A Phúc sau khi quan sát khuôn mặt Thượng Băng Cung đang ngất xỉu trên lưng Tiểu Ngân thì lờ mờ đoán được lý do, Long Ám lên tiếng: Bản thiếu không cần ngươi hay Nhiếp chính vương giúp bản thiếu đòi công đạo, bản thiếu và Tiểu Ngân muốn gặp tỷ tỷ, ngươi dẫn đường là được. . A Phúc tuy không thích Long Ám nhưng dù sao Long Tử Nguyệt đã từng không ít lần cứu mạng vương gia, hiện tại nàng càng ngày càng được vương gia sủng ái, chẳng mấy chốc có khi sẽ trở thành Nhiếp chính vương phi cũng nên.
Quả thật có A Phúc đi trước, thị vệ gác cổng nhìn thấy Long Ám vẫn bình an vô sự còn được thị vệ thiếp thân của Nhiếp chính vương cung kính mở đường, tâm trạng bất giác hoang mang tột độ. Không có ai dám đứng ra ngăn trở, Long Ám và Tiểu Ngân trực tiếp tiến đến tẩm cung của Long Tử Nguyệt. Nhìn tỷ tỷ đang đứng thưởng hoa, Long Ám bỗng cảm thấy hình ảnh này không hợp với tỷ ấy chút nào cả....?
Long Ám mãi quan sát Long Tử Nguyệt, nhìn tỷ tỷ vẫn hoàn hảo không sứt mẻ thì thở nhẹ ra một hơi. Long Tử Nguyệt biết Long Ám quan tâm nên nàng mỉm cười: Tỷ không sao rồi, đệ yên tâm. . Long Ám bước lại gần tỷ tỷ, ngước mặt lên nhìn tỷ ấy một lúc mới nói: Là đệ vô dụng không giúp gì được cho tỷ tỷ, nhiệm vụ nhánh dưới chỉ để bảo hộ cho chủ tử lúc nguy cấp nhưng đệ luôn trở thành gánh nặng của tỷ.... .
Long Tử Nguyệt chợt ngắt lời: Ai cho phép đệ có suy nghĩ đó? Tỷ vốn không hề xem đệ như một vật hy sinh, càng không phải một thuộc hạ mà sai khiến. Tỷ không muốn đệ tự xem thường bản thân mình như vậy nữa. Có nghe rõ không? , Long Ám cúi đầu không đáp, trong lòng cậu xoắn xuýt không thôi. Tâm tư của đứa nhỏ này nặng nề sự cố chấp, trách nhiệm lẫn sự áy náy, Long Tử Nguyệt nàng nên làm thế nào mới ổn đây? Tiểu Ngân đứng im lặng nãy giờ mới lên tiếng: Chủ tử, vì sao người có thể thoát khỏi trạng thái cuồng bạo? , Long Tử Nguyệt bất đắc dĩ nói: Vô Phong cứu ta. . Long Tử Nguyệt kể sơ lại tình huống lúc trước cho Long Ám và Tiểu Ngân nghe: Tuy không biết rõ bằng cách gì nhưng quả thật Vô Phong đã liều mạng làm tiềm thức trong ta tỉnh lại. .
Tán gẫu một lúc xác nhận tỷ tỷ thật sự không sao, Long Ám không nán lâu lại ở chốn hậu cung lâu. Quy củ hậu cung không cho nam nhân bước vào, tuy tỷ tỷ không câu nệ tiểu tiết cũng không bị ai quản chế nhưng làm như vậy sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho danh dự tỷ tỷ.
Lúc Long Ám ngỏ ý muốn rời đi Long Tử Nguyệt liền hiểu tiểu hài này lại lo nghĩ mọi thứ vì nàng, đành đồng ý. Long Tử Nguyệt giao cho Long Ám lệnh bài đặc cách của Hạ Tử Lân đã từng đưa cho nàng, tấm lệnh bài mang ý nghĩa thấy lệnh bài như thấy mặt Nhiếp chính vương, đều phải quỳ xuống hành lễ và phục tùng toàn bộ mệnh lệnh từ người nắm giữ, hơn nữa có lệnh bài liền có thể tùy ý ra vào hoàng cung.
Quả thật có A Phúc đi trước, thị vệ gác cổng nhìn thấy Long Ám vẫn bình an vô sự còn được thị vệ thiếp thân của Nhiếp chính vương cung kính mở đường, tâm trạng bất giác hoang mang tột độ. Không có ai dám đứng ra ngăn trở, Long Ám và Tiểu Ngân trực tiếp tiến đến tẩm cung của Long Tử Nguyệt. Nhìn tỷ tỷ đang đứng thưởng hoa, Long Ám bỗng cảm thấy hình ảnh này không hợp với tỷ ấy chút nào cả....?
Long Ám mãi quan sát Long Tử Nguyệt, nhìn tỷ tỷ vẫn hoàn hảo không sứt mẻ thì thở nhẹ ra một hơi. Long Tử Nguyệt biết Long Ám quan tâm nên nàng mỉm cười: Tỷ không sao rồi, đệ yên tâm. . Long Ám bước lại gần tỷ tỷ, ngước mặt lên nhìn tỷ ấy một lúc mới nói: Là đệ vô dụng không giúp gì được cho tỷ tỷ, nhiệm vụ nhánh dưới chỉ để bảo hộ cho chủ tử lúc nguy cấp nhưng đệ luôn trở thành gánh nặng của tỷ.... .
Long Tử Nguyệt chợt ngắt lời: Ai cho phép đệ có suy nghĩ đó? Tỷ vốn không hề xem đệ như một vật hy sinh, càng không phải một thuộc hạ mà sai khiến. Tỷ không muốn đệ tự xem thường bản thân mình như vậy nữa. Có nghe rõ không? , Long Ám cúi đầu không đáp, trong lòng cậu xoắn xuýt không thôi. Tâm tư của đứa nhỏ này nặng nề sự cố chấp, trách nhiệm lẫn sự áy náy, Long Tử Nguyệt nàng nên làm thế nào mới ổn đây? Tiểu Ngân đứng im lặng nãy giờ mới lên tiếng: Chủ tử, vì sao người có thể thoát khỏi trạng thái cuồng bạo? , Long Tử Nguyệt bất đắc dĩ nói: Vô Phong cứu ta. . Long Tử Nguyệt kể sơ lại tình huống lúc trước cho Long Ám và Tiểu Ngân nghe: Tuy không biết rõ bằng cách gì nhưng quả thật Vô Phong đã liều mạng làm tiềm thức trong ta tỉnh lại. .
Tán gẫu một lúc xác nhận tỷ tỷ thật sự không sao, Long Ám không nán lâu lại ở chốn hậu cung lâu. Quy củ hậu cung không cho nam nhân bước vào, tuy tỷ tỷ không câu nệ tiểu tiết cũng không bị ai quản chế nhưng làm như vậy sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho danh dự tỷ tỷ.
Lúc Long Ám ngỏ ý muốn rời đi Long Tử Nguyệt liền hiểu tiểu hài này lại lo nghĩ mọi thứ vì nàng, đành đồng ý. Long Tử Nguyệt giao cho Long Ám lệnh bài đặc cách của Hạ Tử Lân đã từng đưa cho nàng, tấm lệnh bài mang ý nghĩa thấy lệnh bài như thấy mặt Nhiếp chính vương, đều phải quỳ xuống hành lễ và phục tùng toàn bộ mệnh lệnh từ người nắm giữ, hơn nữa có lệnh bài liền có thể tùy ý ra vào hoàng cung.
/300
|