- Yên tâm đi, từ từ sẽ thành thói quen!
Lão Kim Kê vỗ vỗ vai Tiểu Báo Tử nói:
- Đi thôi!
- Cổ Khư. Ngươi nói Cổ Khư xuất hiện ở chỗ sâu trong Đông Hải?
Trên một trấn nhỏ bên bờ Đông Hải, Lão Kim Kê vẻ mặt kích động nói.
- Cổ Khư đó là cái gì?
Tiểu Báo Tử cũng cưỡng chế kích động trong lòng, làm ra vẻ mặt không giải thích được nói.
- Cái gọi là Cổ Khư, trên bản chất là cùng Tiên Cung giống nhau.
Lão Kim Kê nói với Tiểu Báo Tử:
- Đều là bị tu sĩ Thượng Cổ thời đại nắm giữ đại thần thông dùng phương pháp Lưỡng Giới Phân Cát cắt đứt thành không gian độc lập. Chỉ là đã bỏ hoang, không giống Tiên Cung, bây giờ vẫn còn người đang sử dụng!
- Ý ngươi là đây là không gian độc lập bị phân cách ra từ Thượng Cổ thời đại!
- Đúng, các môn phái Thượng Cổ thời đại đều có địa phương như vậy.
Người bên cạnh Lão Kim Kê tiếp lời nói, đây là một phụ nhân niên kỷ khoảng bốn mươi lăm, một thân xiêm y hoa lá cực kỳ tục khí, cầm trong tay một hạt dựa, từng hạt nhét vào miệng, vỏ dưa lẫn nước bọt từ trong miệng ả nhổ ra đầy đất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Bất quá, đại đa số đều bỏ hoang, phiêu đãng trong hư không, Lưỡng Giới Phân Cát thuật phân cắt không gian, nhất định phải cùng thần hồn tương liên. Nếu như chủ nhân không gian biến mất. Như vậy muốn tiếp tục tồn tại, phải có một vật thay thế tựa như chiếc nhẫn trên tay ngươi.
Trong lòng Tiểu Báo Tử cả kinh, vô ý thức đưa tay xoa nhẹ Hồng Ngọc Giới Chỉ trên tay trái một cái, trong lòng thầm kêu không ổn. Bản thân đã cải biến, nhưng vì thời gian quá gấp, sơ ý dĩ nhiên quên để Hồng Ngọc Giới Chỉ cởi ra.
- Tiền bối hảo nhãn lực!
Tiểu Báo Tử hắc hắc cười nói, cởi nhẫn, bỏ vào trong ngực.
- Nói như vậy, loại đại hình phân cắt không gian này khi mất đi chủ nhân, đều phiêu đãng trong hư không, cuối cùng dần dần tiêu tán. Cùng hư không dung hợp, chỉ có một số ít có vật thay thế, sẽ tồn tại một đoạn thời gian rất dài. Đương nhiên, khi vật thay thế hư hao, không gian cuối cùng sẽ trở về hư không. Thế nhưng, còn có một bộ phận cực nhỏ đó chính là khi gặp phải tình huống đặc thù, những không gian hoang phế này lại hiện thế. Khi đó chúng được gọi là Cổ Khư!
- "Đa tạ tiền bối chỉ điểm!
Tiểu Báo Tử nói:
- Bất quá, chúng ta làm sao biết được Cổ Khư hiện thế? Lẽ nào có người thấy qua sao?
- Thấy? Trừ phi là người có Hỏa Hồng Tình, bằng không không ai có thể thấy!
Hoa y phụ nhân kia cười lạnh nói:
- Đáng tiếc, huyết mạch Hỏa Hồng Tình từ mấy nghìn năm trước đã bị thanh trừ không còn một mảnh. Đáng tiếc!
- Hỏa Hồng Tình có thể thấy Cổ Khư!
- Hỏa Hồng Tình là một loại lực lượng huyết mạch duy nhất có thể trực tiếp thấy Cổ Khư. Bất quá, ngoại trừ Hỏa Hồng Tình, còn có vài loại huyết mạch khác có thể cảm giác được Cổ Khư hiện thế. Không phải vậy, ngươi cho là mấy hôm nay thực sự là đi tập hợp a?
- Bọn họ đều là bay về hướng Cổ Khư sao?
- Đúng, khẳng định đều là bay về hướng Cổ Khư!
Lão Kim Kê nói:
- Xem ra Trương Nguyệt Lộc cũng là bởi vì có được tin tức Cổ Khư xuất thế, cho nên mới bị truy sát, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không chạy về Tiên Cung, mà trực tiếp chạy đến Đông Hải!
