"Ở đây lại có cao thủ thế này hả!"
"Chiến lực này... hoàn toàn áp đảo phá diệt chi lực của thần huyền, lẽ nào là chân tiên?"
"Tu đạo giới đã vạn năm không có chân tiên, chiến lực của cổ thi này thì ai ngăn được."
Mọi lão bất tử Công Đức tông và Đăng Tiên tông đều rùng mình lùi lại.
Bất tử cổ thi như thần vương chân chính, khí tức ép cho Kim đơn tứ trọng ngũ trọng đại tu sĩ không chịu nổi thì thực lực hoàn toàn ở một đẳng cấp khác, lên bao nhiêu chết bấy nhiêu.
"Lên!"
Liên hoa kim ngư không chạy, hư không sau lưng Công Đức tông tông chủ nở bừng vô số kim sắc ba la hoa, hình thành một biển vàng, y phát ra một chữ ánh sáng lớn cỡ thân người, ép vào chiến xa.
Chữ cổ lấp lánh kim sắc lưu ly bảo quang này hàm chứa cổ vận khôn tả, không khác nào ngọn núi di động trên không trung.
Vù! Cùng lúc, Đăng Tiên tông tông chủ phun ra một đạo bạch sắc thần quang, chứa vô số bạch sắc quang điểm lập lờ, nối lại thành đại trận, uy năng khiến hư không cũng ánh lên màu trắng như tinh thể.
Hai thần huyền đại năng nhận ngay ra không địch nổi bất tử cổ thi chỉ còn nửa người, đang cưỡi chiến xa này, nhưng cả hai muốn cứu ngân sam thần huyền đại năng bị đánh bay đi nên không chạy mà đồng thời phát động công kích.
Đăng Tiên tông tông chủ phát ra bạch sắc thần quang như thuấn di. "Chát!" Nhưng bất tử cổ thi chỉ trừng mắt, hắc quang lóe lên, bạch sắc thần quang sững lại trên không rồi tan đi.
"Chát"
Đồng thời, cổ thi lại phát ra hôi sắc quang phù, bao nhiêu chữ ánh sáng của Công Đức tông tông chủ tan nát hết. "A!" Thần huyền đại năng đứng trong tinh quang trúng hai hôi sắc quang phù, kêu lên thê thảm, thân thể đứt làm ba.
"Ta cho ngươi một nhánh Minh vương thảo, đừng tìm ta!" Ngụy Tác rùng mình.
Cổ thi quá đáng sợ, đánh tan đòn liên thủ của Đăng Tiên tông tông chủ và Công Đức tông tông chủ đã đành, còn đánh thần huyền đại năng đó thành ba đoạn, cơ hồ đồng thời cảm giác lạnh buốt quét qua Ngụy Tác và Linh Lung Thiên. Rõ ràng thi còn thần thức quét qua chỗ gã, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cách Âm dương phần hơn một trăm dặm!
"Oành!"
Công Đức tông tông chủ vô bi vô hỉ, đột nhiên rực lên vô tận phật quang, mười sáu thần phật quang ảnh tòng hiện lên trên đầu, lao vào chiến xa.
"Chết!"
Chiến xa không hề dừng lại, song mục cổ thi lóe lên hắc quang, thần huyền đại năng đứt làm ba hoàn toàn biến thành tro, hình thần đều bị diệt. Mười sáu thần phật quang ảnh cách chiến xa mấy chục trượng thì đột nhiên dừng lại, hôi sắc thần văn bừng lên, quang ảnh đều tắt hết.
Một thần huyền đại năng thần thông kinh thế dã mất mạng!
"Nơi này sao lại có cao thủ cỡ này, họ Ngụy kia làm cách nào gọi ra được!" Tu sĩ Công Đức tông và Đăng Tiên tông run lên, thần uy này vượt khỏi tưởng tượng. Đó mới chỉ là bất tử cổ thi! Nếu đại năng này còn sống, thần thông còn kinh nhân cỡ nào.
