Nghĩ vậy, Lâm Gia Ca liền để ly rượu xuống, nhìn về phía thiếu niên đang phấn khởi nói chuyện:
- Vậy chuyện mua thịt cho cô ấy ăn, hôm nay nhờ cậu 1 bữa rồi!
Nói xong, thanh niên trước mặt anh như người máy bị tắt nguồn, không dám nói tiếng nào nữa.
Sau một lát, người đó mở miệng, giọng điệu không còn vui mừng như lúc nãy nữa:
- Gia ca, tôi sai rồi.
- Biết sai thì tốt, cho cậu một cơ hội lấy công chuộc tội.
Nói xong, Lâm Gia Ca cầm bình rượu trên bàn, rót rượu cho mình, anh đang chuẩn bị cầm ly rượu lên uống, thấy người kia còn chưa hành động, lại mở miệng, ngữ điệu uy hiếp rất rõ ràng:
- Còn chưa hành động?
Người kia cũng không dám nói nhiều nữa, lập tức đứng dậy, hùng hục chạy ra cửa.
Anh ta đi chưa được 2 bước, đã bị Lâm Gia Ca gọi lại.
Anh ta quay đầu, thấy Lâm Gia Ca đang đi về phía mình, sợ đến nỗi chân mềm nhũn:
- Gia Ca, tôi sai rồi, tôi sẽ mua thật nhiều thịt ngay lập tức. Mua thật nhiều thật nhiều...
Lời này còn chưa nói hết, một tấm thẻ đã xuất hiện trước mắt của anh.
- Không mật mã, lấy thẻ này trả. Khách sạn này lớn, đi nhanh lên, thịt nguội ăn sẽ không ngon nữa.
- - -
Lúc chạy ra ngoài, Thời Dao lại không muốn đi đến nhà vệ sinh.
Lúc đi đến cửa nhà vệ sinh, cô lại muốn đi vào.
Cô vừa ngồi trên bồn cầu, điện thoại trong túi đã run lên.
Thời Dao lấy điện thoại di động ra, là tin nhắn của Lương Mộ Mộ:
- Dao Dao, cậu và Gia Ca đang ở Vàng Son Lộng Lẫy sao?
Thời Dao gõ gõ màn hình trả lời:
- Đúng vậy.
- Hai người đi đến đó chơi sao không gọi mình? Dao Dao, bình thường có cái gì ngon mình cũng mời cậu ăn mà, nếu như không phải anh họ đăng hình ở đó lên đúng lúc thấy có cậu thì mình đã không biết rồi huhu.
Thời Dao đọc tin nhắn này xong cũng thấy ngại:
- Xin lỗi Mộ Mộ, không phải mình cố ý không gọi cậu, chỉ là ông nội Lâm muốn Lâm Gia Ca dẫn mình đi, mình càng không ngờ anh ấy lại đồng ý, nên không kịp báo cho cậu thôi.
Lương Mộ Mộ: Gia Ca đồng ý sao?
Thời Dao còn chưa biết nên trả lời như thế nào, Lương Mộ Mộ lại nhắn một tin mới rất nhanh:
- Vậy điều này có nghĩa là hai người sẽ không hủy hôn nữa đúng không?
Xem ra điều Mộ Mộ thật sự quan tâm là vế này.
Thời Dao giải thích: Cũng không phải, chỉ là sẽ hủy trễ một chút mà thôi. Không biết làm thế nào mà ông nội Lâm biết chuyện mình muốn hủy hôn với Lâm Gia Ca, cho nên rất tức giận, đến nỗi ngã bệnh, bây giờ đang nằm viện, má Tôn nói không thể để cho ông tức giận nữa, cho nên ông nói gì Lâm Gia Ca cũng không dám cãi lời, liền phải chịu dẫn mình đi, chờ đến khi ông nội Lâm khỏe lại rồi mình mới tính tiếp đến chuyện hủy hôn.
- Vậy chuyện mua thịt cho cô ấy ăn, hôm nay nhờ cậu 1 bữa rồi!
Nói xong, thanh niên trước mặt anh như người máy bị tắt nguồn, không dám nói tiếng nào nữa.
Sau một lát, người đó mở miệng, giọng điệu không còn vui mừng như lúc nãy nữa:
- Gia ca, tôi sai rồi.
- Biết sai thì tốt, cho cậu một cơ hội lấy công chuộc tội.
Nói xong, Lâm Gia Ca cầm bình rượu trên bàn, rót rượu cho mình, anh đang chuẩn bị cầm ly rượu lên uống, thấy người kia còn chưa hành động, lại mở miệng, ngữ điệu uy hiếp rất rõ ràng:
- Còn chưa hành động?
Người kia cũng không dám nói nhiều nữa, lập tức đứng dậy, hùng hục chạy ra cửa.
Anh ta đi chưa được 2 bước, đã bị Lâm Gia Ca gọi lại.
Anh ta quay đầu, thấy Lâm Gia Ca đang đi về phía mình, sợ đến nỗi chân mềm nhũn:
- Gia Ca, tôi sai rồi, tôi sẽ mua thật nhiều thịt ngay lập tức. Mua thật nhiều thật nhiều...
Lời này còn chưa nói hết, một tấm thẻ đã xuất hiện trước mắt của anh.
- Không mật mã, lấy thẻ này trả. Khách sạn này lớn, đi nhanh lên, thịt nguội ăn sẽ không ngon nữa.
- - -
Lúc chạy ra ngoài, Thời Dao lại không muốn đi đến nhà vệ sinh.
Lúc đi đến cửa nhà vệ sinh, cô lại muốn đi vào.
Cô vừa ngồi trên bồn cầu, điện thoại trong túi đã run lên.
Thời Dao lấy điện thoại di động ra, là tin nhắn của Lương Mộ Mộ:
- Dao Dao, cậu và Gia Ca đang ở Vàng Son Lộng Lẫy sao?
Thời Dao gõ gõ màn hình trả lời:
- Đúng vậy.
- Hai người đi đến đó chơi sao không gọi mình? Dao Dao, bình thường có cái gì ngon mình cũng mời cậu ăn mà, nếu như không phải anh họ đăng hình ở đó lên đúng lúc thấy có cậu thì mình đã không biết rồi huhu.
Thời Dao đọc tin nhắn này xong cũng thấy ngại:
- Xin lỗi Mộ Mộ, không phải mình cố ý không gọi cậu, chỉ là ông nội Lâm muốn Lâm Gia Ca dẫn mình đi, mình càng không ngờ anh ấy lại đồng ý, nên không kịp báo cho cậu thôi.
Lương Mộ Mộ: Gia Ca đồng ý sao?
Thời Dao còn chưa biết nên trả lời như thế nào, Lương Mộ Mộ lại nhắn một tin mới rất nhanh:
- Vậy điều này có nghĩa là hai người sẽ không hủy hôn nữa đúng không?
Xem ra điều Mộ Mộ thật sự quan tâm là vế này.
Thời Dao giải thích: Cũng không phải, chỉ là sẽ hủy trễ một chút mà thôi. Không biết làm thế nào mà ông nội Lâm biết chuyện mình muốn hủy hôn với Lâm Gia Ca, cho nên rất tức giận, đến nỗi ngã bệnh, bây giờ đang nằm viện, má Tôn nói không thể để cho ông tức giận nữa, cho nên ông nói gì Lâm Gia Ca cũng không dám cãi lời, liền phải chịu dẫn mình đi, chờ đến khi ông nội Lâm khỏe lại rồi mình mới tính tiếp đến chuyện hủy hôn.
/143
|