*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói đến đồ ăn ngon làm từ lá trà thì Đường Vũ nghĩ đến đầu tiên là trứng luộc nước trà*, đúng lúc thú nhân thế giới có cùng loại nước tương, muối với đồ gia vị cây quế, ngoài ra từ trong không gian ngắt lấy một ít hạt tiêu và hồi hương, không ngờ như thế rất giống lá cây ma thực Đan Tung luộc trứng. Lúc ở địa cầu mua trứng luộc nước trà rất tiện cho nên cậu rất ít tự mình làm, nhớ rõ hình như là đem mấy thứ này cùng bỏ vào nồi, sau đó luộc chín trứng rồi đập nhẹ vỏ trứng và đun sôi để gia vị ngấm vào là được, nghe nói thơm giống nước canh, cậu nhún nhún vai tiếp tục nấu đồ ăn khác.
Bản năng dã thú của thú nhân lưu lại rất nhiều, đặc biệt là gần gũi với thiên nhiên vì thế tỷ lệ màu xanh biếc bao trùm tinh cầu thú nhân cực kỳ cao, nơi nơi là rừng rậm thú nhân xinh đẹp mà nguy hiểm, sinh hoạt bên trong có các loài dã thú, chim ăn ngon mà khủng bố. Trứng chim này là con gấu lấy về, trong trí nhớ còn sót lại của tiểu giống cái đáng thương kia chưa bao giờ nếm qua đồ ăn hoang dã ngon lành, cậu ta không mạnh như giống đực thú nhân mà đi trong rừng rậm săn thú đem về, hơn nữa trứng chim dễ vỡ nên vận chuyển khó khăn, bình thường mua thì mắc tiền. Đường Vũ sống lại trên người tiểu giống cái may mắn ăn 1 lần, hương vị ngon tuyệt làm cho cậu nhung nhớ, hôm nay lấy ra đãi khách chắc là có thể diện.
Luộc trứng trà xong thì Đường Vũ lao đi làm canh, cho dầu vào chảo, đồng thời ném tôm biển ở thú nhân thế giới to gấp 2 lần tôm ở địa cầu vào chảo dầu, tôm này không mắc, thú nhân bình thường hay ăn, là món ngon bình dân. Đường Vũ cho ma thực vào chảo dầu làm tôm trà, phỏng đoán thú nhân tinh cầu chưa từng có ai làm.
Một cành trà cũng có thể làm ra nhiều món như vậy, cuối cùng thân cây bị Đường Vũ rửa sạch hầm canh với 1 con gà vũ trụ béo ú, bên trong còn cho thêm 1 chút đảng sâm, cẩu kỷ, hoài sơn**, có tác dụng bổ khí dưỡng dạ dày. Lại kèm theo thêm 1 ít thịt nướng thông thường của tinh cầu thú nhân, nấm xào cải trắng, mỗi lượng đồ ăn đều đặc biệt vừa đủ, cậu hoàn toàn dựa theo sức ăn của con gấu với Ares và Courson mà nấu.
Lúc Đường Vũ bận rộn trong bếp thì mùi trứng luộc nước trà nhẹ nhàng bay ra ngoài, đừng nói Carl và Ares mà ngay cả Courson cũng đều chịu không nổi mà nuốt nuốt nước miếng. Tại sao trong mùi đồ ăn lại trộn lẫn mùi ma thực? Courson chưa ăn bánh quy bột trà do Đường Vũ làm, trong lòng nghi hoặc nhưng bên ngoài vẫn quen duy trì phong độ tao nhã.
Con gấu rụt rè chen vào phòng bếp, móng vuốt lặng lẽ hướng tô trứng luộc nước trà xinh đẹp, Đường Vũ đang điều chỉnh lò nướng để nướng thịt, sơ sẩy 1 chút làm cho con gấu gian xảo chôm được mấy quả trứng. Nhanh chóng ăn 1 quả, năng lượng ma thực nhẹ nhàng khoan khoái cùng với vị ngon của đồ ăn gột rửa toàn thân làm cho Carl thoải mái muốn rên rỉ. Vừa lơ là thì trong tay nhẹ hẫng, Carl nhìn cũng không nhìn lập tức hướng chỗ mùi thơm bay đi nhào qua, nhưng Ares đã sớm có chuẩn bị tránh ra, 2 người liền lặng yên không một tiếng động cướp trứng luộc nước trà của nhau quay lại phòng khách.
