏi quỹ đạo, có lẽ cùng chân mệnh thiên tử có liên hệ rất lớn, vận mệnh quỹ tích lệch khỏi quỹ đạo tốc độ càng nhanh, ý nghĩa chân mệnh thiên tử đối với Diệu Thiện lại càng trọng yếu, như thế, ngươi nên thận trọng xuy nghĩ, thừa dịp Diệu Thiện còn chưa buông xuống, mau chóng buông tha cho thế giới này, nếu không, quỹ tích vận mệnh của ngươi chiếu theo tốc độ lệch khỏi quỹ đạo hiện nay, vận mệnh Thẩm Phán đệ nhị trọng của ngươi sẽ tùy thời diễn ra, vận mệnh của ngươi lệch khỏi quỹ đạo tốc độ nhanh như vậy, thậm chí còn khả năng sẽ xuất hiện lục đạo trong vận mệnh thẩm phán.
Ngươi hãy thận trọng phán xét rồi đưa ra quyết định phù hợp.
Vị tiểu thư thần bí cũng không biết đến tột cùng là ai, vậy mà lại hiểu biết rõ ràng về vận mệnh như vậy, nói có bài bản hẳn hoi, ít nhất Tang Thiên không thể tìm ra chỗ khả nghi, trước không nói thần bí tiểu thư là ai, nhưng mà chân mệnh thiên tử. . . . .
Tang Thiên nhất thanh nhị sở, khi ở Prague, khi đánh chết thủ lĩnh Á Sắt thái tử đỉnh, tên kia dường như tự xưng là chân mệnh thiên tử, có cả hoàng kim thánh Long thủ hộ hư thân, được sự che chở của Cửu Long giản sứ, cái kia tên tựa như bị chính mình giết chết mà? Nếu hắn thật sự là chân mệnh thiên tử, vậy cũng có phần yếu ớt quá rồi.
Tứ hoàng chi nhất, chân mệnh thiên tử, Diệu Thiện, còn có một Đạt Phật Thấp(Darfur wet) không biết, cùng với thần thánh nghi hội Tinh Linh. . . . .
Con mẹ nó càng ngày càng phức tạp a, những thứ đó rốt cuộc có liên hệ gì, Tang Thiên nhất thời cũng không rõ.
Tang Thiên không thích ngờ vực vô căn cứ, bởi vì ngờ vực vô căn cứ thường thường sẽ đánh mất bản tính của mình, hắn là hắn, chưa bao giờ thay đổi, ngay cả đối mặt với thiên địa, vẫn không thay đổi bản tính của hắn.
Mặc kệ hắn là Diệu Thiện, mặc kệ hắn là chân mệnh thiên tử, mặc kệ hắn là tứ hoàng, là Đạt Phật Thấp, lão tử không biết các ngươi đến tột cùng muốn làm gì, cũng không muốn biết, bất quá, lão tử đời này không có bao nhiêu ý nghĩa cao thượng, chỉ có một niệm tưởng đối với thế giới này, mặc kệ các ngươi muốn làm gì, lão tử cũng muốn cùng các ngươi tử đấu một trận.
Trong một nhà hàng tương đối bình dân.
Lam Tình một tay chống cằm, nghiêng đầu, đôi mắt u lam nhìn Tang Thiên ngồi đối diện đang suy tư, đồ uống lạnh trên bàn đã bị nàng dùng thìa quấy tạo nên rất nhiều gợn sóng, tựa như tâm tình phức tạp của nàng lúc này.
Lam Tình vĩnh viễn vẫn là Lam Tình, ngay cả khi nàng tiếp nhận truyền thừa ký ức của Lam Sắc nữ vương. Ngay cả khi nàng tiếp nhận bản chất quỷ lam nhiếp, nàng vẫn ôn nhu khả nhân như trước.
Khi ở đại sảnh Kim Bích Ma Thiên nàng không muốn ngụy trang, muốn mượn cơ hội để nói cho Tang Thiên hay, chính mình cũng không phải nữ tử không biết điều, có thể vì hắn chia sẻ hết thảy, nàng thậm chí chuẩn bị nói cho thế giới biết, chính mình cùng Tang Thiên ở một chiến tuyến. Muốn dùng loại phương pháp cực đoan nhất để đi theo bên cạnh Tang Thiên.
