Rời khỏi công ty, đang trên đường đến ga tàu điện, cô nhìn thấy chiếc xe Cố Thanh Thời đậu sẵn ở đó.
Trong lòng nở hoa, cô chạy chậm hai bước gõ lên cửa xe, Cố Thanh Thời nhìn qua cửa thủy tinh, ánh mắt dịu dàng: "Lên xe đi."
Dư Tiểu Noãn vòng qua đầu xe ngồi ở ghế lái phụ, vừa thắt dây an toàn vừa nói chuyện: "Em tưởng anh đã về nhà rồi."
Cố Thanh Thời nhìn cô rồi khởi động xe: "Em yên tâm, anh sẽ hoàn thành tốt vai trò bạn trai của mình."
Nghe chính anh thừa nhận thân phận bạn trai, Dư Tiểu Noãn sướng rơn cả người.
"Vậy hiện tại chúng ta là... hẹn hò lén lút phải không?"
Cố Thanh Thời xoay vô lăng, mỉm cười: "Anh không ngại chúng ta quang minh chính đại yêu đương, nhưng không thể để em bị người khác nói *đi cửa sau nên được nhận* vào làm."
Dư Tiểu Noãn cười cười: "Em cũng vì công việc thôi. Đúng a, hôm nay em được giao một nhiệm vụ nhưng vẫn chưa hoàn thành, dùng cách nào đi nữa em cũng không nghĩ được ý tưởng."
Nói đến việc này, cô có chút nản lòng.
Cố Thanh Thời an ủi: "Không sao cả, em sang chỗ anh, lúc ăn cơm anh xem giúp em. Tối nay em muốn ăn gì, anh làm cho em."
Dư Tiểu Noãn kinh ngạc: "Anh biết nấu ăn? Có ổn không đó?"
Cố Thanh Thời đắc ý: "Không chỉ ổn, mà kỹ thuật nấu ăn của bạn trai em không tê."
Dư Tiểu Noãn đánh giá anh, có chút đăm chiêu suy nghĩ: "Em thấy anh đã thay đổi rất nhiều, hai ngày trước em cũng không cảm thấy rõ. Thái độ khi nóng khi lạnh khi đó của anh có thể khiến em muốn trầm cảm nha... "
Cô nhún nhún vai, bắt chước bộ dáng lạnh lùng của anh.
Cố Thanh Thời: "Hai ngày trước vì anh có chút hiểu lầm, nhưng hiện tại... em đã là bạn gái anh, nên có thể hợp tình hợp lý đối xử tốt với em hơn?"
Lòng Dư Tiểu Noãn rạo rực, cô thích cách hành xử tinh tế của anh, mấy năm nay đúng là biến đổi lớn, nhưng tiếp xúc lâu dần cô vẫn còn thấy bóng dáng chàng trai năm xưa.
Cố Thanh Thời đưa cô đến siêu thị để mua nguyên liệu nấu ăn cần thiết, sau đó quay về căn hộ của anh.
Dư Tiểu Noãn thích ăn, biết Cố Thanh Thời tài nghệ siêu phàm nên đã sớm vứt mọi phiền muộn sau đầu. Vừa về đến nhà đã nhanh chóng đặt những nguyên liệu nấu ăn lên bếp, lại bừng bừng khí thế hỏi: "Con cá này giải quyết thế nào đây anh?"
Cố Thanh Thời mua cá sống, cô cũng không biết giai đoạn làm cá bắt đầu từ đâu.
Cố Thanh Thời thay giày, cởi áo khoác đi qua, nắm bả vai cô đẩy ra ngoài: "Được rồi, em cũng đừng quan tâm, để anh làm cho."
"Em chỉ muốn giúp anh mà, đến nhà anh ăn chùa thế này nếu không làm gì thì thật xấu hổ đó." Dư Tiểu Noãn nghĩ một đằng nói một nẻo. Tuy cô lười nhưng không để lộ trước mặt anh như thế, một chút việc cỏn con này cô có thể làm.
"Vậy em giúp anh nhặt rau, sau đó rửa qua nước một lần." Cố Thanh Thời đưa bó rau cho cô.
Dư Tiểu Noãn vui vẻ nhận lấy bỏ rau rồi đặt lên bàn, tùy tiện bật nhạc trên điện thoại, vừa nghe nhạc vừa nhặt rau.
Di động đang phát bài của Dương Dương, bộ phim đã chiếu đến những tập cuối trên TV vài ngày trước.
**Bài hát trong phim Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên do Dương Dương và Trịnh Sảng đảm nhiệm vai nam, nữ chính.