"Ngươi không phải do bọn ra dụ ra, bọn ta không có y đối địch với ngươi!" Sắc mặt Đăng Tiên tông tông chủ khó coi, nói đoạn bạch sắc hà quang hình thành một con bạch hạc thần vận kinh nhân.
"Xoạt!"
Công Đức tông tông chủ dấy động khí tức, tinh quang hóa ra giữa Liên hoa kim ngư và chiến xa. Liên hoa kim ngư liền cách chiến xa mấy nghìn trượng.
"Các ngươi giết đồng loại của ta, giết!"
Chiến xa phát ra phiến hôi sắc quang phù, toàn bộ tinh quang hóa thành tro.
"Oành!" Bạch hạc do Đăng Tiên tông tông chủ hóa ra tan biến, vô số bạch quang rơi xuống như đổ tuyết.
Vù!
Cùng lúc, cánh tay còn nguyên của cổ thi giơ lên, một lão bất tử Đăng Tiên tông cách cả trăm dặm móc ra một thứ, chuẩn bị kích phát, đột nhiên thân thể tan nát, hóa thành huyết vũ.
"A!" Hai lão nhân cách lão bất tử không xa cũng run lên, thổ huyết vì không chống nổi dư uy xung kích.
"Lần này đúng là đào củ cải được vạn niên nhân sâm, viễn cổ đại năng này sinh tiền khẳng định là chân tiên! Nhân vật như thế cũng chết, Âm dương phần đúng là thượng cổ sát trường..." Các lão bất tử này cộng lại, vài người cũng không chống nổi một thần huyền, nhưng trước mặt cổ thi thì thần huyền cũng như sâu kiến, cách trăm dặm mà có thể giết chết, khiến Ngụy Tác sởn gai ốc, tế xuất Bất diệt tịnh bình, trực tiếp kích phát tất cả pháp trận, kích phát uy năng Hắc đồng, khiến mấy chục dặm quanh đó tối om, đồng thời dùng Động Hư bộ pháp không ngừng mang theo Bất diệt tịnh bình trốn chạy.
"Xoẹt!!"
Trạm Đài Linh Lan không còn giả phong độ như lúc đối diện Ngụy Tác, mặt mày nhợt nhạt trực tiếp tế xuất Hư không kim hồ.
Kim quang lóe lên, Hư không kim hồ đưa y và Công Đức tông tông chủ, Đăng Tiên tông tông chủ, Minh Đức ẩn vào hư không.
Chiến xa không dừng lại, mắt bất tử cổ thi bắn ra hắc sắc quang trụ vấn vít thần văn, giáng vào hư không.
Trong hư không mà Hư không kim hồ tan biến không ngừng rải ra kim sắc ba la hoa, không ngừng tan vỡ rồi lại hóa sinh.
Không có tiếng nổ, hắc sắc quang trụ không ngừng bắn vào hư không, hư không cách đó không xa không ngừng có vô số kim sắc ba la hoa ảo diệt.
Cảnh tượng cực kỳ kinh nhân, bất tử cổ thi lao vào hư không giết địch.
"Xoẹt!!"
Không đầy một tích tắc, hư không rung lên, thân ảnh Công Đức tông tông chủ, Đăng Tiên tông tông chủ, Minh Đức và Trạm Đài Linh Lan từ hư không hiện ra, Trạm Đài Linh Lan xám ngoét mặt mày thu Hư không kim hồ lại, có vẻ Hư không kim hồ không chịu được uy năng được bất tử cổ thi giáng vào hư không, họ buộc phải ra, không thì Hư không kim hồ sẽ vỡ.
Bốn người bị bức ra, Minh Đức và Trạm Đài Linh Lan, thậm chí Đăng Tiên tông tông chủ đều bỏ chạy. Công Đức tông tông chủ đứng lại trên hư không, trước mặt không ngừng dấy lên kim sắc phật quang, chống lại hắc sắc quang trụ của bất tử cổ thi.
