Căn phòng trong bệnh viện mờ tối. Trong phòng yên ắng tĩnh lặng đến đáng sợ nổi bật lên một tiếng ngáy trầm khàn đều đều và tiếng ú ớ của người ngủ mơ gặp ác mộng vô thức kêu lên.
Mộc Tử Đình chậm rãi đẩy y cụ vào phòng, kiểm kê cẩn thận rồi mới bước ra. Lấy chìa khoá nhỏ đeo ở cổ tay khoá lại thật kĩ. Lúc này mới đem chiếc chìa khoá bỏ vào hộc tủ trực ban.
Đêm nay Mộc Tử Đình đến lượt trực ban. Ngoài trời lúc này rất lạnh, còn có bông tuyết trắng tinh lũ lượt rơi xuống mặt đất. Thoạt nhìn vô cùng lãng mạn.
Mộc Tử Đình lấy một tách cà phê, chậm rãi nhâm nhi. Ánh mắt mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ. Nơi mà mặt kính bị khí lạnh làm đóng một tầng băng mỏng manh. Nhìn cũng không rõ bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.
Mộc Tử Đình vươn tay, định nhét vào túi áo blouse. Nhưng nhét được một nửa lại đụng phải khối thịt mềm mền bên trong. Lúc này cô mới ngẩn ra, chợt nhớ đến Cloudy vẫn yên lặng nằm trong túi áo, ngoan ngoãn, nghiêm túc một cách kì lạ.
Mộc Tử Đình mở đèn bàn, bắt đầu kiểm tra lại sổ sách khoa. Thì bên tai chợt nghe thấu từng tiếng gió thổi vù vù mang theo một tia âm khí buốt lạnh.
Mộc Tử Đình cứng người lại, cây bút bên dưới vẫn không ngừng chuyển động. Nhưng toàn bộ tâm thức sớm đã đặt lên hướng đi của cơn gió kia.
Tai trái của Mộc Tử Đình bắt đầu giựt mạnh liên hồi như thay cho lời thúc giục. Cô đứng dậy, nhẹ nhàng đặt cây bút xuống bàn. Bắt đầu cẩn thận di chuyển từng bước theo đường đi của cơn gió trước đó.
Mộc Tử Đình mím môi, nhìn cơn gió chuyển tới khu khoa tâm mạch. Càng đến gần phòng bệnh cách li, hình thể của cơn gió càng rõ. Để lộ ra thân hình tròn béo, hai mắt trũng sâu đen tối không một tia hồn thức.
Quỷ cấp bốn!
Mộc Tử Đình suýt nữa thì nín thở. Cô nép người vào vách tường, nhìn con quỷ cấp bốn đi xuyên qua tường tiến vào phòng bệnh cách li.
Phòng bệnh này vốn là phòng bệnh của một bệnh nhân bị suy tim tên là Amuda yasashi. Bà ta là người nước T, nay đã gần sáu mươi tuổi. Là một tỉ phú trong mạch kinh tế của nước T.
Ở tuổi Amuda, phẫu thuật ghép tim là một phẫu thuật nguy hiểm. Bệnh viện không ít lần đưa ra lời khuyên bà ta không phẫu thuật. Nhưng Amuda lại có một niềm tin bản thân nhất định phẫu thuật thành công, bỏ ngoài tai lời khuyên của bệnh viện.
Hoá ra, Amuda là sát lệnh của quỷ cấp bốn. Thật không ngờ!
Thông thường, mỗi một con quỷ đều đi theo một người. Khi một người bắt đầu làm chuyện xấu. Thì đồng nghĩa bên cạnh sẽ có thêm một con quỷ.
Quỷ đi theo người đó cho đến khi người đó chết. Nhiệm vụ của nó chính là hút đi oán khí từ những việc xấu người đó làm. Một người làm càng nhiều việc ác, quỷ càng dễ thăng cấp.
Đổi lại, người bị quỷ hút đi oán khí, tuổi thọ sẽ dài hơn tuỳ thuộc vào lượng oán khí bị hút đi.
Con quỷ cấp bốn này, minh chứng cho việc Amuda đã làm không ít chuyện xấu để trở thành tỉ phú.