Kết quả so tài, con hổ nhanh nhạy hơn chiếm ưu thế, Ares mặt than nhanh chóng ăn quả trứng chôm từ trong tay Carl, làm cho con gấu tức đến thở hổn hển lại không biết làm sao chỉ có thể một lần nữa quay lại phòng bếp tìm cách chôm thêm 1 ít nữa. Hành vi như vậy làm cho trung úy lang tộc đang làm bộ làm tịch không chịu nổi, đồ ăn ngon lành chưa thấy qua sắp bị ăn vụng hết!
Courson đứng dậy đi đến phòng bếp, thuận tay túm cổ áo con gấu đang thập thò ném xa khỏi cửa bếp, tự nhẹ nhẹ phủi tay đi tới cạnh Đường Vũ, “Thơm quá, nhìn cũng rất ngon, đây là cái gì?”.
Đường Vũ nghiên cứu nửa ngày cuối cùng cũng biết cách dùng lò nướng, chợt nghe có người đang nhẹ giọng bên tai mình nói chuyện, Courson còn đặc biệt cúi người, hơi thở phun ra khi nói nhồn nhột ở chỗ mẫn cảm trên tai cậu khiến cậu mất tự nhiên né người ra, “Là tôm chiên ma thực, vị cũng không tệ lắm…..”
Đang nói chuyện thì đột nhiên Ares đi vào trực tiếp cầm lấy nồi trứng trà, còn nhân tiện kéo Đường Vũ nhìn như đang dựa trong lòng Courson đi ra ngoài, kéo cậu thiếu chút nữa lảo đảo ngã sấp xuống, đương nhiên là có Ares ở đây thì anh ta lấy cánh tay mình làm đệm đỡ không để Đường Vũ té. Đối mặt ánh mắt lên án của Đường Vũ thì Ares chỉ là thản nhiên nói, “thú nguyên lực”.
Sau đó ngay khi Carl kêu thảm thiết, sắc mặt Courson khó coi thì liên tiếp ăn hết toàn bộ nồi trứng trà, tuy rằng Ares không khôn khéo nhưng cũng chưa mất lịch sự như vậy, tình huống bình thường nhất chắc là cắn tay phải của Đường Vũ ăn, Đường Vũ nghĩ vậy không dám lề mề, sợ đồ ăn làm từ ma thực có hiệu quả xấu với Ares liền tập trung tinh thần lực cực thuận lợi đi vào trong cơ thể Ares, chỉ thấy một cỗ năng lượng ma thực cực kỳ ấm áp thấm vào kinh mạch Ares, chạy đến chỗ tụ tập năng lượng dữ tợn, khó tiêu hóa, năng lượng ấm áp giống như có được năng lực chiếm đoạt bắt đầu đồng hóa năng lượng ma thực gần như muốn làm vỡ kinh mạch này, vốn phải mất một thời gian dài mới có thể hấp thu khôi phục năng lượng khó tiêu lại nhanh chóng nhỏ đi, cuối cùng biến mất.
Tác dụng thần kỳ này làm ngay cả Đường Vũ đều có chút kinh ngạc, nhưng chỉ nghĩ liền đại khái hiểu được sao lại thế này. Năng lượng ma thực tươi mới thì dữ tợn nhất, dễ dàng tổn hại kinh mạch các thú nhân cho nên trong khoảng thời gian ngắn số lần hấp thu có hạn, mà lá trà sau khi chế biến hoặc bánh ngọt làm bằng trà có chiết xuất năng lượng cùng loại, càng thêm dịu nhẹ tinh khiết.
Còn làm thành bánh quy bột trà tại sao không có công hiệu này thì Đường Vũ hiểu lơ mơ, xem ra con đường ma thực này còn có rất nhiều chỗ cần học tập.
Vô tâm sáp liễu liều thành âm*, nguyên bản chính là muốn chiêu đãi Courson ăn bữa ngon thì lại giúp cho Ares chữa trị tốt kinh mạch. Con hổ vận chuyển thú nguyên lực, ánh mắt nhìn Carl phát ra khát vọng cực chói mắt làm con gấu nổi 1 tầng da gà, người không biết sự tình còn tưởng Ares thích con gấu!
* Vô tâm sáp liễu liễu thành âm (Vô tâm cắm liễu liễu thành rừng): chú tâm làm 1 việc gì đó thì ko đc kết quả gì còn làm 1 việc hờ hững thì lại nhận được thành quả.
“Vết thương khỏi rồi nên quên đau rồi sao? Vết thương mới vừa hồi phục thì anh đợi không nổi muốn đánh nhau với người ta à? Ăn cơm trước!”. Đường Vũ trừng Ares, lên tiếng la rầy Ares, sau đó lại liếc con gấu, “Bưng cơm lên!”.