- Hiện tại ngoài mấy lão quái vật chân chính ra, đã không ai hiểu được Lưỡng Giới Phân Cát thuật. Đối với mấy lão quái vật này mà nói, Cổ Khư căn bản là không có lực hấp dẫn gì. Do đó, bọn họ sẽ không ra tay.
Hoa y phụ nhân kia nói:
- Hiện tại vấn đề là, ngoài mấy lão quái vật này ra, một vài tên có dã tâm!
- Tiền bối đối với việc này thật sự rất rõ ràng a!
Tiểu Báo Tử khẽ nhíu mày lại, đối với những người liên lạc ở các địa phương của Tiên Cung này, trong lòng hắn có thể nói là thập phần hiếu kỳ. Bọn họ nhìn qua đều tuổi già sức yếu, cũng đều không có tu vi gì trong người, phảng phất như phàm nhân. Thế nhưng Báo Tử luôn luôn cảm thấy những người này rất không đơn giản. Thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không thể nỏi rõ bọn họ không đơn giản ở chỗ nào. Rõ ràng, trung niên phụ nhân thoạt nhìn thập phần bình thường mà tục khí này cũng không phải nhân vật đơn giản.
- Bằng hữu, đừng nghĩ dò xét ta, nhanh cùng tên Tiểu Kim Kê này đi Đông Hải đi sao, nói không chừng các ngươi vận khí tốt, có thể tìm được cửa vào Cổ Khư, có thể đạt được một vài chỗ tốt. Ngươi tuổi còn nhỏ, tu vi có thể đến trình độ này, chí ít chứng tỏ vận khí rất tốt. Cơ hội như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua, nội tình của những lão già chúng ta, ngươi hiện tại đã là người trong Tiên Cung, từ từ đều sẽ biết!
- Vừa rồi tiền bối nói một ít tên có dã tâm, không biết là chỉ những kẻ nào?
- Hoàng đế Đại Tấn triều các ngươi chính là một trong đó. Còn có một vài người khác, bất quá yên tâm, thực lực những người này không quá mạnh mẽ, lấy thực lực hai người các ngươi, coi như không thắng được, chạy cũng thoát ra được!
Tiểu Báo Tử nghe, cũng không thể nói gì hơn, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Lão Kim Kê.
- Chúng ta cũng nên đi!
Lão Kim Kê gật đầu:
- Hoa đại di, cảm tạ tin tức của ngươi!
- Mau đi đi, xem có kiếm được chỗ tốt nào không. Mấy nghìn năm, thế giới buồn chán này cũng nên biến đổi.
Hoa di cười khoát khoát tay. Cắn hạt dưa, lắc cặp mông lớn đi ra khỏi phòng.
- Bên trong Cổ Khư đến tột cùng có cái gì khiến nhiều người quan tâm như vậy?
- Không ai biết bên trong Cổ Khư có cái gì, trong những không gian độc lập Thượng Cổ thời đại này đôi khi thậm chí gặp được tiên khí. Nhưng có lúc, vật gì cũng không có, còn có thể gặp phải nguy hiểm. Bất quá, một lần gần nhất Cổ Khư xuất thế là sự tình mấy nghìn năm trước. Cổ Khư này đến tột cùng có lai lịch gì, là Thượng Cổ thời đại nào tạo ra, cũng không có ai biết được!
- Vậy nhiều người như vậy còn hướng chạy đi đâu?
- Nguy hiểm và kỳ ngộ luôn cùng tồn tại, không phải nói, gia hoả Trương Nguyệt Lộc cũng sẽ không làm thành chật vật như vậy!
Kim Ngọc Tuyền chỉ là cười lạnh nói.
- Bất quá, dựa theo quy củ của Tiên Cung, cho dù là hắn phát hiện Cổ Khư, đồng thời từ bên trong đạt được chỗ tốt, Tiên Cung cũng sẽ không quản, không phải sao?
- Đúng vậy! Tiền đề là hắn có thể trụ được. Hiện tại ngươi xem, sự tình không đối phó được, ngược lại khiến chúng ta cũng kéo vào!
- Đây nói không chừng là chuyện tốt!
- Chuyện tốt cái rắm!
Kim Ngọc Tuyền lắc đầu nói:
- Ngươi đừng tưởng rằng có thể bên trong Cổ Khư kia có thứ tốt gì. Khắp nơi đều là kỳ trân dị bảo. Nói cho ngươi, từ Trung Cổ tới nay, trong Cổ Khư này không biết chôn vùi bao nhiêu cường giả, cho dù có Hỏa Hồng Tình ở bên trong cũng không chắc có thể toàn thân trở ra. Huống chi huyết mạch Hỏa Hồng Tình này đã tuyệt tích.
