Sau khi Diệp Thiên Minh uống thuốc giải, dựa trên giường nghỉ ngơi.
Thường Quý đứng một bên thở dài: “Lão nô không ngờ Nhị tiểu thư có thể tâm ngoan thủ lạt đến vậy. Hôm nay dụ dỗ uy hiếp đều không có tác dụng với nàng, lại không thể vây khốn nàng, còn bại lộ thân phận của lão gia, không biết sau này nàng có tìm lão gia gây phiền toái không?”
“Thủ đoạn mặc dù không ra làm sao nhưng tổng thể vẫn hữu dụng.” Diệp Thiên Minh lạnh nhạt trả lời.
Mặt Thường Quý tràn đầy nghi hoặc.
“Thuốc đưa nàng, vừa là giải dược, đồng thời cũng là độc dược.” Giọng điệu Diệp Thiên Minh lạnh nhạt: “Thân phận kia của bổn Tướng, khả năng nàng đã sớm biết.” Lúc Thanh Linh nói ra thân phận ngân diện hắc y nhân của ông ta, vẻ mặt nàng tựa hồ đã chắc chắn, ông ta cũng không hề phủ nhận.
Thanh Linh vừa bước chân qua đại môn của Diệp phủ, Minh Lục
Thường Quý đứng một bên thở dài: “Lão nô không ngờ Nhị tiểu thư có thể tâm ngoan thủ lạt đến vậy. Hôm nay dụ dỗ uy hiếp đều không có tác dụng với nàng, lại không thể vây khốn nàng, còn bại lộ thân phận của lão gia, không biết sau này nàng có tìm lão gia gây phiền toái không?”
“Thủ đoạn mặc dù không ra làm sao nhưng tổng thể vẫn hữu dụng.” Diệp Thiên Minh lạnh nhạt trả lời.
Mặt Thường Quý tràn đầy nghi hoặc.
“Thuốc đưa nàng, vừa là giải dược, đồng thời cũng là độc dược.” Giọng điệu Diệp Thiên Minh lạnh nhạt: “Thân phận kia của bổn Tướng, khả năng nàng đã sớm biết.” Lúc Thanh Linh nói ra thân phận ngân diện hắc y nhân của ông ta, vẻ mặt nàng tựa hồ đã chắc chắn, ông ta cũng không hề phủ nhận.
Thanh Linh vừa bước chân qua đại môn của Diệp phủ, Minh Lục
/275
|