Đầy bàn đồ ăn ngon, hơn nữa tôm chiên trà tỏa ra mùi ma thực, canh chim Lolo trở thành mục tiêu chính của 3 thú. Trước đó vì giữ hình tượng nên không có tham gia giành giật làm trung úy lang tộc tức muốn lộn ruột, cuối cùng quyết định vứt bỏ thành kiến thế tục, không chút khách khí tấn công “ma thực tôm”, một khi sức chiến đấu bùng nổ thì 2 con thú còn non nớt kia lập tức yếu thế.
Đường Vũ chẳng qua chỉ đi vào phòng bếp lấy chén đũa nhưng lúc đi ra trên bàn cơm đã thành 1 đống lộn xộn rồi. Miệng con hổ nhét tôm vào làm cho hai má phồng to không nhai được, vẻ mặt lại lạnh như băng như cũ, cảm giác đối lập mãnh liệt làm cho khóe miệng cậu run rẩy. Con gấu ỷ mình to cao khỏe mạnh trực tiếp ôm toàn bộ chim Lolo gặm, ăn đến mặt mũi và 2 tay đầy dính đầy dầu mỡ.
Chỉ có trung úy lang tộc còn có chút kiểu cách, trong tay cầm chén lớn chứa phần lớn canh chim Lolo, uống đến vẻ mặt hưởng thụ, không thẹn là sĩ quan quân đội cấp uý tuổi trẻ kinh nghiệm phong phú, vừa ra tay đã biết có hay không, trực tiếp cướp đi phần thức ăn ngon nhất, phần lớn năng lượng ma thực đều lắng đọng lại ở trong nước canh chim Lolo.
Dùng ma thực làm được đồ ăn thật ra cách làm rất đơn giản nhưng Đường Vũ giống như là người thứ nhất ăn con cua, ngàn vạn năm qua ở thú nhân thế giới thì lối suy nghĩ của tất cả mọi người đã trở thành xu thế cho rằng ma thực chính là đơn giản thô bạo vò nát rồi ăn, sau đó hấp thu năng lượng. Căn bản không có ai nghĩ sẽ đem nó làm thành đồ ăn. Nhìn chung thực đơn ở thú nhân thế giới đều là đơn giản trực tiếp, tựa như tính cách của bọn họ, chỉ sợ đầu óc bọn họ đều để ở phương diện làm thế nào để càng cường đại hơn, thú nhân giành được địa vị xã hội cũng vô cùng đơn giản là lấy sức mạnh quyết định tất cả.
Khi Đường Vũ ngồi xuống thì món ăn trên bàn chỉ còn 1 ít, đang định ăn 1 chút cải trắng, thịt nướng cho no bụng, mới vừa cầm lấy chén thì đột nhiên trước mắt mấy bàn tay xuất hiện từa lưa, trong chén có thêm nhiều đồ ăn ngon, tôm lột vỏ sẵn, chân chim Lolo ngon lành, còn có một chén canh có độ ấm vừa phải đặt ở trước mặt cậu. Cậu không để ý đến mắt con gấu lòe lòe rõ ràng đòi khen ngợi, cũng không có để ý tới ánh mắt con hổ thoáng chớp chớp, hơi hơi hướng Courson lễ phép cười cười, cậu rất bình tĩnh bắt đầu ăn cơm.
Sau khi ăn no thì Đường Vũ gọi Courson vào phòng cậu, trước đó ở hội nghị chưa kịp hỏi, cậu rất tò mò Courson đóng vai trò gì ở công hội ma thực sư. Ho nhẹ một tiếng, cậu chủ động khơi mào câu chuyện, “Anh là người của công hội ma thực sư à? Tôi tưởng hiện tại quân đội chính phủ phân chia thế lực cùng công hội ma thực sư và 2 bên bất hòa với nhau, không biết anh có nắm được vấn đề này không?”. Courson có thể lấy ra ma thực gần giống với hình dạng Đan Tung thật như vậy thì có thể nhìn ra thế lực chống lưng của Courson không kém gì tướng quân Luke, hơn nữa anh ta còn được phái đi thực hiện nhiệm vụ này thì chỉ sợ thân thế anh ta cũng không đơn giản.
Courson sờ sờ cằm, đôi chân thon dài rắn chắc tự nhiên bắt chéo, cả người cực thả lỏng ngồi ở bên người Đường Vũ, nghiêng đầu đánh giá tiểu giống cái.