Nhưng mà, hết thảy đều bị Tang Thiên nhìn thấu, cho dù Tang Thiên không trực tiếp nói ra, nhưng nàng cũng cảm giác được.
Lam Tình không muốn rời khỏi hắn, vô cùng không muốn.
Từ khi tiếp nhận truyền thừa ký ức của lam sắc nữ vương, Lam Tình có lẽ vẫn là Lam Tình, có lẽ không phải, trước kia, nàng không biết Tang Thiên đang làm cái gì, nhưng mà, hiện tại nàng đã có phần hiểu được, không chỉ như vậy, nàng thậm chí càng thêm hiểu sâu xa được sự tồn tại của Diệu Thiện, càng thêm hiểu rõ vận mệnh không thể trái, thậm chí hiểu rành chân tướng thực sự nghìn năm qua của thế giới này, những điều nàng biết có chút mơ hồ, nhưng loại cảm giác này thập phần rõ ràng, nàng thử dò chạm đến một phần trí nhớ chưa hấp thu, chỉ là mỗi khi chạm đến, khiến nàng đau đầu dục liệt không chịu nổi.
Tang Thiên sẽ gặp nguy hiểm, về lâu dài, hắn sẽ gặp cảnh cửu tử nhất sinh.
Lam Tình có thể cảm giác được, nàng tự mình biết nguyên nhân, nhưng lại quá mức mơ hồ.
Cũng là vì loại cảm giác mãnh liệt này, nàng mới không muốn rời khỏi Tang Thiên. Bởi vì nàng sợ mất hắn.
Nàng thậm chí muốn mở miệng khuyên Tang Thiên buông tha, nhưng lời đến bên môi, cuối cùng lại không thể mở miệng.
Tang Thiên lấy lại tinh thần, uống một ngụm nước lạnh, chạm đến ánh mắt của Lam Tình, vừa muốn mở miệng, không ngờ. thanh âm Lam Tình đã truyền đến.
"Ngươi phải đi, hơn nữa sẽ không mang theo ta đúng không?"
Lời nói của Lam Tình không khỏi làm Tang Thiên sửng sốt, mất tự nhiên sờ sờ cái mũi, bị người ta nhìn thấu tâm tư làm hắn có phần ngượng ngùng, không biết bắt đầu từ khi nào, tựa hồ từ khi Lam Tình tiếp nhận truyền thừa, nàng trở nên cực kỳ sâu sắc, cũng không phải lần đầu tiên bị Lam Tình nhìn thấu nội tâm suy nghĩ.
Tang Thiên là một người tùy ý, nhưng không phải là một người tiêu sái, ít nhất trên phương diện tình cảm, hắn hoàn toàn không thể tiêu sái, hắn từng thử tiêu sái, thậm chí vung tay mang theo đi một đám mây hồng, kết quả là bi kịch, đưa tới là vô tận u oán, hắn không sợ trời không sợ đất, sợ nhất là nữ nhân u oán, tiêu sái đại giới thường thường sẽ khiến nữ nhân vô tận u oán.
Có người nói, thế giới này thiên địa là thứ không biết lớn nhất, nhưng theo Tang Thiên nghĩ. Nữ nhân mới là thứ không biết lớn nhất, thiên địa còn có pháp tắc, nhưng nữ nhân, loại sinh vật này hoàn toàn không có pháp tắc để xác định.
Chuyện của mình, Tang Thiên rất ít để liên lụy người khác, huống chi lần này đối mặt là Diệu Thiện:
"Lam Tình, ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, chỉ là ngươi vừa mới tiếp nhận truyền thừa cùng bản chất quỷ lam nhiếp, cần phải nhanh chóng hấp thu nó, chờ ngươi hoàn toàn hấp thu truyền thừa cùng bản chất..."
Biết Tang Thiên đang nói dối, nhưng Lam Tình không thừa nhận cũng không được, hiện tại bản thân nàng cũng chỉ có mau chóng hấp thu truyền thừa cùng bản chất, đến lúc đó mới có thể chân chính giúp được Tang Thiên.
"Ta không nói lại ngươi, ngươi làm sao phải viện loại lý do đó..."
Lam Tình bĩu môi, đứng lên, mặt mày hớn hở, thở dài, sâu kín nói:
"Huống hồ ta cũng có chuyện tình cần làm, nhị tỷ cùng tứ muội ta không biết đã tỉnh lại chưa, ta phải đi xem các nàng, Lam thành cũng đã tan thành mây khói rồi, nga... Còn có rất nhiều rất nhiều chuyện..."
