Lưng Thu Thiên đột nhiên cứng đờ, sau một lát mới chậm chạp quay người lại, mới phát hiện mẹ Giang không biết đã đứng sau lưng mình từ lúc nào. Vừa ngâm nga bài hát, vừa từ ái nhìn cô.
"Mẹ, mẹ đang ở đây làm gì?"
Mẹ Giang trừng mắt nhìn, nhớ đến mình nhẹ nhàng bước đến phòng của con gái, vừa đúng lúc nhìn thấy con gái mình đang trò chuyện với Văn Hiên trong trò chơi, lại nhớ đến những chuyện tốt đẹp trước đây.
Vì vậy, nhất thời kích động, liền thốt lên hai câu hát.
"Không có việc gì đâu, nha đầu, con cứ tiếp tục, tiếp tục." Nói còn chưa dứt lời, mẹ Giang mụ đã nhanh chóng rời khỏi phòng của Thu Thiên, còn thân thiết giúp cô đóng cửa lại.
Con gái, mẹ ủng hộ con bắt lấy Văn Hiên!
Thu Thiên nhìn cánh cửa phòng đóng lại một lúc lâu, lúc này mới quay người lại.
Đúng thật là, vừa rồi cô bị giật mình.
Vừa rồi cô đang còn nghĩ đến chuyện, Tây Hồ là bí mật của cô trong trò chơi, bên tay liền vang lên ca khúc ký ức màu hồng, cô không bị dọa sợ thì mới lạ?
Nhưng mà. . . Mẹ lần này dường như rất hăng say.
Lần trước là con trai của một dì chủ nhiệm khoa nhi ở bệnh viện, cô vội vàng lấy lý do bận học tập gặp mặt sau, người đó bỏ qua.
Lần trước đó nữa bạn học thời đại học của mẹ, con trai đang du học ở nước ngoài, sau khi người ta cô cố tình hỏi QQ là gì xong, bị người ta xa lánh.
Còn có lần trước trước đó nữa, con trai của cấp trên của mẹ, nghe thấy cô đột nhiên ở giữa đường niệm kinh xong, lấy lý do không xứng rồi từ chối cô.
Cô cũng không phải là hàng hóa không tiêu thụ được, cũng không phải hoa tàn ít bướm, tại sao lại muốn đem cô bán đi sớm như vậy?
Thật là càng nghĩ càng rắc rối.
Thu Thiên nhìn Bạch Y Kiếm Khách trong màn hình đang hăng say giết quái, hai mắt linh động xoay vòng.
Lần này, đến lượt người tên Văn Hiên này.
Mặc kệ anh ta lấy phương thức gì để xuất hiện, lấy trạng thái gì để đến gần cô...cô cũng sẽ khiến cho anh ta chủ động vẫy tay nói bai bai .
Thu Thiên khẽ cong môi lên, tình thế bắt buộc cười.
Văn sư huynh đang ra sức cầm kiếm giết quái đột nhiên giật mình, bạch y hiệp khách dừng lại tại chỗ; lúc vừa rồi, tại sao hắn cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua? Nhưng mà bây giờ hắn đang ở trong phòng ngủ, chẳng lẽ hắn bị ảo giác rồi?
Lại lại thiếu nữ áo tím bên cạnh, lưu loát múa kiếm, hào quang màu tím nhạt lóe lên quái vật xung quanh đồng loạt ngã xuống.
Hắn không khỏi lắc đầu cười nhạo mình, nhất định là do hắn nghĩ quá nhiều.
Văn Hiên cũng không muốn nghĩ nhiều, Thu Thiên căn bản không để ý, nhưng mà người con trai khác để ý.
Sau khi đóng khung chát xong, vẫn luôn đăm chiêu như có gì suy nghĩ đứng ở sương tây thôn, ngay đến cả Tiêu Sái ở kênh chát riêng nói chuyện với hắn nửa ngày cũng không phát hiện.
Tiêu Sái đau thương, trực tiếp chạy đến trong nhóm QQ khóc lóc kể lể.
"555555555, Tứ ca không để ý ta...ta đau lòng quá đau lòng quá ~~~"
Thanh Sơn Bạch Lang vui vẻ, gửi đến một biểu cảm một kẻ cơ bắp cuồn cuộn đôi tay chống nạnh nhìn trời cười lớn: "Ngươi là một YD hàng hóa, lão Tứ không để ý tới ngươi là đúng rồi!"