Giữa phòng ngủ Đường Vũ đặt mấy cái chén (chén trà)ở thú nhân thế giới, Courson đánh giá cậu làm cậu cảm thấy có chút không được tự nhiên, dứt khoát lấy trà lài đặt ở trên giá sách ra pha, chỉ có lúc làm việc này thì cậu mới có khả năng tỉnh táo lại.
Courson phát hiện tiểu giống cái đã hoàn toàn bình tĩnh lại, trong lòng càng thêm yêu thích nên liền gỡ bỏ mặt nạ theo phản xạ có điều kiện dùng trong thời gian dài để đối mặt với nhóm cáo già kia, chăm chú giúp Đường Vũ giải thích phân tích tình hình trước mắt.
“Tên đầy đủ của tôi là Courson Garfield, xuất thân từ gia tộc ma thực Garfield cổ xưa, gia tộc bọn tôi lấy tên giống cái ngưng kết ma thực có độ tinh khiết cao nhất mà đặt tên…….”. Giọng Courson trầm thấp dễ nghe chậm rãi kể, thú nhân tinh cầu trước mắt chủ yếu có 3 thế lực chủ yếu tạo thành thế chân vạc, tướng quân Luke cầm đầu phái cấp tiến, tướng quân Hardman cầm đầu phái bảo thủ là hai đại thế lực chủ yếu trong quân bộ, ngoài ra còn có phái trung lập là công hội ma thực sư nắm giữ thế lực nhất định trong quân bộ.
Phía dưới 3 thế lực lớn còn có trùm thương nghiệp gia tộc Lauren, có thể lấy chín đại ma thực làm gia huy của chín đại gia tộc ma thực, gia tộc George thuần chính trị, còn có gia tộc Quentin đứng ngoài vòng pháp luật là đoàn lính đánh thuê đứng đầu giữa các hành tinh, nghe nói gia tộc này đã kiểm soát nhiều tổ chức lính đánh thuê nhưng cụ thể như thế nào thì không ai biết.
Đường Vũ càng nghe đầu óc càng bấn loạn, ánh mắt đã từ từ thành hình xoắn ốc, “Bây giờ tôi đắc tội tướng quân Luke chẳng phải là rất nguy hiểm?”.
Courson đang chờ những lời này, nếu không sao lại không ngừng cường điệu thế lực tướng quân Luke to lớn, “Cũng không cần lo lắng quá, có công hội ma thực sư bảo vệ cậu nên đối phương chắc không dám làm to chuyện đâu, song tôi có thể làm phiền cậu 1 thời gian khá dài, chỉ có 2 người kia ở đây thì tôi rất không yên tâm sự an toàn của cậu”.
Đường Vũ có chút hối hận chính mình lỗ mãng, chưa hiểu sự phân chia thế lực thì vội vã phổ biến trà ở địa cầu hướng thú nhân thế giới, nhưng cậu cũng không hối hận đã lấy trà ra, nếu nhìn thấy thú nhân lãng phí trà như vậy, nhìn thấy cây trà trong không gian chỉ có thể mãi mãi cô đơn bị 1 mình cậu thưởng thức thì chẳng phải là tức chết.
Đường Vũ luôn luôn cho rằng vị nước trà ngon nhất chỉ có ở cùng bạn bè cùng nhau chia sẻ thì mới có thể nếm được.
Courson nhìn nhìn tiểu giống cái không biết đang suy nghĩ cái gì, chủ động đi lên phía trước sờ sờ mái tóc đen thuần của giống cái, “Hai ngày nữa nghiệp đoàn phái người đến đây thu thập tư liệu liên quan ma thực Đan Tung, vài ngày tới là lúc nguy hiểm nhất, không biết tướng quân Luke sẽ có hành động gì, tốt nhất cậu đừng ra ngoài, tôi sẽ sắp xếp tốt mọi thứ.
Bàn tay to của Courson vuốt ve đỉnh đầu Đường Vũ cực ấm áp, vốn Đường Vũ cảm giác rất khó chịu muốn né tránh, nhưng cậu cô độc từ lúc trưởng thành đến nay, hình như chỉ có một chút ấn tượng mơ hồ với kí ức trước đây, cậu thậm chí ngay cả diện mạo đối phương đều đã quên, rất khó đánh đồng ảnh chụp cùng trí nhớ. Cậu không có đẩy tay Courson ra, mờ mịt nhìn anh ta, không biết làm sao với cảm giác ấm áp bất thình lình.
