Long Tử Nguyệt dứt khoát đứng dậy định bỏ đi thì Hạ Tử Lân vội kéo thân ảnh chói mắt kia ôm vào lòng, quay sang nói với Ngô công công đang đứng gần đó nói: Ngô công công chê cười rồi, bản vương bàn bạc với Nguyệt nhi một lát. , Hạ Tử Lân nửa ôm nửa kéo Long Tử Nguyệt ra ngoài tránh thoát tầm nhìn của Ngô công công.
Long Tử Nguyệt vừa định lên tiếng thì Hạ Tử Lân đã ngắt lời: Bản vương sẽ tiến cung trước, người bản vương đã an bài xong, sẽ đưa ngươi nhập cung sau. , Long Tử Nguyệt ngang ngược mặc cả: Nếu ta nói ta nhất định muốn vào cùng lúc với ngươi thì sao? .
Hạ Tử Lân biết Long Tử Nguyệt đang giận dỗi cũng không chấp nhặt, im lặng một lúc rồi nói: Được rồi, bản vương sẽ đưa ngươi vào cung cùng với bản vương. . Nói rồi Hạ Tử Lân phân phó hạ nhân đổi ngựa thành cỗ xe ngựa, chính hắn không phát giác được nội tâm đã vô tình đem Long Tử Nguyệt đặt vào tim mình rồi.
Hạ Tử Lân trở về sương phòng thay y phục. Long Tử Nguyệt cũng thay một bộ y phục khác, chỉ là bộ y phục này do Hạ Tử Lân chuẩn bị khiến nàng cực kỳ ưng ý. Thu xếp ổn thỏa các thứ xong Hạ Tử Lân ôm eo Long Tử Nguyệt cùng nhau lên xe ngựa, Ngô công công cưỡi ngựa đi trước mở đường.
Ngồi trên xe ngựa, Long Tử Nguyệt mang theo một túi to bánh trái, tuy nàng không nếm ra mùi vị nhưng làm màu dọa người cũng có tác dụng lắm nha. Hạ Tử Lân nói sơ qua tình huống của hắn hiện tại, Hạ Bạch Thiền tại vị ngai vàng - hoàng huynh của hắn, sợ hắn công cao chấn chủ nên cố ý dùng mối liên hôn với công chúa, âm mưu dùng mối lương duyên để hạ bệ vị hoàng đệ này.
Lúc đó Hạ Bạch Thiền liền có thể danh chính ngôn thuận thu lại toàn bộ binh quyền từ trong tay Hạ Tử Lân, hào phóng ban cho hắn mảnh đất phong nơi biên cảnh, vừa khan hiếm tài nguyên, thường xuyên bị thổ phỉ tới cướp bóc, trị an vô cùng hỗn loạn. Long Tử Nguyệt thấp giọng bàn bạc: Ta đồng ý diễn tuồng cùng ngươi, chỉ là ngươi phải nghe theo mọi ý muốn của ta, ta muốn xem xem Hạ Bạch Thiền có bao nhiêu bản lĩnh.
Vừa nãy Ngọc công công thấy Hạ Tử Lân dẫn theo Long Tử Nguyệt tiến cung, cố gắng can ngăn hết lời nhưng dù sao người ta cũng là chủ tử, y lại chỉ là thái giám, có làm gì cũng không thể cản được quyết định của Hiền vương. Tuyên triệu được Hiền vương vào cung có lẽ đã hoàn thành được một nữa nhiệm vụ hoàng thượng giao phó rồi, Ngô công công cầu còn không được.
Một đoàn người ngựa đi lại trên đường thẳng đến cửa cấm cung, tầm mắt Ngô công công lướt qua túi to túi nhỏ trong tay của Long Tử Nguyệt cũng đủ dọa chết lão rồi, lão cực kỳ bất ngờ khi thấy sức ăn của vị công tử nọ lại mạnh đến vậy, còn có Long Tử Nguyệt vào cung đương nhiên U Minh Lang Vương cũng nối gót theo. Xe ngựa lộc cộc chạy vào đến trước cửa cung thì dừng lại.
Long Tử Nguyệt vừa định lên tiếng thì Hạ Tử Lân đã ngắt lời: Bản vương sẽ tiến cung trước, người bản vương đã an bài xong, sẽ đưa ngươi nhập cung sau. , Long Tử Nguyệt ngang ngược mặc cả: Nếu ta nói ta nhất định muốn vào cùng lúc với ngươi thì sao? .
Hạ Tử Lân biết Long Tử Nguyệt đang giận dỗi cũng không chấp nhặt, im lặng một lúc rồi nói: Được rồi, bản vương sẽ đưa ngươi vào cung cùng với bản vương. . Nói rồi Hạ Tử Lân phân phó hạ nhân đổi ngựa thành cỗ xe ngựa, chính hắn không phát giác được nội tâm đã vô tình đem Long Tử Nguyệt đặt vào tim mình rồi.
Hạ Tử Lân trở về sương phòng thay y phục. Long Tử Nguyệt cũng thay một bộ y phục khác, chỉ là bộ y phục này do Hạ Tử Lân chuẩn bị khiến nàng cực kỳ ưng ý. Thu xếp ổn thỏa các thứ xong Hạ Tử Lân ôm eo Long Tử Nguyệt cùng nhau lên xe ngựa, Ngô công công cưỡi ngựa đi trước mở đường.
Ngồi trên xe ngựa, Long Tử Nguyệt mang theo một túi to bánh trái, tuy nàng không nếm ra mùi vị nhưng làm màu dọa người cũng có tác dụng lắm nha. Hạ Tử Lân nói sơ qua tình huống của hắn hiện tại, Hạ Bạch Thiền tại vị ngai vàng - hoàng huynh của hắn, sợ hắn công cao chấn chủ nên cố ý dùng mối liên hôn với công chúa, âm mưu dùng mối lương duyên để hạ bệ vị hoàng đệ này.
Lúc đó Hạ Bạch Thiền liền có thể danh chính ngôn thuận thu lại toàn bộ binh quyền từ trong tay Hạ Tử Lân, hào phóng ban cho hắn mảnh đất phong nơi biên cảnh, vừa khan hiếm tài nguyên, thường xuyên bị thổ phỉ tới cướp bóc, trị an vô cùng hỗn loạn. Long Tử Nguyệt thấp giọng bàn bạc: Ta đồng ý diễn tuồng cùng ngươi, chỉ là ngươi phải nghe theo mọi ý muốn của ta, ta muốn xem xem Hạ Bạch Thiền có bao nhiêu bản lĩnh.
Vừa nãy Ngọc công công thấy Hạ Tử Lân dẫn theo Long Tử Nguyệt tiến cung, cố gắng can ngăn hết lời nhưng dù sao người ta cũng là chủ tử, y lại chỉ là thái giám, có làm gì cũng không thể cản được quyết định của Hiền vương. Tuyên triệu được Hiền vương vào cung có lẽ đã hoàn thành được một nữa nhiệm vụ hoàng thượng giao phó rồi, Ngô công công cầu còn không được.
Một đoàn người ngựa đi lại trên đường thẳng đến cửa cấm cung, tầm mắt Ngô công công lướt qua túi to túi nhỏ trong tay của Long Tử Nguyệt cũng đủ dọa chết lão rồi, lão cực kỳ bất ngờ khi thấy sức ăn của vị công tử nọ lại mạnh đến vậy, còn có Long Tử Nguyệt vào cung đương nhiên U Minh Lang Vương cũng nối gót theo. Xe ngựa lộc cộc chạy vào đến trước cửa cung thì dừng lại.
/300
|