"Ầm!"
Với Trưởng Tôn Cảnh, Trưởng Tôn Tiểu Như và Hoàng Đạo Quân, Ngụy Tác không cần che giấu, Thủy hoàng thần linh hoàn toàn ngưng thành thực chất trên đỉnh đầu, vô số thủy linh nguyên khí ngưng thành dòng nước lấp lánh dồn lên "Cửu chuyển linh dịch".
Lớp vỏ sau cùng của Cửu chuyển linh dịch được gột sạch.
Lớp vỏ trắng xám đúng như Ngụy Tác đã liệu, linh khí tương đương với một viên cao giai Hồi khí đơn, bất quá nguyên khí không thuần ngưng kết thành tinh chất, linh khí còn lại thập phần tinh thuần, luyện hóa xong thì lớp bột đúng như cao giai Hồi khí đơn.
Bất quá vì thế mới khiến Ngụy Tác có cảm tri thậm chí trên Trạm Đài Linh Lan cũng tưởng chỉ là vật tầm thường.
Lớp vỏ bị Ngụy Tác gột sạch, "Cửu chuyển linh dịch" chỉ cỡ ngón tay nhỏ xíu, cũng màu trắng xám. "Phù!" Ngụy Tác hít sâu một hơi, cảm giác đuọc linh khí bừng lên trong thủy linh nguyên khí.
"Ầm!"
Ngụy Tác dồn năm thành thủy linh nguyên khí bao lấy linh dịch, năm thành gột rửa.
"Xoạt!"
Cơ hồ chỉ một tích tắc, khiếu vị trên mình Ngụy Tác mở ra, cả mật quật nổi gió, nguyên khí bất lợi phun ra ào ào.
"Nguyên khí phun ra cỡ này! Một tích tắc ngang với phổ thông thần huyền khổ tu mấy tháng!" Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như lần đầu tiên thấy Ngụy Tác toàn lực tu luyện, đều há hốc miệng.
"Một giọt cũng không kém gì Hỗn độn thanh ngưu bảo giác, chả trách Trạm Đài Linh Lan đột phá đến chân tiên."
Ngụy Tác cơ hồ hơi tê người, nhục thân gã cực mạnh, có thể chịu được, không thì luyện Cửu chuyển linh dịch cũng sẽ như luyện hóa Hỗn độn thanh ngưu bảo giác trước kia.
"Xem ra không thể đợi Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương được." Ngụy Tác dám chắc lấy được thêm tám, chín viên thế này, chỉ bằng yêu đơn và Cửu chuyển linh dịch cũng sẽ thuận lợi chân nguyên hóa tiên.
Hiện tại chiến lực của gã cao hơn chân tiên thông thường nhưng đạt tới chân tiên thì thần thức sẽ đề thăng, lợi ích vô cùng.
"Có thứ tốt thế này mà không chủ động nói với ta, thích trồng chân tiên hả?" Cảm nhận được dược lực Cửu chuyển linh dịch, Ngụy Tác đắc ý, vừa luyện hóa vừa ra vẻ hung hăng mắng Trạm Đài Linh Lan, "Còn giấu thứ gì tốt thì mau khai ra!"
"Hư không kim hồ đã lọt vào tay ngươi, ta không còn giấu thứ gì tốt nữa." Trạm Đài Linh Lan suýt khóc, "Chỉ còn công pháp cùng thuật pháp của ta... Cả trong kho của Nghịch Hỏa minh tại Thiên Đạo thành có pháp bảo và pháp khí chống lại thiên kiếp... cả cao giai yêu đơn."
"Được, ghi lại công pháp cùng thuật pháp." Ngụy Tác nanh hơn ai hết, lấy ra mấy ký sự ngọc phù đưa cho Trưởng Tôn Tiểu Như, "Tiểu Như, ghi giúp y công pháp cùng thuật pháp, bảo y đọc thôi, dù gì y cũng là chân tiên, để một chút chân nguyên của y lưu động thì nguy hiểm."
"Ha ha!" Trưởng Tôn Tiểu Như bật cười, Trạm Đài Linh Lan bị gã đày đọa đến không bằng cả thần hải tu sĩ, chân tiên ở điểm nào.
Cười thì cười nhưng gã vẫn chỉ vào Trạm Đài Linh Lan, "Nói mau không thì đem ngươi trồng chân tiên."