* trứng luộc nước trà:
2. Cẩu kỷ: Đăng bởi: admin
Nói đến đồ ăn ngon làm từ lá trà thì Đường Vũ nghĩ đến đầu tiên là trứng luộc nước trà*, đúng lúc thú nhân thế giới có cùng loại nước tương, muối với đồ gia vị cây quế, ngoài ra từ trong không gian ngắt lấy một ít hạt tiêu và hồi hương, không ngờ như thế rất giống lá cây ma thực Đan Tung luộc trứng. Lúc ở địa cầu mua trứng luộc nước trà rất tiện cho nên cậu rất ít tự mình làm, nhớ rõ hình như là đem mấy thứ này cùng bỏ vào nồi, sau đó luộc chín trứng rồi đập nhẹ vỏ trứng và đun sôi để gia vị ngấm vào là được, nghe nói thơm giống nước canh, cậu nhún nhún vai tiếp tục nấu đồ ăn khác.
Bản năng dã thú của thú nhân lưu lại rất nhiều, đặc biệt là gần gũi với thiên nhiên vì thế tỷ lệ màu xanh biếc bao trùm tinh cầu thú nhân cực kỳ cao, nơi nơi là rừng rậm thú nhân xinh đẹp mà nguy hiểm, sinh hoạt bên trong có các loài dã thú, chim ăn ngon mà khủng bố. Trứng chim này là con gấu lấy về, trong trí nhớ còn sót lại của tiểu giống cái đáng thương kia chưa bao giờ nếm qua đồ ăn hoang dã ngon lành, cậu ta không mạnh như giống đực thú nhân mà đi trong rừng rậm săn thú đem về, hơn nữa trứng chim dễ vỡ nên vận chuyển khó khăn, bình thường mua thì mắc tiền. Đường Vũ sống lại trên người tiểu giống cái may mắn ăn 1 lần, hương vị ngon tuyệt làm cho cậu nhung nhớ, hôm nay lấy ra đãi khách chắc là có thể diện.
Luộc trứng trà xong thì Đường Vũ lao đi làm canh, cho dầu vào chảo, đồng thời ném tôm biển ở thú nhân thế giới to gấp 2 lần tôm ở địa cầu vào chảo dầu, tôm này không mắc, thú nhân bình thường hay ăn, là món ngon bình dân. Đường Vũ cho ma thực vào chảo dầu làm tôm trà, phỏng đoán thú nhân tinh cầu chưa từng có ai làm.
Một cành trà cũng có thể làm ra nhiều món như vậy, cuối cùng thân cây bị Đường Vũ rửa sạch hầm canh với 1 con gà vũ trụ béo ú, bên trong còn cho thêm 1 chút đảng sâm, cẩu kỷ, hoài sơn**, có tác dụng bổ khí dưỡng dạ dày. Lại kèm theo thêm 1 ít thịt nướng thông thường của tinh cầu thú nhân, nấm xào cải trắng, mỗi lượng đồ ăn đều đặc biệt vừa đủ, cậu hoàn toàn dựa theo sức ăn của con gấu với Ares và Courson mà nấu.
Lúc Đường Vũ bận rộn trong bếp thì mùi trứng luộc nước trà nhẹ nhàng bay ra ngoài, đừng nói Carl và Ares mà ngay cả Courson cũng đều chịu không nổi mà nuốt nuốt nước miếng. Tại sao trong mùi đồ ăn lại trộn lẫn mùi ma thực? Courson chưa ăn bánh quy bột trà do Đường Vũ làm, trong lòng nghi hoặc nhưng bên ngoài vẫn quen duy trì phong độ tao nhã.
Con gấu rụt rè chen vào phòng bếp, móng vuốt lặng lẽ hướng tô trứng luộc nước trà xinh đẹp, Đường Vũ đang điều chỉnh lò nướng để nướng thịt, sơ sẩy 1 chút làm cho con gấu gian xảo chôm được mấy quả trứng. Nhanh chóng ăn 1 quả, năng lượng ma thực nhẹ nhàng khoan khoái cùng với vị ngon của đồ ăn gột rửa toàn thân làm cho Carl thoải mái muốn rên rỉ. Vừa lơ là thì trong tay nhẹ hẫng, Carl nhìn cũng không nhìn lập tức hướng chỗ mùi thơm bay đi nhào qua, nhưng Ares đã sớm có chuẩn bị tránh ra, 2 người liền lặng yên không một tiếng động cướp trứng luộc nước trà của nhau quay lại phòng khách.
