Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc

Chương 13: 4.1

/48


Editor: Mandy Cá Ngừ

Nhất thời như mất đi ý thức vậy, lúc Thẩm Nhã Hinh thoát khỏi những cơn cao trào vừa ập đến đó thì Mạnh Dục Thành đang hôn lên trán cô, hôn lên những giọt nước bên khóe mắt cô để ngỏ lời an ủi.

“Bảo bối, em thật nhiệt tình.” Anh cười nhẹ, ngón tay giữa không ngừng ra vào ở hoa huyệt cô, nước dịch của cô như nước của trái đào tươi vậy, chỉ cần khẽ ấn nhẹ vài cái là lại tuông trào ra.

“Làm gì có.” Thẩm Nhã Hinh lấy tay che mặt lại, không dám nhìn anh.

“Thật dễ thương, gợi cảm hết chỗ nói.”  Mạnh Dục Thành hôn lên lòng bàn tay cô rồi bướng bỉnh nói, “Ôm chặt anh không chịu buông, rồi hết lần này đến lần khác xin anh cho nhiều thêm chút nữa…” 

“Nói bậy.” Cô không thèm cầu xin anh, cô định rút tay về phản bác lại anh, nhưng lại bị nhân cơ hội đó mà hôn đến nổi phải thở hổn hển.

Ngón tay trong hoa huyệt từ hai ngón tăng lên ba ngón mà vẻ mặt của cô không hề lộ ra vẻ không thích ứng nào cả, mà còn nghênh hợp khi anh tăng tốc ngón tay, Mạnh Dục Thành biết cô đã sẵn sàng đón nhận anh rồi, vả lại anh cũng không thể nhịn được nữa rồi.

Mạnh Dục Thành quỳ ở giữa hai chân cô, anh cố ý thong thả chậm rãi gỡ dây nịch và khóa quần của mình, anh biết cô đang nhìn anh.

“Có vừa ý với cái mà em thấy chứ?” Anh lại lần nữa phủ người xuống, tiếp xúc thân mật với cô, nhìn dáng vẻ xấu hổ quay mặt đi của cô, anh cười rồi nắm cằm cô xoay qua, “Xấu hổ gì chứ, rõ ràng hồi nãy nhiệt tình như lửa vậy.” Thẩm Nhã Hinh không dám nhúc nhích, nơi giữa hai đùi bị vật cứng nóng của anh chống vào, không cần anh nói cô cũng biết đó là gì, nhưng… cô không ngờ nó lại lớn như thế, thật có thể đi vào sao?

Ngược lại với sự e sợ của cô, anh lại đang say mê với cảm giác mềm mại, ấm áp của cô, hoa huyệt của cô dính đầy nước mật, trông rất tội nghiệp, mang cho người ta cảm giác muốn phạm tội.

“Nhã Hinh.” Mạnh Dục Thành gọi tên cô, kêu cô nhìn thẳng vào mắt anh, “Tin tưởng anh, đừng sợ.” Của cô nhỏ như vậy, chỉ khi cô hoàn toàn tin tưởng anh, hoàn toàn thả lỏng thì anh mới có thể đi vào thuận lợi được.

“Ừm…”

Thẩm Nhã Hinh gật đầu tùm lum, bàn tay to của anh nhẹ nhàng vuốt ve khắp người cô, an ủi sự lo sợ của cô, khiến cô dần thả lỏng, tin tưởng vào anh hơn, thả lỏng người hơn.

“Thật ngoan.” Anh khen ngợi cô rồi nắm lấy gậy thịt của mình đưa vào hoa huyệt của cô.

Màn dạo đầu lúc nãy rất có hiệu quả, Thẩm Nhã Hinh khẽ hừ nhẹ một tiếng, cắn chặt môi dưới, chịu đựng sự xâm nhập của anh, Mạnh Dục Thành không còn hơi sức để mà cổ vũ sự ngoan ngoãn của cô nữa, đôi mắt sâu thẩm nhìn chằm chằm vào cảnh tượng nơi mềm mại của cô đang dần dần nuốt chửng anh, hoa huyệt của cô không ngừng co rút, vặn vẹo mà tiếp đón vật to lớn của anh, đem đến cho anh một luồng khoái cảm không bút mực nào tả được.

“Bảo bối, em thật tuyệt.”

Lúc đi vào hết rồi thì Mạnh Dục Thành cuối cùng cũng thở phào, cảm giác trong cô thật tuyệt, nơi ấm áp ẩm ướt này tuyệt vời hơn trong tưởng tượng của anh, nơi đó của cô thật hẹp, bị vật to lớn của anh chèn ép đến cực hạn, đồng thời cũng ép chặt mỗi một phân lý tính của anh.

Thẩm Nhã Hinh chau mày lại, cảm giác căng trướng ở thân dưới quá chân thật, cô gần như có thể cảm nhận được mỗi một nhịp đập của anh, tuy là không đau, nhưng cảm giác rất kỳ lạ.

Mạnh Dục Thành bắt đầu thử ra vào, cô bọc chặt lấy anh, lúc anh đi ra thì ngăn cản sự rời khỏi của anh, lúc anh đi vào thì lại nuốt lấy anh thật chặt.

Như là cảm nhận được cơ thể của Thẩm Nhã Hinh vẫn có chút căng thẳng, bàn tay của Mạnh Dục Thành di chuyển đến nơi kết hợp của hai người, nhẹ nhàng xoa nắn cánh hoa của cô, cho đến khi cô thả lỏng bản thân lần nữa, khóe miệng khẽ ngâm ra tiếng, anh mới yên tâm tăng tốc.

“Có thể rồi…” Cảm nhận được sự chăm sóc ôn tồn của anh, Thẩm Nhã Hinh khẽ rên thành tiếng.

Mạnh Dục Thành khẽ gầm nhẹ, không thể đè nén dục vọng của mình nữa, “Bảo bối…” Anh kêu gọi cô, nâng đùi cô lên, không ngừng thay đổi tư thế của cô, để cô đón nhận anh càng nhiều hơn.

“A... chậm một chút…”

Anh nhất thời tăng tốc độ lên khiến cô theo không kịp tiết tấu của anh nữa, chỉ có thể ôm chặt lấy cổ anh, bị động mà nghênh đón sự xâm nhập mỗi lúc một sâu của anh, không ngừng nhỏ giọng cầu xin sự thương xót của anh.

Chỉ tiếc rằng sự mềm yếu của cô chỉ khiến đàn ông phát thú tính, Mạnh Dục Thành liền ôm cô lên, để hai chân cô vòng qua bên hông anh, dùng tư thế ngồi mà đón nhận lấy sự yêu thương của anh, anh nắm lấy mông cô nâng lên, rồi buông tay ra, để cô nặng nề ngồi thẳng lên gậy thịt của anh.

“Đừng mà… sâu quá…” Thẩm Nhã Hinh hét lớn.

Thật đáng sợ, anh đâm thẳng vào sâu trong cơ thể cô, khiến có cảm giác như bị cây giáo dài xuyên qua người vậy, khoái cảm kịch liệt hơn cả lúc nãy phút chốc chạy đến mọi ngóc ngách trong cơ thể cô, cô chỉ có thể nắm chặt lấy anh, chỉ có thể rên rỉ thành tiếng, mặc cho anh sắp xếp, toàn bộ thần kinh chỉ tập trung tại nơi anh đang xuyên xỏ qua, khiến cô không thể suy nghĩ được nữa, chỉ có thể đắm chìm trong những cơn khoái cảm sắp ập đến, cảm giác như vĩnh viễn không thấy được đích đến vậy.

/48

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status