Thông Linh Nhãn

Chương 25 - Chương 25

/50


Gia Hân nhanh chóng về nhà, nhìn trời cũng chiều tà rồi, nếu không về nhanh thì cả nhà sẽ lo lắng mất.

Nhà Trịnh gia chuyển lên thành phố sống ở khu Vinh An, khu dành cho nhà giàu thích an tĩnh và sống an nhàng thảnh thơi. Lúc đầu nhà Gia Hân sống ở khu nhà được cấp cho tầng lớp dân lao động, không tới hai năm đã chuyển đến Vinh An. Phải nói, công lao điều là của Gia Hân.

Đừng thắt mắc vì sao nhanh vậy mà Gia Hân kiếm được nhiều tiền thế, này phải nói đến vận khí vận khí.

Gia Hân luôn đau đầu cách kiếm tiền, đối với cô thì cái gì cũng không biết. kiếp trước cô chỉ làm công cho công ty người ta, ngày ngày đối mặt với văn kiện và thông số. Rãnh rỗi thì gặp bạn bè hoặc người yêu, để ý những thứ khác thì cô không rãnh. Giờ Gia Hân thật hối hận không xem nhiều tin tức một chút, quan tâm chuyện được coi là tào lao kia một chút thì tốt rồi.

Một lần Gia Hân và mẹ Trịnh đi chợ đồ cổ, cái này là do mẹ Trịnh nghe người ta nói mua đồ cổ đeo trên người sẽ tốt cho gia đình và sức khỏe nên muốn thử vận may của mình một chút. Mẹ Trịnh thì thử vận may, Gia Hân là do tò mò, phải nói trời mưa gặp chiếu manh vận may của Gia Hân tới. Gia Hân vừa vào chợ đã nhíu mày lại, không thể trách cô được vì có vài cái đồ cổ nằm ở cổng chợ có sát khí và âm khí tỏa ra. Đi theo mẹ một hồi, dạo rần nữa chợ thì Gia Hân đứng lại tại một sạp bày biện rất ít ở trong góc. Gia Hân ngạc nhiên khi nhìn thấy vài luồn khói trắng lượng lờ chỗ đó, kéo mẹ lại sạp đó rồi Gia Hân ngồi xuống cầm hết thứ này đến thứ khác.

_“ Tiểu Hân con muốn mua những thứ này sao?” mẹ Trịnh khó hiểu nhìn con gái hỏi, con gái kéo tới đây chắc là có thứ làm nó chú ý, lúc này qua nhiều chỗ bà muốn đi xem thì bị con bé kéo lại giờ thì chủ động đưa bà qua xem rồi.

Gia Hân chăm chú lựa, mặt dù biết cái nào có khói trắng cái nào không nhưng vẫn làm vậy để đánh lạc hướng người bán. Hiện giờ trên tay Gia Hân đã có khoản 8 món, trong đó có cả 2 món được chú ý kia.

_“ Mẹ mua những thứ này đi, nó nhìn đẹp nha còn có thể đeo nữa.” Gia Hân ngước nhìn mẹ cố làm vẻ ngây thơ nhất mình biết, cô làm vậy một là cho mẹ mu, hai là lừa ông chủ để ông ấy cho rằng là trẻ con thích mà mua không hét giá trên trời.

_“ Được rồi mẹ mua cho con.” mẹ Trịnh lắc đầu nhìn con gái, thật không biết nói gì nữa. Thôi tùy con vậy, dù sao sau này tiền trong nhà cũng cho con tùy con đi.

_“ Chị và bé thật tin mắt, đay là đồ cổ vừa đẹp vừa sang trọng, hoa văn rất sống động, nhìn xem dây chuyền...《 lược qua ngàn chữ.》. Chắn chắn không lầm đâu, chỉ 2000 đồng mà thôi không nói thách đâu a.”

Ông chủ thấy đứa bé chạy tới lựa đã muốn đuổi khách rồi, nhưng thấy nó lấy vài món không có ý định bỏ lại nên mặt kệ không nói gì nữa. Ông còn muốn bán mớ lộn xộn này nhanh nhanh cho rồi, để ở đây lâu thế mà không ai mua. Lổ vốn không nói, còn phải chiếm chỗ của những hàng khác. Nếu lần này bán được vài món cũng tốt, khỏi phải đau mắt khi nhìn chúng nó thêm nữa. Thấy con bé nhỏ kêu mua liền tươi cười ra mặt giới thiệu, trong lòng thì khinh bỉ con nít ranh phí tiền.

_“ Mẹ đi thôi, ông chú này ông thật ra giá chúng ta đi con không thích nữa.” Gia Hân không để mẹ cô trở lời đã lên tiếng trước, Gia Hân biết ông chủ này ra giá vậy là quá cao với nhà cô nên giả bộ kéo mẹ Trịnh đi để hù dọa ông ta. Đừng tưởng cô không thấy lúc này ông ta ghét bỏ những thứ này, giờ lại nói thế ai tin chứ.