Tiêu Sái lập tức phản kích: "Tại sao chứ! Ta yêu Tứ ca! Lão Nhị ngươi ghen tỵ ta vẫn luôn yêu Tứ ca!"
Thanh Sơn Bạch Lang: "Ta nhổ vào! Đó là ta sợ lão tứ bị ngươi làm bẩn thôi!"
Nói đi nơi khác mừng năm mới, lại đột nhiên lại trở về, trở về không tính, còn thừa dịp hắn về nhà cùng mẹ đón năm mới mà trở về.
Vừa xuống xe lửa đã chạy thẳng đến phòng của Lão tứ, nếu không phải mẹ già hắn nói nếu đi sẽ đánh chết hắn, thì hắn đã sớm chạy đến để cứu vớt lão Tứ rồi! Lão Tứ, ngươi nhất định phải chịu đựng đó!!
"Hai người các ngươi đặc biệt lắm mồm." Lão Tam lịch sự chen vào một câu "Lão Tứ đến đây."
Haz? Lão Tứ tại sao lại không ở cùng một chỗ với Thu Thiên MM, lại chạy vào trong nhóm Q tìm bọn họ thế này?
Tiêu Sái móc khăn tay ra xoa xoa khóe mắt: "Tứ ca quả nhiên không quên mất tình cảm trong sáng giữa huynh đệ chúng ta!"
Tây Hồ tiến vào nhóm Q câu nói đầu tiên là: "Đem đổi tên bang hội thành Thu Ý Nồng*."
(*) ý anh Tây Hồ là bày tỏ với Thu Thiên, cũng là tên 1 bài hát
Thu. . . Thu Ý Nồng? ? ?
Kể từ lần vì muốn đổi tên đó, bang hội tạm thời giải tán, bởi vì nhóm nam nhân nghĩ ra đủ loại tên, vô cùng kỳ quặc, cho nên cuối cùng không có cách nào tìm ra được một cái tên nào phù hợp.
Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là cứ dây dưa như vậy, dù sao năm tháng gần đây rất yên ổn, không có chuyện gì lớn. Theo như nam nhân trong bang nói là: hiện tại làm nhóm chuyên đi quyến rũ các MM.
Vì vậy trong Vọng Nguyệt Thành luôn có thể nhìn thấy nhóm nam nhân La Hán Đường phân tán ở đủ các góc, lấy đủ các loại thủ đoạn bắt chuyện các MM đi ngang qua.
Mặc dù, có lúc, MM lại quyến rũ không thành, mà lại câu được nhân yêu.
Tây Hồ trước nay không bao giờ phát biểu bất cứ ý kiến gì liên quan đến chuyện đổi tên bang hội. Bởi vì tất cả mọi người đều hiểu rõ, chỉ cần hắn nói, căn bản tất cả mọi người sẽ đồng ý.
Mọi chuyện đã qua một tuần rồi, không thấy hắn nói câu gì, hôm nay lại đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
Nói như thế nào đây? Đây rõ ràng là hắn muốn trực tiếp biểu đạt với Thu Thiên!
Lão đại phản ứng đầu tiên, gửi một chữ OK, bày tỏ đồng ý.
Lão Tam nghĩ rằng Thu Ý Nồng là một câu thơ, hơn nữa còn gián tiếp bày tỏ với người nào đó . . . ý nghĩ này, hắn cũng đồng ý.
Lão Nhị Thanh Sơn Bạch Lang vô cùng tán thành: "Chỉ cần là lão Tứ đề nghị, ta đều ủng hộ!"
Tiêu Sái không lên tiếng, bởi vì hắn lặng lẽ đứng ở ngoài cửa phòng Tây Hồ, từ ngoài khe cửa nhìn vào. Đáng tiếc nhìn tới nhìn lui, chỉ thấy được cái ót hoàn mĩ của Tứ ca hắn.
Cuối cùng Lão đại gõ phách: "Nếu đều cảm thấy được, vậy chúng ta đem tên mới này nói cho anh em trong bang một chút."
Lão đại nói đến nhóm bang, dĩ nhiên không phải là nhóm Q này, mà là anh em trong bang hội trò chơi.
Bởi vì năm người bọn họ, trong cuộc sống đều quen biết nhau, hơn nữa trừ lão Ngũ đang học ở nước ngoài, còn lại năm người bọn họ đều học đại học ở Bắc Kinh.