Mộc Tử Đình căng thẳng dựa vào vách tường như cũ. Cô biết, con quỷ kia đang hút đi oán khí của Amuda. Có vẻ như hút gần xong rồi. Cô nghe được tiếng ú ớ trong miệng bà ta dần dần nhỏ đi rồi ngưng bặt. Hẳn là đã chìm vào ngủ say.
Quỷ cấp bốn xuyên qua cánh cửa. Hình thể vẫn đáng sợ như cũ. Có điều đã béo lên một chút.
Mộc Tử Đình cẩn thận rời khỏi vị trí. Chầm chậm đi theo bước tiến của con quỷ.
Con quỷ càng đi xa phòng bệnh, thân thể càng mờ. Cuối cùng lại trở thành cơn gió, âm lãnh thấu xương lành lạnh lướt qua.
Con quỷ rẽ qua từng đoạn hành lang, xuống lầu, lững thững đi xuống tầng hầm.
Cũng giống như khi gần tới phòng bệnh, càng gần tầng hầm. Hình thể của con quỷ càng trở nên rõ ràng. Đây hẳn là nơi cư ngụ của con quỷ này.
Mộc Tử Đình đi theo phía sau, bắt đầu tính toán nên giết nó ngay bây giờ hay chờ nó đi vào hang ổ. Nếu để con quỷ đi vào hang ổ, nó sẽ mạnh nhất. Nhưng nếu giết được nó, năng lượng thu được cũng nhiều nhất.
Mộc Tử Đình đứng nép vào một góc khuất, nhìn con quỷ đi vào kho hàng.
Cô không sợ con quỷ này. Vì cô là Thợ Săn Quỷ cấp năm. Thế nên, cô quyết định để con quỷ sống lâu hơn một chút, trước khi dùng một đao kết liễu nó.
Thợ Săn Quỷ thăng cấp chính là nhờ những con quỷ như thế này. Thợ Săn giết được một số lượng quỷ nhất định, sẽ được đi vào Cấm Địa - một không gian có nồng độ thích hợp nhất để luyện hoá Linh Quỷ.
Thăng cấp của Thợ Săn Quỷ và quỷ khác nhau. Quỷ khi bắt đầu xuất hiện bên cạnh người thì mới hút oán linh để thăng cấp. Còn Thợ Săn Quỷ, lần đầu tiên thức tỉnh bản năng sẽ dựa vào tiềm năng nhất định để bắt đầu từ Thợ Săn Quỷ dưới cấp một, cấp một hoặc cấp hai.
Thợ Săn Quỷ thức tỉnh bản năng dưới cấp một thì thường không có cơ hội tăng lên cấp bốn. Cấp một là tư chất khá, có khả năng tăng lên cấp sáu hoặc cấp bảy. Cấp hai là vương huyết, có khả năng tăng lên cấp mười hai huyền thoại.
Mộc Tử Đình là Thợ Săn Quỷ có dòng máu gần như thuần khiết. Nên lúc bắt đầu thức tỉnh, cô đạt đến gần cấp hai. Tuy chưa phải là tiềm năng tuyệt đối, nhưng nhất định là thiên tài hiếm có.
Bây giờ, Mộc Tử Đình là Thợ Săn Quỷ cấp năm vẫn rất đáng tự hào. Vì trên đại lục này muốn tìm ra Thợ Săn Quỷ trên đó rất khó. Cao nhất chỉ đến cấp tám, mà cấp mười hai, chỉ là huyền thoại.
Mộc Tử Đình cho tay vào cái túi, được cô kín đáo may lại gần cạp quần. Từ từ rút ra một thanh đao ngán chỉ dài hơn một tấc. Mũi đao sáng loáng được làm từ hợp kim Mi lấy ra từ Cấm Địa. Trên tay cầm của thanh đao được khắc một loạt hoa văn cổ uốn lượn, nổi bật nhất vẫn là hình con át quỷ màu vàng kim gần chuôi đao.
Đây chính là vũ khí diệt quỷ của Mộc Tử Đình. Hơi đặc biệt một chút, bởi vì đa sớ Thợ Săn Quỷ đều dùng cung tên, áp dụng chiến đấu tầm xa. Nhưng cô lại muốn tự tay mặt đối mặt diệt quỷ. Chỉ cần bị thanh đao này cắm vào tim, dù chỉ là một vết rạch nhỏ, quỷ cũng mất mạng.