Kết quả so tài, con hổ nhanh nhạy hơn chiếm ưu thế, Ares mặt than nhanh chóng ăn quả trứng chôm từ trong tay Carl, làm cho con gấu tức đến thở hổn hển lại không biết làm sao chỉ có thể một lần nữa quay lại phòng bếp tìm cách chôm thêm 1 ít nữa. Hành vi như vậy làm cho trung úy lang tộc đang làm bộ làm tịch không chịu nổi, đồ ăn ngon lành chưa thấy qua sắp bị ăn vụng hết!
Courson đứng dậy đi đến phòng bếp, thuận tay túm cổ áo con gấu đang thập thò ném xa khỏi cửa bếp, tự nhẹ nhẹ phủi tay đi tới cạnh Đường Vũ, “Thơm quá, nhìn cũng rất ngon, đây là cái gì?”.
Đường Vũ nghiên cứu nửa ngày cuối cùng cũng biết cách dùng lò nướng, chợt nghe có người đang nhẹ giọng bên tai mình nói chuyện, Courson còn đặc biệt cúi người, hơi thở phun ra khi nói nhồn nhột ở chỗ mẫn cảm trên tai cậu khiến cậu mất tự nhiên né người ra, “Là tôm chiên ma thực, vị cũng không tệ lắm…..”
Đang nói chuyện thì đột nhiên Ares đi vào trực tiếp cầm lấy nồi trứng trà, còn nhân tiện kéo Đường Vũ nhìn như đang dựa trong lòng Courson đi ra ngoài, kéo cậu thiếu chút nữa lảo đảo ngã sấp xuống, đương nhiên là có Ares ở đây thì anh ta lấy cánh tay mình làm đệm đỡ không để Đường Vũ té. Đối mặt ánh mắt lên án của Đường Vũ thì Ares chỉ là thản nhiên nói, “thú nguyên lực”.
Sau đó ngay khi Carl kêu thảm thiết, sắc mặt Courson khó coi thì liên tiếp ăn hết toàn bộ nồi trứng trà, tuy rằng Ares không khôn khéo nhưng cũng chưa mất lịch sự như vậy, tình huống bình thường nhất chắc là cắn tay phải của Đường Vũ ăn, Đường Vũ nghĩ vậy không dám lề mề, sợ đồ ăn làm từ ma thực có hiệu quả xấu với Ares liền tập trung tinh thần lực cực thuận lợi đi vào trong cơ thể Ares, chỉ thấy một cỗ năng lượng ma thực cực kỳ ấm áp thấm vào kinh mạch Ares, chạy đến chỗ tụ tập năng lượng dữ tợn, khó tiêu hóa, năng lượng ấm áp giống như có được năng lực chiếm đoạt bắt đầu đồng hóa năng lượng ma thực gần như muốn làm vỡ kinh mạch này, vốn phải mất một thời gian dài mới có thể hấp thu khôi phục năng lượng khó tiêu lại nhanh chóng nhỏ đi, cuối cùng biến mất.
Tác dụng thần kỳ này làm ngay cả Đường Vũ đều có chút kinh ngạc, nhưng chỉ nghĩ liền đại khái hiểu được sao lại thế này. Năng lượng ma thực tươi mới thì dữ tợn nhất, dễ dàng tổn hại kinh mạch các thú nhân cho nên trong khoảng thời gian ngắn số lần hấp thu có hạn, mà lá trà sau khi chế biến hoặc bánh ngọt làm bằng trà có chiết xuất năng lượng cùng loại, càng thêm dịu nhẹ tinh khiết.
Còn làm thành bánh quy bột trà tại sao không có công hiệu này thì Đường Vũ hiểu lơ mơ, xem ra con đường ma thực này còn có rất nhiều chỗ cần học tập.
Vô tâm sáp liễu liều thành âm*, nguyên bản chính là muốn chiêu đãi Courson ăn bữa ngon thì lại giúp cho Ares chữa trị tốt kinh mạch. Con hổ vận chuyển thú nguyên lực, ánh mắt nhìn Carl phát ra khát vọng cực chói mắt làm con gấu nổi 1 tầng da gà, người không biết sự tình còn tưởng Ares thích con gấu!
* Vô tâm sáp liễu liễu thành âm (Vô tâm cắm liễu liễu thành rừng): chú tâm làm 1 việc gì đó thì ko đc kết quả gì còn làm 1 việc hờ hững thì lại nhận được thành quả.
“Vết thương khỏi rồi nên quên đau rồi sao? Vết thương mới vừa hồi phục thì anh đợi không nổi muốn đánh nhau với người ta à? Ăn cơm trước!”. Đường Vũ trừng Ares, lên tiếng la rầy Ares, sau đó lại liếc con gấu, “Bưng cơm lên!”.
