“A di đà Phật, ngươi u mê cho tâm Ma như vậy, lão nạp cũng không có tài cán cùng sức lực. Sát nghiệp quá nặng, cuối cùng là chạy không khỏi nhân quả báo ứng, ngươi… Tự giải quyết cho tốt đi!” Sau khi nhìn thấy Tiêu Nhiên rời đi, Chí Thanh đại sư nhắm chặt hai mắt nhẹ giọng nói, sau đó trong miệng hắn đọc ra một đoạn Kinh Phật.
“Vừa rồi là xảy ra chuyện gì?” Bên ngoài, Tư Đồ Phong vốn gục ở trên bàn mê man, sau khi nghe được Chí Thanh đại sư đọc Kinh Phật, đầu óc có chút mê muội tỉnh lại.
“Tựa hồ nghe được một chút tiếng sáo, sau đó chúng ta liền…” Tiêu Dật cũng từ từ tỉnh lại, nhíu nhíu mày nói.
“Chẳng lẽ chúng ta bị tiếng sáo kia thôi miên?” Tư Đồ Phong cùng Tiêu Dật liếc mắt nhìn nhau, sau đó trăm miệng một lời nói. Ngoại trừ cái này, bọn họ không nghĩ được cái nguyên nhân thứ hai, chính là ai có năng lực lớn như vậy có thể dùng tiếng sáo thôi miên bọn họ chứ?
“Nhan nhi / Ân sư!” Lập tức Tiêu Dật cùng Tư Đồ Phong từ trên ghế đứng lên, sau đó chạy vội vào trong phòng.
“Ân sư, tiếng sáo vừa rồi là…” Vừa tiến vào trong phòng, Tư Đồ Phong vội vàng hỏi Chí Thanh đại sư đang chắp hai tay trước ngực ngồi im niệm kinh ở trên đất.
“Nhan nhi, ngươi mau tỉnh lại” Còn lại Tiêu Dật ngồi xổm ở trên đất, đem Lam Ẩn Nhan vẫn hôn mê như cũ ôm vào trong lòng.
“Ta…” Ngay khi Lam Ẩn Nhan mở mắt muốn nói chuyện, tay Chí Thanh đại sư nhanh chóng điểm một cái ở trên người Lam Ẩn Nhan, Lam Ẩn Nhan lại rơi vào trong bóng đêm khôn cùng.
“Đại sư, ngươi…” Tiêu Dật vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Chí Thanh đại sư, trong con ngươi đen của Tư Đồ Phong cũng vạn phần khó hiểu.
“Trước hết để cho nàng im lặng ngủ một hồi, ta có lời muốn nói với hai người các ngươi” Chí Thanh đại sư sắc mặt ngưng trọng liếc nhìn Lam Ẩn Nhan, sau đó chậm rãi mở miệng. Lúc trước cùng Lam Ẩn Nhan đối thoại một phen, khiến Chí Thanh hiểu rõ nếu cứng rắn khuyên bảo Lam Ẩn Nhan đi yêu Chính đế, chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại. Cho nên hắn cảm thấy có một số việc vẫn là không cho Lam Ẩn Nhan biết thì tốt hơn.
“Mời Đại sư nói!” Biết Chí Thanh đại sư là điểm trúng huyệt ngủ Lam Ẩn Nhan, đối nàng cũng không có ý thương tổn gì. Tiêu Dật cũng yên tâm, sau đó con ngươi nhìn về phía Chí Thanh đại sư.
“Vừa rồi trận tiếng sáo kia các ngươi cũng đều nghe được, chủ nhân của tiếng sáo kia chính là cánh hoa Bỉ Ngạn rơi, Diêm Vương đến lấy mạng – Môn chủ Tu La môn” Chí Thanh đại sư khẽ thở dài nói.
“Tiêu Nhiên?” Con ngươi Tư Đồ Phong cùng Tiêu Dật lãnh mị lên.
“Đúng vậy, Môn chủ Tu La môn Tiêu Nhiên, cũng chính là Tà đế vương tinh Tiêu Nhiên” Chí Thanh đại sư đưa mắt nhìn Tiêu Dật nói.
“Tà đế vương tinh? Chí Thanh đại sư, ngài là biết chút gì hay không?” Con ngươi đen của Tiêu Dật cũng nhìn đối diện Chí Thanh đại sư.
“Mười tám năm trước, Đế nữ tinh đáp xuống, mà cùng lúc đó nhà Lam thừa tướng sinh hai nữ hài. Một nữ hài trong đó là Đế nữ tinh chuyển thế, người đó chính là Lam Ẩn Nhan trước mắt các ngươi” Chí Thanh đại sư quét nhìn Lam Ẩn Nhan trong lòng Tiêu Dật, sau đó tiếp tục mở miệng nói “Mà sau khi Đế nữ tinh đáp xuống, Lão nạp lại phát hiện bầu trời xuất hiện hai khối Đế vương tinh quỷ dị, hơn nữa quang mang của hai khối Đế vương tinh Chính Tà này thập phần tối tăm. Lão nạp cũng biết, đời này Đế nữ tinh đem Đế vương tinh nắm ở trong tay. Nếu một khối Đế vương tinh kia có thể nhận được Đế nữ tinh yêu, liền có thể nắm trong tay toàn bộ Thiên hạ. Mà khối Chính đế vương tinh đó chính là Tam vương gia Tiêu Dật ngươi, khối Tà đế vương tinh kia chính là Tứ vương gia Tiêu Nhiên. Nếu cuối cùng Đế nữ tinh yêu chính là Chính đế vương tinh, như vậy có thể giúp Chính đế cứu vớt Thiên hạ. Nếu cuối cùng Đế nữ tinh yêu là Tà đế vương tinh, như vậy nàng sẽ giúp Tà đế phá hủy Thiên hạ”
“Chí Thanh đại sư, ngươi nói cái gì? Ta là Chính đế, Tiêu Nhiên là Tà đế?” Sắc mặt Tiêu Dật không khỏi biến đổi, sau đó thất thanh hỏi.
