Long công tử.... Có phải bản vương nên gọi ngươi một tiếng Long cô nương, Vô Tình cô nương hay không đây? Hạ Tử Lân nhếch khóe miệng nở nụ cười làm Long Tử Nguyệt dựng hết lông tóc lên. Thân phận bị bại lộ Long Tử Nguyệt cũng không mấy lúng túng gật gù nói: Tra ra từ Mộ Lâm phải không? Xem ra còn có chút bản lĩnh. Nếu ta không đồng ý thì sao?
Hạ Tử Lân bình thản đáp: Nghe nói ca ca của ngươi đang truy tìm ngươi, bản vương chỉ là có lòng tốt thông báo cho hắn ngươi đang ở đây thôi. , Long Tử Nguyệt cũng không chịu thua thiệt cất lời: Ngươi nghĩ ngươi có thể giữ chân...
Nói được một nửa thì chợt đầu óc Long Tử Nguyệt trở nên choáng váng, nàng không hiểu rốt cuộc Hạ Tử Lân đã cho nàng uống cái gì? Không phải Huyết tộc miễn dịch với hầu hết các loại độc tố của con người sao? Vậy vì lý do nào khiến Long Tử Nguyệt trúng ám chiêu?
Ban đầu Hạ Tử Lân vốn cho Long Tử Nguyệt giả vờ đau đầu nhằm đánh lạc hướng hắn, nhưng khi quan sát kỹ thì thấy nàng quả thật không giống như đang diễn trò. Trà cả hai người cùng uống vẫn là loại trà mà phủ Hiền vương vẫn hay dùng để chiêu đãi khách đến phủ, chẳng lẽ do cơ thể của Long Tử Nguyệt kỵ với trà Đông Phương Mỹ Nhân?
Long Tử Nguyệt vịn bàn cố gắng trụ vững thân thể nàng, ánh mắt mờ dần, trước khi mất đi ý thức Long Tử Nguyệt thấy Hạ Tử Lân đã nhanh chóng chạy lại đỡ nàng sau đó nàng liền lâm vào hôn mê. Hạ Tử Lân theo bản năng vội vã đón lấy thân ảnh lung lay sắp ngã kia, đến lúc hồi hồn thì đã ôm trọn cả người Long Tử Nguyệt vào lòng.Lúc này Hạ Tử Lân mới cảm nhận dáng người Long Tử Nguyệt thật ra cũng nhỏ nhắn như những nữ nhân khác, vậy mà hắn lại chậm chạm không nhận ra được thân phận Long Tử Nguyệt lại là nữ nhi. Dựa theo trí nhớ của Hạ Tử Lân thì hình như lúc Vô Tình cứu hắn cũng là dáng người nhỏ nhắn y hệt như Long Tử Nguyệt.
Hạ Tử Lân sau khi đưa Long Tử Nguyệt về sương phòng dành cho khách trong phủ Hiền vương, ngồi bên cạnh chờ đại phu chuẩn bệnh. Long Tử Nguyệt lộ ra cổ tay trắng noãn, có chút xanh xao được đại phu chạm nhẹ vào mạch môn.
Đại phu dọn dẹp sơ qua dụng cụ chẩn mạch, quay người cung kính bẩm báo với Hạ Tử Lân: Bẩm vương gia, thứ lỗi lão phu y thuật kém cỏi không nhận ra được cô nương này đã trúng loại độc gì, mạch đập khá yếu ớt, tạm thời bị ngất đi. Lão phu sẽ kê đơn thuốc bổ cho cô nương, chỉ hy vọng có thể giúp phần nào cho thể chất đặc biệt của cô nương.
Hạ Tử Lân không đáp chỉ nhẹ gật đầu, phất tay ra lệnh A Phúc dẫn theo đại phu ra gian ngoài lấy đơn thuốc đồng thời tiễn đại phu về. Dời vị trí ngồi từ ghế sang mép giường nơi Long Tử Nguyệt đang nằm, Hạ Tử Lân khẽ vén phần tóc xõa trước trán của nàng, lộ ra đóa bỉ ngạn đầy yêu diễm.
Hạ Tử Lân bình thản đáp: Nghe nói ca ca của ngươi đang truy tìm ngươi, bản vương chỉ là có lòng tốt thông báo cho hắn ngươi đang ở đây thôi. , Long Tử Nguyệt cũng không chịu thua thiệt cất lời: Ngươi nghĩ ngươi có thể giữ chân...
Nói được một nửa thì chợt đầu óc Long Tử Nguyệt trở nên choáng váng, nàng không hiểu rốt cuộc Hạ Tử Lân đã cho nàng uống cái gì? Không phải Huyết tộc miễn dịch với hầu hết các loại độc tố của con người sao? Vậy vì lý do nào khiến Long Tử Nguyệt trúng ám chiêu?
Ban đầu Hạ Tử Lân vốn cho Long Tử Nguyệt giả vờ đau đầu nhằm đánh lạc hướng hắn, nhưng khi quan sát kỹ thì thấy nàng quả thật không giống như đang diễn trò. Trà cả hai người cùng uống vẫn là loại trà mà phủ Hiền vương vẫn hay dùng để chiêu đãi khách đến phủ, chẳng lẽ do cơ thể của Long Tử Nguyệt kỵ với trà Đông Phương Mỹ Nhân?
Long Tử Nguyệt vịn bàn cố gắng trụ vững thân thể nàng, ánh mắt mờ dần, trước khi mất đi ý thức Long Tử Nguyệt thấy Hạ Tử Lân đã nhanh chóng chạy lại đỡ nàng sau đó nàng liền lâm vào hôn mê. Hạ Tử Lân theo bản năng vội vã đón lấy thân ảnh lung lay sắp ngã kia, đến lúc hồi hồn thì đã ôm trọn cả người Long Tử Nguyệt vào lòng.Lúc này Hạ Tử Lân mới cảm nhận dáng người Long Tử Nguyệt thật ra cũng nhỏ nhắn như những nữ nhân khác, vậy mà hắn lại chậm chạm không nhận ra được thân phận Long Tử Nguyệt lại là nữ nhi. Dựa theo trí nhớ của Hạ Tử Lân thì hình như lúc Vô Tình cứu hắn cũng là dáng người nhỏ nhắn y hệt như Long Tử Nguyệt.
Hạ Tử Lân sau khi đưa Long Tử Nguyệt về sương phòng dành cho khách trong phủ Hiền vương, ngồi bên cạnh chờ đại phu chuẩn bệnh. Long Tử Nguyệt lộ ra cổ tay trắng noãn, có chút xanh xao được đại phu chạm nhẹ vào mạch môn.
Đại phu dọn dẹp sơ qua dụng cụ chẩn mạch, quay người cung kính bẩm báo với Hạ Tử Lân: Bẩm vương gia, thứ lỗi lão phu y thuật kém cỏi không nhận ra được cô nương này đã trúng loại độc gì, mạch đập khá yếu ớt, tạm thời bị ngất đi. Lão phu sẽ kê đơn thuốc bổ cho cô nương, chỉ hy vọng có thể giúp phần nào cho thể chất đặc biệt của cô nương.
Hạ Tử Lân không đáp chỉ nhẹ gật đầu, phất tay ra lệnh A Phúc dẫn theo đại phu ra gian ngoài lấy đơn thuốc đồng thời tiễn đại phu về. Dời vị trí ngồi từ ghế sang mép giường nơi Long Tử Nguyệt đang nằm, Hạ Tử Lân khẽ vén phần tóc xõa trước trán của nàng, lộ ra đóa bỉ ngạn đầy yêu diễm.
/300
|