Đầy bàn đồ ăn ngon, hơn nữa tôm chiên trà tỏa ra mùi ma thực, canh chim Lolo trở thành mục tiêu chính của 3 thú. Trước đó vì giữ hình tượng nên không có tham gia giành giật làm trung úy lang tộc tức muốn lộn ruột, cuối cùng quyết định vứt bỏ thành kiến thế tục, không chút khách khí tấn công “ma thực tôm”, một khi sức chiến đấu bùng nổ thì 2 con thú còn non nớt kia lập tức yếu thế.
Đường Vũ chẳng qua chỉ đi vào phòng bếp lấy chén đũa nhưng lúc đi ra trên bàn cơm đã thành 1 đống lộn xộn rồi. Miệng con hổ nhét tôm vào làm cho hai má phồng to không nhai được, vẻ mặt lại lạnh như băng như cũ, cảm giác đối lập mãnh liệt làm cho khóe miệng cậu run rẩy. Con gấu ỷ mình to cao khỏe mạnh trực tiếp ôm toàn bộ chim Lolo gặm, ăn đến mặt mũi và 2 tay đầy dính đầy dầu mỡ.
Chỉ có trung úy lang tộc còn có chút kiểu cách, trong tay cầm chén lớn chứa phần lớn canh chim Lolo, uống đến vẻ mặt hưởng thụ, không thẹn là sĩ quan quân đội cấp uý tuổi trẻ kinh nghiệm phong phú, vừa ra tay đã biết có hay không, trực tiếp cướp đi phần thức ăn ngon nhất, phần lớn năng lượng ma thực đều lắng đọng lại ở trong nước canh chim Lolo.
Dùng ma thực làm được đồ ăn thật ra cách làm rất đơn giản nhưng Đường Vũ giống như là người thứ nhất ăn con cua, ngàn vạn năm qua ở thú nhân thế giới thì lối suy nghĩ của tất cả mọi người đã trở thành xu thế cho rằng ma thực chính là đơn giản thô bạo vò nát rồi ăn, sau đó hấp thu năng lượng. Căn bản không có ai nghĩ sẽ đem nó làm thành đồ ăn. Nhìn chung thực đơn ở thú nhân thế giới đều là đơn giản trực tiếp, tựa như tính cách của bọn họ, chỉ sợ đầu óc bọn họ đều để ở phương diện làm thế nào để càng cường đại hơn, thú nhân giành được địa vị xã hội cũng vô cùng đơn giản là lấy sức mạnh quyết định tất cả.
Khi Đường Vũ ngồi xuống thì món ăn trên bàn chỉ còn 1 ít, đang định ăn 1 chút cải trắng, thịt nướng cho no bụng, mới vừa cầm lấy chén thì đột nhiên trước mắt mấy bàn tay xuất hiện từa lưa, trong chén có thêm nhiều đồ ăn ngon, tôm lột vỏ sẵn, chân chim Lolo ngon lành, còn có một chén canh có độ ấm vừa phải đặt ở trước mặt cậu. Cậu không để ý đến mắt con gấu lòe lòe rõ ràng đòi khen ngợi, cũng không có để ý tới ánh mắt con hổ thoáng chớp chớp, hơi hơi hướng Courson lễ phép cười cười, cậu rất bình tĩnh bắt đầu ăn cơm.
Sau khi ăn no thì Đường Vũ gọi Courson vào phòng cậu, trước đó ở hội nghị chưa kịp hỏi, cậu rất tò mò Courson đóng vai trò gì ở công hội ma thực sư. Ho nhẹ một tiếng, cậu chủ động khơi mào câu chuyện, “Anh là người của công hội ma thực sư à? Tôi tưởng hiện tại quân đội chính phủ phân chia thế lực cùng công hội ma thực sư và 2 bên bất hòa với nhau, không biết anh có nắm được vấn đề này không?”. Courson có thể lấy ra ma thực gần giống với hình dạng Đan Tung thật như vậy thì có thể nhìn ra thế lực chống lưng của Courson không kém gì tướng quân Luke, hơn nữa anh ta còn được phái đi thực hiện nhiệm vụ này thì chỉ sợ thân thế anh ta cũng không đơn giản.
Courson sờ sờ cằm, đôi chân thon dài rắn chắc tự nhiên bắt chéo, cả người cực thả lỏng ngồi ở bên người Đường Vũ, nghiêng đầu đánh giá tiểu giống cái.