Nói xong, Lam Tình cúi người hôn phớt qua môi Tang Thiên, giống như chuồn chuồn lướt nước, nàng vẫy vẫy tay:
"Bye bye . .
Nhìn Lam Tình vận quần áo thể thao màu trắng chậm rãi rời đi, từng sợi tóc xanh lam khinh vũ phi dương, Tang Thiên ngơ ngác ngồi hồi lâu, lắc đầu, cũng không dừng lại, lắc mình biến mất.
Phía trên tầng thượng của một cao lầu tại thành phố Vị Ương, Tang Thiên đứng yên, song chưởng dọc thân, hơi hơi ngửa đầu, nhắm hờ đôi mắt, trước ngực của hắn có một giọt máu di động bất quy tắc, dường như hắn đang thiết kế một trận pháp với vô số ký hiệu kỳ dị, phù văn hắc ám phát tán ánh sáng nhàn nhạt, từ từ bao phủ lên giọt máu rồi phiêu phù giữa hư không.
Giọt máu này là máu của Hắc Long Vương khi hắn đến câu lạc bộ yêu nguyệt thu thập được, Tang Thiên đang lợi dụng tâm quái cùng trận pháp phù văn để truy tìm khí tức của Hắc Long Vương, từ khi rời khỏi Lam thành, hắn cũng đã cảm giác được linh khí của thế giới này đang giảm xuống, khả năng là nhân linh địa khí ở địa phương khác đã bị phong ấn, khi ở cao ốc Kim Bích Ma Thiên phát hiện Mông Bỉ Đặc huyết mạch, Tang Thiên càng thêm xác nhận, nếu không huyết mạch Mông Bỉ Đặc căn bản không có khả năng sinh tồn.
Căn cứ theo hiểu biết của Tang Thiên, cái danh tứ hoàng đã truyền lưu khá lâu tại vô tận thế giới rồi, ít nhất đã hơn mấy ngàn năm, hơn nữa tu vi bọn họ vô cùng bí hiểm, hành tung thần bí, như là thần long thấy đầu không thấy đuôi, thân phận của bọn họ có lẽ bất đồng, nhưng có một điểm bọn họ khá giống nhau, là đều đã tiến hóa thành thiên nhân.
Ba người khác Tang Thiên không biết, nhưng đại ca kết nghĩa Hư Vô của mình, chính là một tội phạm trong danh sách truy nã của rất nhiều chủng tộc cao đẳng ở vô tận thế giới, đồng thời cũng là mệnh phạm của vận mệnh, là một đầu lĩnh tiếng tăm lừng lẫy, thống lĩnh thiên quân, chính là tổ chức chống đối lớn nhất chống lại phe thần thánh, hằng năm bọn họ lưu động ở bên cạnh khu vực hắc ám, hoạt động phản thần thánh.
Từ trên khối bài thủy tinh không khó nhìn ra vị tiểu thư thần bí kia muốn nói cho Tang Thiên biết, đối thủ của hắn là một trong tứ hoàng, chẳng lẽ là Vũ Văn Sí?
Dưới tình huống trước mắt, Tang Thiên chưa thể phán đoán tin tức đó là giả hay thật, hắn cũng không sợ hãi thân phận tứ hoàng, làm cho hắn buồn bực là nếu tin tức này chuẩn xác, hắn sắp đối mặt với đệ nhất tứ hoàng, tứ hoàng đều là thiên nhân, mặc kệ là ai liên hợp Tinh Linh đến xâm nhập thế giới nhân loại, việc này đều làm cho người ta khó chịu.
Tang Thiên tới bây giờ cũng không cho rằng mình là một người tốt, nhưng hắn không quen nhìn cái loại người khi tông quên tổ đó.
"Con mẹ hắn."
Tang Thiên nhịn không được chửi một câu cực thô, nếu chỉ thân phận tứ hoàng còn không đến mức làm cho hắn buồn bực đến trình độ này, dù sao mỗi người một cách nghĩ, Tang Thiên không có quyền dùng đạo đức của mình đi yêu cầu, đi bình phán người khác, ngươi khi tông quên tổ cũng tốt, cấu kết Tinh Linh cũng được, Tang Thiên có thể làm chính là dựa theo ý nghĩ của mình mà làm việc.