"Ngụy đạo hữu, còn gì cần giúp chăng?" Trưởng Tôn Cảnh truyền âm. Y biết Ngụy Tác trông thì thoải mái nhưng thật ra có việc đang vội, không thì gã không bảo bọn Linh Lung đến ngay.
"Cứu Âm Lệ Hoa cần Chính dương tiên thảo, nhân Tây Hải đại hội có khi cơ hội tìm được lớn hơn, mỗ còn cần Kim ô quả để giúp khí linh ngưng hình." Ngụy Tác không khách khí, biết Tây Hải đại hội là giao dịch hội lón nhất tu đạo giới hiện tại nên đưa tin mà không tìm được thì mượn sức Thiên Huyền minh cũng không tìm được ngay.
"Được." Trưởng Tôn Cảnh gật đầu lướt đi.
Không đầy một tuần trà, giọt Cửu chuyển linh dịch được luyện hóa xong, Ngụy Tác xếp bằng, tĩnh tâm tham ngộ thần văn.
Được Thanh Vũ đại đế điểm hóa, gã sẽ đi theo con đường nhục thân thành thánh.
Trong mật quật tuyệt đối an tĩnh tham ngộ và ngưng luyện thần văn thì hơn nhiều đi bên ngoài, luyện hóa thủy hệ yêu đơn và Cửu chuyển linh dịch thì như nhau, gã không cần vội bức hỏi Trạm Đài Linh Lan mà đợi bọn Linh Lung Thiên đến đã.
Tây Hải đại hội vẫn tiến hành, trong khi Ngụy Tác và Hoàng Đạo Quân một tham ngộ ngưng luyện thần văn, một toàn lực tinh tu, điều dưỡng nguyên khí thì tại man hoang hoang nguyên cách không biết bao nhiêu vạn dặm, mấy chục tu sĩ đang tấn công một kim sắc quang tráo.
Cả toán ở trong một phế khư mênh mông.
Bất kỳ tu sĩ nào đến đây, nhìn thấy tất kinh hãi.
Vì phế khư chỉ có thể hình dung bằng một chữ “Lớn”.
Liên miên như không thấy ranh giới, thành trì phế khư cỡ Hải Tiên thành không bằng một phần trăm.
Như trăm ngàn thành trì tụ tập lại, rồi bị biến thành phế khư.
Phế khư này trừ rộng kinh nhân thì mỗi tàn tích đều cực lớn, chỉ qua nhà cửa là thấy lúc điện vũ còn nguyên tất rộng khó tưởng tượng nổi.
Trong phế khư này, tu sĩ nào cũng trở lên nhỏ bé.
Kim sắc quang tráo mà mấy chục tu sĩ đang tấn công chỉ là một góc phế khư, từ trên cao nhìn xuống thì chỉ là một điểm vàng như hạt đỗ trong phế khư.
Nhưng so với thân ảnh của mấy chục tu sĩ thì cực lớn, bao trùm mấy trăm trượng, bên trong là kim sắc cổ điện còn nguyên.
Mấy chục tu sĩ này tệ nhất cũng Kim đơn lưỡng trọng, hai người dẫn đầu thì thần huyền khí tức cực kỳ kinh nhân, thoáng có xu thế đột phá, một người mặc hoàng sắc pháp y, đầu cài cổ thạch trâm, là Thiên Cửu thần quân năm xưa sợ đến không dám gặp Ngụy Tác.
Y hơi gầy hơn, da lấp lánh cổ đồng sắc kỳ dị, tạo cảm giác nặng như ngọn núi.
Thần huyền đại năng khí thế không kém gì cạnh đó là một thanh niên mặc đạm lam sắc pháp y, một trong tứ cự đầu của Nghịch Hỏa minh, cũng như Ngụy Tác đoạt được Hoang tộc truyền thừa: Thần Lan vương Yến Bắc Quy.
Thần Lan vương Yến Bắc Quy trán rộng, mặt mũi tuy không quá sáng sủa nhưng cũng mày kiếm mắt sao, khí độ tương tự Huyền Phong môn đại sư huynh Lâm Thái Hư khi xưa. Lam sắc pháp y của y rất đặc biệt, trông như chất liệu nhuyễn ngọc, linh quang trên áo ngưng thành đạm hồng sắc liên hoa, không khác nào hoa sen đua nở.