Vô số hắc sắc thần văn nhỏ xíu dấy lên phá diệt khí tức, lan tỏa trên kim sắc phật quang do Công Đức tông tông chủ phát ra.
Công Đức tông tông chủ vẫn vô bi vô hỉ, nhưng hiện rõ vẻ sợ hãi, không phải y không muốn chạy mà bị uy năng hắc sắc thần văn ép chặt.
Từng làn uy năng khó tưởng tượng nổi không ngừng từ hắc sắc thần văn bắn ra, xung kích kim sắc phật quang do Công Đức tông tông chủ phát ra, trong phật quang có quấn lẫn kim sắc thần văn, uy năng bị thần văn dẫn nhập vào hư không sau lưng. Đấy là các đại năng giao chiến bằng đại đạo pháp vực, bất tử cổ thi phát ra phá diệt chi lực vô tận, Công Đức tông tông chủ dùng pháp vực bản thân đẩy quá nửa uy năng vào hư không.
Chiến xa không ngừng áp sát, cổ đế thi lại vung tay, số lượng hôi sắc quang phù gấp mấy lần, như một dòng sông xám trút xuống phật quang của Công Đức tông tông chủ.
Công Đức tông tông chủ rùng mình kêu lên, phật quang tan biến hết, hắc sắc thần văn bắn ra đại đạo pháp vực chi lực trấn áp lên khiến thân thể y nát vụn, huyết nhục hóa thành tro.
"Chát!"
Thất sắc hà quang từ thân thể Công Đức tông tông chủ bắn ra, uy năng kinh thiên động địa giữ cứng chiến xa trên không, đoạn nát thành vô số mảnh. Thất sắc hà quang giáng vào bất tử cổ thi, trên mình nó có vô số hôi sắc quang phù lưu chuyển, bật lùi lại. Cùng lúc, thân thể Công Đức tông tông chủ triệt để hóa thành tro.
Kim sắc hà quang bán ra, lóe lên rồi tan vào hư không.
"Xá lợi độn... nhục thân Công Đức tông tông chủ bị đánh tan! Dù đào thoát, tu vi cũng giảm nhiều."
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn thấy từ xa, chấn kinh khôn tả, Công Đức tông tông chủ Thần huyền tam trọng hậu kỳ mà bị diệt nhục thân, nguyên khí bị đánh tan, dù có bí pháp tụ lại nhục thân, tu vi khôi phục đến Thần huyền lưỡng trọng đã tốt lắm rồi.
"Kia là..." Ngụy Tác và Linh Lung Thiên tròn mắt.
Công Đức tông tông chủ bắn ra thất sắc hà quang, khẳng định là pháp bảo bài tẩy, nhưng bất tử cổ thi không hề bị thất sắc hà quang đánh tan mà chỉ chỉ bị khoét một lỗ lớn gần tim, lộ ra một thứ.
Vật đó ánh lên lam sắc quang hoa, lớn cỡ nửa nắm tay!
Viên đơn dược tựa hồ thay cho tâm tạng cổ thi, lam sắc quang hoa chiếu rực ngực cổ thi, trong đó một lớp lam sắc kết tinh.
Mùi thơm kỳ dị khiến Linh Lung Thiên cách hai, ba trăm dặm cũng cảm tri được.
Khẳng định là viễn cổ tiên cấp đỉnh giai vô thượng tiên dược!
"Oành!"
Bất tử cổ thi dừng lại trong hư không, thất sắc hà quang tan hết.
"Chạy mau!"
Phe Đăng Tiên tông tông chủ nhận ra nhưng tích tắc là một thần huyền đại năng chết, một bị diệt nhục thân, ai cũng chỉ lo bỏ chạy, không tơ tưởng gì đến tiên dược.
