Thu Thiên Mau Đến Đây

Chương 53 - Chương 50

/67


Chỉ là. . . Bởi vì anh tin tưởng?

Anh cười cười: Dùng người thì không nên nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người; nếu anh đã có thể để cho cậu ta gia nhập bang, dĩ nhiên là đã nắm chắc về cậu ta.

Mặc dù thời gian tiếp xúc không lâu, nhưng người có hành động không đứng đắn, sẽ khiến người ta cảm thấy ra ngoài.

Thời điểm bang chiến, có không ít người của KC dung thủ đoạn thâm độc để chiến thắng đối phương; duy chỉ có Ngưu Xoa, chỉ đánh nhau với người chơi nam, hơn nữa, chỉ đánh nhau bằng đao.

Chỉ từ điểm này, anh liền kết luận, người này tuyệt đối không phải là hạng người bất lương.

Chuyện này, hiểu lầm chiếm đa số.

Nếu như chỉ bởi vì sự trùng hợp này, mà rất nhiều người hoài nghi Ngưu Xoa, vậy về sau làm sao hắn có thể ở lại trong bang tiếp nữa?

Thu Thiến không nói một lời, nhưng đột nhiên lại có cảm giác cảm động không thể kiềm chế được.

Vì anh nhìn xa trông rộng, càng làm cho anh thêm điềm tĩnh.

Tại sao không nói ở trong bang? Mọi Người trong bang phái đều rất sùng bái anh, nếu là anh nói, chắc hẳn mọi nghi ngờ cũng sẽ tan thành mây khói. Đối với chuyện này cô có chút không hiểu.

Đúng vậy, tại sao lại không nói ở trong bang?

Tất nhiên là anh có lý do của anh.

Nếu như anh tùy tiện phát biểu ý nghĩ của mình, thì với nhiều cặp mắt như vậy, Nam Sơn nên tự xử như thế nào.

Cho dù xử lý bất cứ chuyện gì, cũng nên cân nhắc có chừng mực.

Thu Thiên an tĩnh đặt hai chân vào trên ghế, gác cằm ở trên đầu gối, suy nghĩ dần bay xa.

Rất lâu trước kia, lần đầu tiên cô tiếp xúc với game online thì đã từng đọc qua một tấm thiệp.

Nội dung bên trong đại khái là như vây: Trò chơi chỉ là trò chơi, rời khỏi máy vi tính đi, nó cũng chỉ là đống số liệu. Xem trò chơi thành thể nghiệm, cho dù rời đi, nó cũng còn tồn tại.

Khi đó, cô đã suy nghĩ rất nhiều về đoạn văn này.

Trò chơi vốn là để tiêu khiển giải trí, chẳng lẽ phải toàn tâm toàn ý với nó, mới gọi là trò chơi?

Nếu như trong trò chơi giống như cuộc sống bên ngoài, vậy việc sắm vai nhân vật chẳng phải không cần thiết phải tồn tại hay sao?

Cô từng cười mình lại lo lắng không đâu.

Đây là lần đầu tiên, bởi vì một trò chơi, cô suy nghĩ nhiều như vậy.

Có lẽ là bởi vì anh xử lý chuyện này, chu toàn như vậy, giảm độ lúng túng của mỗi người đến mức thấp nhất.

Phải biết, trên cõi đời này, rất nhiều người khi hành động chính nghĩa, đều xuất hiện với phong thái kiên cường bất khuất.

Đột nhiên cảm thấy, một người nguyện ý suy nghĩ thay người khác như vậy, có vẻ rất tốt.

Cho dù chỉ là một trò chơi, anh cũng sẽ thầm lặng tôn trọng người khác.

Cô đột nhiên hiểu ra, nguyên nhân bọn họ sùng bái anh.

Thì ra là người này, lại kín kẽ như vậy.

Nhắc tới cũng kỳ quái, một người rất dễ dàng làm người khác có cảm tình như anh, tại sao lúc đầu lại hay chế nhạo cô như vậy?

Phải biết, hơn hai tháng trước, khi Thỏ sùng bái Tây Hồ thì cô vẫn chỉ coi bốn chữ Tây Hồ quan nhân như một cái ID bình thường thôi.

Công bằng mà nói, lúc đầu liên tiếp xuất hiện, lúc mà hai người thường xuyên cãi vả, thì cô cũng không có ghét anh lắm.

Chẳng qua là cảm thấy không thể bại trên đầu lưỡi của người này, vì vậy quanh đi quẩn lại, ngược lại những trận cãi nhau đã pha chút tình cảm.

Có lẽ là vì thật sự có cảm tình với anh, cho nên mới đáp ứng kết hôn với anh.

Thu Thiên không khỏi thấy buồn cười.

Suy nghĩ của con người thật là một thứ kì quái, lại có thể bất tri bất giác thay đổi.