Chí Thanh đại sư gật gật đầu, sau đó tiếp tục mở miệng nói “Lão nạp biết, Tà đế ở 18 năm sau sẽ bằng một khối ngọc bội cùng một ít lời tiên đoán để tìm kiếm Đế nữ tinh, trong lời tiên đoán kia nhắc nhở Tà đế, Đế nữ tinh có dung mạo tuyệt sắc, nếu Tà đế tìm được Đế nữ tinh trước, hoặc là làm cho Đế nữ tinh yêu hắn, hoặc là giết chết Đế nữ tinh. Mà tuyệt đối Đế nữ tinh không thể yêu hắn, cũng không thể bị hắn giết chết, bởi vì Chính đế ngươi nhất định phải giúp đỡ Đế nữ tinh, mới có thể cứu vạn dân trong lúc nước sôi lửa bỏng. Cho nên ở ngày Đế nữ tinh ra đời Lão nạp đã đi Phủ Thừa tướng một chuyến, sau đó dùng nội lực ngưng tụ ở má phải Đế nữ tinh một khối bớt màu đỏ. Mục đích lão nạp làm như vậy, chính là muốn dùng dung mạo xấu xí che đi thân phận chân thật của Đế nữ tinh, phòng ngừa bị Tà đế tìm được Đế nữ tinh”
“Khó trách ngày đó Tiêu Dật tìm Đồ nhi loại bỏ khối bớt màu đỏ trên mặt Lam Ẩn Nhan, Đồ nhi phải khoanh tay luống cuống a, thì ra khối bớt màu đỏ kia đúng là Ân sư dùng nội lực ngưng tụ mà thành” Lúc này Tư Đồ Phong mới chợt hiểu ra.
“Nhưng mà Lão nạp ngàn tính vạn tính, trước sau vẫn là tính sai. Lão nạp vốn tưởng rằng Lam Ẩn Nhan gả cho Tam vương gia, tất cả liền đã thành kết cục đã định, muôn dân là được cứu vớt. Ai biết Tam vương gia cùng Lam Ẩn Nhan lại thành oan gia, mà Tứ vương gia cũng phát hiện Lam Ẩn Nhan đúng là Đế nữ tinh hắn tìm kiếm nhiều năm. Càng sâu hơn là hắn còn yêu Lam Ẩn Nhan, cho nên hắn mới có thể dùng miếng ngọc bội kia giúp Lam Ẩn Nhan loại bỏ khối bớt màu đỏ trên mặt. Bây giờ trong lòng Lam Ẩn Nhan đối với Tam vương gia oán niệm rất sâu, mà đối với Tứ vương gia cũng sinh lòng yêu thích. Điều này làm cho Lão nạp thật sự rất lo lắng, vì thế mấy ngày trước đây Lão nạp từng lấy ý niệm đi vào trong mộng Lam Ẩn Nhan, muốn dẫn đường Lam Ẩn Nhan đi yêu Tam vương gia. Cũng bởi vì việc này, Lão nạp tiết lộ Thiên cơ, cho nên làm cho nguyên khí Lão nạp tổn thương nhiều, bản thân bị trọng thương” Chí Thanh đại sư buông mí mắt xuống, mà giờ phút này sắc mặt của hắn cũng hơi hơi có chút tái nhợt.
Mười tám năm trước, hắn dùng nội lực thêm khối bớt màu đỏ trên mặt Lam Ẩn Nhan, đó chính là cố gắng thay đổ số phận Đế nữ tinh, lúc ấy hắn từng hao tổn quá nhiều nguyên khí. Sau đó hắn lại dùng ý niệm báo mộng cho Lam Ẩn Nhan, lại cố gắng thay đổi vận mệnh Đế nữ tinh, kết quả lại hao tổn quá nhiều nguyên khí. Bây giờ hắn lại đem tất cả Thiên cơ nói ra, chỉ sợ mạng của hắn cũng đã không lâu. Bởi vì sinh mệnh tương lai của Đế nữ tinh hắn không có cách nào đến can thiệp, mệnh của nàng là từ chính nàng nắm trong tay. Nếu có người muốn tính toán thay đổi vận mệnh của Đế nữ tinh, nhất định sẽ chịu bị trời phạt. Nhưng hắn thật sự lo lắng Đế nữ tinh sẽ yêu sai người, cho nên tình nguyện chịu hiểm yếu, cũng muốn dẫn đường để Đế nữ tinh yêu Chính đế, cho nên hắn phải trả giá đại giới.
“Chí Thanh đại sư, vậy ngươi cũng biết vì sao Tiêu Nhiên phải phá hủy Thiên hạ?” Tiêu Dật hỏi ra nghi ngờ trong lòng, hắn đã phái Kỵ sĩ hắc giáp đi thăm dò nguyên nhân Tiêu Nhiên muốn diệt thế, nhưng vô luận hắn tra thế nào, nhưng thủy chung cũng không có cách nào điều tra được.