Có vẻ Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương oanh kích kim sắc quang tráo lâu rồi, cả hai không có vẻ gì quá mệt, còn mấy chục tu sĩ Nghịch Hỏa minh đều nhợt nhạt vì liên tục thi pháp quá lâu.
Kể cả Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương đều không ngừng thi pháp oanh kích kim sắc quang tráo.
Trong kim sắc quang tráo có thể thấy từng dải ngân sắc thần văn liên tục hình thành phù văn cỡ bàn tay, thoạt ẩn thoạt hiện, tạo cảm giác bảo tướng dị thường trang nghiêm.
Trong tiếng xung kích kịch liệt và tiếng nổ ầm ầm, không biết bao lâu sau, đột nhiên cạch một tiếng, ngân sắc phù văn trong kim sắc quang tráo tan hết. "Mất đúng ba ngày mới phá được Tu di tịnh không bích!" Thiên Cửu thần quân kêu lên vô cùng kinh hỉ.
"Ha ha!" Thần Lan vương Yến Bắc Quy cười vang, những tu sĩ Nghịch Hỏa minh khác đều bất động, y và Thiên Cửu thần quân, lướt đến cửa kim sắc cổ điện trông như tòa miếu.
Kim sắc cổ điện vốn nguyên lành nhưng khi kim sắc quang tráo phá tổn thì sập gần nửa.
Khe hở đủ cho mấy người vào, Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương cùng thấy trong điện sừng sững mười mấy cổ chiến giáp đủ màu, khí tức lạnh lùng!
Nguyên khí dao động thoạt có thoạt không nhưng khiến tất cả rùng mình từ cổ chiến giáp dấy lên.
"Chuyện này..." Cả hai đều thấy nguyên khí dao động kinh nhân, mắt đều ánh lên kinh hỉ dị thường, nhưng rồi kinh ngạc khôn tả.
Hơn mười cổ chiến đều thích hợp cho chân tiên, là chân tiên chiến y, nhưng đều rất lớn, có bốn tay, như thần phật đứng đó, lại đúc bằng thần thiết kinh nhân nên không thể thay đổi kích cỡ, tức là bọn y không thể mặc.
Với Trưởng Tôn Cảnh, Trưởng Tôn Tiểu Như và Hoàng Đạo Quân, Ngụy Tác không cần che giấu, Thủy hoàng thần linh hoàn toàn ngưng thành thực chất trên đỉnh đầu, vô số thủy linh nguyên khí ngưng thành dòng nước lấp lánh dồn lên "Cửu chuyển linh dịch".
Lớp vỏ sau cùng của Cửu chuyển linh dịch được gột sạch.
Lớp vỏ trắng xám đúng như Ngụy Tác đã liệu, linh khí tương đương với một viên cao giai Hồi khí đơn, bất quá nguyên khí không thuần ngưng kết thành tinh chất, linh khí còn lại thập phần tinh thuần, luyện hóa xong thì lớp bột đúng như cao giai Hồi khí đơn.
Bất quá vì thế mới khiến Ngụy Tác có cảm tri thậm chí trên Trạm Đài Linh Lan cũng tưởng chỉ là vật tầm thường.
Lớp vỏ bị Ngụy Tác gột sạch, "Cửu chuyển linh dịch" chỉ cỡ ngón tay nhỏ xíu, cũng màu trắng xám. "Phù!" Ngụy Tác hít sâu một hơi, cảm giác đuọc linh khí bừng lên trong thủy linh nguyên khí.
"Ầm!"
Ngụy Tác dồn năm thành thủy linh nguyên khí bao lấy linh dịch, năm thành gột rửa.
"Xoạt!"
Cơ hồ chỉ một tích tắc, khiếu vị trên mình Ngụy Tác mở ra, cả mật quật nổi gió, nguyên khí bất lợi phun ra ào ào.
"Nguyên khí phun ra cỡ này! Một tích tắc ngang với phổ thông thần huyền khổ tu mấy tháng!" Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như lần đầu tiên thấy Ngụy Tác toàn lực tu luyện, đều há hốc miệng.
"Một giọt cũng không kém gì Hỗn độn thanh ngưu bảo giác, chả trách Trạm Đài Linh Lan đột phá đến chân tiên."
