"Trong ba bán linh giai pháp bảo này, trừ hai mũi phi đao đen nhánh có hòa lẫn Ô kim sa luyện chế thành và pháp bảo hình móc câu xanh đen luyện chế từ vuốt yêu thú nào đó ra, chỉ còn Tử mẫu đinh màu đồng xanh không phải tầm thường.
Trông nó không khác gì mũi đinh lớn bằng đồng thông thường, nhưng kích phát xong thì lúc bay đến trước mặt đối thủ, mũi cây đinh lớn sẽ bắn ra một mũi đinh nhỏ, tốc độ còn cao hơn khiến đối thủ không kịp trở tay.
Không tính những thứ như Hồi khí đơn và pháp phù trên mình ba tu sĩ, thì năm tấm bán linh giai pháp thuẫn, hai tấm bán linh giai linh quang pháp thuẫn cùng với bốn pháp khí công kích bán linh giai, cộng lại đã hơn hai vạn viên hạ phẩm linh thạch. Thêm một vạn bảy nghìn viên hạ phẩm linh thạch có sẵn của ba tu sĩ, thì ít nhất cũng là ba vạn bảy nghìn viên!
Vì nguyên nhân này mà rất nhiều tu sĩ đổ tới đây, tìm cách giết người cướp của. Tu sĩ vào trong Di Thiên cốc lý đều biết rõ tình hình, thường mang theo hết gia tài. Giết một tu sĩ luôn thu được nhiều hơn bình thường nhiều lần.
Nếu không vì Tử hồ hoa, hiện tại Ngụy Tác lui ra cũng coi như phát tài một món.
Trừ những thứ đó, tu sĩ cao còn một lọ Vũ hóa tán mới là thứ cực kỳ âm độc.
Thứ này không phải độc dược, không trực tiếp giết người, cũng vô hiệu với yêu thú, sau một tuần hương sẽ tan hết dược lực. Nhưng trong vòng một tuần hương sẽ khiến toàn thân tu sĩ mềm nhũn, không thể động dụng chân nguyên, ngay cả nháy mắt cũng khó.
Vật này không chỉ vô sắc vô vị, rất khó nhận ra, hơn nữa công thức đã thất truyền, tu đạo giới không còn ai biết luyện chế, tất nhiên không có giải dược hoặc đơn dược dự phòng.
Chỉ khi trở thành tu sĩ Kim đơn cảnh mới chống nổi dược lực của Vũ hóa tán, tu sĩ dưới Kim đơn cảnh không ai chống nổi.
Chỉ là khi thi triển cũng phải như hai kẻ vừa nãy, cần thủ đoạn đặc biệt, bằng không đối thủ trúng chiêu, mình cũng trúng.
Cẩn thận thu lấy mọi pháp khí và lọ Vũ hóa tán, Ngụy Tác lại lấy cả địa đồ của lam y tu sĩ.
Địa đồ thập phần giản đơn, chỉ có mấy điểm ở phía đông và nam Di Thiên được ghi cự ly ước chừng. Chắc do tu sĩ từng vào cốc vẽ lại theo trí nhớ, mấy điểm này có ghi tên một số loại linh dược và mấy đường nét địa hình.
"Bạch vĩ cô."
"Tử khí sâm."
"Thất tinh hoa."
"Thiên nguyên chu quả."
Mỗi loại linh dược ghi chú ở đây đều rất hiếm có ở bên ngoài, ít nhất cũng giá trị mấy nghìn linh thạch trở lên. Nhất là Thiên nguyên chu quả, khiến cả Ngụy Tác và lục bào lão đầu đều động dung.
Thiên nguyên chu quả, cũng như thịt Song đầu khuyển khiến Ngụy Tác khó quên, đều có thể cải thiện thể chất tu sĩ, đề thăng tốc độ tu luyện.
Do dự một lúc, Ngụy Tác vốn hai mắt sáng lên cũng đành rủa thầm một tiếng con bà nó chứ, rồi bỏ ý định đi tìm Thiên nguyên chu quả, mà đi lấy Tử khí sâm hàm chứa linh khí cực kỳ sung túc, một cọng tương đương với hai mươi viên Kim linh đơn, tốc độ luyện hóa cũng cực nhanh.