Lão Kim Kê vỗ vỗ vai Tiểu Báo Tử nói:
- Đi thôi!
- Cổ Khư. Ngươi nói Cổ Khư xuất hiện ở chỗ sâu trong Đông Hải?
Trên một trấn nhỏ bên bờ Đông Hải, Lão Kim Kê vẻ mặt kích động nói.
- Cổ Khư đó là cái gì?
Tiểu Báo Tử cũng cưỡng chế kích động trong lòng, làm ra vẻ mặt không giải thích được nói.
- Cái gọi là Cổ Khư, trên bản chất là cùng Tiên Cung giống nhau.
Lão Kim Kê nói với Tiểu Báo Tử:
- Đều là bị tu sĩ Thượng Cổ thời đại nắm giữ đại thần thông dùng phương pháp Lưỡng Giới Phân Cát cắt đứt thành không gian độc lập. Chỉ là đã bỏ hoang, không giống Tiên Cung, bây giờ vẫn còn người đang sử dụng!
- Ý ngươi là đây là không gian độc lập bị phân cách ra từ Thượng Cổ thời đại!
- Đúng, các môn phái Thượng Cổ thời đại đều có địa phương như vậy.
Người bên cạnh Lão Kim Kê tiếp lời nói, đây là một phụ nhân niên kỷ khoảng bốn mươi lăm, một thân xiêm y hoa lá cực kỳ tục khí, cầm trong tay một hạt dựa, từng hạt nhét vào miệng, vỏ dưa lẫn nước bọt từ trong miệng ả nhổ ra đầy đất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Bất quá, đại đa số đều bỏ hoang, phiêu đãng trong hư không, Lưỡng Giới Phân Cát thuật phân cắt không gian, nhất định phải cùng thần hồn tương liên. Nếu như chủ nhân không gian biến mất. Như vậy muốn tiếp tục tồn tại, phải có một vật thay thế tựa như chiếc nhẫn trên tay ngươi.
Trong lòng Tiểu Báo Tử cả kinh, vô ý thức đưa tay xoa nhẹ Hồng Ngọc Giới Chỉ trên tay trái một cái, trong lòng thầm kêu không ổn. Bản thân đã cải biến, nhưng vì thời gian quá gấp, sơ ý dĩ nhiên quên để Hồng Ngọc Giới Chỉ cởi ra.
- Tiền bối hảo nhãn lực!
Tiểu Báo Tử hắc hắc cười nói, cởi nhẫn, bỏ vào trong ngực.
- Nói như vậy, loại đại hình phân cắt không gian này khi mất đi chủ nhân, đều phiêu đãng trong hư không, cuối cùng dần dần tiêu tán. Cùng hư không dung hợp, chỉ có một số ít có vật thay thế, sẽ tồn tại một đoạn thời gian rất dài. Đương nhiên, khi vật thay thế hư hao, không gian cuối cùng sẽ trở về hư không. Thế nhưng, còn có một bộ phận cực nhỏ đó chính là khi gặp phải tình huống đặc thù, những không gian hoang phế này lại hiện thế. Khi đó chúng được gọi là Cổ Khư!
- "Đa tạ tiền bối chỉ điểm!
Tiểu Báo Tử nói:
- Bất quá, chúng ta làm sao biết được Cổ Khư hiện thế? Lẽ nào có người thấy qua sao?
- Thấy? Trừ phi là người có Hỏa Hồng Tình, bằng không không ai có thể thấy!
Hoa y phụ nhân kia cười lạnh nói:
- Đáng tiếc, huyết mạch Hỏa Hồng Tình từ mấy nghìn năm trước đã bị thanh trừ không còn một mảnh. Đáng tiếc!
- Hỏa Hồng Tình có thể thấy Cổ Khư!
- Hỏa Hồng Tình là một loại lực lượng huyết mạch duy nhất có thể trực tiếp thấy Cổ Khư. Bất quá, ngoại trừ Hỏa Hồng Tình, còn có vài loại huyết mạch khác có thể cảm giác được Cổ Khư hiện thế. Không phải vậy, ngươi cho là mấy hôm nay thực sự là đi tập hợp a?
- Bọn họ đều là bay về hướng Cổ Khư sao?
- Đúng, khẳng định đều là bay về hướng Cổ Khư!
Lão Kim Kê nói:
- Xem ra Trương Nguyệt Lộc cũng là bởi vì có được tin tức Cổ Khư xuất thế, cho nên mới bị truy sát, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không chạy về Tiên Cung, mà trực tiếp chạy đến Đông Hải!