-o0o-
"Chiến lực này... hoàn toàn áp đảo phá diệt chi lực của thần huyền, lẽ nào là chân tiên?"
"Tu đạo giới đã vạn năm không có chân tiên, chiến lực của cổ thi này thì ai ngăn được."
Mọi lão bất tử Công Đức tông và Đăng Tiên tông đều rùng mình lùi lại.
Bất tử cổ thi như thần vương chân chính, khí tức ép cho Kim đơn tứ trọng ngũ trọng đại tu sĩ không chịu nổi thì thực lực hoàn toàn ở một đẳng cấp khác, lên bao nhiêu chết bấy nhiêu.
"Lên!"
Liên hoa kim ngư không chạy, hư không sau lưng Công Đức tông tông chủ nở bừng vô số kim sắc ba la hoa, hình thành một biển vàng, y phát ra một chữ ánh sáng lớn cỡ thân người, ép vào chiến xa.
Chữ cổ lấp lánh kim sắc lưu ly bảo quang này hàm chứa cổ vận khôn tả, không khác nào ngọn núi di động trên không trung.
Vù! Cùng lúc, Đăng Tiên tông tông chủ phun ra một đạo bạch sắc thần quang, chứa vô số bạch sắc quang điểm lập lờ, nối lại thành đại trận, uy năng khiến hư không cũng ánh lên màu trắng như tinh thể.
Hai thần huyền đại năng nhận ngay ra không địch nổi bất tử cổ thi chỉ còn nửa người, đang cưỡi chiến xa này, nhưng cả hai muốn cứu ngân sam thần huyền đại năng bị đánh bay đi nên không chạy mà đồng thời phát động công kích.
Đăng Tiên tông tông chủ phát ra bạch sắc thần quang như thuấn di. "Chát!" Nhưng bất tử cổ thi chỉ trừng mắt, hắc quang lóe lên, bạch sắc thần quang sững lại trên không rồi tan đi.
"Chát"
Đồng thời, cổ thi lại phát ra hôi sắc quang phù, bao nhiêu chữ ánh sáng của Công Đức tông tông chủ tan nát hết. "A!" Thần huyền đại năng đứng trong tinh quang trúng hai hôi sắc quang phù, kêu lên thê thảm, thân thể đứt làm ba.
"Ta cho ngươi một nhánh Minh vương thảo, đừng tìm ta!" Ngụy Tác rùng mình.
Cổ thi quá đáng sợ, đánh tan đòn liên thủ của Đăng Tiên tông tông chủ và Công Đức tông tông chủ đã đành, còn đánh thần huyền đại năng đó thành ba đoạn, cơ hồ đồng thời cảm giác lạnh buốt quét qua Ngụy Tác và Linh Lung Thiên. Rõ ràng thi còn thần thức quét qua chỗ gã, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cách Âm dương phần hơn một trăm dặm!
"Oành!"
Công Đức tông tông chủ vô bi vô hỉ, đột nhiên rực lên vô tận phật quang, mười sáu thần phật quang ảnh tòng hiện lên trên đầu, lao vào chiến xa.
"Chết!"
Chiến xa không hề dừng lại, song mục cổ thi lóe lên hắc quang, thần huyền đại năng đứt làm ba hoàn toàn biến thành tro, hình thần đều bị diệt. Mười sáu thần phật quang ảnh cách chiến xa mấy chục trượng thì đột nhiên dừng lại, hôi sắc thần văn bừng lên, quang ảnh đều tắt hết.
Một thần huyền đại năng thần thông kinh thế dã mất mạng!
"Nơi này sao lại có cao thủ cỡ này, họ Ngụy kia làm cách nào gọi ra được!" Tu sĩ Công Đức tông và Đăng Tiên tông run lên, thần uy này vượt khỏi tưởng tượng. Đó mới chỉ là bất tử cổ thi! Nếu đại năng này còn sống, thần thông còn kinh nhân cỡ nào.
