Thốn Mang

Chương 294: Lâm Chiêu

/478


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Đại sảnh!
- Lâm Chiêu sư huynh, lão công Điền Cương của ta bây giờ thế nào rồi?
Lily ngồi bên cạnh một bạch y thanh niên, hỏi dồn dập.
Bạch y thanh niên cũng khá anh tuấn, trên mặt có vẻ chất phác, nghe xong cười đáp:
- Điền Cương sư đệ gặp may chịu hết nổi, hắn được sư tôn mang đến Ma Thần Cung, lại còn được chính Xi Vưu Đại Tôn chỉ dạy. Xi Vưu Đại Tôn tự mình chỉ dạy đó. Cả Ma giới cũng chẳng có bao nhiêu người có phúc khí này, phàm ai được Đại Tôn trực tiếp dạy bảo, người đó sau này cũng đều là một phương anh hào. Sau này Điền Cương sư đệ khẳng định lợi hại không nói vào đâu cho hết.
Lily nghe xong, trên mặt cười tươi như hoa. Trong lòng nàng cũng yên tâm hơn nhiều, Điền Cương đi Ma Thần Cung, tự nhiên sẽ không có gặp nguy hiểm gì.
- Người của Bá Vương phái tới đâu?
Thanh âm Lý Dương vừa từ xa vọng tới, người đã tới đại sảnh. Vừa thấy bạch y thanh niên, lập tức nhãn tình sáng lên, đi tới nói:
- Vị này là người mà Bá Vương phái tới đây hả?
Lâm Chiêu biết quan hệ của Lý Dương với Hạng Vũ, vội vàng đứng lên nói:
- Xin chào, ta là tam đệ tử của sư tôn, tên là Lâm Chiêu.
- Tốt, tốt, Lâm Chiêu huynh đệ, tới đây, ngồi xuống trước rồi nói.
Lý Dương cũng tới ngồi bên cạnh Lâm Chiêu.
Trong lòng Lâm Chiêu cũng máy động, mình hôm nay đã là Ma Vương tiền kì cao thủ, lại vẫn nhìn không thấu hư thật của Lý Dương, hơn nữa hắn cũng biết Lý Dương tu luyện mới hơn mười năm mà thôi, hơn mười năm lại có tu vi như thế, quả là kinh khủng.
"Kể cả khi mình có tiên thiên thân, tốc độ tu luyện cũng không thể nhanh kinh khủng như vậy. Đúng là dọa người! Có vẻ giống như trong truyền thuyết về đại thánh Mĩ Hầu Vương Tôn Ngộ Không ở Yêu giới bái Phật giới Đại Tôn Chuẩn Đề đạo nhân làm sư phụ, tu luyện rất nhanh đã đạt tới Yêu Đế cảnh giới. Có lẽ Lý Dương này có thể so sánh với Mĩ Hầu Vương đó." Trong lòng Lâm Chiêu sợ hãi than thầm, tốc độ tu luyện của Lý Dương quá nhanh!.
Tôn Ngộ Không đạt tới Yêu Đế cảnh giới nhanh như vậy cũng bình thường thôi. Hỗn độn chi linh, có ai có tốc độ tu luyện chậm đâu? Dù sao người có tiên thiên thân tu luyện ngàn năm là có thể đạt tới cảnh giới Ma Đế rồi, chứ đừng nói hỗn độn chi linh còn cao hơn một tầng.
Lý Dương tu luyện hơn mười năm, cũng là dựa vào những kỳ ngộ mới đạt tới Ma Tướng hậu kỳ nhanh như vậy, tâm thần đã đạt tới Ma Vương hậu kỳ. Nói về tốc độ, căn bản không thể so sánh với với Ngũ Đại hỗn độn chi linh.
Sở dĩ tốc độ không bằng Ngũ Đại hỗn độn chi linh, chính là do trước đây nguyên thần của Lý Dương còn chưa chính thức lột xác thành công. Nhưng hôm nay, nguyên thần Lý Dương đã hoàn toàn thuế biến thành công rồi, sau này tu luyện tự nhiên sẽ đạt tới một loại tốc độ khác.
Bất quá. Lý Dương mới lột xác được một ngày mà thôi, nên hắn còn chưa chính thức cảm nhận được những biến thái của mình. Đợi hơn mười năm sau, Lý Dương sẽ cảm nhận được điều này.
