Lưới điện và ánh sáng va chạm, nổ tung Long Môn Nham, Vương Xà cũng không có tiếp tục công kích, mà là trào phúng, khuôn mặt tuấn tú của Lục Thiểu Du đổ bừng, muốn phản kích, nhưng lại không biết nên nói cái gì, một kích vừa rồi, nếu như không phải bị người ta ngăn cản, bản thân mình chắc chắn không thoát khỏi cái chết.
- Vương Xà, không nên sính cường bằng miệng lưỡi, ngươi đại nghịch bất đạo, vi phạm thiên quy, tiến vào hư không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, đây là chuyện mỗi người đều có thể tru sát, giết ngươi, dùng phương pháp gì cũng không sao cả!
Một âm thanh uy nghiêm từ trong hư không truyền ra.
- Nói láo!
Âm thanh uy nghiêm này vừa dứt lời, thiếu niên thanh y trong đám người khinh thường mắng, nhẹ nhàng phun ra hai chữ nói láo, nhưng âm thanh truyền khắp bốn phương tám hướng, lỗ tai của mọi người đều có thể nghe rõ rành mạch.
Chung quanh lập tức yên tĩnh hoàn toàn, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía thiếu niên thanh y, thiếu niên thanh y còn chưa phát giác, vẻ mặt khinh thường cười lạnh.
- Mẹ nó nói quyết đấu là quyết đấu, chính chính quy quy đường đường chính chính, con mẹ nó ngươi kéo thiên quy vào làm gì? Kéo thiên quy thì cũng bỏ đi, còn bày con mẹ nó tác phong đáng kinh tởm, giả trang cái gì thần bí, ngươi cho rằng hiểu một ít không gian thần thông thì có thể giả vờ thần bí được sao, ngu thật, đi ra cho lão tử!
Khi đang nói chuyện, chỉ thấy ngón tay của thiếu niên thanh y khẽ động, một đạo kiếm khí màu đỏ đen giao nhau bắn ra, trực tiếp vạch phá không gian, một đạo thân ảnh màu máu từ trong hư không lóe ra.
- Ầm ầm!
Một tiếng như tiếng vải vóc bị xé rách vang lên, khi cái áo bào màu tím bị xé rách hơn phân nữa, lộ ra một áo sơ mi trắng bên trong.
Lúc này, gương mặt người đó đỏ bừng, toàn thân run rẩy, dùng một ngón tay, run lẩy bẩy chỉ về hướng thiếu niên thanh y, nhưng cả buổi cũng không nói ra được lời nào.
Thiếu niên thanh y đối với sự phẫn nộ của hắn làm như không thấy, lại cúi đầu xuống, sửa sang lại thẻ đánh bạc trên bàn. Nguồn: http://truyenyy.com
- Mẹ kiếp, lão tử thu nhiều thẻ đánh bạc như vậy, còn chuẩn bị kiếm được một mớ, tất cả đều bị lão tiểu tử ngươi phá cả rồi!
Đây vốn là một trận quyết đấu, quyết đấu không chết không ngớt, ít nhất cũng phải có một bên nhận thua, mất đi sức chiến đấu mới được, hiện tại lại bị người mặc áo bào màu tím này xen vào, cho nên ai thắng ai thua sẽ khó nói rõ.
Tuy nhiên ngoài mặt mà nhìn thì Lục Thiểu Du không cách nào tránh thoát lưới điện, nhưng lưới điện còn chưa đánh trúng Lục Thiểu Du, ai biết trên người Lục Thiểu Du có thủ đoạn và pháp khí cường đại có thể chống đỡ được hay không?
Không có ai biết!
Cho nên, thắng bại này khó mà phân được, là tiền đặc cược, thẻ đánh bạc, coi như bị phế đi, đương nhiên tâm tình của hắn không tốt.
Mà trải qua một phen quấy nhiễu, người mặc áo bào màu tím bị mất mặt rất lớn, vốn dùng lời lẽ hào hùng và tức giận để nói cho tất cả mọi chuyện êm xuôi nhưng lại không làm được nữa, chỉ có thể hung hăng liếc nhìn Vương Xà, lúc này nói ra.
- Rốt cuộc ngươi và Kỷ Trung Đường ta có thù hận gì? Vì cái gì hủy di hài ái thê của ta?
Náo cả buổi, đây mới là trọng điểm!
Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường, là nhân vật trong chốn võ lâm nổi danh giảng nghĩa khí nhất, danh tiếng của thằng này đuổi thẳng danh tiếng của Quan Nhị Gia (Quan Công) ở kiếp trước, là nghĩa phụ của Lục Thiểu Du, dù nói là nghĩa phụ, nói là phụ thân tái sinh cũng không miễn cưỡng, sở dĩ Lục Thiểu Du quyết đấu với Vương Xà, cũng là vì Vương Xà hủy đi di hài ái thê của Kỷ Trung Đường, cho nên hắn muốn đòi công đạo cho nghĩa phụ, lại nói, đây là chuyện của Kỷ Trung Đường, bởi vậy, hiện tại Lục Thiểu Du không địch lại Vương Xà, Kỷ Trung Đường ra tay cứu hắn, mặc dù nói không hợp tình lý, phá hư quy củ, nhưng trên nhân tình vẫn có thể nói được.
Đây chính là nguyên nhân vì sao Kỷ Trung Đường lại có thể trong cuộc quyết đấu này mà ra tay kéo lại.
Vương Xà nghe Kỷ Trung Đường chất vấn, lông mày nhíu lại, sắc mặt bình tĩnh, cũng không có làm ra cử chỉ gì, chỉ liếc mắt nhìn Kỷ Trung Đường, nói ra.
- Ái thê của ngươi, ha ha, ngươi nói ra hai chữ này ra khỏi miệng, ta nhớ được, năm đó ngươi dùng một chưởng đánh chết ái thê của mình a, ngươi còn có mặt mũi nói hai chữ ái thế sao?
- Ngươi...
Kỷ Trung Đường vốn đang phẫn nộ lập tức biến thành kinh ngạc, chuyện mình dùng một chưởng đánh chết thê tử, thiên hạ chỉ có ba người biết rõ, một là bản thân hắn và đứa con ruột, một còn lại là Lục Thiểu Du, vì sao Vương Xà lại biết rõ, cho dù hắn biết rõ, tại sao lại nói ở nơi này, trong khoảng thời gian ngắn, hắn có chút mê mang.
- Ha ha, Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường, ta thấy ngươi dùng danh hiệu không được đúng lắm, có lẽ nên gọi là Giết Thê Diệt Tử Kỷ Trung Đường mới đúng, ta cũng không có hủy diệt di hài của mẫu thân ta, ta chỉ là mang mẫu thân ta đi chôn chất ở nơi tốt lành mà thôi, ta nghĩ, lão nhân gia chắc chắn không muốn ở bên cạnh một tên chó má chuyên tích công đức từ cái chết của nàng a, ngươi nói đúng không?
- Ngươi, ngươi là...
- Ta là Vương Xà, như thế nào, ngươi có vấn đề gì sao?
Trên mặt Vương Xà hiện ra nụ cười vô cùng ấm áp, nhìn chằm chằm vào Kỷ Trung Đường, nói ra.
- Ngươi, ngươi là Thiên Nguyên, ngươi là Thiên Nguyên!
Kỷ Trung Đường kích động, con ruột chết nhiều năm như vậy, đột nhiên xuất hiện, ngươi nói hắn làm sao không kích động? Về phần khả năng giả mạo của Vương Xà, đó chính là chê cười, bởi vì căn bản không có lỳ do giả mạo, người ta là thủ tọa của Thiên Long Đạo, Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên, luận thân phận, luận địa vị, đều không chênh lệch với Kỷ Trung Đường hắn, giả mạo nhi tử của Kỷ Trung Đường thì được cái gì chứ?
Còn tướng mạo của hắn, ngay từ đầu còn không biết, bây giờ nhìn kỹ, có bảy phần tương tự thê tử của mình, cho nên vừa nhìn thấy, chỉ mấy ý niệm trong đầu, tiền căn hậu quả trong đó hắn đã hiểu rõ.
Sau khi kích động qua đi, rốt cục hắn cũng ổn định tâm thần, cảm thán một tiếng.
- Không thể ngờ là ngươi vẫn còn sống!
- Ta đương nhiên còn sống, nhưng mà, Kỷ Thiên Nguyên đã chết, bây giờ ta là Vương Xà!
Vẻ vui mừng trên mặt Vương Xà càng đậm.
- Lúc này ta khơi mào quyết đấu với bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du, cũng chỉ nhắm vào hắn, bất kể nói thế nào, ngươi cũng là phụ thân của ta, ta cũng không có ý ra tay với ngươi, ta thấy quyết đấu hôm nay dừng ở đây!=
Ai cũng không ngờ rằng Vương Xà lại dễ nói chuyện như vậy, một câu, đã bỏ qua chuyện này, đương nhiên, càng làm cho người ta ngoài ý muốn, Vương Xà và Kỷ Trung Đường lại có bí mật như thế.