- Hiện tại ngoài mấy lão quái vật chân chính ra, đã không ai hiểu được Lưỡng Giới Phân Cát thuật. Đối với mấy lão quái vật này mà nói, Cổ Khư căn bản là không có lực hấp dẫn gì. Do đó, bọn họ sẽ không ra tay.
Hoa y phụ nhân kia nói:
- Hiện tại vấn đề là, ngoài mấy lão quái vật này ra, một vài tên có dã tâm!
- Tiền bối đối với việc này thật sự rất rõ ràng a!
Tiểu Báo Tử khẽ nhíu mày lại, đối với những người liên lạc ở các địa phương của Tiên Cung này, trong lòng hắn có thể nói là thập phần hiếu kỳ. Bọn họ nhìn qua đều tuổi già sức yếu, cũng đều không có tu vi gì trong người, phảng phất như phàm nhân. Thế nhưng Báo Tử luôn luôn cảm thấy những người này rất không đơn giản. Thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không thể nỏi rõ bọn họ không đơn giản ở chỗ nào. Rõ ràng, trung niên phụ nhân thoạt nhìn thập phần bình thường mà tục khí này cũng không phải nhân vật đơn giản.
- Bằng hữu, đừng nghĩ dò xét ta, nhanh cùng tên Tiểu Kim Kê này đi Đông Hải đi sao, nói không chừng các ngươi vận khí tốt, có thể tìm được cửa vào Cổ Khư, có thể đạt được một vài chỗ tốt. Ngươi tuổi còn nhỏ, tu vi có thể đến trình độ này, chí ít chứng tỏ vận khí rất tốt. Cơ hội như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua, nội tình của những lão già chúng ta, ngươi hiện tại đã là người trong Tiên Cung, từ từ đều sẽ biết!
- Vừa rồi tiền bối nói một ít tên có dã tâm, không biết là chỉ những kẻ nào?
- Hoàng đế Đại Tấn triều các ngươi chính là một trong đó. Còn có một vài người khác, bất quá yên tâm, thực lực những người này không quá mạnh mẽ, lấy thực lực hai người các ngươi, coi như không thắng được, chạy cũng thoát ra được!
Tiểu Báo Tử nghe, cũng không thể nói gì hơn, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Lão Kim Kê.
- Chúng ta cũng nên đi!
Lão Kim Kê gật đầu:
- Hoa đại di, cảm tạ tin tức của ngươi!
- Mau đi đi, xem có kiếm được chỗ tốt nào không. Mấy nghìn năm, thế giới buồn chán này cũng nên biến đổi.
Hoa di cười khoát khoát tay. Cắn hạt dưa, lắc cặp mông lớn đi ra khỏi phòng.
- Bên trong Cổ Khư đến tột cùng có cái gì khiến nhiều người quan tâm như vậy?
- Không ai biết bên trong Cổ Khư có cái gì, trong những không gian độc lập Thượng Cổ thời đại này đôi khi thậm chí gặp được tiên khí. Nhưng có lúc, vật gì cũng không có, còn có thể gặp phải nguy hiểm. Bất quá, một lần gần nhất Cổ Khư xuất thế là sự tình mấy nghìn năm trước. Cổ Khư này đến tột cùng có lai lịch gì, là Thượng Cổ thời đại nào tạo ra, cũng không có ai biết được!
- Vậy nhiều người như vậy còn hướng chạy đi đâu?
- Nguy hiểm và kỳ ngộ luôn cùng tồn tại, không phải nói, gia hoả Trương Nguyệt Lộc cũng sẽ không làm thành chật vật như vậy!
Kim Ngọc Tuyền chỉ là cười lạnh nói.
- Bất quá, dựa theo quy củ của Tiên Cung, cho dù là hắn phát hiện Cổ Khư, đồng thời từ bên trong đạt được chỗ tốt, Tiên Cung cũng sẽ không quản, không phải sao?
- Đúng vậy! Tiền đề là hắn có thể trụ được. Hiện tại ngươi xem, sự tình không đối phó được, ngược lại khiến chúng ta cũng kéo vào!
- Đây nói không chừng là chuyện tốt!
- Chuyện tốt cái rắm!
Kim Ngọc Tuyền lắc đầu nói:
- Ngươi đừng tưởng rằng có thể bên trong Cổ Khư kia có thứ tốt gì. Khắp nơi đều là kỳ trân dị bảo. Nói cho ngươi, từ Trung Cổ tới nay, trong Cổ Khư này không biết chôn vùi bao nhiêu cường giả, cho dù có Hỏa Hồng Tình ở bên trong cũng không chắc có thể toàn thân trở ra. Huống chi huyết mạch Hỏa Hồng Tình này đã tuyệt tích.
/1489
|