- Lý Dương à.. à …
Lâm Chiêu gãi gãi đầu, cười nói:
- Ta không biết gọi cái gì cho đúng, Điền Cương sư đệ trong khi nói về ngươi, gọi ngươi là sư huynh. Khi sư tôn nói về ngươi, lại xưng hô là Lý Dương huynh đệ. Bối phận này…
Điều này làm Lâm Chiêu rất khó xử.
Lý Dương không thèm để ý:
- Tùy tiện. Cứ gọi ta Lý Dương đại ca là được. Được rồi. Ta muốn hỏi ngươi, Bá Vương có việc gì nhờ ngươi báo lại cho ta biết không?
- Có!
Lâm Chiêu vội vàng nói.
- Nói mau.
Thanh âm Lý Dương có vẻ hơi run lên, Tuyết hôm nay rốt cuộc thế nào rồi. Rốt cuộc rơi vào tình huống gì. Lúc này, Lý Dương vô cùng khẩn trương.
Lâm Chiêu mỉm cười nói:
- Sư tôn nói, bảo Lý Dương đại ca đừng có gấp, cứ ở nguyên ở Bích Lan Sơn đi. Đợi khi sư tôn từ Ma Thần Cung trở về, sẽ lập tức tới đây, trực tiếp nói cho ngươi đáp án này.
Nói xong, Lâm Chiêu nín thinh luôn.
- Hết rồi hả?
Lý Dương trừng mắt đạo.
- Hết rồi!
Lâm Chiêu gật đầu nói.
- Hắn không nói cho ngươi đáp án sao, ta không phải đã nhờ Bá Vương hỗ trợ hỏi Xi Vưu Đại Tôn một chút rồi mà?
Lý Dương hơi nóng nảy.
Lâm Chiêu cười phá lên:
- Lý Dương đại ca, sư tôn vừa trở lại lãnh địa mình xong, chỉnh lí một vài sự tình trong lãnh địa, sau đó phái ta đến đây. Trong khi ta đi, sư tôn và Điền Cương sư đệ bất quá vừa mới đi đến Ma Thần Cung. Ta tự nhiên không biết đáp án cho ngươi, thậm chí còn cả vấn đề ngươi nhờ hỏi, ta cũng không biết nốt.
Lý Dương cười khổ.
Hạng Vũ sau khi về đến lãnh địa của mình, chỉnh lí một vài sự tình trong lãnh địa, đã phái Tam đệ tử Lâm Chiêu của mình báo cho Lý Dương là mọi chuyện đều bình an cả, rồi tự mình mang Điền Cương đến Ma Thần Cung. Tự nhiên, Lâm Chiêu không biết những việc có liên quan đến Tuyết được.
- Vậy Bá Vương khi nào thì từ Ma Thần Cung trở về?
Lý Dương lại hỏi.
Hạng Vũ dĩ nhiên chỉ để Lâm Chiêu truyền tin thôi, vừa chuẩn bị đi Ma Thần Cung thì Lâm Chiêu cũng đã xuất phát.
Lâm Chiêu lắc đầu không xác định nói:
- Khó nói, sư tôn đi Ma Thần Cung, nếu nhanh thì đến rất nhanh thôi. Nói không chừng chỉ vài ngày, có thể đã tới Phiêu Tuyết Sơn mạch. Nhưng nếu ở Ma Thần Cung có việc gì trì hoãn, thì cũng khó nói.
Lý Dương cười khổ.
Hạng Vũ này đúng thật là trêu người. Không ai biết hắn khi nào có thể đến Phiêu Tuyết Sơn mạch. Nói không chừng ngày mai đã tới, cũng không chừng là ngày mốt, nhưng cũng có thể mấy tháng sau mới đến. Tất cả đều thập phần khó nói.
Lý Dương đang mong như hạn mong mưa, chỉ biết thống khổ chờ đợi.
- Bá Vương khẩn cấp phái ngươi tới, chỉ là vì truyền tin thôi sao, còn có sự tình khác không?
Lý Dương nghi hoặc nói, hắn hơi khó tin việc Lâm Chiêu tới chỉ để truyền tin mà thôi. Dù sao Hạng Vũ phỏng chừng cũng đã đi mười ngày nửa tháng rồi, nếu đợi thêm vài tháng nữa cũng không sao, đâu cần phải khẩn cấp như vậy?