Theo địa đồ, Thiên nguyên chu quả ở rất gần chỗ bị Thiên Nhất môn phong tỏa, Ngụy Tác tuy thử dùng ẩn hình pháp y và ẩn hình pháp bảo cùng với Phệ tâm trùng đánh lén, dễ dàng giết được một tu sĩ Chu thiên cảnh và một tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng, nhưng gã chưa cuồng vọng đến mức dám đối địch với cả đống nội môn đệ tử và đệ tử tinh anh của Thiên Nhất môn, thậm chí có cả trưởng lão.
Trước đây Điền chưởng quỹ cho gã biết vị trí Tử hồ hoa sinh trưởng đở trong khu rừng dưới chân ngọn núi lớn đầu tiên phía đông nam. Theo địa đồ này, muốn đến đó có thể thuận tiện ghé qua nơi có Tử khí sâm sinh trưởng.
Gã thu địa đồ lai, chuẩn bị xuất phát thì trong ngọn núi ở góc đông bắc đột nhiên vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa, khiến cả Di Thiên cốc hơi rung lên.
Ngụy Tác vừa ra khỏi hốc cây, thấy ngay một tia sét như cự long từ trên không giáng xuống, đánh vào ngọn núi mà gã không nhìn rõ đó.
Trừ ra, nơi đó còn lấp lánh quang diễm kinh nhân, cùng tiếng thú gầm như sấm động.
Tình cảnh này khiến Ngụy Tác lau mồ hôi lạnh, rõ ràng có đại thế lực nào đó và yêu thú đang đối chiến. Hơn nữa thực lực của các tu sĩ và yêu thú đó, hiện thời gã không thể địch nổi.
Thuật pháp giáng xuống ầm ầm không ngớt, bất quá Ngụy Tác không nhìn thêm, nhận rõ hướng đi xong, Ngụy gã lại vô thanh vô tức tan biến vào rừng.
...
"Cứu mệnh, có ai không, cứu tôi với.”
Một tử y cung trang thiếu nữ vừa kinh hoàng cực độ hô hoán vừa lướt đi trong rừng. Thiếu nữ trắng nhợt mặt mày, mắt ầng ậng nước, pháp y cũng rách nát nhiều chỗ, cả bờ vai cũng lộ ra. Dung nhan nàng ta thập phần diễm lệ, trông vào cực kỳ quyến rũ, đáng thương.
Thoáng sau, ở mé trái thiếu nữ chợt xuất hiện một lục sắc thân ảnh.
Lục sắc thân ảnh có phần tự đắc hiện ra, là đệ tử Nguyệt Hoa tông thần thái kiêu ngạo mà Ngụy Tác gặp trước đó, thiếu chút nữa đã mai phục gã.
Thấy đệ tử Nguyệt Hoa tông mặc lục sắc pháp y này, tử y cung trang thiếu nữ vội dừng lại, cất giọng van cầu: "Vị đạo huynh này, có thể ra tay giúp tiểu nữ tử chăng? Đằng sau có một tu sĩ định giết tiểu nữ tử để đoạt pháp khí, nếu đạo huynh cứu được tiểu nữ tử, tiểu nữ tử nhất định sẽ kết cỏ ngậm vành.”
Thiếu nữ có vẻ thẹn thùng vì làn da trắng ngần lộ ra ngoài, đưa tay lên cha, nhưng giơ tay lên lại càng khiến pháp y tan nát rách thêm mấy chỗ, quá nửa ngọc ngũ trắng tròn phơi ra một cách câu hồn đoạt phách.
Đệ tử Nguyệt Hoa tông nhìn thiếu nữ không hề kị húy gì, mỉm cười, "Thế nào, một mình cô nương hả?"
"Đồng bạn của tôi đã bị tu sĩ cùng hung cực ác đó giết chết.” Thiểu nữ sụt sùi nói.
"Vậy thì cô nương cứ đến đây, tại hạ cũng muốn xem đối phương là người thế nào.” Lục sam thiếu niên nhạt nhẽo nói.
"Đa tạ ơn cứu mạng của vị đạo huynh này.” Thiếu nữ hoan hỉ chạy đến bên lục sam thiếu niên.