“Tất cả đều là nghiệt a! Chuyện rất nhiều năm trước Lão nạp cũng không muốn nói nhiều hơn nữa. Quá khứ nên để cho nó đi qua đi! Trước mắt mới là quan trọng nhất. Tiêu Dật, vì muôn dân Thiên hạ, nhất định ngươi phải làm cho Đế nữ tinh yêu ngươi” Chí Thanh đại sư đau khổ thở dài nói.
“Nhưng bây giờ nàng hận ta sâu vô cùng, chỉ sợ ta sẽ cô phụ sự kỳ vọng của đại sư, cũng sẽ cô phụ muôn dân Thiên hạ” Tiêu Dật khẽ lắc đầu, khóe miệng cười chua sót, sau đó cúi mắt liếc nhìn Lam Ẩn Nhan ở trong lòng.
“Ân sư, ta có chút không hiểu. Bây giờ thân thể Lam Ẩn Nhan đã trúng Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ, nếu như không giúp nàng giải độc, nàng sẽ phải mất mạng, thì làm sao có thể đi cứu vớt muôn dân Thiên hạ chứ? Chẳng lẽ Ân sư đã có biện pháp giúp Lam Ẩn Nhan giải độc?” Tư Đồ Phong cũng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
“Tuy rằng Kỳ độc đệ nhất không thuốc nào giải được, nhưng mà cũng không phải là không thể giải. Đương kim trên trời, người có thể giúp Lam Ẩn Nhan giải Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ, chỉ có Chính đế Tiêu Dật cùng Tà đế Tiêu Nhiên” Chí Thanh đại sư hít một hơi thật sâu, ngăn chặt khí huyết dâng lên trong cơ thể, sau đó chậm rãi mở miệng nói.
“Đồ nhi không hiểu lắm!” Tư Đồ Phong gãi gãi đầu nói.
“Tiêu Dật cũng không hiểu!” Tiêu Dật cũng là vẻ mặt mê mang nhìn về phía Chí Thanh đại sư.
“Kỳ thật tất cả đều là an bài tốt bên trong. Cũng bởi vì nàng trúng là Kỳ độc đệ nhất thiên hạ, sau đó lại giải Kỳ độc đệ nhất thiên hạ này, nàng mới có thể có đủ năng lực đi cứu vớt muôn dân Thiên hạ” Chí Thanh đại sư khẽ thở dài nói.
“Ân sư, ngươi cũng đừng thừa nước đục thả câu. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?” Tư Đồ Phong cảm thấy đầu óc hắn bắt đầu biến thành một đoàn hồ dán.
“Nếu muốn giải Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ này, nhất định phải lấy được Ma Linh châu. Mà người có thể khởi động được Ma Linh châu, đương kim trên trời chỉ có hai Đế vương tinh là Tiêu Dật cùng Tiêu Nhiên. Một khi khởi động Ma Linh châu, khi làm Ma Linh châu tiến vào trong cơ thể Lam Ẩn Nhan, Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ trong cơ thể nàng sẽ hấp thụ tất cả năng lượng của Ma Linh châu, sau đó nàng sẽ gặp một loại năng lượng không thể đoán trước. Nàng chỉ có loại năng lực này, mới có thể có đủ bản lĩnh giúp Chính đế cứu vớt muôn dân” Chí Thanh đại sư lặng lẽ nuốt xuống một ngụm máu tươi đang dâng lên.
“Chí Thanh đại sư,bây giờ Ma Linh châu rốt cuộc ở đâu?” Tiêu Dật hỏi ra nghi hoặc trong lòng. Nếu Ma Linh châu có thể cứu Nhan nhi, nhất định hắn sẽ không tiếc đại giới gì để đoạt được Ma Linh châu.
“Ta biết ngươi rất muốn cứu nàng, nhưng mà trước khi nàng yêu ngươi, cho dù ngươi tìm được Ma Linh châu cũng không thể cứu nàng. Bởi vì bên trong Ma Linh châu bao hàm cường đại linh tính cùng ma tính. Nếu khi ngươi khởi động Ma Linh châu cứu nàng, tâm ý hai người không thể tương thông, như vậy Ma tính trong Ma Linh châu sẽ đè nén tất cả Linh tính, đến lúc đó cho dù ngươi cứu nàng, bản thân lại sẽ hấp thụ tất cả Ma tính trong Ma Linh châu, đến lúc đó rất có thể ngươi sẽ mất đi lý trí biến thành Ma. Nhưng ngươi là Chính đế, ngươi tuyệt đối không thể thành Ma. Cho nên ngươi chỉ có thể làm cho nàng yêu ngươi, đến lúc đó trong lòng các ngươi đều có yêu, yêu có thể rửa sạch tất cả Ma tính trong Ma Linh châu, đến lúc đó ngươi lại cứu nàng, như vậy ngươi sẽ hấp thụ là Linh tính trong Ma linh châu, Linh tính kia sẽ làm nội lực của ngươi tăng lên, như vậy càng có thể giúp ngươi có được Thiên hạ” Chí Thanh đại sư hơi do dự, sau đó chậm rãi mở miệng nói.
“Nhưng mà cuối cùng nếu như nàng không thể yêu ta thì sao? Chẳng lẽ ta liền trơ mắt như vậy nhìn nàng chết sao? Ta không làm được a?” Trong con ngươi Tiêu Dật lộ chút bi ai.