Cô không phải mọt phim truyền hình, nhưng cô rất thích Dương Dương. Khi nghe giai điệu bài hát, cô có thể cảm nhận được sự cưng chiều ngọt ngào của đại thần.
Dư Tiểu Noãn cảm thấy những ca từ này rất bắt tai, mõi lần nghe cô đều cảm thấy tràn trề hy vọng.
Những tình tiết đó đểu là hư cấu, nhưng cô lại mong chờ tình yêu tốt đẹp. Có cô gái nào không muốn bạch mã hoàng tử đời mình xuất hiện? Có cô gái nào không khao khát bản thân được người yêu quan tâm?
Thật may mắn, đời này của Dư Tiểu Noãn đã có Cố Thanh Thời bên cạnh.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi nở nụ cười ngọt ngào, quay đầu thấy anh bận rộn trong phòng bếp, cô cảm thấy anh là chân ái đời mình. Hồi đại học, cô cũng từng yêu đương, nhưng đến khi gặp Cố Thanh Thời, cô mới cảm nhận được mùi vị tình yêu thật sự, đơn thuần, say đắm, nhớ nhung.
Ban đầu cô dùng tai nghe, Cố Thanh Thời nấu ăn bên cạnh nhìn thấy, nói: "Nghe bài gì thế, mở loa ngoài để anh cùng nghe."
Dư Tiểu Noãn thấy thế, lúc này mới rút tai nghe ra, lại tiếp tục rửa rau.
Giai điệu bài hát vang vọng khắp phòng.
"Đưa em đến chân trời góc bể
Nghe nhịp đập con tim em
Muốn ôm em vào lòng
Để cả thế giới đều biết
Gặp được em anh mới nhận ra em quan trọng với anh đến nhường nào
Không ai có thẻ cảm nhận được nụ cười ngọt ngào nhất của em
Anh cũng không cần tìm kiếm thêm nữa
Bởi vì anh đã tìm thấy em rồi
....
Xuất hiện quanh em mỗi giây mỗi phút
Em đối với anh quan trọng nhường nào"
★
Vừa làm vừa ngân nga hát, cô không biết Cố Thanh Thời đứng sau lưng cô từ khi nào, lúc cô không phòng bị liền ôm lấy cổ cô: "Giai điệu đơn giản, em cũng có thể nghe đến thất thần như vậy."
Mặt Dư Tiểu Noãn nóng lên, quay đầu cười với anh: "Anh cảm thấy thế nào?"
Cố Thanh Thời hôn lên vành tai cô, thấy bộ dạng trốn tránh của cô thì khẽ cười: "Lời nhạc không tệ, ý nghĩa chân thành. Lời bài hát này chính là tiếng lòng của anh."
Dư Tiểu Noãn giãy giụa tránh né cái ôm của anh: "Em không tin anh đâu, anh chỉ biết dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ em."
Cố Thanh Thời làm sao để cô thoát được, nhanh tay nhốt cả người cô lại: "Cho dù là lời ngon tiếng ngọt thì anh cũng chỉ nói với em. Chẳng lẽ em không thích nghe?"
"Em... " Dư Tiểu Noãn không biết trả lời thế nào, hai tai nóng rực.
"Tiểu Noãn, em có tin định mệnh không? Tựa như chúng ta vậy, cách biệt sáu năm, song có duyên gặp lại. Ngay cả khi đã từng có người yêu cũ, chúng ta lại không thể quên đi ngày tháng ngây ngô bên nhau. Chính vì trái tim luôn hướng về nhau, ông trời mới cho chúng ta một lần nữa ở bên nhau."
Nội tâm Dư Tiểu Noãn lắng lại, áp tai vào ngực anh: "Đúng vậy, có lẽ cuộc gặp gỡ này chỉ vì chữ "duyên". Khi lớn lên, em cảm thấy khoảng thời trung học có chút mơ hồ, xa lạ, sau đó may mắn gặp lại anh, em cảm thấy những kĩ niệm kia vẫn vô cùng rõ ràng."
"Chúng ta còn rất nhiều kỉ niệm của nhau, giờ lại gần nhau như vậy, đúng là duyên phận. Ở bên em, những kỉ niệm đó lại một lần nữa trở nên rõ ràng khắc sắc trong lòng anh."
Dư Tiểu Noãn nhẹ gật đầu, nhắm mắt lại. Cô rất thích nghe những lời đường mật, làm cho bản thân cảm thấy thư thả, cảm nhận rõ ràng sự quan tâm của người mình yêu.
Quan trọng hơn là, những lời ngon ngọt xuất phát từ ai, nếu đổi là người khác, chính bản thân cô sẽ không thấy hạnh phúc đến vậy.