Bất quá thông tin trong khối bài thủy tinh này ngoài nói về tứ hoàng còn nhắc tới bốn chữ làm cho Tang Thiên buồn bực.
Chân mệnh thiên tử.
Vì muốn khuyên nhủ Tang Thiên buông tha cho thế giới này, vị tiểu thư thần bí kia không chỉ nhắc tới tứ hoàng, còn nhắc tới chân mệnh thiên tử, nàng nói, Diệu Thiện buông xuống thế giới này mục đích là vì chân mệnh thiên tử.
Tang Thiên đối với bốn chữ ‘chân mệnh thiên tử’ này không có khái niệm cụ thể gì, ở vô tận thế giới cũng chỉ là nghe nói qua vài lần.
Chân mệnh thiên tử tồn tại cực kỳ đặc thù, tựa như có liên quan mật thiết với vận mệnh, cụ thể như thế nào, Tang Thiên cũng không biết, bất quá tại trong khối bài thủy tinh, giải thích của vị tiểu thư thần bí kia về chân mệnh thiên tử làm cho hắn kinh ngạc không nhỏ.
Vị tiểu thư thần bí kia nói: ở trong vận mệnh pháp tắc, có rất nhiều tiểu pháp tắc, thiên mệnh, số mệnh, chân mệnh đều là tiểu pháp tắc trong vận mệnh pháp tắc, mà chân mệnh thiên tử tồn tại là dựa theo thiên ý sinh ra, thực mệnh rốt cục là cái gì, ta cũng không biết, nhưng ta biết được, chân mệnh tượng trưng cho không biết (bất tri), có lẽ ngay cả Diệu Thiện cũng không biết, nguyên nhân là như thế, Diệu Thiện mới có thể buông xuống, ngươi cho rằng làm hóa thân của vận mệnh, Diệu Thiện sẽ cho phép chân mệnh, một thứ không biết tồn tại sao?
Ta tra qua rất nhiều điển tịch, chân mệnh sinh khai có cùng nhịp thởi với căn nguyên không gian thế giới, mà căn nguyên thế giới chính là nhân linh địa khí, có lẽ cũng có thể nói, Nhân Linh Địa Khí có khả năng dựng dục ra chân mệnh.
Mà đối với chân mệnh loại tồn tại không biết đó, Diệu Thiện hoặc là đem thu phục, hoặc là đem hủy diệt, vô luận thế nào đều có một loại kết quả, làm cho căn nguyên thế giới khô kiệt biến mất, ngươi không thể ngăn cản, không thể. . .
Quỹ tích vận mệnh của ngươi đã cấp tốc lệch khỏi quỹ đạo, có lẽ cùng chân mệnh thiên tử có liên hệ rất lớn, vận mệnh quỹ tích lệch khỏi quỹ đạo tốc độ càng nhanh, ý nghĩa chân mệnh thiên tử đối với Diệu Thiện lại càng trọng yếu, như thế, ngươi nên thận trọng xuy nghĩ, thừa dịp Diệu Thiện còn chưa buông xuống, mau chóng buông tha cho thế giới này, nếu không, quỹ tích vận mệnh của ngươi chiếu theo tốc độ lệch khỏi quỹ đạo hiện nay, vận mệnh Thẩm Phán đệ nhị trọng của ngươi sẽ tùy thời diễn ra, vận mệnh của ngươi lệch khỏi quỹ đạo tốc độ nhanh như vậy, thậm chí còn khả năng sẽ xuất hiện lục đạo trong vận mệnh thẩm phán.
Ngươi hãy thận trọng phán xét rồi đưa ra quyết định phù hợp.
Vị tiểu thư thần bí cũng không biết đến tột cùng là ai, vậy mà lại hiểu biết rõ ràng về vận mệnh như vậy, nói có bài bản hẳn hoi, ít nhất Tang Thiên không thể tìm ra chỗ khả nghi, trước không nói thần bí tiểu thư là ai, nhưng mà chân mệnh thiên tử. . . . .
Tang Thiên nhất thanh nhị sở, khi ở Prague, khi đánh chết thủ lĩnh Á Sắt thái tử đỉnh, tên kia dường như tự xưng là chân mệnh thiên tử, có cả hoàng kim thánh Long thủ hộ hư thân, được sự che chở của Cửu Long giản sứ, cái kia tên tựa như bị chính mình giết chết mà? Nếu hắn thật sự là chân mệnh thiên tử, vậy cũng có phần yếu ớt quá rồi.