Mẹ Trịnh theo con gái, con gái nói thế nào cũng được bà không phản đối, với lại bà không hiểu cái này lắm.

_“ Ấy từ từ, có thể thương lượng a.”

Ông chủ này gắp ráp gọi người lại, ông nghĩ dễ ăn ai ngờ gặp phải con nhóc khó chơi như vậy. Kệ bán được nhiêu thì bán vậy còn hơn để đó a.

Hai bên nói qua nói lại, cuối cùng Gia Hân lấy giá mỗi món 10 đồng lấy tất cả. Về nhà Gia Hân đem những đống đồ này cất lên, cô có nghe sư phụ nói những thứ càng lâu năm linh khí càng nhiều. Khói trắng mà Gia Hân thấy là linh khí, những thứ có linh khí điều là đồ cổ thời xa xưa.

Gia Hân vận may luôn được tốt, Gia Hân đánh liều vào nơi bán đấu giá đồ cổ, cô gửi hai thứ mình tìm được vào dưới một cái tên giả Niếp Bàn Hỏa Phượng. Món tiền đầu tiên được Gia Hân kiếm từ đây, sau này Gia Hân quyết định theo ngành đồ cổ, nhưng là ngụy trang cho nghề thiên sư của Gia Hân cô. Tới Hiện giờ tài sản của Gia Hân phải nói đứng nhất thành phố này rồi, chỉ là cô toàn bày kế sau lưng chứ không ra mặt.

Hiên nay Gia Hân với cái tên Niếp Bàn Hỏa Phượng đẫ vang khắp giới đồ cổ, nhưng chưa ai được nhìn mặt vị phật sống này. Niếp Bàn Hỏa Phượng đã trở thành thần long thấy đầu không thấy đuôi, con số bí ẩn nhất từ trước tới nay. Một lần hoạt động của Niếp Bàn Hỏa Phượng cũng đủ làm giới đồ cổ phải kéo cổ cho cao lên mà ngóng, Gia Hân còn định tấn công cả vào Thủ Đô chỉ là chưa đủ thời gian.

Vinh An nhà họ Trịnh...

_“ Mẹ, sao chị còn chưa về vậy ạ?.”

_“ Có lẽ là chị con hơi bận ấy mà.”

_“ Nhưng hôm nay chị về trể hơn nhiều.”

_“ Con đó, lúc nào cũng dính chị con không sợ sau này không ai thèm ngó tới con hay rước chị con sao.”

_“ Mới không thèm, chị là của con ai muốn cướp phải qua con cơ.”

_“ Được được, con là giỏi nhất.”

_“ Khi nào chị mới về tới nhà a.”

_“ Một chút nữa là chị về rồi con, con mau vào phụ mẹ dọn cơm chị con về chị con ăn ngay.”

_“ Dạ mẹ.”

Gia Hân vừa tới cửa đã nghe thấy đoạn đối thoại này thì mỉm cười, trong lòng cô ấm áp đây là gia đình của cô. Bước vào nhà Gia Hân để cặp sách lên bàn, lớn tiếng gọi vào bếp.

_“ Kiệt Kiệt, chị về rồi đây”

Tiếng Gia Hân vừa kết câu thì bóng dáng nhỏ nhỏ trong bếp chạy ra, vừa chạy vừa hét lớn.

_“ Chị về rồi, về rồi.”

Gia Hân cười cười còn chưa kiệp mở miệng thì cậu nhóc đã lên tiếng trước, chỉ là cậu nhóc này phải nói là khắc tinh của Gia Hân.

_“ Chị sao giờ chị mới về?. Em đợi chị quá trời mà chị chưa về tới nhà, chị không phải chị bị anh nào kéo chân chứ a?. Vậy người đó là ai a?. Mà sao chị về muộn lần nào cũng cả người có mùi của giấy bị lửa đốt á?. Chị mà anh nào giữ chị lại được vậy?. Có thể giới thiệu không a?. Có phải em sắp cá anh rễ không?. Chị yên tâm em sẽ không cho mẹ biết đâu nha, chị mói cho em biết đi....《 Thỉnh lược ngàn từ》 ”

_“ Ăn cơm nào mấy con.”

Mẹ Trịnh phá vở cục diện chỉ một câu, hiện giờ Gia Hân thật muốn ôm mẹ mà hô vạn tuế.

Về nhóc nhỏ Kiệt Kiệt Gia Hân trực tiếp câm nín, mỗi lần cô về trễ là sẽ có một tiết mục như thế này diễn ra. Cả nhả chỉ biết lắc đầu thở dài, mẹ Trịnh như chúa cứu thế xuất hiện cứu Gia Hân khỏi vạn câu hỏi của Kiệt Kiệt cậu nhóc nhỏ.


/50

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status