Ngụy Tác cơ hồ hơi tê người, nhục thân gã cực mạnh, có thể chịu được, không thì luyện Cửu chuyển linh dịch cũng sẽ như luyện hóa Hỗn độn thanh ngưu bảo giác trước kia.
"Xem ra không thể đợi Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương được." Ngụy Tác dám chắc lấy được thêm tám, chín viên thế này, chỉ bằng yêu đơn và Cửu chuyển linh dịch cũng sẽ thuận lợi chân nguyên hóa tiên.
Hiện tại chiến lực của gã cao hơn chân tiên thông thường nhưng đạt tới chân tiên thì thần thức sẽ đề thăng, lợi ích vô cùng.
"Có thứ tốt thế này mà không chủ động nói với ta, thích trồng chân tiên hả?" Cảm nhận được dược lực Cửu chuyển linh dịch, Ngụy Tác đắc ý, vừa luyện hóa vừa ra vẻ hung hăng mắng Trạm Đài Linh Lan, "Còn giấu thứ gì tốt thì mau khai ra!"
"Hư không kim hồ đã lọt vào tay ngươi, ta không còn giấu thứ gì tốt nữa." Trạm Đài Linh Lan suýt khóc, "Chỉ còn công pháp cùng thuật pháp của ta... Cả trong kho của Nghịch Hỏa minh tại Thiên Đạo thành có pháp bảo và pháp khí chống lại thiên kiếp... cả cao giai yêu đơn."
"Được, ghi lại công pháp cùng thuật pháp." Ngụy Tác nanh hơn ai hết, lấy ra mấy ký sự ngọc phù đưa cho Trưởng Tôn Tiểu Như, "Tiểu Như, ghi giúp y công pháp cùng thuật pháp, bảo y đọc thôi, dù gì y cũng là chân tiên, để một chút chân nguyên của y lưu động thì nguy hiểm."
"Ha ha!" Trưởng Tôn Tiểu Như bật cười, Trạm Đài Linh Lan bị gã đày đọa đến không bằng cả thần hải tu sĩ, chân tiên ở điểm nào.
Cười thì cười nhưng gã vẫn chỉ vào Trạm Đài Linh Lan, "Nói mau không thì đem ngươi trồng chân tiên."
"Ngụy đạo hữu, còn gì cần giúp chăng?" Trưởng Tôn Cảnh truyền âm. Y biết Ngụy Tác trông thì thoải mái nhưng thật ra có việc đang vội, không thì gã không bảo bọn Linh Lung đến ngay.
"Cứu Âm Lệ Hoa cần Chính dương tiên thảo, nhân Tây Hải đại hội có khi cơ hội tìm được lớn hơn, mỗ còn cần Kim ô quả để giúp khí linh ngưng hình." Ngụy Tác không khách khí, biết Tây Hải đại hội là giao dịch hội lón nhất tu đạo giới hiện tại nên đưa tin mà không tìm được thì mượn sức Thiên Huyền minh cũng không tìm được ngay.
"Được." Trưởng Tôn Cảnh gật đầu lướt đi.
Không đầy một tuần trà, giọt Cửu chuyển linh dịch được luyện hóa xong, Ngụy Tác xếp bằng, tĩnh tâm tham ngộ thần văn.
Được Thanh Vũ đại đế điểm hóa, gã sẽ đi theo con đường nhục thân thành thánh.
Trong mật quật tuyệt đối an tĩnh tham ngộ và ngưng luyện thần văn thì hơn nhiều đi bên ngoài, luyện hóa thủy hệ yêu đơn và Cửu chuyển linh dịch thì như nhau, gã không cần vội bức hỏi Trạm Đài Linh Lan mà đợi bọn Linh Lung Thiên đến đã.
Tây Hải đại hội vẫn tiến hành, trong khi Ngụy Tác và Hoàng Đạo Quân một tham ngộ ngưng luyện thần văn, một toàn lực tinh tu, điều dưỡng nguyên khí thì tại man hoang hoang nguyên cách không biết bao nhiêu vạn dặm, mấy chục tu sĩ đang tấn công một kim sắc quang tráo.
Cả toán ở trong một phế khư mênh mông.
Bất kỳ tu sĩ nào đến đây, nhìn thấy tất kinh hãi.
Vì phế khư chỉ có thể hình dung bằng một chữ “Lớn”.
Liên miên như không thấy ranh giới, thành trì phế khư cỡ Hải Tiên thành không bằng một phần trăm.
