Thần niệm lạc ấn này cũng giống như một cái chìa khoá, không có thần niệm lạc ấn thì pháp khí không khác gì một cái tử vật, không có bao nhiêu tác dụng.
Mà thần niệm là gì?
Thần niệm chính là ý thức, bất quá chỉ có cao thủ đạt tới Lục phẩm đỉnh phong thì ý thức mới có thể được gọi là thần niệm, bởi vì lúc này bọn họ đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của ý thức, cũng có thể sơ bộ điều khiển được nó.
Cho nên, trên thế giới này, người có được pháp khí hơn nữa còn linh hoạt vận dụng đều là cường giả đã ngoài Lục phẩm, phần lớn đều là Thất phẩm, Bát phẩm Dịch Cân Giới cường giả.
Về phần Luyện Bì Giới, hắc hắc, ngươi vẫn phải hảo hảo mà cố gắng rèn luyện ý chí của bản thân đi!
Nếu ngươi đưa một kiện pháp khí cho một tên Luyện Bì Giới thì hắn cũng chỉ có thể trợn mắt mà nhìn, cho dù biết phương pháp tế luyện nhưng hắn không thể cảm giác được sự tồn tại của ý thức thì ngươi làm sao để cho hắn lạc ấn thần niệm lên pháp khí?
Nhưng mà những điều này Tiểu Báo Tử hoàn toàn không biết!
Hắn ngay cả ý chí cũng chưa biết tới chứ nói chi là thần niệm!
Bất quá trên cuốn da thú kia ghi lại cũng chỉ có phương pháp tế luyện chứ không hề nói gì tới thần niệm hay ý chí cả!
Tiểu Báo Tử hiện tại tuy chỉ mới ở Luyện Bì Giới nhưng thần niệm của hắn đã thành. Quá trình tế luyện ghi trên cuốn da thú hắn nhìn qua một lần thì hắn biết bản thân nắm chắc làm được. Mà đã nắm chắc làm được thì tất nhiên sẽ đi làm, dù sao cũng không có bao nhiêu khó khắn, có chỗ tốt thì trước nhất cứ thu vào mình để bảo hiểm mới là tốt nhất!
Bởi vì trên mấy căn tiểu châm này có ẩn chứa Huyền Âm Sát Khí cho nên trước khi tế luyện thành công Tiểu Báo Tử cũng không thể sử dụng được gì. Cho nên hắn liền dựa theo phương pháp ghi trên tấm da thú cắn nát ngón tay chiết ra một đoàn huyết châu phóng lên không trung rồi đưa miệng thổi mạnh một hơi, huyết châu hoà thành một màng huyết vụ rậm rạp bao phủ lên toàn bộ bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát Châm.
Sau đó, dựa theo phương pháp ghi trên cuốn da thú, Tiểu Báo Tử đem thần niệm của mình lạc ấn lên Tu La Âm Sát Châm. Quá trình này khiến cho Tiểu Báo Tử cảm rơi vào cảm giác thập phần huyền diệu. Sau khi lạc ấn thần niệm xong, bốn mươi chín căn hắc châm mảnh như lông trâu kia lại truyền cho hắn cảm giác như huyết mạch tương liên, cho dù không chạm vào nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được trong đám tiểu châm đó ẩn chứa Huyền Âm Sát Khí vô cùng khủng bố. Tâm niệm khẽ động, bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát Châm đồng thời từ trên thân cây bay ra hướng Tiểu Báo Tử mà đến.
- Oá oá ...
Tiểu Báo Tử hú lên một tiếng quái dị, nhanh chóng rụt cổ lại, đám tiểu châm kia lập tức từ trên đỉnh đầu hắn vụt qua sau đó vòng trở lại. Tiểu Báo Tử giương mắt lên nhìn thì thấy chúng đang lơ lửng giữa không trung, tựa hồ như đang dựa theo ý niệm của hắn chậm chạp di động tới trước.
- Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích!
Tiểu Báo Tử đưa tay phải tới trước như chống đỡ, miệng lẩm bẩm, trong lòng hắn vẫn còn rất sợ hãi với đám Tu La Âm Sát Châm này. Đọc Truyện Online Tại http://truyenyy.com
Tuy vừa rồi đã dựa theo phương pháp trên cuốn da thú tế luyện một lần, thần niệm cũng đã lạc ấn xong, nhưng vừa nãy hắn là lần đầu tiên vận dụng nên chưa quen thuộc, căn bản không cách nào thuần thục thao túng chúgn được.