Lâm Chiêu nói:
- Bá Vương lo lắng sau khi ngài đi, Kha Phong Ma Vương sẽ gây bất lợi đối với các ngươi, nên phái ta tới.
- Phái ngươi? Lâm Chiêu huynh đệ, không phải Lý Dương ta coi thường ngươi, nhưng ngươi chắc chắn không phải đối thủ của Kha Phong Ma Vương.
Lý Dương liếc mắt đã thấy rõ thực hư của Lâm Chiêu, ngay cả tâm thần tu vi cũng không kịp mình, đối với cảm ngộ về Ma Thần Lục Tuyệt tự nhiên cũng không cao. Đối mặt với Kha Phong Ma Vương, căn bản là không có hy vọng gì.
Lâm Chiêu hàm hậu cười nói:
- Hắc hắc, ta đánh không lại Kha Phong Ma Vương, nhưng Kha Phong Ma Vương cũng vuốt mặt nể mũi.
Nói rồi, trên tay Lâm Chiêu xuất hiện một khối lệnh bài màu đỏ sậm, trên đó có khắc một chứ "Phách". (Nguyên văn hai chữ Bá Vương là Phách Vương, nhưng vì Bá Vương Hạng Vũ đã thành danh trước khi truyện này có nên tất cả truyện tớ chủ động sửa thánh bá Vương. Còn nữa Hạng Vũ tại ma Giới còn có một tên khác là Bàn Man, nhưng tớ cũng sửa luôn thành Hạng Vũ cho nó gọn, mọi người đọc thông cảm nha – vandai79)
- Bá Vương lệnh, đây là biểu tượng của sư tôn ta. Đến cả cao thủ cấp bậc Ma Quân khi nhìn thấy lệnh bài này, cũng phải nể mặt sư tôn ta, chứ đừng nói Kha Phong Ma Vương là một tiểu nhân vật. Có lệnh bài này, hắn tự nhiên không dám động thủ, tới lúc nguy cấp, có thể vận dụng lệnh bài này.
Lâm Chiêu nói rất tự tin.
Bá Vương sở dĩ có thanh danh thật lớn trong Ma giới, tự thân công lực thì chẳng hơn ai, quan trọng nhất là địa vị của hắn. Thân là đệ tử được ưu ái nhất của Xi Vưu Đại Tôn, kể cả các siêu cấp cao thủ cũng không dám làm thương tổn Hạng Vũ. Nếu chỉ dựa vào thực lực của Hạng Vũ, chắc chắn hắn không có được uy danh như thế.
- Bá Vương lệnh?
Lý Dương tiếp nhận lệnh bài màu đỏ này, trong lòng rất cảm động. Hạng Vũ năm đó chiến bại tại nhân gian, chỉ còn lại có nguyên thần lưu lạc, tự nhiên không thể lấy được những bảo bối của mình, cũng không có Bá Vương lệnh.
Hôm nay, Hạng Vũ sau khi về đến lãnh địa của hắn không lâu, đã phái người đưa Bá Vương lệnh tới.
Bá Vương đối với mình giống như một cái bùa hộ mệnh.
- Lâm Chiêu, ngươi nghỉ ngơi trước. Lily, ngươi giúp ta an bài một chút.
Lý Dương nhìn Bá Vương lệnh trên tay, trong lòng rất cảm động.
Còn Lily đưa Lâm Chiêu an bài một chỗ ở, hai người đi đến chỗ hành lang. Lily chỉ vào một căn lầu các.
- Lâm Chiêu sư huynh. Đây là chỗ nghỉ của huynh, tạm thời huynh sẽ ngụ ở đây, xin đừng hiềm nhà chật chội.
Lily cười nói.
Lâm Chiêu vội vàng nói:
- Không có việc gì, tốt lắm rồi, nơi này thực ra là tốt lắm rồi.
Lâm Chiêu là một trong các đồ đệ của Hạng Vũ, là người có tính tình tốt nhất, theo như Hạng Vũ nói, người có tính tình tốt như vậy thì có lẽ hơi không thích hợp tại Ma giới.
Cát Hân vừa mới dạy đám đệ tử Tinh Cực Tông về, muốn về phòng mình, đi ngang hành lang gặp phải hai người đang đứng.
- Cát Hân muội, tới đây, để ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là Tam đệ tử của Bá Vương Lâm Chiêu. Lâm Chiêu, đây là tỷ muội rất tốt của ta Cát Hân."