- ---
Cô gái bánh bèo up chương mới rồi đây ~
Trong lòng nở hoa, cô chạy chậm hai bước gõ lên cửa xe, Cố Thanh Thời nhìn qua cửa thủy tinh, ánh mắt dịu dàng: "Lên xe đi."
Dư Tiểu Noãn vòng qua đầu xe ngồi ở ghế lái phụ, vừa thắt dây an toàn vừa nói chuyện: "Em tưởng anh đã về nhà rồi."
Cố Thanh Thời nhìn cô rồi khởi động xe: "Em yên tâm, anh sẽ hoàn thành tốt vai trò bạn trai của mình."
Nghe chính anh thừa nhận thân phận bạn trai, Dư Tiểu Noãn sướng rơn cả người.
"Vậy hiện tại chúng ta là... hẹn hò lén lút phải không?"
Cố Thanh Thời xoay vô lăng, mỉm cười: "Anh không ngại chúng ta quang minh chính đại yêu đương, nhưng không thể để em bị người khác nói *đi cửa sau nên được nhận* vào làm."
Dư Tiểu Noãn cười cười: "Em cũng vì công việc thôi. Đúng a, hôm nay em được giao một nhiệm vụ nhưng vẫn chưa hoàn thành, dùng cách nào đi nữa em cũng không nghĩ được ý tưởng."
Nói đến việc này, cô có chút nản lòng.
Cố Thanh Thời an ủi: "Không sao cả, em sang chỗ anh, lúc ăn cơm anh xem giúp em. Tối nay em muốn ăn gì, anh làm cho em."
Dư Tiểu Noãn kinh ngạc: "Anh biết nấu ăn? Có ổn không đó?"
Cố Thanh Thời đắc ý: "Không chỉ ổn, mà kỹ thuật nấu ăn của bạn trai em không tê."
Dư Tiểu Noãn đánh giá anh, có chút đăm chiêu suy nghĩ: "Em thấy anh đã thay đổi rất nhiều, hai ngày trước em cũng không cảm thấy rõ. Thái độ khi nóng khi lạnh khi đó của anh có thể khiến em muốn trầm cảm nha... "
Cô nhún nhún vai, bắt chước bộ dáng lạnh lùng của anh.
Cố Thanh Thời: "Hai ngày trước vì anh có chút hiểu lầm, nhưng hiện tại... em đã là bạn gái anh, nên có thể hợp tình hợp lý đối xử tốt với em hơn?"
Lòng Dư Tiểu Noãn rạo rực, cô thích cách hành xử tinh tế của anh, mấy năm nay đúng là biến đổi lớn, nhưng tiếp xúc lâu dần cô vẫn còn thấy bóng dáng chàng trai năm xưa.
Cố Thanh Thời đưa cô đến siêu thị để mua nguyên liệu nấu ăn cần thiết, sau đó quay về căn hộ của anh.
Dư Tiểu Noãn thích ăn, biết Cố Thanh Thời tài nghệ siêu phàm nên đã sớm vứt mọi phiền muộn sau đầu. Vừa về đến nhà đã nhanh chóng đặt những nguyên liệu nấu ăn lên bếp, lại bừng bừng khí thế hỏi: "Con cá này giải quyết thế nào đây anh?"
Cố Thanh Thời mua cá sống, cô cũng không biết giai đoạn làm cá bắt đầu từ đâu.
Cố Thanh Thời thay giày, cởi áo khoác đi qua, nắm bả vai cô đẩy ra ngoài: "Được rồi, em cũng đừng quan tâm, để anh làm cho."
"Em chỉ muốn giúp anh mà, đến nhà anh ăn chùa thế này nếu không làm gì thì thật xấu hổ đó." Dư Tiểu Noãn nghĩ một đằng nói một nẻo. Tuy cô lười nhưng không để lộ trước mặt anh như thế, một chút việc cỏn con này cô có thể làm.
"Vậy em giúp anh nhặt rau, sau đó rửa qua nước một lần." Cố Thanh Thời đưa bó rau cho cô.
Dư Tiểu Noãn vui vẻ nhận lấy bỏ rau rồi đặt lên bàn, tùy tiện bật nhạc trên điện thoại, vừa nghe nhạc vừa nhặt rau.
Di động đang phát bài
**Bài hát trong phim Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên do Dương Dương và Trịnh Sảng đảm nhiệm vai nam, nữ chính.
Cô không phải mọt phim truyền hình, nhưng cô rất thích Dương Dương. Khi nghe giai điệu bài hát, cô có thể cảm nhận được sự cưng chiều ngọt ngào của đại thần.
