- Hơn nữa, hoàng thất Đại Tấn cũng tuyệt không chỉ còn một kiện Thuần Dương pháp khí.
- Lý gia có hay không, ta cũng không biết, bất quá hoàng thất Đại Tấn đích thật không chỉ còn một kiện, nhiều hơn thì cũng chỉ ngang hàng với ngươi mà thôi, Đại Tấn giàu có tứ hải cũng chỉ có hai kiện Thuần Dương pháp khí, ngươi chỉ là chư hầu một lãnh địa nho nhỏ cũng có hai kiện, ngươi còn muốn gì nữa, chẳng lẽ muốn chống lại Đại Tấn hay sao?
Nói tới đây, Lý Tú đã hoàn toàn yên tĩnh trở lại, mỉm cười nhìn Chu Báo, phong phạm đệ tử thế gia hiển thị rõ, không thể nghi ngờ.
- Ngươi nói những lời này với ta là có ý gì?
Chu Báo cười nói, liếc nhìn Lý Tú thật sâu.
- Đừng nói là ngươi cũng có hứng thú với kiện Thuần Dương pháp khí này a!
- Thuần dương pháp khí, uy lực cực lớn, đương nhiên là ai cũng có hứng thú!
Lý Tú nói ra.
- Bất quá, nói cho cùng, ngươi cũng không thể bỏ những thứ như vậy a!
- Con mẹ nó, cũng không phải là lão bà của ta, cái gì mà có thể bỏ hay không, nhưng thứ này trân quý như vậy, không có khả năng tặng cho ngươi.
Chu Báo cười hắc hắc, nói.
- Đương nhiên, đây là Thuần Dương pháp khí, coi như là ngươi cho ta cũng không dám nhận a, nói điều kiện, chỉ cần Bình Châu Lý thị làm được, ta nhất định sẽ làm!
Lý Tú vỗ vỗ ngực, cam đoan nói.
- Xem ra bây giờ ngươi đã làm chủ Bình Châu Lý thị rồi a!
- Nếu như ngươi thật sự cam lòng cho ta kiện Thuần dương pháp khí này, ta có tám phần hy vọng!
Lý Tú ươời nói.
- Nếu như ngươi hạ điều kiện xuống một chút, có lẽ ta có chín thành hy vọng!
- Loại người như ngươi, phương pháp cò kè mặc cả cũng rất khác biệt, được rồi, ta cũng không cố ý làm khó dễ ngươi, ngày mai ta sẽ khai mở một tờ đơn cho ngươi, nếu ngươi đồng ý thì Bát cực lung linh tháp sẽ thuộc về ngươi!
- Tốt, ta sẽ đợi!
Lý Tú nói.
- Được rồi, giờ ta mang ngươi đi dạo chơi vài nơi, tuy rằng địa phương này chim không ỉa phân, rùa không đẻ trứng, bất quá ta tin không lâu sau, nơi này sẽ bắt đầu phồn vinh!
- Ta đây ngược lại muốn nhìn một chút, đợi đến tương lai ngươi thật sự đạt được, thì không có tình huống quẫn bách rồi!
Nói đến đây, Lý Tú nhẹ nhàng hít một hơi.
- Ta vốn cho rằng thực lực đột phá thất phẩm, chí ít có thể đánh với ngươi một trận, hiện tại xem ra là vọng tưởng a!
- Thực lực tu vi, tuy miễn cưỡng cũng không được, tu vi ta bây giờ, hơn phân nửa là vận khí, nếu không có nhiều cơ duyên như vậy, tu vi ta giờ này đạt tứ phẩm đã là tạ ơn trời đất rồi!
- Cơ duyên cũng là một bộ phận thực lực, nói cách khác, ta như thế nào lại không có nhiều cơ duyên như vậy!
Hai người cùng đi ra, bắt đầu đi dạo phố, mà mấy người Giang Hiểu vốn muốn đi theo nhưng đều bị Chu Báo đuổi đi.
- Ta nói này Chu Sẹo, như thế nào đại nhân lại quen biết với Thiếu chủ Bình châu Lý thị như vậy? Trước kia cũng không nghe nói qua!
Tu vi Lý Tú đột phá thất phẩm, phóng dị sắc tại đại hội anh hùng thiên hạ, là một trong bốn đại cường giả thiếu niên, lúc này cũng xem như là nhân vật danh chấn trong thiên hạ rồi, cho đến đối với Lý Tú, thủ hạ của Chu Báo đều không xa lạ gì. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Ta làm sao biết được, đại nhân gần đây cao thâm mạt trắc, hắn có ai là bằng hữu, ta làm sao biết rõ được!