"Ngươi không phải do bọn ra dụ ra, bọn ta không có y đối địch với ngươi!" Sắc mặt Đăng Tiên tông tông chủ khó coi, nói đoạn bạch sắc hà quang hình thành một con bạch hạc thần vận kinh nhân.
"Xoạt!"
Công Đức tông tông chủ dấy động khí tức, tinh quang hóa ra giữa Liên hoa kim ngư và chiến xa. Liên hoa kim ngư liền cách chiến xa mấy nghìn trượng.
"Các ngươi giết đồng loại của ta, giết!"
Chiến xa phát ra phiến hôi sắc quang phù, toàn bộ tinh quang hóa thành tro.
"Oành!" Bạch hạc do Đăng Tiên tông tông chủ hóa ra tan biến, vô số bạch quang rơi xuống như đổ tuyết.
Vù!
Cùng lúc, cánh tay còn nguyên của cổ thi giơ lên, một lão bất tử Đăng Tiên tông cách cả trăm dặm móc ra một thứ, chuẩn bị kích phát, đột nhiên thân thể tan nát, hóa thành huyết vũ.
"A!" Hai lão nhân cách lão bất tử không xa cũng run lên, thổ huyết vì không chống nổi dư uy xung kích.
"Lần này đúng là đào củ cải được vạn niên nhân sâm, viễn cổ đại năng này sinh tiền khẳng định là chân tiên! Nhân vật như thế cũng chết, Âm dương phần đúng là thượng cổ sát trường..." Các lão bất tử này cộng lại, vài người cũng không chống nổi một thần huyền, nhưng trước mặt cổ thi thì thần huyền cũng như sâu kiến, cách trăm dặm mà có thể giết chết, khiến Ngụy Tác sởn gai ốc, tế xuất Bất diệt tịnh bình, trực tiếp kích phát tất cả pháp trận, kích phát uy năng Hắc đồng, khiến mấy chục dặm quanh đó tối om, đồng thời dùng Động Hư bộ pháp không ngừng mang theo Bất diệt tịnh bình trốn chạy.
"Xoẹt!!"
Trạm Đài Linh Lan không còn giả phong độ như lúc đối diện Ngụy Tác, mặt mày nhợt nhạt trực tiếp tế xuất Hư không kim hồ.
Kim quang lóe lên, Hư không kim hồ đưa y và Công Đức tông tông chủ, Đăng Tiên tông tông chủ, Minh Đức ẩn vào hư không.
Chiến xa không dừng lại, mắt bất tử cổ thi bắn ra hắc sắc quang trụ vấn vít thần văn, giáng vào hư không.
Trong hư không mà Hư không kim hồ tan biến không ngừng rải ra kim sắc ba la hoa, không ngừng tan vỡ rồi lại hóa sinh.
Không có tiếng nổ, hắc sắc quang trụ không ngừng bắn vào hư không, hư không cách đó không xa không ngừng có vô số kim sắc ba la hoa ảo diệt.
Cảnh tượng cực kỳ kinh nhân, bất tử cổ thi lao vào hư không giết địch.
"Xoẹt!!"
Không đầy một tích tắc, hư không rung lên, thân ảnh Công Đức tông tông chủ, Đăng Tiên tông tông chủ, Minh Đức và Trạm Đài Linh Lan từ hư không hiện ra, Trạm Đài Linh Lan xám ngoét mặt mày thu Hư không kim hồ lại, có vẻ Hư không kim hồ không chịu được uy năng được bất tử cổ thi giáng vào hư không, họ buộc phải ra, không thì Hư không kim hồ sẽ vỡ.
Bốn người bị bức ra, Minh Đức và Trạm Đài Linh Lan, thậm chí Đăng Tiên tông tông chủ đều bỏ chạy. Công Đức tông tông chủ đứng lại trên hư không, trước mặt không ngừng dấy lên kim sắc phật quang, chống lại hắc sắc quang trụ của bất tử cổ thi.