Lily cười giới thiệu, Lý Dương do quan hệ phức tạp nên các loại bối phận hơi loạn.
Lily và Lý Dương đồng bối, rồi lại xưng tỷ muội với Cát Hân. Dù sao Lily cũng chỉ lớn hơn Cát Hân một chút. Đối với chuyện này, Lý Dương trước nay không bao giờ quan tâm, hắn không thèm để ý đến quy củ của thế tục
- Chào, Lâm Chiêu đại ca.
Cát Hân mỉm cười chào hỏi.
Lâm Chiêu đứng chết sững.
- Lâm Chiêu, Lâm Chiêu.
Lily đẩy Lâm Chiêu một cái, Lâm Chiêu sực tỉnh, mặt nhất thời đỏ lên, vội vàng nói:
- Cát Hân cô nương, xin chào, xin chào.
Cát Hân cười cười, liền xoay người bỏ đi.
Lâm Chiêu cứ chăm chăm nhìn theo Cát Hân, đợi cho Cát Hân biến mất khỏi hành lang mới hồi phục lại tinh thần.
- Lâm Chiêu sư huynh, ngươi đứng đây làm gì nữa?
Lily nhìn Lâm Chiêu đầy thâm ý, Lâm Chiêu cũng ấp a ấp úng, rồi tức khắc chạy biến vào phòng mình.
Trong phòng.
Lâm Chiêu sắc mặt đỏ bừng:
- Làm sao bây giờ? Ta dường như thích Cát Hân này mất rồi. Chẳng lẽ đây là chuyện "
Tình yêu sét đánh" Trong truyền thuyết (nguyên văn: "Nhất Kiến Chung Tình?)
Tại Ma giới người bình thường đều rất thẳng thắn. Thích cô gái nào là trực tiếp nói ra luôn, hoặc là trực tiếp cướp lấy. Nhưng Lâm Chiêu có tính tình bất đồng so với người Ma giới, tính tình hắn rất tốt, da mặt lại mỏng, giống như một người thật thà chất phác trong cõi thế tục.
Màn đêm buông xuống, Lâm Chiêu một đêm không ngủ.
Ngày thứ hai, Lâm Chiêu dậy rất sớm, ra bên ngoài hít thở không khí buổi sáng.
- Hát!... Hát!... Hát!... Hát!... Hát!...
Một đám đệ tử Tinh Cực Tông đang cố gắng khổ tu, đang điên cuồng chiến đấu, còn Cát Hân đứng một bên làm người đôn đốc. Dù sao Cát Hân cũng là ngũ đại đệ tử của Tinh Cực Tông. Ở Ma giới, Ngũ đại đệ tử Tinh Cực Tông tổng cộng chỉ có mấy người thôi. Đám đệ tử này đều do bọn họ quản lý.
- Chăm chú một chút, đừng có lười biếng.
Cát Hân đối với đệ tử rất nghiêm túc.
Lâm Chiêu nhìn theo dáng người Cát Hân, rồi cười mủm mỉm.
- Chào, nhìn cái gì thế?
Jacke cũng đến nơi, vỗ mạnh vào vai Lâm Chiêu:
- Lâm Chiêu sư huynh, chẳng lẽ ngươi đến xem Cát Hân hả?
- Không có, không có, đừng có nói mò.
Lâm Chiêu nhất thời thi triển hết tốc độ của hắn, thoáng cái đã không còn thấy đâu, Jacke cũng sửng sốt, hồi lâu mới cảm thán nói:
- Tốc độ thật nhanh, chẳng lẽ cái này là Xuyên Vân Toa Vụ gì gì đó?
Lâm Chiêu trốn sau một cột đá ở hành lang, phát hiện thấy Cát Hân đi tới, vội vàng bước ra, làm bộ vừa vặn đối mặt.
- Chào, trùng hợp quá nhỉ. Vừa mới huấn luyện đệ tử về hả?
Lâm Chiêu cố hết sức làm ra vẻ tự nhiên.
Cát Hân mỉm cười khẽ gật đầu:
- Đúng vậy, đám đệ tử này vừa mới bắt đầu có cơ sở, do đó phải đôn đốc không ngừng.