Chu Sẹo lắc lắc đầu, cười lạnh nói.
- Bất quá, có một điểm ta tinh tường, chính là ta chưa từng hoài nghi quyết định của đại nhân, không giống ngươi, tự cho là người thông minh, đại nhân bất quá là muốn kiến tạo một viện khác, ngươi chỗ chỗ này gào to như thế này, giống như là phạm vào sai lầm, địa phương quỷ quái này của chúng ta như là nhà, chính là chỗ ở của đại nhân và chúng ta, ngươi nhìn xem, hiện tại Thiếu chủ Bình châu Lý thị cũng là bằng hữu của đại nhân, cho nên ở cái tiểu viện kia coi như là miễn cưỡng, vạn nhất hai ngày nữa gia chủ thế gia đại phiệt người ta đến, chúng ta cũng không thể cho bọn hắn ở trong một cái sân nhỏ như vây, quả thật quá mất mặt!
Giang Hiểu nhất thời á khẩu không trả lời được, bất đắc dĩ nói.
- Ngươi nói có lý, chỉ là ta không ngờ đại nhân lại có giao tình rộng rãi như vậy, bất quá sự tình biệt viện quả thật quá gấp rút, nói cách khác, không nghĩ là, nếu làm đại nhân mất mặt thì tội chúng ta to lắm!
Giang Hiểu nói vậy là sợ sau khi Chu Báo trở thành lãnh chúa lãnh địa này, xa hoa vô độ, biến thành nhân vật như hôn quân, nhưng không nghĩ tới hôm nay đại nhân nhà mình lại có giao thiệp rộng như vậy, thân phận của bằng hữu cũng rất cao, cho nên tự nhiên muốn tu kiến biệt viện nhà mình để giữ thể diện, cái ày đương nhiên rất tốt đấy.
Nhưng hắn lại không biết, mục đích tu kiến biệt viện của Tiểu Báo Tử chỉ là muốn có một cánh cửa thông vào Bích Lạc Bí Cảnh mà thôi.
Du đãng cùng Lý Tú mấy canh giờ, còn đặc biệt mang Lý Tú tới xem qua biệt viện đang tu kiến kia một lần.
- Ta nói, lần sau lúc ngươi tới, chỉ sợ có thể ở lại biệt viện này rồi, không phải ở cái sân nhỏ đó a!
- Ở nơi nào cũng được, ta ngược lại không sao cả!
Lý Tú lắc đầu.
- Địa phương quỷ quái này của ngươi thật sự quá nhỏ, đi hai bước như xem xong hết rồi, chúng ta trở về hảo hảo nói chuyện a!
- Hiện tại ta còn chưa nghĩ tốt!
Chu Báo cười nói.
- Nếu ngươi cảm thấy mệt mỏi, chúng ta hãy về trước a, ngươi bị Yên Phi truy sát vạn dặm cũng đủ mệt rồi, trước tiên hãy nghỉ ngơi một chút, sự tình Thuần dương pháp khí, ngày mai chúng ta nói, ý ngươi thế nào?
- Được rồi, đồ vật trong tay ngươi, quyền chủ động trong tay ngươi, ta không có ý kiến!
Lý Tú bất đắc dĩ lắc đầu, nói.
- Thế nào, Thanh Linh, ngươi xem ta nên đưa ra giá nào
- Một kiện Thuần Dương pháp khí, giá tiền như thế nào cũng là thua lỗ, không bằng ngươi luyện hóa để dùng, Bát cực lung linh tháp này chính là Thần sơn bát phương chi tinh luyện thành, là Thuần dương pháp khí có lực trấn áp mạnh nhất, tiểu tử kia cũng không có bản lĩnh sử ra toàn bộ lực lượng của pháp khí này, thậm chí cũng sẽ không dùng nổi, nói cách khác, không dễ dàng đánh tan, chiếm tiện nghi như ngươi!
- Ta cũng muốn lưu lại thứ này, nhưng ngươi phải hiểu, bi kịch lớn nhất nhân sinh là thực lực không tương thừa đồ vật, hiện tại, có một kiện Thuần dương pháp khí, ta có thể đủ bảo trụ rồi, thậm chí có thể uy hiếp người khác, nếu có hai kiện mà nói, hơn nữa một kiện đoạt từ hoàng tộc, như vậy thì mang họa rồi, chuyện này căn bản không thể gạt được người khác!
Tiểu Báo Tử cười khổ nói.
/1489
|