Như trăm ngàn thành trì tụ tập lại, rồi bị biến thành phế khư.
Phế khư này trừ rộng kinh nhân thì mỗi tàn tích đều cực lớn, chỉ qua nhà cửa là thấy lúc điện vũ còn nguyên tất rộng khó tưởng tượng nổi.
Trong phế khư này, tu sĩ nào cũng trở lên nhỏ bé.
Kim sắc quang tráo mà mấy chục tu sĩ đang tấn công chỉ là một góc phế khư, từ trên cao nhìn xuống thì chỉ là một điểm vàng như hạt đỗ trong phế khư.
Nhưng so với thân ảnh của mấy chục tu sĩ thì cực lớn, bao trùm mấy trăm trượng, bên trong là kim sắc cổ điện còn nguyên.
Mấy chục tu sĩ này tệ nhất cũng Kim đơn lưỡng trọng, hai người dẫn đầu thì thần huyền khí tức cực kỳ kinh nhân, thoáng có xu thế đột phá, một người mặc hoàng sắc pháp y, đầu cài cổ thạch trâm, là Thiên Cửu thần quân năm xưa sợ đến không dám gặp Ngụy Tác.
Y hơi gầy hơn, da lấp lánh cổ đồng sắc kỳ dị, tạo cảm giác nặng như ngọn núi.
Thần huyền đại năng khí thế không kém gì cạnh đó là một thanh niên mặc đạm lam sắc pháp y, một trong tứ cự đầu của Nghịch Hỏa minh, cũng như Ngụy Tác đoạt được Hoang tộc truyền thừa: Thần Lan vương Yến Bắc Quy.
Thần Lan vương Yến Bắc Quy trán rộng, mặt mũi tuy không quá sáng sủa nhưng cũng mày kiếm mắt sao, khí độ tương tự Huyền Phong môn đại sư huynh Lâm Thái Hư khi xưa. Lam sắc pháp y của y rất đặc biệt, trông như chất liệu nhuyễn ngọc, linh quang trên áo ngưng thành đạm hồng sắc liên hoa, không khác nào hoa sen đua nở.
Có vẻ Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương oanh kích kim sắc quang tráo lâu rồi, cả hai không có vẻ gì quá mệt, còn mấy chục tu sĩ Nghịch Hỏa minh đều nhợt nhạt vì liên tục thi pháp quá lâu.
Kể cả Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương đều không ngừng thi pháp oanh kích kim sắc quang tráo.
Trong kim sắc quang tráo có thể thấy từng dải ngân sắc thần văn liên tục hình thành phù văn cỡ bàn tay, thoạt ẩn thoạt hiện, tạo cảm giác bảo tướng dị thường trang nghiêm.
Trong tiếng xung kích kịch liệt và tiếng nổ ầm ầm, không biết bao lâu sau, đột nhiên cạch một tiếng, ngân sắc phù văn trong kim sắc quang tráo tan hết. "Mất đúng ba ngày mới phá được Tu di tịnh không bích!" Thiên Cửu thần quân kêu lên vô cùng kinh hỉ.
"Ha ha!" Thần Lan vương Yến Bắc Quy cười vang, những tu sĩ Nghịch Hỏa minh khác đều bất động, y và Thiên Cửu thần quân, lướt đến cửa kim sắc cổ điện trông như tòa miếu.
Kim sắc cổ điện vốn nguyên lành nhưng khi kim sắc quang tráo phá tổn thì sập gần nửa.
Khe hở đủ cho mấy người vào, Thiên Cửu thần quân và Thần Lan vương cùng thấy trong điện sừng sững mười mấy cổ chiến giáp đủ màu, khí tức lạnh lùng!
Nguyên khí dao động thoạt có thoạt không nhưng khiến tất cả rùng mình từ cổ chiến giáp dấy lên.
"Chuyện này..." Cả hai đều thấy nguyên khí dao động kinh nhân, mắt đều ánh lên kinh hỉ dị thường, nhưng rồi kinh ngạc khôn tả.
Hơn mười cổ chiến đều thích hợp cho chân tiên, là chân tiên chiến y, nhưng đều rất lớn, có bốn tay, như thần phật đứng đó, lại đúc bằng thần thiết kinh nhân nên không thể thay đổi kích cỡ, tức là bọn y không thể mặc.
/1284
|