Xoạt một tiếng, trong vạt rừng phía sau lưng thiếu nữ lão ra một tu sĩ râu quai nón, mặc mũi lồi lõm, mặc pháp y có vảy đen.
Trong tay tu sĩ cầm một thanh ô kim sắc trường kiếm to bản, lấp lánh phù văn, y cũng là kiếm tu luyện được phi kiếm!
"Ta đang tự hỏi sao người không kêu nữa, hóa ra là tìm được một tên mặt trắng. Thế nào, ngươi tưởng tên mặt trắng này là chỗ dựa được hả?" Kiếm tu râu quai nón nheo mắt nhìn lục bào thiếu niên, bật cười lạnh.
Lục sam thiếu niên khinh khỉnh nhìn lại, không hề cử động nhưng thiếu nữ lồ lộ da thịt đứng cạnh y lại cứng người, mắt tỏ vẻ kinh hãi cực độ.
"Ngươi... " Đồng thời, tu sĩ râu quai nón vốn cực kỳ tự tin cũng hô lên kinh hãi.
"Kịch được diễn khá lắm, nữ tử này có mấy phần sắc đẹp, chắc các ngươi dùng chiêu này đối phó được vào tu sĩ rồi hả? Các ngươi biết ta là đệ tử Nguyệt Hoa tông, mà còn dám hạ thủ chứng tỏ gan mật không nhỏ.” Lục bào thiếu niên khinh miệt, vừa liên tục kích phát hai tấm Xích ngao thuẫn phun lửa.
Thiếu nữ đứng cạnh y trông không có gì khác lạ, chỉ là toàn thân bất động, mắt tỏ vẻ hoảng sợ cực độ.
"Sao ngươi lại nhận ra!" Râu quai nón nhất thời không dám động thủ, mặt mày xanh lét ré lên.
"Xin lỗi, ta không có hứng hái linh dược nhưng rất thích giao thủ với các tu sĩ khác.” Lục sam thiếu niên cười âm lạnh: "Giết một tu sĩ được thưởng nhiều hơn lấy được một nhánh phổ thông linh dược. Như các ngươi đều là con mồi trong mắt ta, đối với con mồi, tất nhiên ta phán đoán chuẩn xác hơn người khác.”
Râu quai nón càng lúc càng xanh mặt, rồi không nói câu nào lấy ra một tấm Tử đồng thuẫn, đồng thời phát ra hồng sắc quang tráo.
"Bất quá ta cũng có phần hiếu kỳ.” Lục sam thiếu niên mặt mày ngạo nghễ đột nhiên buông ra một câu, "các ngươi nên biết, mọi thứ trên mình đệ tử Nguyệt Hoa tông vào Di Thiên cốc đều được môn phái bày cấm chế, dù các ngươi lấy được thì cũng sẽ nhanh chóng bị cao thủ của bản môn cảm ứng thấy. Nếu ngươi giải thích rõ ràng nguyên do, có thể ta sẽ tha cho ngươi và nữ tử này.”
Có lẽ cung trang thiếu nữ là bạn lữ của râu quai nón, râu quai nón còn chưa khai khẩn đủ mức, nghe lục sam thiếu niên nói vậy, râu quai nón lập tức nghiến răng, "Thật vậy chứ?"
"Thế nào, ngươi còn lựa chọn sao?" Lục sam thiếu niên cười lạnh nhìn cung trang thiếu nữ, "Chi bằng ta giết hắn trước mặt cô nương rồi tính?"
"Được! Ta cho ngươi biết.” Râu quai nón mặt mày nhăn nhúm nói, "Trước khi vào đây, bọn ta đã tìm được một luyện khí sư, luyện chế một tấm Phá cấm phù để đối phó với người Nguyệt Hoa tông, Thiên Nhất môn, Đông Dao thắng địa, Tụ Tinh tông và Bạch Khô môn. Có thể xóa được cấm chế đặc biệt của môn phái các ngươi.”
"Có Phá cấm phù như thế hả? Luyện khí sư có thể đồng thời phá giải ngần ấy tông môn tất nhiên không phải tầm thường.” Lục sam thiếu niên mắt ánh lên kinh ngạc, "tấm Phá cấm phù này xem ra giá trị không nhỏ, có nó rồi, ta có thể giao thủ với đệ tử Thiên Nhất môn, Tụ Tinh tông.”