Giữa phòng ngủ Đường Vũ đặt mấy cái chén (chén trà)ở thú nhân thế giới, Courson đánh giá cậu làm cậu cảm thấy có chút không được tự nhiên, dứt khoát lấy trà lài đặt ở trên giá sách ra pha, chỉ có lúc làm việc này thì cậu mới có khả năng tỉnh táo lại.
Courson phát hiện tiểu giống cái đã hoàn toàn bình tĩnh lại, trong lòng càng thêm yêu thích nên liền gỡ bỏ mặt nạ theo phản xạ có điều kiện dùng trong thời gian dài để đối mặt với nhóm cáo già kia, chăm chú giúp Đường Vũ giải thích phân tích tình hình trước mắt.
“Tên đầy đủ của tôi là Courson Garfield, xuất thân từ gia tộc ma thực Garfield cổ xưa, gia tộc bọn tôi lấy tên giống cái ngưng kết ma thực có độ tinh khiết cao nhất mà đặt tên…….”. Giọng Courson trầm thấp dễ nghe chậm rãi kể, thú nhân tinh cầu trước mắt chủ yếu có 3 thế lực chủ yếu tạo thành thế chân vạc, tướng quân Luke cầm đầu phái cấp tiến, tướng quân Hardman cầm đầu phái bảo thủ là hai đại thế lực chủ yếu trong quân bộ, ngoài ra còn có phái trung lập là công hội ma thực sư nắm giữ thế lực nhất định trong quân bộ.
Phía dưới 3 thế lực lớn còn có trùm thương nghiệp gia tộc Lauren, có thể lấy chín đại ma thực làm gia huy của chín đại gia tộc ma thực, gia tộc George thuần chính trị, còn có gia tộc Quentin đứng ngoài vòng pháp luật là đoàn lính đánh thuê đứng đầu giữa các hành tinh, nghe nói gia tộc này đã kiểm soát nhiều tổ chức lính đánh thuê nhưng cụ thể như thế nào thì không ai biết.
Đường Vũ càng nghe đầu óc càng bấn loạn, ánh mắt đã từ từ thành hình xoắn ốc, “Bây giờ tôi đắc tội tướng quân Luke chẳng phải là rất nguy hiểm?”.
Courson đang chờ những lời này, nếu không sao lại không ngừng cường điệu thế lực tướng quân Luke to lớn, “Cũng không cần lo lắng quá, có công hội ma thực sư bảo vệ cậu nên đối phương chắc không dám làm to chuyện đâu, song tôi có thể làm phiền cậu 1 thời gian khá dài, chỉ có 2 người kia ở đây thì tôi rất không yên tâm sự an toàn của cậu”.
Đường Vũ có chút hối hận chính mình lỗ mãng, chưa hiểu sự phân chia thế lực thì vội vã phổ biến trà ở địa cầu hướng thú nhân thế giới, nhưng cậu cũng không hối hận đã lấy trà ra, nếu nhìn thấy thú nhân lãng phí trà như vậy, nhìn thấy cây trà trong không gian chỉ có thể mãi mãi cô đơn bị 1 mình cậu thưởng thức thì chẳng phải là tức chết.
Đường Vũ luôn luôn cho rằng vị nước trà ngon nhất chỉ có ở cùng bạn bè cùng nhau chia sẻ thì mới có thể nếm được.
Courson nhìn nhìn tiểu giống cái không biết đang suy nghĩ cái gì, chủ động đi lên phía trước sờ sờ mái tóc đen thuần của giống cái, “Hai ngày nữa nghiệp đoàn phái người đến đây thu thập tư liệu liên quan ma thực Đan Tung, vài ngày tới là lúc nguy hiểm nhất, không biết tướng quân Luke sẽ có hành động gì, tốt nhất cậu đừng ra ngoài, tôi sẽ sắp xếp tốt mọi thứ.
Bàn tay to của Courson vuốt ve đỉnh đầu Đường Vũ cực ấm áp, vốn Đường Vũ cảm giác rất khó chịu muốn né tránh, nhưng cậu cô độc từ lúc trưởng thành đến nay, hình như chỉ có một chút ấn tượng mơ hồ với kí ức trước đây, cậu thậm chí ngay cả diện mạo đối phương đều đã quên, rất khó đánh đồng ảnh chụp cùng trí nhớ. Cậu không có đẩy tay Courson ra, mờ mịt nhìn anh ta, không biết làm sao với cảm giác ấm áp bất thình lình.
* trứng luộc nước trà:
2. Cẩu kỷ: Đăng bởi: admin
/119
|