“Cho nên ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp làm cho nàng yêu ngươi. Mặc dù lão nạp không thể xem xét được lựa chọn cuối cùng của Đế nữ tinh. Nhưng mà Lão nạp có thể khẳng định, nhất định nàng sẽ yêu một người trong Chính – Tà đế. Bây giờ Tà đế yêu Lam Ẩn Nhan là thật, cho nên nhất định Tà đế cũng sẽ tìm kiếm Ma Linh châu đi cứu nàng. Mà một khi làm cho Tà đế cùng Ma linh châu cứu nàng, như vậy hậu quả càng thêm khó có thể tưởng tượng nổi. Nếu khi Tà đế cứu Lam Ẩn Nhan tâm ý tương thông, như vậy mặc dù hắn cuối cùng có thể có được sự giúp đỡ của Lam Ẩn Nhan, có lẽ ngươi còn có một tia hy vọng xa vời có thể tiêu diệt Tà đế. Nhưng nếu khi Tà đế cứu Lam Ẩn Nhan tâm ý không tương thông, thân thể hắn vốn ngập Ma tính, lại hấp thụ Ma tính trong Ma Linh châu, như vậy hắn sẽ hoàn toàn rơi vào Ma đạo, đến lúc đó cho dù Lam Ẩn Nhan sẽ yêu ngươi, cũng nguyện ý giúp ngươi cùng nhau đối phó Tà đế, nhưng chỉ sợ cũng bất lực. Bởi vì một khi Tà đế thật sự thành Ma, khi đó chỉ sợ Phật tổ trên đời, cũng không thể ngăn cản Tà đế chém giết. Toàn bộ Thiên hạ liền thật sự bị hủy diệt hoàn toàn” Chí Thanh đại sư vẻ mặt ngưng trọng nói.
“Vậy đại sư có thể cho biết Ma Linh châu ở đâu hay không? Ta nghĩ ta có thể đi tìm nó trước” Tiêu Dật nghe Ma Linh châu ảnh hưởng lợi hại như thế, sắc mặt cũng nhịn không được sợ hãi.
“Ma Linh châu kia đang ở trong tay Cung chủ Ma Ngục cung” Chí Thanh đại sư nói xong, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
“Ân sư, ngươi làm sao vậy?” Nhất thời sắc mặt Tư Đồ Phong trắng nhợt, sau đó chạy vội tới trước mặt Chí Thanh đại sư.
“Thiên cơ không thể tiết lộ, nếu không ắt gặp trời phạt a! Bây giờ Lão nạp đã tiết lộ tất cả Thiên cơ, cũng nên lúc thuận gió mà trở về” Chí Thanh đại sư nói xong, ngực một trận đau nhức, sau đó khí huyết bốc lên làm vô số ngụm máu tươi phun ra, sau đó thân thể hắn ngã xuống, hai tròng mắt vĩnh viễn nhắm lại.
“Ân sư!” Lập tức Tư Đồ Phong đem Chí Thanh đại sư đã viên tịch ôm vào trong lòng, đau thương hô lớn.
“Thực xin lỗi, Chí Thanh đại sư! Là chúng ta đã đến hại ngài!” Tiêu Dật cũng vẻ mặt bi thương nhìn về phía Chí Thanh đại sư.
Mà cùng lúc đó…
Bên ngoài nhà gỗ cách đó không xa, Tiêu Nhiên dùng nội lực nghe thanh âm trong nhà gỗ, khóe miệng buộc vòng quanh một cái tươi cười xinh đẹp càn rỡ. Nếu không phải muốn nghe đến Chí Thanh đại sư nói Ma Linh châu ở đâu, hắn đã sớm dùng Cánh hoa Bỉ Ngạn đòi lấy mạng Chí Thanh, bởi vì hôm nay hắn nói thật sự là nhiều lắm. Bất quá bây giờ vừa vặn, nếu hắn đã muốn chôn vùi chính hắn, như vậy cũng không cần lãng phí Cánh hoa Bỉ Ngạn.
Sau đó liền thấy Tiêu Nhiên nhẹ nhàng vung tay áo lên, một gã Tu La sứ giải liền quỷ dị xuất hiện ở bên người hắn.
“Chủ tử có gì phân phó?” Tu La sứ giải nhẹ giọng hỏi.
“Ma Linh châu bản Môn chủ cần giờ phút này đang ở trong tay Cung chủ Ma Ngục cung, lập tức làm cho tất cả Tu La sứ giả điều tra Ma Ngục cung ở đâu cho ta!” Tiêu Nhiên thanh âm lạnh lùng nói.
“Là! Nhưng mà chủ tử, ngài thật sự muốn dùng Ma Linh châu cứu Lam Ẩn Nhan sao? Ngươi rõ ràng biết…” Tu La sứ giả hơi chút do dự, sau đó thấp giọng hỏi.
“Chí Thanh đã nói, cuối cùng nhất định Nhan nhi sẽ lựa chọn yêu một người giữa ta cùng Tiêu Dật, nếu là nàng yêu ta, dùng Ma Linh châu cứu nàng đối với ta cũng không lo ngại. Nếu nàng không yêu ta, dù sao ta cũng sẽ chết ở trong tay nàng. Nếu như vậy, như vậy không bằng ta hoàn toàn thành Ma quên đi! Thành Ma, tâm cũng không cảm giác đau!” Con ngươi Tiêu Nhiên lướt qua một cái bi thương, ngực cũng có một trận đau đớn thấu xương.
“Nếu tâm ý chủ tử đã quyết, thuộc hạ cũng chỉ có thể nghe lệnh làm việc” Tu La sứ giả lặng lẽ liếc nhìn Tiêu Nhiên, sau đó thân ảnh chợt lóe biến mất ở tại chỗ.