Dứt lời, lục sam thiếu niên giơ tay, một đạo bạch quang xẹt vào tu sĩ râu quai nón.
Trông nó không khác gì mũi đinh lớn bằng đồng thông thường, nhưng kích phát xong thì lúc bay đến trước mặt đối thủ, mũi cây đinh lớn sẽ bắn ra một mũi đinh nhỏ, tốc độ còn cao hơn khiến đối thủ không kịp trở tay.
Không tính những thứ như Hồi khí đơn và pháp phù trên mình ba tu sĩ, thì năm tấm bán linh giai pháp thuẫn, hai tấm bán linh giai linh quang pháp thuẫn cùng với bốn pháp khí công kích bán linh giai, cộng lại đã hơn hai vạn viên hạ phẩm linh thạch. Thêm một vạn bảy nghìn viên hạ phẩm linh thạch có sẵn của ba tu sĩ, thì ít nhất cũng là ba vạn bảy nghìn viên!
Vì nguyên nhân này mà rất nhiều tu sĩ đổ tới đây, tìm cách giết người cướp của. Tu sĩ vào trong Di Thiên cốc lý đều biết rõ tình hình, thường mang theo hết gia tài. Giết một tu sĩ luôn thu được nhiều hơn bình thường nhiều lần.
Nếu không vì Tử hồ hoa, hiện tại Ngụy Tác lui ra cũng coi như phát tài một món.
Trừ những thứ đó, tu sĩ cao còn một lọ Vũ hóa tán mới là thứ cực kỳ âm độc.
Thứ này không phải độc dược, không trực tiếp giết người, cũng vô hiệu với yêu thú, sau một tuần hương sẽ tan hết dược lực. Nhưng trong vòng một tuần hương sẽ khiến toàn thân tu sĩ mềm nhũn, không thể động dụng chân nguyên, ngay cả nháy mắt cũng khó.
Vật này không chỉ vô sắc vô vị, rất khó nhận ra, hơn nữa công thức đã thất truyền, tu đạo giới không còn ai biết luyện chế, tất nhiên không có giải dược hoặc đơn dược dự phòng.
Chỉ khi trở thành tu sĩ Kim đơn cảnh mới chống nổi dược lực của Vũ hóa tán, tu sĩ dưới Kim đơn cảnh không ai chống nổi.
Chỉ là khi thi triển cũng phải như hai kẻ vừa nãy, cần thủ đoạn đặc biệt, bằng không đối thủ trúng chiêu, mình cũng trúng.
Cẩn thận thu lấy mọi pháp khí và lọ Vũ hóa tán, Ngụy Tác lại lấy cả địa đồ của lam y tu sĩ.
Địa đồ thập phần giản đơn, chỉ có mấy điểm ở phía đông và nam Di Thiên được ghi cự ly ước chừng. Chắc do tu sĩ từng vào cốc vẽ lại theo trí nhớ, mấy điểm này có ghi tên một số loại linh dược và mấy đường nét địa hình.
"Bạch vĩ cô."
"Tử khí sâm."
"Thất tinh hoa."
"Thiên nguyên chu quả."
Mỗi loại linh dược ghi chú ở đây đều rất hiếm có ở bên ngoài, ít nhất cũng giá trị mấy nghìn linh thạch trở lên. Nhất là Thiên nguyên chu quả, khiến cả Ngụy Tác và lục bào lão đầu đều động dung.
Thiên nguyên chu quả, cũng như thịt Song đầu khuyển khiến Ngụy Tác khó quên, đều có thể cải thiện thể chất tu sĩ, đề thăng tốc độ tu luyện.
Do dự một lúc, Ngụy Tác vốn hai mắt sáng lên cũng đành rủa thầm một tiếng con bà nó chứ, rồi bỏ ý định đi tìm Thiên nguyên chu quả, mà đi lấy Tử khí sâm hàm chứa linh khí cực kỳ sung túc, một cọng tương đương với hai mươi viên Kim linh đơn, tốc độ luyện hóa cũng cực nhanh.