Mộc Tử Đình mím môi, hít thật sâu vào một hơi. Trời đã gần sáng, cô phải nắm bắt đúng thời gian diệt đi trước khi nó biến mất.
Mộc Tử Đình xoay nhẹ tay nắm lộ ra một khe hẹp. Nhanh chóng lách mình vào. Cô nín thở trong giây lát, bình tĩnh đưa ánh mắt nhìn quanh kho hàng.
Ở đây rất tối. Mộc Tử Đình chỉ có thể dựa vào âm thanh rít gào xác định con quỷ kia đang nép vào góc tối, bắt đầu tiêu hoá oán khí vừa hút vào.
Mộc Tử Đình từng bước đến gần. Vốn là định lén lút một đao diệt gọn. Nhưng con quỷ này nhạy cảm hơn cô tưởng. Trước khi cô đến gần nó đã ngẩng đầu, trừng to đôi mắt trũng sâu đen thùi nhìn cô.
Mộc Tử Đình nhìn con quỷ nhảy ra xa, hướng cô rít lên một hơi dài vẫn thật điềm nhiên. Khoé môi gợi lên tươi cười, nhanh chóng động chân lao về phía con quỷ. Dùng tư thế chuẩn xác cắm mũi đao vào tim con quỷ.
Con quỷ rít lên một tiếng, trước khi tan biến còn đột nhiên cúi đầu, muốn cắn vào bàn tay Mộc Tử Đình đang cầm thanh đao.
Mộc Tử Đình bị doạ, vội vàng buông thanh đao ra. Đúng lúc này, ngoài kho hàng truyền đến tiếng động, cô không còn cách nào khác phải nhảy qua cửa sổ rời đi.
Sau khi Mộc Tử Đình rời đi, cửa kho hàng bật mở. Tiếng giày da gõ lộp cộp lên sàn, cuối cùng cũng dừng lại tại chỗ không lâu trước Mộc Tử Đình vừa đứng.
Lăng Phục Hy cúi xuống, cẩn thận nhặt thanh đao rơi dưới đất. Anh nhìn qua thanh đao một lần rồi thả vào túi. Xong mới xoay người rời khỏi kho hàng.
Trước khi đi, vẫn còn lưu lại một câu.
" Chạy nhanh thật!"
Mộc Tử Đình chậm rãi đẩy y cụ vào phòng, kiểm kê cẩn thận rồi mới bước ra. Lấy chìa khoá nhỏ đeo ở cổ tay khoá lại thật kĩ. Lúc này mới đem chiếc chìa khoá bỏ vào hộc tủ trực ban.
Đêm nay Mộc Tử Đình đến lượt trực ban. Ngoài trời lúc này rất lạnh, còn có bông tuyết trắng tinh lũ lượt rơi xuống mặt đất. Thoạt nhìn vô cùng lãng mạn.
Mộc Tử Đình lấy một tách cà phê, chậm rãi nhâm nhi. Ánh mắt mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ. Nơi mà mặt kính bị khí lạnh làm đóng một tầng băng mỏng manh. Nhìn cũng không rõ bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.
Mộc Tử Đình vươn tay, định nhét vào túi áo blouse. Nhưng nhét được một nửa lại đụng phải khối thịt mềm mền bên trong. Lúc này cô mới ngẩn ra, chợt nhớ đến Cloudy vẫn yên lặng nằm trong túi áo, ngoan ngoãn, nghiêm túc một cách kì lạ.
Mộc Tử Đình mở đèn bàn, bắt đầu kiểm tra lại sổ sách khoa. Thì bên tai chợt nghe thấu từng tiếng gió thổi vù vù mang theo một tia âm khí buốt lạnh.
Mộc Tử Đình cứng người lại, cây bút bên dưới vẫn không ngừng chuyển động. Nhưng toàn bộ tâm thức sớm đã đặt lên hướng đi của cơn gió kia.
Tai trái của Mộc Tử Đình bắt đầu giựt mạnh liên hồi như thay cho lời thúc giục. Cô đứng dậy, nhẹ nhàng đặt cây bút xuống bàn. Bắt đầu cẩn thận di chuyển từng bước theo đường đi của cơn gió trước đó.