“Nhan nhi, vô luận ngươi yêu hay không yêu ta, ta cũng nhất định sẽ cứu ngươi. Chẳng sợ làm cho ta đi chết, chẳng sợ làm cho ta thành Ma! Ngươi yên tâm, rất nhanh ta sẽ thay ngươi giải độc trên người! Đến lúc đó nếu ngươi yêu ta, ta liền mang ngươi rời đi Tam vương phủ. Nếu ngươi không yêu ta, như vậy ta liền độ chính mình thành Ma” Tiêu Nhiên đầu tiên là buông mí mắt xuống, sau đó nâng con ngươi bắn ra tia cười khuynh đảo mị hoặc chúng sinh, chính là trong nụ cười kia rốt cuộc che dấu bao nhiêu chua xót, chỉ sợ cũng chỉ có chính hắn rõ ràng.
Sau đó thân ảnh hắn chợt lóe, để lại chỗ đó một tia sáng màu đỏ rực rỡ xoay tròn. Gió lạnh khẽ thổi một cái, tia sáng màu đỏ biến mất ở trong tuyết trắng bay múa đầy trời.
Sau nửa canh giờ…
Một chiếc xe ngựa xuất hiện ở trên sườn núi của Tuyết Sơn, người ngồi bên trong chiếc xe ngựa này đương nhiên cũng chính là Tiêu Dật, Lam Ẩn Nhan cùng Tư Đồ Phong. Chỉ thấy lúc này Tư Đồ Phong chính là vẻ mặt đau thương nhắm mắt lại, vừa mới đưa thi thể Chí Thanh đại sự đến mai táng ở đỉnh núi Tuyết Sơn, cho nên giờ phút này hắn chính là đắm chìm trong đau buồn khi mất đi Ân sư.
Mà còn lại Tiêu Dật con ngươi nhìn chằm chằm vào Lam Ẩn Nhan, tựa hồ có rất nhiều lời muốn nói, nhất thời lại không biết nói từ đâu.
“Tiêu Dật, ta tuyệt đối sẽ không yêu ngươi, ngươi chết cái tâm niệm này cho ta đi!” Bị ánh mắt của Tiêu Dật nhìn chằm chằm làm cả người không được tự nhiên, Lam Ẩn Nhan rốt cuộc nhịn không được lạnh lùng mở miệng. Nàng vừa mở mắt ra, liền thấy cái lão hòa thượng kia đã viên tịch. Ngay lúc nàng có hơi chút kinh ngạc, Tiêu Dật nói cho nàng đáp án. Tiêu Dật nói, bởi vì Chí Thanh đại sư chết, là vì tiết lộ Thiên Cơ.
“Chí Thanh đại sư trước khi lâm chung có nói, chỉ có ngươi yêu ta, ta mới có thể giúp ngươi giải độc. Chẳng lẽ ngươi thật sự tình nguyện chết, cũng không nguyện ý yêu ta?” Tiêu Dật nắm chặt tay nói.
“Đúng! Lúc trước ta đã từng cho ngươi một giấy Hưu thư, nhưng ngươi không quý trọng đem nó làm hỏng. Một hồi sau khi đến Tam vương phủ, ta sẽ lại cho ngươi một giấy Hưu thư, sau đó ta sẽ dẫn Lam Tây Thành cùng Miêu Miêu rời đi Tam vương phủ ngươi” Lam Ẩn Nhan mặt vô biểu tình đáp. Nếu nói yêu hắn là biện pháp duy nhất có thể giúp mình giải độc, như vậy nàng liền lựa chọn buông tha giải độc.
“Ngươi…” Sắc mắt Tiêu Dật có hơi chút dữ tợn, ngay khi hắn vừa muốn nói cái gì. Hắn chợt nghe được ngoài xe bỗng nhiên có một chút âm thanh không tầm thường.
“Phong!” Tiêu Dật khẽ gọi Tư Đồ Phong đang nhắm mắt, sau đó ánh mắt vô cùng sắc bén quét xuống cửa sổ xe ngựa.
“Nếu chư vị đã tới đây, sao không thẳng thắn hiện thân chứ?” Con ngươi Tư Đồ Phong lại nhíu lại, lạnh lùng mở miệng, vừa vặn bây giờ hắn đầy mình đau đớn không có chỗ phát tiết đây. Mà lời của Tư Đồ Phong vừa rơi xuống, liền có bốn đến năm mươi tên hắc y sát thủ che mặt từ trên trời giáng xuống, sau đó bao vậy xe ngựa lại.
“Vương gia!” Một tên thị vệ Tam vương phủ điều khiển xe ngựa cũng bị hắc y sát thủ che mặt đột nhiên xuất hiện này làm cho hoảng sợ, sau đó ra tiếng kêu Tiêu Dật.
“Các ngươi là người phương nào?” Tư Đồ Phong lại dẫn đầu nhảy xuống xe ngựa, con ngươi âm lãnh quét nhìn hắc y sát thủ che mặt vây quanh xe ngựa. Những hắn y sát thủ này tựa hồ bản lĩnh cũng không yếu, trong lòng Tư Đồ Phong âm thầm đánh giá.
“Nhan nhi, nhỡ kỹ, đợi ở trên xe ngựa không cần xuống dưới, nhất định ta sẽ bảo vệ ngươi an toàn” Tiêu Dật cũng đã nhận ra lệ khí mãnh liệt trên người nhóm hắc y sát thủ này, hắn nhanh chóng nói khẽ với Lam Ẩn Nhan.
“Chỉ bằng ngươi?” Lam Ẩn Nhan thân là sát thủ cũng cảm giác được bên ngoài không tầm thường, bất quá con ngươi nàng cũng là trào phúng liếc nhìn Tiêu Dật.