Cũng không phải chỉ có các cô gái trung thành một nhóm, kể cả con trai cũng có bạn thân và khá thân, chia ra các nhóm nhỏ không phải vì sợ người khác trong bang hội biết cái gì mà có đôi khi, có một số bạn học trò chuyện với nhau không được văn minh lắm, sợ ảnh hưởng đến tâm lý những đứa bé đang độ tuổi vị thành niên khác.
Ví dụ như Tiêu Sái và Thanh Sơn Bạch Lang.
Có thể nói, hai người bọn họ rất sùng bái lão Tứ Tây Hồ. Đúng, sùng bái.
Nếu như một người con trai trọng chính nghĩa, đầu óc thông minh, bản thân điều kiện rất xuất sắc, hơn nữa xuất sắc sẽ chỉ khiến ngươi thích hắn hơn, chứ không có một chút bài xích nào.
Người như vậy, làm sao có thể không khiến người ta sùng bái được?
Mà lão Tứ, tồn tại trong lòng bọn họ chính là như vậy.
Không những được rất nhiều cô gái hoan nghênh, hơn nữa lại còn được rất nhiều nam sinh theo đuổi, quả thật không thể làm cho người khác không phục.
Nếu hắn nói muốn đổi thành Thu Ý Nồng, sẽ có hiệu lực hơn bất kỳ lời nói của ai khác.
Lão đại và lão Tam lập tức đến La Hán Đường thông báo trong Q của toàn bang hội, đem đề nghị của Tây Hồ nói ra, quả nhiên nhận được sự tán thành của tất cả già trẻ gái trai trong bang.
Mục mã Nam Sơn: "Thu Ý Nông? Tên này nghe con mẹ nó quá chất thơ, lão tử thích!"
Thổ Thổ: "Oa, hay hay hay. Là Tây Hồ ca ca thổ lộ với Thu Thiên tỷ tỷ ạ?" Hắn cũng rất muốn có bạn gái.
Lão Tam: "Đúng, Thổ Thổ, đây chính là lời thổ lộ của lão công với lão bà."
Ca chơi là vì tịch mịch: "Thổ lộ? Tây Hồ yêu Thu Thiên, vợ chồng cùng nhau trông nom việc nhà."
Người con trai nào đó nhìn Q của bang hội mọi người đều nhất trí đồng ý, nhẹ nhàng đọc lẫn nữa cái tên mới nghĩ ra.
"Thu Ý Nồng."
Đây là ba chữ luôn luôn xoay quanh đầu hắn.
Từ khi nào hắn bắt đầu có ý nghĩ này? Tây Hồ nhắm mắt lại, ngón tay thon dài gõ nhẹ xuống mặt bàn, nhớ đến lời nói của một người chơi nữ nào đó với cô gái khác ở kênh trước mặt.
Thu Thiên: "Thỏ, cậu có thể không cần sùng bái Tây Hồ quan nhân rồi."
Thỏ: "A a, vì sao vậy?"
Thu Thiên: "Bởi vì, hắn là thụ. Hơn nữa còn là cực thụ!"
Nếu như bị nàng biết, mình vô ý bắt gặp nàng và người khác nói chuyện; hơn nữa ngày hôm đó đứng ở phía sau nàng đột nhiên sinh ra một chút xíu nho nhỏ hứng thú, nàng sẽ rất kinh ngạc.
Đôi măt đẹp liếc xuống kênh thế dưới, vừa đúng nhìn thấy người khác nhàm chán nghị luận.
Tay chơi mã giáp: "Đây là chuyện gì, ta vừa thấy Thu Thiên mỹ nữ bên ngoài Tân Thủ thôn!"
Sáu lượng cá viên: "Thu Thiên? Đại Mỹ Nữ! Đại Mỹ Nữ!"
Năm lượng mì chay: "Mỹ nữ cũng là lão bà của người khác, SB như ngươi không còn cơ hội đâu !"
Sáu lượng cá viên: "Phi! Ai cần ngươi để ý!"
Tiểu Ninh Ninh: "Lại nói, vì sao Thu Thiên lại ở chung với thanh kiếm hiệp đó vậy?"
Mỗ là một tên cực kỳ phi chủ lưu: "Điều đó còn cần phải nói sao, nhất định là có gian tình!"
Hoa -3- Nhân: "Không đơn thuần một chút nào? Hồng nhan họa thủy."
Sáu lượng cá viên: "Phía trên rõ ràng ghen tỵ, ghen tỵ."