Theo địa đồ, Thiên nguyên chu quả ở rất gần chỗ bị Thiên Nhất môn phong tỏa, Ngụy Tác tuy thử dùng ẩn hình pháp y và ẩn hình pháp bảo cùng với Phệ tâm trùng đánh lén, dễ dàng giết được một tu sĩ Chu thiên cảnh và một tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng, nhưng gã chưa cuồng vọng đến mức dám đối địch với cả đống nội môn đệ tử và đệ tử tinh anh của Thiên Nhất môn, thậm chí có cả trưởng lão.
Trước đây Điền chưởng quỹ cho gã biết vị trí Tử hồ hoa sinh trưởng đở trong khu rừng dưới chân ngọn núi lớn đầu tiên phía đông nam. Theo địa đồ này, muốn đến đó có thể thuận tiện ghé qua nơi có Tử khí sâm sinh trưởng.
Gã thu địa đồ lai, chuẩn bị xuất phát thì trong ngọn núi ở góc đông bắc đột nhiên vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa, khiến cả Di Thiên cốc hơi rung lên.
Ngụy Tác vừa ra khỏi hốc cây, thấy ngay một tia sét như cự long từ trên không giáng xuống, đánh vào ngọn núi mà gã không nhìn rõ đó.
Trừ ra, nơi đó còn lấp lánh quang diễm kinh nhân, cùng tiếng thú gầm như sấm động.
Tình cảnh này khiến Ngụy Tác lau mồ hôi lạnh, rõ ràng có đại thế lực nào đó và yêu thú đang đối chiến. Hơn nữa thực lực của các tu sĩ và yêu thú đó, hiện thời gã không thể địch nổi.
Thuật pháp giáng xuống ầm ầm không ngớt, bất quá Ngụy Tác không nhìn thêm, nhận rõ hướng đi xong, Ngụy gã lại vô thanh vô tức tan biến vào rừng.
...
"Cứu mệnh, có ai không, cứu tôi với.”
Một tử y cung trang thiếu nữ vừa kinh hoàng cực độ hô hoán vừa lướt đi trong rừng. Thiếu nữ trắng nhợt mặt mày, mắt ầng ậng nước, pháp y cũng rách nát nhiều chỗ, cả bờ vai cũng lộ ra. Dung nhan nàng ta thập phần diễm lệ, trông vào cực kỳ quyến rũ, đáng thương.
Thoáng sau, ở mé trái thiếu nữ chợt xuất hiện một lục sắc thân ảnh.
Lục sắc thân ảnh có phần tự đắc hiện ra, là đệ tử Nguyệt Hoa tông thần thái kiêu ngạo mà Ngụy Tác gặp trước đó, thiếu chút nữa đã mai phục gã.
Thấy đệ tử Nguyệt Hoa tông mặc lục sắc pháp y này, tử y cung trang thiếu nữ vội dừng lại, cất giọng van cầu: "Vị đạo huynh này, có thể ra tay giúp tiểu nữ tử chăng? Đằng sau có một tu sĩ định giết tiểu nữ tử để đoạt pháp khí, nếu đạo huynh cứu được tiểu nữ tử, tiểu nữ tử nhất định sẽ kết cỏ ngậm vành.”
Thiếu nữ có vẻ thẹn thùng vì làn da trắng ngần lộ ra ngoài, đưa tay lên cha, nhưng giơ tay lên lại càng khiến pháp y tan nát rách thêm mấy chỗ, quá nửa ngọc ngũ trắng tròn phơi ra một cách câu hồn đoạt phách.
Đệ tử Nguyệt Hoa tông nhìn thiếu nữ không hề kị húy gì, mỉm cười, "Thế nào, một mình cô nương hả?"
"Đồng bạn của tôi đã bị tu sĩ cùng hung cực ác đó giết chết.” Thiểu nữ sụt sùi nói.
"Vậy thì cô nương cứ đến đây, tại hạ cũng muốn xem đối phương là người thế nào.” Lục sam thiếu niên nhạt nhẽo nói.
"Đa tạ ơn cứu mạng của vị đạo huynh này.” Thiếu nữ hoan hỉ chạy đến bên lục sam thiếu niên.
Xoạt một tiếng, trong vạt rừng phía sau lưng thiếu nữ lão ra một tu sĩ râu quai nón, mặc mũi lồi lõm, mặc pháp y có vảy đen.