Mộc Tử Đình mím môi, nhìn cơn gió chuyển tới khu khoa tâm mạch. Càng đến gần phòng bệnh cách li, hình thể của cơn gió càng rõ. Để lộ ra thân hình tròn béo, hai mắt trũng sâu đen tối không một tia hồn thức.
Quỷ cấp bốn!
Mộc Tử Đình suýt nữa thì nín thở. Cô nép người vào vách tường, nhìn con quỷ cấp bốn đi xuyên qua tường tiến vào phòng bệnh cách li.
Phòng bệnh này vốn là phòng bệnh của một bệnh nhân bị suy tim tên là Amuda yasashi. Bà ta là người nước T, nay đã gần sáu mươi tuổi. Là một tỉ phú trong mạch kinh tế của nước T.
Ở tuổi Amuda, phẫu thuật ghép tim là một phẫu thuật nguy hiểm. Bệnh viện không ít lần đưa ra lời khuyên bà ta không phẫu thuật. Nhưng Amuda lại có một niềm tin bản thân nhất định phẫu thuật thành công, bỏ ngoài tai lời khuyên của bệnh viện.
Hoá ra, Amuda là sát lệnh của quỷ cấp bốn. Thật không ngờ!
Thông thường, mỗi một con quỷ đều đi theo một người. Khi một người bắt đầu làm chuyện xấu. Thì đồng nghĩa bên cạnh sẽ có thêm một con quỷ.
Quỷ đi theo người đó cho đến khi người đó chết. Nhiệm vụ của nó chính là hút đi oán khí từ những việc xấu người đó làm. Một người làm càng nhiều việc ác, quỷ càng dễ thăng cấp.
Đổi lại, người bị quỷ hút đi oán khí, tuổi thọ sẽ dài hơn tuỳ thuộc vào lượng oán khí bị hút đi.
Con quỷ cấp bốn này, minh chứng cho việc Amuda đã làm không ít chuyện xấu để trở thành tỉ phú.
Mộc Tử Đình căng thẳng dựa vào vách tường như cũ. Cô biết, con quỷ kia đang hút đi oán khí của Amuda. Có vẻ như hút gần xong rồi. Cô nghe được tiếng ú ớ trong miệng bà ta dần dần nhỏ đi rồi ngưng bặt. Hẳn là đã chìm vào ngủ say.
Quỷ cấp bốn xuyên qua cánh cửa. Hình thể vẫn đáng sợ như cũ. Có điều đã béo lên một chút.
Mộc Tử Đình cẩn thận rời khỏi vị trí. Chầm chậm đi theo bước tiến của con quỷ.
Con quỷ càng đi xa phòng bệnh, thân thể càng mờ. Cuối cùng lại trở thành cơn gió, âm lãnh thấu xương lành lạnh lướt qua.
Con quỷ rẽ qua từng đoạn hành lang, xuống lầu, lững thững đi xuống tầng hầm.
Cũng giống như khi gần tới phòng bệnh, càng gần tầng hầm. Hình thể của con quỷ càng trở nên rõ ràng. Đây hẳn là nơi cư ngụ của con quỷ này.
Mộc Tử Đình đi theo phía sau, bắt đầu tính toán nên giết nó ngay bây giờ hay chờ nó đi vào hang ổ. Nếu để con quỷ đi vào hang ổ, nó sẽ mạnh nhất. Nhưng nếu giết được nó, năng lượng thu được cũng nhiều nhất.
Mộc Tử Đình đứng nép vào một góc khuất, nhìn con quỷ đi vào kho hàng.
Cô không sợ con quỷ này. Vì cô là Thợ Săn Quỷ cấp năm. Thế nên, cô quyết định để con quỷ sống lâu hơn một chút, trước khi dùng một đao kết liễu nó.
Thợ Săn Quỷ thăng cấp chính là nhờ những con quỷ như thế này. Thợ Săn giết được một số lượng quỷ nhất định, sẽ được đi vào Cấm Địa - một không gian có nồng độ thích hợp nhất để luyện hoá Linh Quỷ.
Thăng cấp của Thợ Săn Quỷ và quỷ khác nhau. Quỷ khi bắt đầu xuất hiện bên cạnh người thì mới hút oán linh để thăng cấp. Còn Thợ Săn Quỷ, lần đầu tiên thức tỉnh bản năng sẽ dựa vào tiềm năng nhất định để bắt đầu từ Thợ Săn Quỷ dưới cấp một, cấp một hoặc cấp hai.