- Niệm lực di vật, đây không phải là niệm lực di vật sao?
Thử lại cho đám tiểu châm di động một chút, trong lòng Tiểu Báo Tử thầm cảm thấy hưng phấn. Hiệu quả như vậy, không khác gì siêu năng lực dùng niệm lực di vật trong phim ảnh kiếp trước, chỉ khác là hắn hiện tại chỉ có thể di động những vật thể mà hắn có thể lạc ấn thần niệm của mình thôI!
- Xem ra còn phải hảo hảo tế luyện thêm vài lần mới có thể quen thuộc được. Nếu không chưa kịp đả thương người khác thì chúng nó đã đả thương ta rồi!
Nghĩ tới đây, hắn cố gắng điều khiển đám tiểu châm này chậm rãi bay vào trong tay áo. Nhìn như dễ dàng nhưng cũng là một quá trình không kém đau khổ, giống như một tiểu hài tử vừa mới chập chững cầm bút nguệch ngoạc vậy.
Sau khi đã thu lại Tu La Âm Sát Châm, Tiểu Báo Tử đưa mắt nhìn quanh một vòng, sau đó hai đấm vung mạnh lên đem những thân cây vừa bị Tu La Âm Sát Châm xuyên qua đập nát rồi vân khởi Cửu Long Thần Hoả Công đốt sạch sẽ mới dừng tay. Sau đó xoay người túm lấy thi thể của tên Kim Ngọc Bảo đi về phía bìa rừng.
Ngoài rừng, đám người Kim Nam Thanh cũng đã thu thập xong chiến trường chờ đợi. Khi thấy trong rừng hiện lên lửa cháy thì trong lòng có chút không yên, muốn chạy vào tìm Tiểu Báo Tử thì lại thấy Tiểu Báo Tử đang kéo theo thi thể bị đen xém của Kim Ngọc Bảo đi ra. Tiểu Báo Tử chỉ nói là do không tìm được thân ảnh của Kim Ngọc Bảo nên mới phóng lửa đem đối phương đốt chết. Mấy người Kim Nam Thanh cũng không hỏi nhiều, mang theo thi thể của mấy tên đạo phỉ quẳng lên trên xe hàng lên đường trở về.
Tổng tiêu đầu của Phi Hổ tiêu cục tự thân tới nghiệm thu hàng hoá, xác định hàng hoá không hề thiếu cái gì hắn mới buông lỏng tâm tình, đồng thời cũng thầm đại hỉ.
Sau đó hắn cũng phái người tới hiện trường thu lại thi thể của đám người trong tiêu cục, một mặt mời đám đệ tử của Ô gia về thành bày tỏ lòng cảm tạ.
Đám đệ tử này chính là mấy người Tiểu Báo Tử.
Nghe nói vì đối phó với đám đạo phỉ mà một đệ tử của Ô gia đã chết nên hào khí cũng có chút ngưng trọng.
Mọi người một bên mắng nhiếc đám đạo phỉ, một bên an ủi mấy người Tiểu Báo Tử đang bi thương. Tổng tiêu đầu của Phi Hổ tiêu cục vỗ ngực cam đoan sẽ tự mình gánh chịu lo toan hậu sự cho Vương Cát. Đối với việc này Kim Nam Thanh tự nhiên tỏ vẻ cự tuyệt, việc của đệ tử Ô gia tất nhiên sẽ để cho Ô gia xử lý, tổng tiêu cục ngươi làm gì có tư cách xen vào!
Bất quá, chắc chắn vì chuyện này Phi Hổ tiêu cục tuyệt đối sẽ phun một ngụm đại huyết, vô luận là cảm tạ mấy người Tiểu Báo Tử đem hàng trở lại hay là vì cảm tạ bọn họ vì huynh đệ trong tiêu cục của mình báo thù thì Phi Hổ tiêu cục đều phải nghĩa bất dung từ.
Sau khi trở lại quận thành, Phi Hổ tiêu cục một mặt phái người đi Ô gia mời Hắc Vân Thiên, một mặt bao trọn một phòng chữ Thiên trong tửu quán Đan Phượng Lâu tốt nhất trong thành để chiêu đãi mấy người Kim Nam Thanh.
Mấy người Kim Nam Thanh tất nhiên là vui vẻ đáp ứng, mấy ngày này liên tục trải qua chiến đấu, tinh thần lúc nào cũng khẩn trương cho nên hiện tại cũng muốn buông lỏng một chút.
/1489
|