Thì ra năm đó nhi tử của Kỷ Trung Đường cũng không có chết, còn trở thành thủ tọa của Thiên Long Đạo, mà thê tử của Kỷ Trung Đường cũng không có bị người ta giết, mà là bị Kỷ Trung Đường tự tay giết chết, về phần lý do Kỷ Trung Đường ra tay giết nàng, dùng bờ mông cũng có thể nghĩ ra, trên đời này có người mẫu thân nào nguyên ý để nhi tử của mình đi chết, đổi lấy mạng của nhi tử người khác sao?
Không có!
Cho nên Kỷ Trung Đường sẽ ra tay giết nàng!
- Cái gì mà Nghĩa Bạc Vân Thiên, nên đổi thành tâm ngoan thủ lạt a!
Lúc này trong lòng mọi người đồng thời nổi lên cái ý niệm này, ánh mắt nhìn về phía Kỷ Trung Đường biến thành cổ quái, trên thực tế, hiện tại hào khí ở Long Môn Nham đã chuyển biến rất nhanh, cuối cùng biến thành cừu nhân tương kiến, đỏ mắt với nhau, hay là phụ tử gặp lại, lệ rơi đầy mặt? Thấy thế nào cũng không hiểu được a?
- Nhưng mà, ta sẽ không bỏ qua tiểu tử này, mẫu thân của ta vì hắn mà chết, cho nên hắn phải chết, trong nội tâm của ta mới có thể thoải mái, hắn không chỉ phải chết, ta còn muốn từ từ hành hạ hắn chết, hôm nay chỉ là khởi đầu a!
Vương Xà mỉm cười nói ra, nhìn Kỷ Trung Đường một cái, hóa thành cầu vòng rời đi, căn bản là không để ý tới cảm thụ của người chung quanh.
- Thiên Nguyên, Thiên Nguyên!
Kỷ Trung Đường cũng không ngờ Vương Xà nói đi là đi, căn bản là không cho hắn cơ hội nói chuyện, liền gọi hai tiếng, căn bản là không ai trả lời cho hắn, đối phương đã sớm bỏ đi không còn dấu vết, vươn tay vô lực đong đưa trên không trung hai cái, thở dài một tiếng, nhưng hắn không nói lời nào nữa.
- Ha ha, trò hay chân chính lúc này mới bắt đầu a!
Thiếu niên thanh y trong đám người vung vẩy ống tay áo, thu quán đánh bạc lại, phiêu nhiên mà đi, sau khi thiếu niên thanh y rời đi, người chung quanh cũng từ từ tán đi, những cường giả thì cưỡi gió bay đi, hoặc là hóa thành cầu vồng, rời khỏi hiện trường, cuối cùng chỉ còn lại Kỷ Trung Đường và Lục Thiểu Du sắc mặt phức tạp rời đi, Long Môn Nham, lại một lần nữa khôi phục yên tĩnh như trước, nhưng điểm khác biệt là, lúc này đây, Long Môn Nham đã biến mất, chỉ còn lại một lỗ thủng lớn trên sườn núi.
- Vương Xà thật sự là con ruột của Kỷ Trung Đường sao, hắn rơi xuống vực sâu không chết, hiện tại trở lại để báo thù, hắn tìm phụ thân ruột báo thù, đây là thật sao?
Có lẽ nữ nhân trời sinh đã có tâm tư bát quái, sau khi biết rõ chân tướng, Yên Vân Phỉ lập tức quấn quít lấy Chu Báo hỏi không ngừng.
- Đúng vậy a đúng vậy a, hai người quan hệ không có vấn đề, nhưng vấn đề là, hiện tại biến thành thù, chuyện này bên ngoài đã truyền ra, ta biết rõ không hơn so với bọn họ.
Chu Báo lộ ra vẻ thập phần không kiên nhẫn.
- Trước đây không có chuyện gì để nói, về phần tương lai, ta chỉ có thể nói cho nàng biết, trò hay giờ mới bắt đầu!
Đúng là trò hay bây giờ mới bắt đầu!
Vương Xà là thủ tọa của Thiên Long Đạo, đồng thời cũng là một trong Tiên Cung Nhị Thập Bát Túc, mà Kỷ Trung Đường là đối tượng mà Linh Tiêu Điện gắng sức bồi dưỡng mà thành, thực lực còn cao hơn Lục Thiểu Du mấy bậc.