Trong tay tu sĩ cầm một thanh ô kim sắc trường kiếm to bản, lấp lánh phù văn, y cũng là kiếm tu luyện được phi kiếm!
"Ta đang tự hỏi sao người không kêu nữa, hóa ra là tìm được một tên mặt trắng. Thế nào, ngươi tưởng tên mặt trắng này là chỗ dựa được hả?" Kiếm tu râu quai nón nheo mắt nhìn lục bào thiếu niên, bật cười lạnh.
Lục sam thiếu niên khinh khỉnh nhìn lại, không hề cử động nhưng thiếu nữ lồ lộ da thịt đứng cạnh y lại cứng người, mắt tỏ vẻ kinh hãi cực độ.
"Ngươi... " Đồng thời, tu sĩ râu quai nón vốn cực kỳ tự tin cũng hô lên kinh hãi.
"Kịch được diễn khá lắm, nữ tử này có mấy phần sắc đẹp, chắc các ngươi dùng chiêu này đối phó được vào tu sĩ rồi hả? Các ngươi biết ta là đệ tử Nguyệt Hoa tông, mà còn dám hạ thủ chứng tỏ gan mật không nhỏ.” Lục bào thiếu niên khinh miệt, vừa liên tục kích phát hai tấm Xích ngao thuẫn phun lửa.
Thiếu nữ đứng cạnh y trông không có gì khác lạ, chỉ là toàn thân bất động, mắt tỏ vẻ hoảng sợ cực độ.
"Sao ngươi lại nhận ra!" Râu quai nón nhất thời không dám động thủ, mặt mày xanh lét ré lên.
"Xin lỗi, ta không có hứng hái linh dược nhưng rất thích giao thủ với các tu sĩ khác.” Lục sam thiếu niên cười âm lạnh: "Giết một tu sĩ được thưởng nhiều hơn lấy được một nhánh phổ thông linh dược. Như các ngươi đều là con mồi trong mắt ta, đối với con mồi, tất nhiên ta phán đoán chuẩn xác hơn người khác.”
Râu quai nón càng lúc càng xanh mặt, rồi không nói câu nào lấy ra một tấm Tử đồng thuẫn, đồng thời phát ra hồng sắc quang tráo.
"Bất quá ta cũng có phần hiếu kỳ.” Lục sam thiếu niên mặt mày ngạo nghễ đột nhiên buông ra một câu, "các ngươi nên biết, mọi thứ trên mình đệ tử Nguyệt Hoa tông vào Di Thiên cốc đều được môn phái bày cấm chế, dù các ngươi lấy được thì cũng sẽ nhanh chóng bị cao thủ của bản môn cảm ứng thấy. Nếu ngươi giải thích rõ ràng nguyên do, có thể ta sẽ tha cho ngươi và nữ tử này.”
Có lẽ cung trang thiếu nữ là bạn lữ của râu quai nón, râu quai nón còn chưa khai khẩn đủ mức, nghe lục sam thiếu niên nói vậy, râu quai nón lập tức nghiến răng, "Thật vậy chứ?"
"Thế nào, ngươi còn lựa chọn sao?" Lục sam thiếu niên cười lạnh nhìn cung trang thiếu nữ, "Chi bằng ta giết hắn trước mặt cô nương rồi tính?"
"Được! Ta cho ngươi biết.” Râu quai nón mặt mày nhăn nhúm nói, "Trước khi vào đây, bọn ta đã tìm được một luyện khí sư, luyện chế một tấm Phá cấm phù để đối phó với người Nguyệt Hoa tông, Thiên Nhất môn, Đông Dao thắng địa, Tụ Tinh tông và Bạch Khô môn. Có thể xóa được cấm chế đặc biệt của môn phái các ngươi.”
"Có Phá cấm phù như thế hả? Luyện khí sư có thể đồng thời phá giải ngần ấy tông môn tất nhiên không phải tầm thường.” Lục sam thiếu niên mắt ánh lên kinh ngạc, "tấm Phá cấm phù này xem ra giá trị không nhỏ, có nó rồi, ta có thể giao thủ với đệ tử Thiên Nhất môn, Tụ Tinh tông.”
Dứt lời, lục sam thiếu niên giơ tay, một đạo bạch quang xẹt vào tu sĩ râu quai nón.
/1284
|