Người con trai nào đó nhìn màn hình xong thì nheo mắt lại.
Thì ra người mới mà nàng mang là nam.
"Mẹ, mẹ đang ở đây làm gì?"
Mẹ Giang trừng mắt nhìn, nhớ đến mình nhẹ nhàng bước đến phòng của con gái, vừa đúng lúc nhìn thấy con gái mình đang trò chuyện với Văn Hiên trong trò chơi, lại nhớ đến những chuyện tốt đẹp trước đây.
Vì vậy, nhất thời kích động, liền thốt lên hai câu hát.
"Không có việc gì đâu, nha đầu, con cứ tiếp tục, tiếp tục." Nói còn chưa dứt lời, mẹ Giang mụ đã nhanh chóng rời khỏi phòng của Thu Thiên, còn thân thiết giúp cô đóng cửa lại.
Con gái, mẹ ủng hộ con bắt lấy Văn Hiên!
Thu Thiên nhìn cánh cửa phòng đóng lại một lúc lâu, lúc này mới quay người lại.
Đúng thật là, vừa rồi cô bị giật mình.
Vừa rồi cô đang còn nghĩ đến chuyện, Tây Hồ là bí mật của cô trong trò chơi, bên tay liền vang lên ca khúc ký ức màu hồng, cô không bị dọa sợ thì mới lạ?
Nhưng mà. . . Mẹ lần này dường như rất hăng say.
Lần trước là con trai của một dì chủ nhiệm khoa nhi ở bệnh viện, cô vội vàng lấy lý do bận học tập gặp mặt sau, người đó bỏ qua.
Lần trước đó nữa bạn học thời đại học của mẹ, con trai đang du học ở nước ngoài, sau khi người ta cô cố tình hỏi QQ là gì xong, bị người ta xa lánh.
Còn có lần trước trước đó nữa, con trai của cấp trên của mẹ, nghe thấy cô đột nhiên ở giữa đường niệm kinh xong, lấy lý do không xứng rồi từ chối cô.
Cô cũng không phải là hàng hóa không tiêu thụ được, cũng không phải hoa tàn ít bướm, tại sao lại muốn đem cô bán đi sớm như vậy?
Thật là càng nghĩ càng rắc rối.
Thu Thiên nhìn Bạch Y Kiếm Khách trong màn hình đang hăng say giết quái, hai mắt linh động xoay vòng.
Lần này, đến lượt người tên Văn Hiên này.
Mặc kệ anh ta lấy phương thức gì để xuất hiện, lấy trạng thái gì để đến gần cô...cô cũng sẽ khiến cho anh ta chủ động vẫy tay nói bai bai .
Thu Thiên khẽ cong môi lên, tình thế bắt buộc cười.
Văn sư huynh đang ra sức cầm kiếm giết quái đột nhiên giật mình, bạch y hiệp khách dừng lại tại chỗ; lúc vừa rồi, tại sao hắn cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua? Nhưng mà bây giờ hắn đang ở trong phòng ngủ, chẳng lẽ hắn bị ảo giác rồi?
Lại lại thiếu nữ áo tím bên cạnh, lưu loát múa kiếm, hào quang màu tím nhạt lóe lên quái vật xung quanh đồng loạt ngã xuống.
Hắn không khỏi lắc đầu cười nhạo mình, nhất định là do hắn nghĩ quá nhiều.
Văn Hiên cũng không muốn nghĩ nhiều, Thu Thiên căn bản không để ý, nhưng mà người con trai khác để ý.
Sau khi đóng khung chát xong, vẫn luôn đăm chiêu như có gì suy nghĩ đứng ở sương tây thôn, ngay đến cả Tiêu Sái ở kênh chát riêng nói chuyện với hắn nửa ngày cũng không phát hiện.
Tiêu Sái đau thương, trực tiếp chạy đến trong nhóm QQ khóc lóc kể lể.
"555555555, Tứ ca không để ý ta...ta đau lòng quá đau lòng quá ~~~"
Thanh Sơn Bạch Lang vui vẻ, gửi đến một biểu cảm một kẻ cơ bắp cuồn cuộn đôi tay chống nạnh nhìn trời cười lớn: "Ngươi là một YD hàng hóa, lão Tứ không để ý tới ngươi là đúng rồi!"
Tiêu Sái lập tức phản kích: "Tại sao chứ! Ta yêu Tứ ca! Lão Nhị ngươi ghen tỵ ta vẫn luôn yêu Tứ ca!"
