CHƯƠNG 27
Thẩm Chiếu hưởng thụ sự chủ động này của cô, cổ tay trắng nõn như là ngó sen có chút ý tứ mà quấn lên vai anh, anh gian nan từ tɾong cổ họng bật ra một tiếng thở dài đầy kìm nén.
Cô lôi nhẹ mái tóc đen nhánh của mình, bĩu môi nhỏ giọng nói với anh "Chiếu Chiếu, hình như em bị bệnh rồi…không đi nổi nữa.”
Thẩm Chiếu rũ mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ửng hồng của cô, khóe môi cong lên.
Vị hôn thê này của anh thật sự rấtdính người.
Bộ dáng làm nũng muốn được anh ôm trông cực kì đáng yêụ
“Tôi ôm em.” Anh nhẹ nhàng bế cô lên, để cô ngồi trên cánh tay mình.
Hứa Nguyện đem mặt dụi vào ngực anh cọ cọ, ánh mắt phiêu tán, hiển nhiên ý thức không tỉnh táo lắm "Em muốn lên giường của anh.”
“Được.”
Thẩm Chiếu đổi tư thế thành bế ngang cô, vài bước tiến đã đến bên giường mình.
Có ý định câu dẫn lên giường với nam chính là chuyện cấm kỵ, một lỗi vô cùng nghiêm trọng, hệ thống suýt chút nữa làm cho cô không thể xuống lầu được.
Hứa Nguyện làm dịu đi cơn đau dữ dội nhờ sự giúp đỡ của Thẩm Chiếu, từ từ khôi phụcmột chút sức lực và tinh thần, lúc này mới giật mình phát hiện chính mình đã nằm trên giường của anh.
Anh không phải có thói quen ở sach rấtnghiêm trọng sao?
Vào ở tɾong phòng mới cũng yêu cầu quản gia khử trùng tất cả mọi ngóc ngách, chăn ga gối đệm giường nệm dùng để ngủ h0àn toàn mới tinh, chỉ cần bị người khác ngồi lên cũng phải thay cái khác.
Cứ như vậy mà đặt cô lên giường?
Cô đến g͙iày cao gót cũng còn chưa cởi, ¢hắc không phải đợi đến đêm nay liền đổi ý đem cô ra chém đâu nhỉ.
Thẩm Chiếu đang cúi đầu nghiêm túc cởi cúc áo của cô, thấy cô ngẩn người, anh đưa mắt lên nhìn cô dò hỏi "Em sao vậy?”
Hứa Nguyện nhìn ngón tay thon dài của anh, khẽ hỏi nhỏ "Chiếu Chiếu, anh ċһán ghét em không?”
Chán ghét… Thẩm Chiếu chợt dừng lại, tinh tế mà cảm giác được lời nói của vị hôn thê rấtnghiêm trọng.
Lông mày anh khẽ nhíu lại, tạm thời đè xuống du͙c vọng muốn cởi sach quần áo cô, thần trí mê muội dần dần bị phân tán "Trước kia hay hiện tại?”
“Trước kia, hay hiện tại đều muốn biết.”
Trước kia anh đối với Hứa Nguyện đúng là không có cảm xúc mãnh liệt ċһán ghét gì nhưng xác thực sẽ không làm ra những hành động này với cô của trước kia.
“Trước kia không thí¢h, thí¢h Nguyện Nguyện bây giờ.”
Anh nghĩ nghĩ, cảm giác có chút không ͼhân thật. Giống như có người đặc biệt huấn luyện một con búp bê để từ đầu tóc đến tận ngón ͼhân đều phù hợp với sở thí¢h của anh, rồi đưa đến nó đến đây, ý đồ dụ dỗ anh trầm mê vào nó.
Trên đời này có rấtít thứ có thể làm anh hứng thú…anh, rấtkhó để bị mê hoặc.
Hứa Nguyện nắm chặt ngón tay.
Hệ thống đang offline trước mặt nam chính nên không nghe được những lời này, nhưng cô có chút kinh hãi.
Thẩm Chiếu chỉ cảm thấy rằng cô đã thay đổi, hay là cô đã biết cái gì rồi?
Nhưng anh giống như không thèm quan tâm điều đó chút nào…
/284
|