Lâm Chiêu cũng gật đầu lia lịa nói:
- Ừm, đúng vậy, cần phải nỗ lực, mấy tiểu tử này nếu không quản cho tốt, tựu thị sẽ không thành tài. Giống như năm đó khi sư tôn ta dạy ta, thường xuyên dùng tam đại thủ đoạn, làm cho ba sư huynh đệ chúng ta khổ không lời nào có thể nói hết được.
- Tam đại thủ đoạn. Tam đại thủ đoạn là sao?
Cát Hân nhãn tình sáng lên, hỏi.
Lâm Chiêu nghe xong, nhất thời bắt đầu "kể chuyện", cũng không còn khẩn trương như khi vừa mới bắt đầu.
Hồi lâu sau, Lâm Chiêu rốt cục chậm lại, hắn lúc này cảm thấy tim đập dồn dập, tâm tình kích động vô cùng, dù sao hắn cũng có cơ hội nói chuyện lâu như vậy với Cát Hân rồi.
- Hay quá. Cám ơn Lâm Chiêu đại ca, Lâm Chiêu đại ca, ta phải đi về tu luyện đây. Tái kiến.
Cát Hân cười nói.
- Không cần cám ơn, à ừ, tái kiến.
Lâm Chiêu nhìn Cát Hân bước đi, cả quả tim không kìm được cứ như nhảy ra ngoài. Vừa rồi, vừa rồi hắn đã có cơ hội nói chuyện lâu như vậy với cô gái mà mình thích.
Hết lần này tới lần khác "tình cờ", có lẽ đây là sự tình hưng phấn nhất của Lâm Chiêu trong ngày. Đáng tiếc, da mặt hắn quá mỏng đến nỗi cho tới giờ vẫn không dám nói một câu nào có liên quan đến cảm tình nam nữ với Cát Hân. Đúng là da mặt mỏng vô cùng.
Tất cả việc này đều bị Lily thấy hết, qua vài ngày Lily đã có dự cảm rồi. Trải qua quan sát mấy ngày liên tục, nàng xác định Lâm Chiêu chắc chắn rất thích Cát Hân.
Nữ Thần Phong.
Lý Dương ngả người vào cự thạch, ngồi trên mặt tuyết, hớp hai hớp rượu mạnh, rồi một hơi uống hết.
- Vù!
Như một cơn gió, thân hình Lily đã xuất hiện trên Nữ Thần Phong.
- Sư huynh, ta có một việc phải nói với huynh.
Lily cười tủm tỉm đi đến bên cạnh Lý Dương.
- Sao? Sự tình gì, nói đi.
Lý Dương ho khan một tiếng, vừa rồi hắn uống một ngụm hơi lớn.
Lily cười nói:
- Ta phát hiện một việc, Lâm Chiêu sư huynh tựa hồ… tựa hồ thích Cát Hân muội muội.
- Cái gì?
Lý Dương cả kinh:
- Lâm Chiêu huynh đệ thích Cát Hân?
- Cát Hân có phản ứng ra sao?
Lý Dương vội vàng hỏi.
Lúc này, Lý Dương tâm tình ba động kịch liệt. Cát Hân luôn làm cho Lý Dương cảm thấy một áp lực, áp lực trong lòng. Lý Dương biết toàn bộ trái tìm của mình đã sớm trao trọn cho Tuyết. Không có vị trí cho những người khác. Nhưng Cát Hân cứ đối với hắn như thế, điều này làm cho hắn chịu áp lực rất lớn.
Thậm chí khi Lý Dương đối mặt với Cát Phổ đại ca, cũng cảm thấy mình có lỗi với Cát Phó đại ca. Mặc dù mình cũng không làm gì sai, nhưng vô luận làm sao đi nữa thì mình vẫn ảnh hưởng tới Cát Hân, áp lực đó làm Lý Dương đôi khi cũng rất buồn.
Nếu Cát Hân có thể yêu người khác, thì Lý Dương cũng tự nhiên cảm thấy dễ chịu hơn.
- Còn không rõ ràng lắm, nói đúng ra, Cát Hân muội muội hình như còn chưa biết tâm ý của Lâm Chiêu.
Lily nghĩ ngợi một chút rồi nói.
- Sao? Còn chưa biết?
Lily bất lực nói:
- Ta cảm giác Lâm Chiêu không giống như đệ tử của Bá Vương, một chút khí phách cũng không có, da mặt lại mỏng.
Tập 8: Phiêu Tuyết

/478

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status