Tứ hoàng chi nhất, chân mệnh thiên tử, Diệu Thiện, còn có một Đạt Phật Thấp(Darfur wet) không biết, cùng với thần thánh nghi hội Tinh Linh. . . . .
Con mẹ nó càng ngày càng phức tạp a, những thứ đó rốt cuộc có liên hệ gì, Tang Thiên nhất thời cũng không rõ.
Tang Thiên không thích ngờ vực vô căn cứ, bởi vì ngờ vực vô căn cứ thường thường sẽ đánh mất bản tính của mình, hắn là hắn, chưa bao giờ thay đổi, ngay cả đối mặt với thiên địa, vẫn không thay đổi bản tính của hắn.
Mặc kệ hắn là Diệu Thiện, mặc kệ hắn là chân mệnh thiên tử, mặc kệ hắn là tứ hoàng, là Đạt Phật Thấp, lão tử không biết các ngươi đến tột cùng muốn làm gì, cũng không muốn biết, bất quá, lão tử đời này không có bao nhiêu ý nghĩa cao thượng, chỉ có một niệm tưởng đối với thế giới này, mặc kệ các ngươi muốn làm gì, lão tử cũng muốn cùng các ngươi tử đấu một trận.
Trong một nhà hàng tương đối bình dân.
Lam Tình một tay chống cằm, nghiêng đầu, đôi mắt u lam nhìn Tang Thiên ngồi đối diện đang suy tư, đồ uống lạnh trên bàn đã bị nàng dùng thìa quấy tạo nên rất nhiều gợn sóng, tựa như tâm tình phức tạp của nàng lúc này.
Lam Tình vĩnh viễn vẫn là Lam Tình, ngay cả khi nàng tiếp nhận truyền thừa ký ức của Lam Sắc nữ vương. Ngay cả khi nàng tiếp nhận bản chất quỷ lam nhiếp, nàng vẫn ôn nhu khả nhân như trước.
Khi ở đại sảnh Kim Bích Ma Thiên nàng không muốn ngụy trang, muốn mượn cơ hội để nói cho Tang Thiên hay, chính mình cũng không phải nữ tử không biết điều, có thể vì hắn chia sẻ hết thảy, nàng thậm chí chuẩn bị nói cho thế giới biết, chính mình cùng Tang Thiên ở một chiến tuyến. Muốn dùng loại phương pháp cực đoan nhất để đi theo bên cạnh Tang Thiên.
Nhưng mà, hết thảy đều bị Tang Thiên nhìn thấu, cho dù Tang Thiên không trực tiếp nói ra, nhưng nàng cũng cảm giác được.
Lam Tình không muốn rời khỏi hắn, vô cùng không muốn.
Từ khi tiếp nhận truyền thừa ký ức của lam sắc nữ vương, Lam Tình có lẽ vẫn là Lam Tình, có lẽ không phải, trước kia, nàng không biết Tang Thiên đang làm cái gì, nhưng mà, hiện tại nàng đã có phần hiểu được, không chỉ như vậy, nàng thậm chí càng thêm hiểu sâu xa được sự tồn tại của Diệu Thiện, càng thêm hiểu rõ vận mệnh không thể trái, thậm chí hiểu rành chân tướng thực sự nghìn năm qua của thế giới này, những điều nàng biết có chút mơ hồ, nhưng loại cảm giác này thập phần rõ ràng, nàng thử dò chạm đến một phần trí nhớ chưa hấp thu, chỉ là mỗi khi chạm đến, khiến nàng đau đầu dục liệt không chịu nổi.
Tang Thiên sẽ gặp nguy hiểm, về lâu dài, hắn sẽ gặp cảnh cửu tử nhất sinh.
Lam Tình có thể cảm giác được, nàng tự mình biết nguyên nhân, nhưng lại quá mức mơ hồ.
Cũng là vì loại cảm giác mãnh liệt này, nàng mới không muốn rời khỏi Tang Thiên. Bởi vì nàng sợ mất hắn.
Nàng thậm chí muốn mở miệng khuyên Tang Thiên buông tha, nhưng lời đến bên môi, cuối cùng lại không thể mở miệng.
Tang Thiên lấy lại tinh thần, uống một ngụm nước lạnh, chạm đến ánh mắt của Lam Tình, vừa muốn mở miệng, không ngờ. thanh âm Lam Tình đã truyền đến.