Thợ Săn Quỷ thức tỉnh bản năng dưới cấp một thì thường không có cơ hội tăng lên cấp bốn. Cấp một là tư chất khá, có khả năng tăng lên cấp sáu hoặc cấp bảy. Cấp hai là vương huyết, có khả năng tăng lên cấp mười hai huyền thoại.
Mộc Tử Đình là Thợ Săn Quỷ có dòng máu gần như thuần khiết. Nên lúc bắt đầu thức tỉnh, cô đạt đến gần cấp hai. Tuy chưa phải là tiềm năng tuyệt đối, nhưng nhất định là thiên tài hiếm có.
Bây giờ, Mộc Tử Đình là Thợ Săn Quỷ cấp năm vẫn rất đáng tự hào. Vì trên đại lục này muốn tìm ra Thợ Săn Quỷ trên đó rất khó. Cao nhất chỉ đến cấp tám, mà cấp mười hai, chỉ là huyền thoại.
Mộc Tử Đình cho tay vào cái túi, được cô kín đáo may lại gần cạp quần. Từ từ rút ra một thanh đao ngán chỉ dài hơn một tấc. Mũi đao sáng loáng được làm từ hợp kim Mi lấy ra từ Cấm Địa. Trên tay cầm của thanh đao được khắc một loạt hoa văn cổ uốn lượn, nổi bật nhất vẫn là hình con át quỷ màu vàng kim gần chuôi đao.
Đây chính là vũ khí diệt quỷ của Mộc Tử Đình. Hơi đặc biệt một chút, bởi vì đa sớ Thợ Săn Quỷ đều dùng cung tên, áp dụng chiến đấu tầm xa. Nhưng cô lại muốn tự tay mặt đối mặt diệt quỷ. Chỉ cần bị thanh đao này cắm vào tim, dù chỉ là một vết rạch nhỏ, quỷ cũng mất mạng.
Mộc Tử Đình mím môi, hít thật sâu vào một hơi. Trời đã gần sáng, cô phải nắm bắt đúng thời gian diệt đi trước khi nó biến mất.
Mộc Tử Đình xoay nhẹ tay nắm lộ ra một khe hẹp. Nhanh chóng lách mình vào. Cô nín thở trong giây lát, bình tĩnh đưa ánh mắt nhìn quanh kho hàng.
Ở đây rất tối. Mộc Tử Đình chỉ có thể dựa vào âm thanh rít gào xác định con quỷ kia đang nép vào góc tối, bắt đầu tiêu hoá oán khí vừa hút vào.
Mộc Tử Đình từng bước đến gần. Vốn là định lén lút một đao diệt gọn. Nhưng con quỷ này nhạy cảm hơn cô tưởng. Trước khi cô đến gần nó đã ngẩng đầu, trừng to đôi mắt trũng sâu đen thùi nhìn cô.
Mộc Tử Đình nhìn con quỷ nhảy ra xa, hướng cô rít lên một hơi dài vẫn thật điềm nhiên. Khoé môi gợi lên tươi cười, nhanh chóng động chân lao về phía con quỷ. Dùng tư thế chuẩn xác cắm mũi đao vào tim con quỷ.
Con quỷ rít lên một tiếng, trước khi tan biến còn đột nhiên cúi đầu, muốn cắn vào bàn tay Mộc Tử Đình đang cầm thanh đao.
Mộc Tử Đình bị doạ, vội vàng buông thanh đao ra. Đúng lúc này, ngoài kho hàng truyền đến tiếng động, cô không còn cách nào khác phải nhảy qua cửa sổ rời đi.
Sau khi Mộc Tử Đình rời đi, cửa kho hàng bật mở. Tiếng giày da gõ lộp cộp lên sàn, cuối cùng cũng dừng lại tại chỗ không lâu trước Mộc Tử Đình vừa đứng.
Lăng Phục Hy cúi xuống, cẩn thận nhặt thanh đao rơi dưới đất. Anh nhìn qua thanh đao một lần rồi thả vào túi. Xong mới xoay người rời khỏi kho hàng.
Trước khi đi, vẫn còn lưu lại một câu.
" Chạy nhanh thật!"
/13
|