Truy cứu nguyên nhân cũng là vì hắn được Nghĩ Tứ của Ngũ Thường Viện chống lưng, mà Nghĩa Tứ lại nhìn Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường rất thuận mắt, cho hắn rất nhiều chỗ tốt, trợ giúp hắn bước vào Thông Huyền Bí Cảnh, còn cho hắn rất nhiều pháp khí và thần thông, thời điểm truyền thụ những thần thông và pháp khí này, Nghĩa Tứ cũng nói rất rõ ràng, đây đều là truyền cho ngươi, không thể truyền cho người khác, cho nên, Kỷ Trung Đường cũng không dám tự tiện truyền thụ, bởi như vậy, thực lực của hắn còn cao hơn Lục Thiểu Du một mảng lớn, pháp khí trong tay rất nhiều, cho nên mới có thể trợ giúp Lục Thiểu Du ngăn cản lưới điện kia.
- Xem ra ngươi đã có kết hoạch toàn diện rồi, nếu không, lúc ấy sẽ không rời đi tiêu sái như vậy!
Nhìn Vương Xà ngồi ở phía đối diện, Chu Báo mỉm cười hỏi.
- Không đi có thể làm gì chứ, Kỷ Trung Đường nói cho cùng là phụ thân của ta, chẳng lẽ ta một quyền đánh chết hắn sao? Nếu thật sự là như vậy, chỉ sợ kiếp số lập tức giáng xuống đầu ta, lại nói, cho dù một quyền đánh chết hắn, mẫu thân ta có thể sống lại sao? Hận ý trong lòng của ta có thể tiên tán sao?
- Hảo hảo, không đề cập tới chuyện này, không đề cập tới chuyện này!
Chu Báo liên tục khoát tay, ngăn cản hắn nói, nhưng hắn biết rõ, Vương Xà là người từ trước tới nay rất thâm trầm, nhưng sau khi quen biết mình, vừa nhắc tới gia thế bản thân và cừu hận, liền lập tức khống chế không nổi, thường xuyên không khống chế được mà gào thét, nghe có vẻ giống Cảnh Đào Ca, kiếp trước Cảnh Đào Ca xem đã muốn buồn nôn rồi, hắn cũng không muốn ở kiếp này lại nhìn thấy nữa.
- Dù sao, sau này ngươi có chuyện gì cần ta giúp thì cứ nói, ta giúp được sẽ nghiêm túc đi làm!
Chu Báo nói ra.
- Nhưng ta thấy ngươi hôm nay, hình như tới đây cũng không phải việc tư.
- Việc tư của ta, đương nhiên ta sẽ tự giải quyết, không tới lúc vạn bất đắc dĩ, ta sẽ không tới tìm ngươi hỗ trợ, lần ta tới đây, chính là có chuyện quan trọng khác!
Chuyện quan trọng!
Chu Báo nhíu mày, có thể làm cho Vương Xà nói là chuyện quan trọng, tuyệt đối không nhỏ, nhưng mà, gần đây Vương Xà chỉ có câu chuyện nhỏ máu nhận thân buồn nôn kia ra, trong giang hồ cũng tốt, tu sĩ giới cũng được, hình như cũng không có đại sự gì, dùng thân phận và địa vị hiện giờ của Chu Báo, con đường nhận được tin tức còn rộng hơn Vương Xà rất nhiều, chuyện gì mà Vương Xà biết rõ mà bản thân hắn không biết đây?
Chu Báo nghi hoặc khó hiểu.
- Ta vì chuyện ma thai mà tới!
- Ma thai?
Trong lòng Chu Báo khẽ động, sau khi ma thai tiến vào trong người của đệ tử Linh Tiêu Điện, trong khoảng thời gian đó Thiên Giới một mảng gà bay chó chạy, thậm chí còn thành lập thế lực không nhỏ trong Thiên Giới, nhưng đây là ở Thất Thần Vực, đặc biệt là dưới sự chèn ép của Đông Tứ Vực.
Cái thế lực này không cách nào phát triển ở Thất Thần Vực, cho nên, ma thai này cũng là người hung ác, đem thế lực của mình thành lập tại Man Hoang chi địa, cái gọi là Man Hoang chi địa, chính là một ít hòn đảo trên Vô Tận Hải Vực, cũng không biết là ma thai này làm cách nào xuyên qua Vô Tận Hải Vực.
/1489
|