"Ngươi phải đi, hơn nữa sẽ không mang theo ta đúng không?"
Lời nói của Lam Tình không khỏi làm Tang Thiên sửng sốt, mất tự nhiên sờ sờ cái mũi, bị người ta nhìn thấu tâm tư làm hắn có phần ngượng ngùng, không biết bắt đầu từ khi nào, tựa hồ từ khi Lam Tình tiếp nhận truyền thừa, nàng trở nên cực kỳ sâu sắc, cũng không phải lần đầu tiên bị Lam Tình nhìn thấu nội tâm suy nghĩ.
Tang Thiên là một người tùy ý, nhưng không phải là một người tiêu sái, ít nhất trên phương diện tình cảm, hắn hoàn toàn không thể tiêu sái, hắn từng thử tiêu sái, thậm chí vung tay mang theo đi một đám mây hồng, kết quả là bi kịch, đưa tới là vô tận u oán, hắn không sợ trời không sợ đất, sợ nhất là nữ nhân u oán, tiêu sái đại giới thường thường sẽ khiến nữ nhân vô tận u oán.
Có người nói, thế giới này thiên địa là thứ không biết lớn nhất, nhưng theo Tang Thiên nghĩ. Nữ nhân mới là thứ không biết lớn nhất, thiên địa còn có pháp tắc, nhưng nữ nhân, loại sinh vật này hoàn toàn không có pháp tắc để xác định.
Chuyện của mình, Tang Thiên rất ít để liên lụy người khác, huống chi lần này đối mặt là Diệu Thiện:
"Lam Tình, ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, chỉ là ngươi vừa mới tiếp nhận truyền thừa cùng bản chất quỷ lam nhiếp, cần phải nhanh chóng hấp thu nó, chờ ngươi hoàn toàn hấp thu truyền thừa cùng bản chất..."
Biết Tang Thiên đang nói dối, nhưng Lam Tình không thừa nhận cũng không được, hiện tại bản thân nàng cũng chỉ có mau chóng hấp thu truyền thừa cùng bản chất, đến lúc đó mới có thể chân chính giúp được Tang Thiên.
"Ta không nói lại ngươi, ngươi làm sao phải viện loại lý do đó..."
Lam Tình bĩu môi, đứng lên, mặt mày hớn hở, thở dài, sâu kín nói:
"Huống hồ ta cũng có chuyện tình cần làm, nhị tỷ cùng tứ muội ta không biết đã tỉnh lại chưa, ta phải đi xem các nàng, Lam thành cũng đã tan thành mây khói rồi, nga... Còn có rất nhiều rất nhiều chuyện..."
Nói xong, Lam Tình cúi người hôn phớt qua môi Tang Thiên, giống như chuồn chuồn lướt nước, nàng vẫy vẫy tay:
"Bye bye . .
Nhìn Lam Tình vận quần áo thể thao màu trắng chậm rãi rời đi, từng sợi tóc xanh lam khinh vũ phi dương, Tang Thiên ngơ ngác ngồi hồi lâu, lắc đầu, cũng không dừng lại, lắc mình biến mất.
Phía trên tầng thượng của một cao lầu tại thành phố Vị Ương, Tang Thiên đứng yên, song chưởng dọc thân, hơi hơi ngửa đầu, nhắm hờ đôi mắt, trước ngực của hắn có một giọt máu di động bất quy tắc, dường như hắn đang thiết kế một trận pháp với vô số ký hiệu kỳ dị, phù văn hắc ám phát tán ánh sáng nhàn nhạt, từ từ bao phủ lên giọt máu rồi phiêu phù giữa hư không.
Giọt máu này là máu của Hắc Long Vương khi hắn đến câu lạc bộ yêu nguyệt thu thập được, Tang Thiên đang lợi dụng tâm quái cùng trận pháp phù văn để truy tìm khí tức của Hắc Long Vương, từ khi rời khỏi Lam thành, hắn cũng đã cảm giác được linh khí của thế giới này đang giảm xuống, khả năng là nhân linh địa khí ở địa phương khác đã bị phong ấn, khi ở cao ốc Kim Bích Ma Thiên phát hiện Mông Bỉ Đặc huyết mạch, Tang Thiên càng thêm xác nhận, nếu không huyết mạch Mông Bỉ Đặc căn bản không có khả năng sinh tồn.
/418
|