Dư Tiểu Noãn cảm thấy những ca từ này rất bắt tai, mõi lần nghe cô đều cảm thấy tràn trề hy vọng.
Những tình tiết đó đểu là hư cấu, nhưng cô lại mong chờ tình yêu tốt đẹp. Có cô gái nào không muốn bạch mã hoàng tử đời mình xuất hiện? Có cô gái nào không khao khát bản thân được người yêu quan tâm?
Thật may mắn, đời này của Dư Tiểu Noãn đã có Cố Thanh Thời bên cạnh.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi nở nụ cười ngọt ngào, quay đầu thấy anh bận rộn trong phòng bếp, cô cảm thấy anh là chân ái đời mình. Hồi đại học, cô cũng từng yêu đương, nhưng đến khi gặp Cố Thanh Thời, cô mới cảm nhận được mùi vị tình yêu thật sự, đơn thuần, say đắm, nhớ nhung.
Ban đầu cô dùng tai nghe, Cố Thanh Thời nấu ăn bên cạnh nhìn thấy, nói: "Nghe bài gì thế, mở loa ngoài để anh cùng nghe."
Dư Tiểu Noãn thấy thế, lúc này mới rút tai nghe ra, lại tiếp tục rửa rau.
Giai điệu bài hát vang vọng khắp phòng.
"Đưa em đến chân trời góc bể
Nghe nhịp đập con tim em
Muốn ôm em vào lòng
Để cả thế giới đều biết
Gặp được em anh mới nhận ra em quan trọng với anh đến nhường nào
Không ai có thẻ cảm nhận được nụ cười ngọt ngào nhất của em
Anh cũng không cần tìm kiếm thêm nữa
Bởi vì anh đã tìm thấy em rồi
....
Xuất hiện quanh em mỗi giây mỗi phút
Em đối với anh quan trọng nhường nào"
★
Vừa làm vừa ngân nga hát, cô không biết Cố Thanh Thời đứng sau lưng cô từ khi nào, lúc cô không phòng bị liền ôm lấy cổ cô: "Giai điệu đơn giản, em cũng có thể nghe đến thất thần như vậy."
Mặt Dư Tiểu Noãn nóng lên, quay đầu cười với anh: "Anh cảm thấy thế nào?"
Cố Thanh Thời hôn lên vành tai cô, thấy bộ dạng trốn tránh của cô thì khẽ cười: "Lời nhạc không tệ, ý nghĩa chân thành. Lời bài hát này chính là tiếng lòng của anh."
Dư Tiểu Noãn giãy giụa tránh né cái ôm của anh: "Em không tin anh đâu, anh chỉ biết dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ em."
Cố Thanh Thời làm sao để cô thoát được, nhanh tay nhốt cả người cô lại: "Cho dù là lời ngon tiếng ngọt thì anh cũng chỉ nói với em. Chẳng lẽ em không thích nghe?"
"Em... " Dư Tiểu Noãn không biết trả lời thế nào, hai tai nóng rực.
"Tiểu Noãn, em có tin định mệnh không? Tựa như chúng ta vậy, cách biệt sáu năm, song có duyên gặp lại. Ngay cả khi đã từng có người yêu cũ, chúng ta lại không thể quên đi ngày tháng ngây ngô bên nhau. Chính vì trái tim luôn hướng về nhau, ông trời mới cho chúng ta một lần nữa ở bên nhau."
Nội tâm Dư Tiểu Noãn lắng lại, áp tai vào ngực anh: "Đúng vậy, có lẽ cuộc gặp gỡ này chỉ vì chữ "duyên". Khi lớn lên, em cảm thấy khoảng thời trung học có chút mơ hồ, xa lạ, sau đó may mắn gặp lại anh, em cảm thấy những kĩ niệm kia vẫn vô cùng rõ ràng."
"Chúng ta còn rất nhiều kỉ niệm của nhau, giờ lại gần nhau như vậy, đúng là duyên phận. Ở bên em, những kỉ niệm đó lại một lần nữa trở nên rõ ràng khắc sắc trong lòng anh."
Dư Tiểu Noãn nhẹ gật đầu, nhắm mắt lại. Cô rất thích nghe những lời đường mật, làm cho bản thân cảm thấy thư thả, cảm nhận rõ ràng sự quan tâm của người mình yêu.
Quan trọng hơn là, những lời ngon ngọt xuất phát từ ai, nếu đổi là người khác, chính bản thân cô sẽ không thấy hạnh phúc đến vậy.
- ---
Cô gái bánh bèo up chương mới rồi đây ~
/20
|