“Ngươi nghĩ rằng năng lực của ta thật sự là lúc trước ngươi chứng kiến sao? Ngươi không biết cái gọi là ẩn dấu sao? Ngươi liền ngoan ngoãn đợi ở trên xe ngựa là được” Tiêu Dật liếc mắt nhìn Lam Ẩn Nhan, sau đó cũng nhảy xuống xe ngựa.
“Năng lực của ngươi như thế nào, liên quan gì đến ta? Hơn nữa, Lam Ẩn Nhan ta căn bản khinh thường ngươi bảo vệ” Lam Ẩn Nhan lạnh lùng cười nói, sau đó cũng nhảy xuống xe ngựa. Trước không cần đề cập tới những hắc y sát thủ này thực lực chân chính rốt cuộc như thế nào, nàng có phải đối thủ của bọn họ hay không! Dù sao nàng bây giờ thân trúng kịch độc, đã là người đã bước vào Quỷ Môn quan nửa bước chân, nàng còn có gì phải sợ?
“Chỉ chừa Lam Ẩn Nhan một người sống, người còn lại giống nhau giết không tha” Lúc này, tiếng đầu lĩnh sát thủ âm lệ ra lệnh vang lên.
“Là!” Nhất thời, tất cả hắc y sát thủ nhằm về phía Tiêu Dật, Tư Đồ Phong cùng với tên thị vệ Tam vương phủ điều khiển xe ngựa kia.
Một trận gió lạnh thổi tới, tóc Tiêu Dật cùng Tư Đồ Phong và tên thị vệ Tam vương phủ xoay chuyển, tay áo tung bay. Sau đó liền thấy bọn họ từ trong tay áo rút ra nhuyễn kiếm nghênh đón. Thoáng chốc, kiếm xoay tròn trong bông tuyết bay tán loạn toát ra hàn quang âm trầm lãnh liệt.
Chỉ chừa một người nàng sống? Lam Ẩn Nhan xem hắc y nhân này thế nhưng không có tiến lên công kích mình, cho nên thẳng thắn khoanh tay trước ngực, thờ ơ lạnh nhạt nhìn…
“Vừa rồi là xảy ra chuyện gì?” Bên ngoài, Tư Đồ Phong vốn gục ở trên bàn mê man, sau khi nghe được Chí Thanh đại sư đọc Kinh Phật, đầu óc có chút mê muội tỉnh lại.
“Tựa hồ nghe được một chút tiếng sáo, sau đó chúng ta liền…” Tiêu Dật cũng từ từ tỉnh lại, nhíu nhíu mày nói.
“Chẳng lẽ chúng ta bị tiếng sáo kia thôi miên?” Tư Đồ Phong cùng Tiêu Dật liếc mắt nhìn nhau, sau đó trăm miệng một lời nói. Ngoại trừ cái này, bọn họ không nghĩ được cái nguyên nhân thứ hai, chính là ai có năng lực lớn như vậy có thể dùng tiếng sáo thôi miên bọn họ chứ?
“Nhan nhi / Ân sư!” Lập tức Tiêu Dật cùng Tư Đồ Phong từ trên ghế đứng lên, sau đó chạy vội vào trong phòng.
“Ân sư, tiếng sáo vừa rồi là…” Vừa tiến vào trong phòng, Tư Đồ Phong vội vàng hỏi Chí Thanh đại sư đang chắp hai tay trước ngực ngồi im niệm kinh ở trên đất.
“Nhan nhi, ngươi mau tỉnh lại” Còn lại Tiêu Dật ngồi xổm ở trên đất, đem Lam Ẩn Nhan vẫn hôn mê như cũ ôm vào trong lòng.
“Ta…” Ngay khi Lam Ẩn Nhan mở mắt muốn nói chuyện, tay Chí Thanh đại sư nhanh chóng điểm một cái ở trên người Lam Ẩn Nhan, Lam Ẩn Nhan lại rơi vào trong bóng đêm khôn cùng.
“Đại sư, ngươi…” Tiêu Dật vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Chí Thanh đại sư, trong con ngươi đen của Tư Đồ Phong cũng vạn phần khó hiểu.
“Trước hết để cho nàng im lặng ngủ một hồi, ta có lời muốn nói với hai người các ngươi” Chí Thanh đại sư sắc mặt ngưng trọng liếc nhìn Lam Ẩn Nhan, sau đó chậm rãi mở miệng. Lúc trước cùng Lam Ẩn Nhan đối thoại một phen, khiến Chí Thanh hiểu rõ nếu cứng rắn khuyên bảo Lam Ẩn Nhan đi yêu Chính đế, chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại. Cho nên hắn cảm thấy có một số việc vẫn là không cho Lam Ẩn Nhan biết thì tốt hơn.
“Mời Đại sư nói!” Biết Chí Thanh đại sư là điểm trúng huyệt ngủ Lam Ẩn Nhan, đối nàng cũng không có ý thương tổn gì. Tiêu Dật cũng yên tâm, sau đó con ngươi nhìn về phía Chí Thanh đại sư.
“Vừa rồi trận tiếng sáo kia các ngươi cũng đều nghe được, chủ nhân của tiếng sáo kia chính là cánh hoa Bỉ Ngạn rơi, Diêm Vương đến lấy mạng – Môn chủ Tu La môn” Chí Thanh đại sư khẽ thở dài nói.
“Tiêu Nhiên?” Con ngươi Tư Đồ Phong cùng Tiêu Dật lãnh mị lên.
“Đúng vậy, Môn chủ Tu La môn Tiêu Nhiên, cũng chính là Tà đế vương tinh Tiêu Nhiên” Chí Thanh đại sư đưa mắt nhìn Tiêu Dật nói.
