Thủ hạ của Vô Phong tối hôm nay đang thám thính thì phát hiện ra một đám đông Huyết tộc đang truy đuổi theo một Huyết tộc khác. Kẻ bị truy đuổi không ai khác chính là Long Tử Nguyệt, muội muội của Vô Phong, liền vội vã tách người trở về bẩm báo cho chủ tử hay tin.
Nhận được tin tức Long Tử Nguyệt gặp nguy hiểm, Vô Phong lập tức dẫn theo gần một trăm Huyết tộc có mặt gần đó chạy đi ứng cứu, số khác cũng được mệnh lệnh phải nhanh chóng tập hợp lại đi ngay sau đó. Lúc Long Tử Nguyệt định dùng phương thức nguy hiểm nhất: lâm vào tình trạng ngủ sâu nhằm bảo hộ chu toàn cho Hạ Tử Lân thì bên tai nghe thấy vô số âm thanh của rất nhiều người đang chạy về hướng này.
Cố gắng tự trấn an bản thân, Long Tử Nguyệt đảo tầm mắt quan sát tình hình. Nam tử dẫn đầu Huyết tộc cũng phát hiện có điểm bất thường, vừa định dốc toàn lực hòng bắt Long Tử Nguyệt lại thì nghe thấy nàng cất giọng khinh bỉ nói: Các ngươi chết chắc rồi, thủ hạ của cô nãi nãi ta đã đến. Hiện tại tâm tình cô nãi nãi ta đang tốt, tha cho các ngươi một mạng, còn không mau cút? .
Hạ Tử Lân không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào nhưng nhìn ra nét mặt nam tử nọ lộ vẻ do dự, còn có không cam lòng. Nhìn lại vẻ mặt tự tin tràn đầy của Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân nội tâm một mảng mơ hồ. Còn chưa kịp rút lui, nam tử Huyết tộc liền bị một đám đông Huyết tộc khác đã chạy đến nơi đây bao vây lại.
Long Tử Nguyệt trong lòng đổ mồ hôi lạnh, không rõ kẻ đến sau là bạn hay thù, lực lượng như vậy cũng quá đông đi... Chỉ có hơn 20 Huyết tộc Long Tử Nguyệt đã không thể ứng phó nổi, hiện tại lại thêm gần trăm tên, chả lẽ lần này nàng thật sự bị bắt đi rồi chăng?
Mãi quan sát động tĩnh xung quanh của đám Huyết tộc đến sau, bàn tay Long Tử Nguyệt đang nắm lấy cánh tay Hạ Tử Lân, bỗng bị một đạo lực mạnh mẽ tách ra chen vào giữa. Vội vã hoàn hồn phản ứng theo bản năng, Long Tử Nguyệt lập tức vươn bàn tay còn lại thành ma trảo, mang theo tốc độ cùng sức mạnh kinh người chụp tới.
Vô Phong nhanh chóng tránh thoát một trảo hung hiểm của Long Tử Nguyệt, thanh âm mang theo cưng chiều: Muội muội thật đặc biệt, mỗi lần gặp ca ca đều muốn ra tay đoạt mệnh của ca ca. . Nhận ra kẻ đến chính là Vô Phong, nội tâm treo cao của Long Tử Nguyệt đã có thể hạ xuống, chí ít Vô Phong không phải đến để bắt nàng.
Nhận được tin tức Long Tử Nguyệt gặp nguy hiểm, Vô Phong lập tức dẫn theo gần một trăm Huyết tộc có mặt gần đó chạy đi ứng cứu, số khác cũng được mệnh lệnh phải nhanh chóng tập hợp lại đi ngay sau đó. Lúc Long Tử Nguyệt định dùng phương thức nguy hiểm nhất: lâm vào tình trạng ngủ sâu nhằm bảo hộ chu toàn cho Hạ Tử Lân thì bên tai nghe thấy vô số âm thanh của rất nhiều người đang chạy về hướng này.
Cố gắng tự trấn an bản thân, Long Tử Nguyệt đảo tầm mắt quan sát tình hình. Nam tử dẫn đầu Huyết tộc cũng phát hiện có điểm bất thường, vừa định dốc toàn lực hòng bắt Long Tử Nguyệt lại thì nghe thấy nàng cất giọng khinh bỉ nói: Các ngươi chết chắc rồi, thủ hạ của cô nãi nãi ta đã đến. Hiện tại tâm tình cô nãi nãi ta đang tốt, tha cho các ngươi một mạng, còn không mau cút? .
Hạ Tử Lân không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào nhưng nhìn ra nét mặt nam tử nọ lộ vẻ do dự, còn có không cam lòng. Nhìn lại vẻ mặt tự tin tràn đầy của Long Tử Nguyệt, Hạ Tử Lân nội tâm một mảng mơ hồ. Còn chưa kịp rút lui, nam tử Huyết tộc liền bị một đám đông Huyết tộc khác đã chạy đến nơi đây bao vây lại.
Long Tử Nguyệt trong lòng đổ mồ hôi lạnh, không rõ kẻ đến sau là bạn hay thù, lực lượng như vậy cũng quá đông đi... Chỉ có hơn 20 Huyết tộc Long Tử Nguyệt đã không thể ứng phó nổi, hiện tại lại thêm gần trăm tên, chả lẽ lần này nàng thật sự bị bắt đi rồi chăng?
Mãi quan sát động tĩnh xung quanh của đám Huyết tộc đến sau, bàn tay Long Tử Nguyệt đang nắm lấy cánh tay Hạ Tử Lân, bỗng bị một đạo lực mạnh mẽ tách ra chen vào giữa. Vội vã hoàn hồn phản ứng theo bản năng, Long Tử Nguyệt lập tức vươn bàn tay còn lại thành ma trảo, mang theo tốc độ cùng sức mạnh kinh người chụp tới.
Vô Phong nhanh chóng tránh thoát một trảo hung hiểm của Long Tử Nguyệt, thanh âm mang theo cưng chiều: Muội muội thật đặc biệt, mỗi lần gặp ca ca đều muốn ra tay đoạt mệnh của ca ca. . Nhận ra kẻ đến chính là Vô Phong, nội tâm treo cao của Long Tử Nguyệt đã có thể hạ xuống, chí ít Vô Phong không phải đến để bắt nàng.
/300
|