Ban đầu kết hôn ở trong trò chơi, chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày chính mình sẽ tự chạy đi gặp anh.

Không ngờ, lại có thể gặp mặt như vậy, hơn nữa, dường như sẽ còn có lần thứ hai.

Thu Thiên đang có chút thất thần, đột nhiên nghe thấy mẹ đang ở trong phòng khách gọi cô.

Vậy nên cô vội giơ mic lên nói một câu: Mẹ em gọi em, em phải rời đi một lúc.

Anh còn chưa kịp đáp một tiếng, chỉ nghe thấy bên kia hình như vang lên âm thanh khe khẽ, sau đó còn vang lên tiếng dép loẹt quẹt.

Cô bé này, chẳng lẽ lại chạy ra ngoài?

Lắc đầu cười một tiếng, tiếp tục lật xem tài liệu mà cha giao cho.

Mới vừa đọc được mấy hàng, cánh cửa vốn đang khép hờ, chậm rãi mở ra.

Đầu anh cũng không ngẩng lên: Vào đi.

Tiêu Sái đang định nhẹ nhàng bước tới sau lưng Tứ ca, rõ ràng hắn không hề phát ra bất kỳ âm thanh gì, làm sao Tứ ca biết hắn đang đứng ở cửa?

Chẳng lẽ Tứ ca có gắn mắt sau gáy, có ánh mắt cất dấu trong đêm đen để tìm kiếm ánh sáng?

Người đàn ông bất đắc dĩ day day huyệt thái dương: Không bằng cậu nói trên bàn của tôi có đặt kính chiếu yêu đi.

Cũng không nha, bên máy tính có đặt đèn bàn, trên đèn bàn có gắn một tấm gương nhỏ, gương tuy nhỏ, nhưng vừa hay có thể thu hết mọi động tĩnh ở cửa vào trong gương.

Tiêu Sái ha ha vui vẻ đẩy cửa đi vào: Tứ ca, gương của anh thật là thần kì. Tóm lại, vật có liên quan tới Tứ Ca đều có thần khí hết.

Bạn Tiêu Sái đã quên mất, thật ra thì cho dù Kỷ Tri Viễn không đặt đèn bàn có gắn gương trên bàn, thì khi mở cửa cũng có âm thanh chống trộm vang lên, còn có tiếng huýt gió nữa, lầu trên hay lầu dưới đều có thể nghe được.

Huống chi là Kỷ Tri Viễn đang im lặng đọc tài liệu trong phòng.

Tứ ca, trở lại chuyện lúc sáng. Em đã gọi điện thoại cho lão Tam, cậu ta nói anh đã giải quyết xong chuyện trong bang! Lúc hắn gọi điện cho Tứ ca, trong bang vẫn còn hỗn loạn.

Nếu không phải là đột nhiên trong có khách tới muốn tới khách sạn ăn cơm, không phải hắn đã có thể nhìn thấy bộ dáng uy mãnh của Tứ ca trong trò chơi rồi sao!

Tứ ca, mới vừa rồi Tịch Mịch có nhắn tin cho em, nói rằng tất cả mọi người trong bang đều sùng bái anh! Gì kia, chỉ cần gảy gảy ngón tay, tất cả mọi chuyện từ nhỏ đến lớn đều được giải quyết.

Người đàn ông lạnh nhạt nói: Không có gì, vốn chỉ là một màn hiểu lầm mà thôi.

Tiêu Sái che ngực lại, vẻ mặt sùng bái, nhìn một chút, chính là đệ nhất soái ca tài hoa phong độ của Thanh Hoa, vẫn rất bình tĩnh!

Ah?

Cánh tay đang ôm ngực đột nhiên run rẩy, con ngươi cũng dời đi.

Sau đó hắn đột nhiên đưa tay thật nhanh, chộp lấy tấm hình trên bàn, gần như áp mặt vào nó.

Cái này cái này cái này. . . Trong hình là một đôi nam thanh nữ tú!!!

Tứ ca, đây là người nào?

Tiêu Sái cầm hình trong tay, kinh ngạc hỏi người đàn ông.

Kỳ quái, hình như lưng Tứ Ca vừa mới cứng nhắc một cái?

Chẳng lẽ, tấm hình này có ẩn chứa ẩn tình gì đó?

Tiêu Sái đưa tấm hình lại gần, ngửi ngửi mấy cái, rồi lại giơ tấm hình ra xa, con ngươi không ngừng đảo tới đảo lui nhìn người đàn ông trong tấm hình.

Người trong hình này, rất anh tuấn, tại sao hắn cảm thấy quen quen nhỉ?

Kỷ Tri Viễn cảm thấy huyệt thái dương chấn động mãnh liệt, im lặng lấy tay khẽ xoa xoa.

Một giây. . . Hai giây. . . Ba giây. . .

A a a a


/67

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status