“Tà đế vương tinh? Chí Thanh đại sư, ngài là biết chút gì hay không?” Con ngươi đen của Tiêu Dật cũng nhìn đối diện Chí Thanh đại sư.
“Mười tám năm trước, Đế nữ tinh đáp xuống, mà cùng lúc đó nhà Lam thừa tướng sinh hai nữ hài. Một nữ hài trong đó là Đế nữ tinh chuyển thế, người đó chính là Lam Ẩn Nhan trước mắt các ngươi” Chí Thanh đại sư quét nhìn Lam Ẩn Nhan trong lòng Tiêu Dật, sau đó tiếp tục mở miệng nói “Mà sau khi Đế nữ tinh đáp xuống, Lão nạp lại phát hiện bầu trời xuất hiện hai khối Đế vương tinh quỷ dị, hơn nữa quang mang của hai khối Đế vương tinh Chính Tà này thập phần tối tăm. Lão nạp cũng biết, đời này Đế nữ tinh đem Đế vương tinh nắm ở trong tay. Nếu một khối Đế vương tinh kia có thể nhận được Đế nữ tinh yêu, liền có thể nắm trong tay toàn bộ Thiên hạ. Mà khối Chính đế vương tinh đó chính là Tam vương gia Tiêu Dật ngươi, khối Tà đế vương tinh kia chính là Tứ vương gia Tiêu Nhiên. Nếu cuối cùng Đế nữ tinh yêu chính là Chính đế vương tinh, như vậy có thể giúp Chính đế cứu vớt Thiên hạ. Nếu cuối cùng Đế nữ tinh yêu là Tà đế vương tinh, như vậy nàng sẽ giúp Tà đế phá hủy Thiên hạ”
“Chí Thanh đại sư, ngươi nói cái gì? Ta là Chính đế, Tiêu Nhiên là Tà đế?” Sắc mặt Tiêu Dật không khỏi biến đổi, sau đó thất thanh hỏi.
Chí Thanh đại sư gật gật đầu, sau đó tiếp tục mở miệng nói “Lão nạp biết, Tà đế ở 18 năm sau sẽ bằng một khối ngọc bội cùng một ít lời tiên đoán để tìm kiếm Đế nữ tinh, trong lời tiên đoán kia nhắc nhở Tà đế, Đế nữ tinh có dung mạo tuyệt sắc, nếu Tà đế tìm được Đế nữ tinh trước, hoặc là làm cho Đế nữ tinh yêu hắn, hoặc là giết chết Đế nữ tinh. Mà tuyệt đối Đế nữ tinh không thể yêu hắn, cũng không thể bị hắn giết chết, bởi vì Chính đế ngươi nhất định phải giúp đỡ Đế nữ tinh, mới có thể cứu vạn dân trong lúc nước sôi lửa bỏng. Cho nên ở ngày Đế nữ tinh ra đời Lão nạp đã đi Phủ Thừa tướng một chuyến, sau đó dùng nội lực ngưng tụ ở má phải Đế nữ tinh một khối bớt màu đỏ. Mục đích lão nạp làm như vậy, chính là muốn dùng dung mạo xấu xí che đi thân phận chân thật của Đế nữ tinh, phòng ngừa bị Tà đế tìm được Đế nữ tinh”
“Khó trách ngày đó Tiêu Dật tìm Đồ nhi loại bỏ khối bớt màu đỏ trên mặt Lam Ẩn Nhan, Đồ nhi phải khoanh tay luống cuống a, thì ra khối bớt màu đỏ kia đúng là Ân sư dùng nội lực ngưng tụ mà thành” Lúc này Tư Đồ Phong mới chợt hiểu ra.
“Nhưng mà Lão nạp ngàn tính vạn tính, trước sau vẫn là tính sai. Lão nạp vốn tưởng rằng Lam Ẩn Nhan gả cho Tam vương gia, tất cả liền đã thành kết cục đã định, muôn dân là được cứu vớt. Ai biết Tam vương gia cùng Lam Ẩn Nhan lại thành oan gia, mà Tứ vương gia cũng phát hiện Lam Ẩn Nhan đúng là Đế nữ tinh hắn tìm kiếm nhiều năm. Càng sâu hơn là hắn còn yêu Lam Ẩn Nhan, cho nên hắn mới có thể dùng miếng ngọc bội kia giúp Lam Ẩn Nhan loại bỏ khối bớt màu đỏ trên mặt. Bây giờ trong lòng Lam Ẩn Nhan đối với Tam vương gia oán niệm rất sâu, mà đối với Tứ vương gia cũng sinh lòng yêu thích. Điều này làm cho Lão nạp thật sự rất lo lắng, vì thế mấy ngày trước đây Lão nạp từng lấy ý niệm đi vào trong mộng Lam Ẩn Nhan, muốn dẫn đường Lam Ẩn Nhan đi yêu Tam vương gia. Cũng bởi vì việc này, Lão nạp tiết lộ Thiên cơ, cho nên làm cho nguyên khí Lão nạp tổn thương nhiều, bản thân bị trọng thương” Chí Thanh đại sư buông mí mắt xuống, mà giờ phút này sắc mặt của hắn cũng hơi hơi có chút tái nhợt.