Thanh Sơn Bạch Lang: "Ta nhổ vào! Đó là ta sợ lão tứ bị ngươi làm bẩn thôi!"
Nói đi nơi khác mừng năm mới, lại đột nhiên lại trở về, trở về không tính, còn thừa dịp hắn về nhà cùng mẹ đón năm mới mà trở về.
Vừa xuống xe lửa đã chạy thẳng đến phòng của Lão tứ, nếu không phải mẹ già hắn nói nếu đi sẽ đánh chết hắn, thì hắn đã sớm chạy đến để cứu vớt lão Tứ rồi! Lão Tứ, ngươi nhất định phải chịu đựng đó!!
"Hai người các ngươi đặc biệt lắm mồm." Lão Tam lịch sự chen vào một câu "Lão Tứ đến đây."
Haz? Lão Tứ tại sao lại không ở cùng một chỗ với Thu Thiên MM, lại chạy vào trong nhóm Q tìm bọn họ thế này?
Tiêu Sái móc khăn tay ra xoa xoa khóe mắt: "Tứ ca quả nhiên không quên mất tình cảm trong sáng giữa huynh đệ chúng ta!"
Tây Hồ tiến vào nhóm Q câu nói đầu tiên là: "Đem đổi tên bang hội thành Thu Ý Nồng*."
(*) ý anh Tây Hồ là bày tỏ với Thu Thiên, cũng là tên 1 bài hát
Thu. . . Thu Ý Nồng? ? ?
Kể từ lần vì muốn đổi tên đó, bang hội tạm thời giải tán, bởi vì nhóm nam nhân nghĩ ra đủ loại tên, vô cùng kỳ quặc, cho nên cuối cùng không có cách nào tìm ra được một cái tên nào phù hợp.
Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là cứ dây dưa như vậy, dù sao năm tháng gần đây rất yên ổn, không có chuyện gì lớn. Theo như nam nhân trong bang nói là: hiện tại làm nhóm chuyên đi quyến rũ các MM.
Vì vậy trong Vọng Nguyệt Thành luôn có thể nhìn thấy nhóm nam nhân La Hán Đường phân tán ở đủ các góc, lấy đủ các loại thủ đoạn bắt chuyện các MM đi ngang qua.
Mặc dù, có lúc, MM lại quyến rũ không thành, mà lại câu được nhân yêu.
Tây Hồ trước nay không bao giờ phát biểu bất cứ ý kiến gì liên quan đến chuyện đổi tên bang hội. Bởi vì tất cả mọi người đều hiểu rõ, chỉ cần hắn nói, căn bản tất cả mọi người sẽ đồng ý.
Mọi chuyện đã qua một tuần rồi, không thấy hắn nói câu gì, hôm nay lại đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
Nói như thế nào đây? Đây rõ ràng là hắn muốn trực tiếp biểu đạt với Thu Thiên!
Lão đại phản ứng đầu tiên, gửi một chữ OK, bày tỏ đồng ý.
Lão Tam nghĩ rằng Thu Ý Nồng là một câu thơ, hơn nữa còn gián tiếp bày tỏ với người nào đó . . . ý nghĩ này, hắn cũng đồng ý.
Lão Nhị Thanh Sơn Bạch Lang vô cùng tán thành: "Chỉ cần là lão Tứ đề nghị, ta đều ủng hộ!"
Tiêu Sái không lên tiếng, bởi vì hắn lặng lẽ đứng ở ngoài cửa phòng Tây Hồ, từ ngoài khe cửa nhìn vào. Đáng tiếc nhìn tới nhìn lui, chỉ thấy được cái ót hoàn mĩ của Tứ ca hắn.
Cuối cùng Lão đại gõ phách: "Nếu đều cảm thấy được, vậy chúng ta đem tên mới này nói cho anh em trong bang một chút."
Lão đại nói đến nhóm bang, dĩ nhiên không phải là nhóm Q này, mà là anh em trong bang hội trò chơi.
Bởi vì năm người bọn họ, trong cuộc sống đều quen biết nhau, hơn nữa trừ lão Ngũ đang học ở nước ngoài, còn lại năm người bọn họ đều học đại học ở Bắc Kinh.