Vô số hắc sắc thần văn nhỏ xíu dấy lên phá diệt khí tức, lan tỏa trên kim sắc phật quang do Công Đức tông tông chủ phát ra.
Công Đức tông tông chủ vẫn vô bi vô hỉ, nhưng hiện rõ vẻ sợ hãi, không phải y không muốn chạy mà bị uy năng hắc sắc thần văn ép chặt.
Từng làn uy năng khó tưởng tượng nổi không ngừng từ hắc sắc thần văn bắn ra, xung kích kim sắc phật quang do Công Đức tông tông chủ phát ra, trong phật quang có quấn lẫn kim sắc thần văn, uy năng bị thần văn dẫn nhập vào hư không sau lưng. Đấy là các đại năng giao chiến bằng đại đạo pháp vực, bất tử cổ thi phát ra phá diệt chi lực vô tận, Công Đức tông tông chủ dùng pháp vực bản thân đẩy quá nửa uy năng vào hư không.
Chiến xa không ngừng áp sát, cổ đế thi lại vung tay, số lượng hôi sắc quang phù gấp mấy lần, như một dòng sông xám trút xuống phật quang của Công Đức tông tông chủ.
Công Đức tông tông chủ rùng mình kêu lên, phật quang tan biến hết, hắc sắc thần văn bắn ra đại đạo pháp vực chi lực trấn áp lên khiến thân thể y nát vụn, huyết nhục hóa thành tro.
"Chát!"
Thất sắc hà quang từ thân thể Công Đức tông tông chủ bắn ra, uy năng kinh thiên động địa giữ cứng chiến xa trên không, đoạn nát thành vô số mảnh. Thất sắc hà quang giáng vào bất tử cổ thi, trên mình nó có vô số hôi sắc quang phù lưu chuyển, bật lùi lại. Cùng lúc, thân thể Công Đức tông tông chủ triệt để hóa thành tro.
Kim sắc hà quang bán ra, lóe lên rồi tan vào hư không.
"Xá lợi độn... nhục thân Công Đức tông tông chủ bị đánh tan! Dù đào thoát, tu vi cũng giảm nhiều."
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn thấy từ xa, chấn kinh khôn tả, Công Đức tông tông chủ Thần huyền tam trọng hậu kỳ mà bị diệt nhục thân, nguyên khí bị đánh tan, dù có bí pháp tụ lại nhục thân, tu vi khôi phục đến Thần huyền lưỡng trọng đã tốt lắm rồi.
"Kia là..." Ngụy Tác và Linh Lung Thiên tròn mắt.
Công Đức tông tông chủ bắn ra thất sắc hà quang, khẳng định là pháp bảo bài tẩy, nhưng bất tử cổ thi không hề bị thất sắc hà quang đánh tan mà chỉ chỉ bị khoét một lỗ lớn gần tim, lộ ra một thứ.
Vật đó ánh lên lam sắc quang hoa, lớn cỡ nửa nắm tay!
Viên đơn dược tựa hồ thay cho tâm tạng cổ thi, lam sắc quang hoa chiếu rực ngực cổ thi, trong đó một lớp lam sắc kết tinh.
Mùi thơm kỳ dị khiến Linh Lung Thiên cách hai, ba trăm dặm cũng cảm tri được.
Khẳng định là viễn cổ tiên cấp đỉnh giai vô thượng tiên dược!
"Oành!"
Bất tử cổ thi dừng lại trong hư không, thất sắc hà quang tan hết.
"Chạy mau!"
Phe Đăng Tiên tông tông chủ nhận ra nhưng tích tắc là một thần huyền đại năng chết, một bị diệt nhục thân, ai cũng chỉ lo bỏ chạy, không tơ tưởng gì đến tiên dược.
-o0o-
/1284
|