Cũng không phải chỉ có các cô gái trung thành một nhóm, kể cả con trai cũng có bạn thân và khá thân, chia ra các nhóm nhỏ không phải vì sợ người khác trong bang hội biết cái gì mà có đôi khi, có một số bạn học trò chuyện với nhau không được văn minh lắm, sợ ảnh hưởng đến tâm lý những đứa bé đang độ tuổi vị thành niên khác.
Ví dụ như Tiêu Sái và Thanh Sơn Bạch Lang.
Có thể nói, hai người bọn họ rất sùng bái lão Tứ Tây Hồ. Đúng, sùng bái.
Nếu như một người con trai trọng chính nghĩa, đầu óc thông minh, bản thân điều kiện rất xuất sắc, hơn nữa xuất sắc sẽ chỉ khiến ngươi thích hắn hơn, chứ không có một chút bài xích nào.
Người như vậy, làm sao có thể không khiến người ta sùng bái được?
Mà lão Tứ, tồn tại trong lòng bọn họ chính là như vậy.
Không những được rất nhiều cô gái hoan nghênh, hơn nữa lại còn được rất nhiều nam sinh theo đuổi, quả thật không thể làm cho người khác không phục.
Nếu hắn nói muốn đổi thành Thu Ý Nồng, sẽ có hiệu lực hơn bất kỳ lời nói của ai khác.
Lão đại và lão Tam lập tức đến La Hán Đường thông báo trong Q của toàn bang hội, đem đề nghị của Tây Hồ nói ra, quả nhiên nhận được sự tán thành của tất cả già trẻ gái trai trong bang.
Mục mã Nam Sơn: "Thu Ý Nông? Tên này nghe con mẹ nó quá chất thơ, lão tử thích!"
Thổ Thổ: "Oa, hay hay hay. Là Tây Hồ ca ca thổ lộ với Thu Thiên tỷ tỷ ạ?" Hắn cũng rất muốn có bạn gái.
Lão Tam: "Đúng, Thổ Thổ, đây chính là lời thổ lộ của lão công với lão bà."
Ca chơi là vì tịch mịch: "Thổ lộ? Tây Hồ yêu Thu Thiên, vợ chồng cùng nhau trông nom việc nhà."
Người con trai nào đó nhìn Q của bang hội mọi người đều nhất trí đồng ý, nhẹ nhàng đọc lẫn nữa cái tên mới nghĩ ra.
"Thu Ý Nồng."
Đây là ba chữ luôn luôn xoay quanh đầu hắn.
Từ khi nào hắn bắt đầu có ý nghĩ này? Tây Hồ nhắm mắt lại, ngón tay thon dài gõ nhẹ xuống mặt bàn, nhớ đến lời nói của một người chơi nữ nào đó với cô gái khác ở kênh trước mặt.
Thu Thiên: "Thỏ, cậu có thể không cần sùng bái Tây Hồ quan nhân rồi."
Thỏ: "A a, vì sao vậy?"
Thu Thiên: "Bởi vì, hắn là thụ. Hơn nữa còn là cực thụ!"
Nếu như bị nàng biết, mình vô ý bắt gặp nàng và người khác nói chuyện; hơn nữa ngày hôm đó đứng ở phía sau nàng đột nhiên sinh ra một chút xíu nho nhỏ hứng thú, nàng sẽ rất kinh ngạc.
Đôi măt đẹp liếc xuống kênh thế dưới, vừa đúng nhìn thấy người khác nhàm chán nghị luận.
Tay chơi mã giáp: "Đây là chuyện gì, ta vừa thấy Thu Thiên mỹ nữ bên ngoài Tân Thủ thôn!"
Sáu lượng cá viên: "Thu Thiên? Đại Mỹ Nữ! Đại Mỹ Nữ!"
Năm lượng mì chay: "Mỹ nữ cũng là lão bà của người khác, SB như ngươi không còn cơ hội đâu !"
Sáu lượng cá viên: "Phi! Ai cần ngươi để ý!"
Tiểu Ninh Ninh: "Lại nói, vì sao Thu Thiên lại ở chung với thanh kiếm hiệp đó vậy?"
Mỗ là một tên cực kỳ phi chủ lưu: "Điều đó còn cần phải nói sao, nhất định là có gian tình!"
Hoa -3- Nhân: "Không đơn thuần một chút nào? Hồng nhan họa thủy."
Sáu lượng cá viên: "Phía trên rõ ràng ghen tỵ, ghen tỵ."
Người con trai nào đó nhìn màn hình xong thì nheo mắt lại.
Thì ra người mới mà nàng mang là nam.
/67
|