Mười tám năm trước, hắn dùng nội lực thêm khối bớt màu đỏ trên mặt Lam Ẩn Nhan, đó chính là cố gắng thay đổ số phận Đế nữ tinh, lúc ấy hắn từng hao tổn quá nhiều nguyên khí. Sau đó hắn lại dùng ý niệm báo mộng cho Lam Ẩn Nhan, lại cố gắng thay đổi vận mệnh Đế nữ tinh, kết quả lại hao tổn quá nhiều nguyên khí. Bây giờ hắn lại đem tất cả Thiên cơ nói ra, chỉ sợ mạng của hắn cũng đã không lâu. Bởi vì sinh mệnh tương lai của Đế nữ tinh hắn không có cách nào đến can thiệp, mệnh của nàng là từ chính nàng nắm trong tay. Nếu có người muốn tính toán thay đổi vận mệnh của Đế nữ tinh, nhất định sẽ chịu bị trời phạt. Nhưng hắn thật sự lo lắng Đế nữ tinh sẽ yêu sai người, cho nên tình nguyện chịu hiểm yếu, cũng muốn dẫn đường để Đế nữ tinh yêu Chính đế, cho nên hắn phải trả giá đại giới.
“Chí Thanh đại sư, vậy ngươi cũng biết vì sao Tiêu Nhiên phải phá hủy Thiên hạ?” Tiêu Dật hỏi ra nghi ngờ trong lòng, hắn đã phái Kỵ sĩ hắc giáp đi thăm dò nguyên nhân Tiêu Nhiên muốn diệt thế, nhưng vô luận hắn tra thế nào, nhưng thủy chung cũng không có cách nào điều tra được.
“Tất cả đều là nghiệt a! Chuyện rất nhiều năm trước Lão nạp cũng không muốn nói nhiều hơn nữa. Quá khứ nên để cho nó đi qua đi! Trước mắt mới là quan trọng nhất. Tiêu Dật, vì muôn dân Thiên hạ, nhất định ngươi phải làm cho Đế nữ tinh yêu ngươi” Chí Thanh đại sư đau khổ thở dài nói.
“Nhưng bây giờ nàng hận ta sâu vô cùng, chỉ sợ ta sẽ cô phụ sự kỳ vọng của đại sư, cũng sẽ cô phụ muôn dân Thiên hạ” Tiêu Dật khẽ lắc đầu, khóe miệng cười chua sót, sau đó cúi mắt liếc nhìn Lam Ẩn Nhan ở trong lòng.
“Ân sư, ta có chút không hiểu. Bây giờ thân thể Lam Ẩn Nhan đã trúng Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ, nếu như không giúp nàng giải độc, nàng sẽ phải mất mạng, thì làm sao có thể đi cứu vớt muôn dân Thiên hạ chứ? Chẳng lẽ Ân sư đã có biện pháp giúp Lam Ẩn Nhan giải độc?” Tư Đồ Phong cũng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
“Tuy rằng Kỳ độc đệ nhất không thuốc nào giải được, nhưng mà cũng không phải là không thể giải. Đương kim trên trời, người có thể giúp Lam Ẩn Nhan giải Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ, chỉ có Chính đế Tiêu Dật cùng Tà đế Tiêu Nhiên” Chí Thanh đại sư hít một hơi thật sâu, ngăn chặt khí huyết dâng lên trong cơ thể, sau đó chậm rãi mở miệng nói.
“Đồ nhi không hiểu lắm!” Tư Đồ Phong gãi gãi đầu nói.
“Tiêu Dật cũng không hiểu!” Tiêu Dật cũng là vẻ mặt mê mang nhìn về phía Chí Thanh đại sư.
“Kỳ thật tất cả đều là an bài tốt bên trong. Cũng bởi vì nàng trúng là Kỳ độc đệ nhất thiên hạ, sau đó lại giải Kỳ độc đệ nhất thiên hạ này, nàng mới có thể có đủ năng lực đi cứu vớt muôn dân Thiên hạ” Chí Thanh đại sư khẽ thở dài nói.
“Ân sư, ngươi cũng đừng thừa nước đục thả câu. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?” Tư Đồ Phong cảm thấy đầu óc hắn bắt đầu biến thành một đoàn hồ dán.
“Nếu muốn giải Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ này, nhất định phải lấy được Ma Linh châu. Mà người có thể khởi động được Ma Linh châu, đương kim trên trời chỉ có hai Đế vương tinh là Tiêu Dật cùng Tiêu Nhiên. Một khi khởi động Ma Linh châu, khi làm Ma Linh châu tiến vào trong cơ thể Lam Ẩn Nhan, Kỳ độc đệ nhất Thiên hạ trong cơ thể nàng sẽ hấp thụ tất cả năng lượng của Ma Linh châu, sau đó nàng sẽ gặp một loại năng lượng không thể đoán trước. Nàng chỉ có loại năng lực này, mới có thể có đủ bản lĩnh giúp Chính đế cứu vớt muôn dân” Chí Thanh đại sư lặng lẽ nuốt xuống một ngụm máu tươi đang dâng lên.
“Chí Thanh đại sư,bây giờ Ma Linh châu rốt cuộc ở đâu?” Tiêu Dật hỏi ra nghi hoặc trong lòng. Nếu Ma Linh châu có thể cứu Nhan nhi, nhất định hắn sẽ không tiếc đại giới gì để đoạt được Ma Linh châu.
“Ta biết ngươi rất muốn cứu nàng, nhưng mà trước khi nàng yêu ngươi, cho dù ngươi tìm được Ma Linh châu cũng không thể cứu nàng. Bởi vì bên trong Ma Linh châu bao hàm cường đại linh tính cùng ma tính. Nếu khi ngươi khởi động Ma Linh châu cứu nàng, tâm ý hai người không thể tương thông, như vậy Ma tính trong Ma Linh châu sẽ đè nén tất cả Linh tính, đến lúc đó cho dù ngươi cứu nàng, bản thân lại sẽ hấp thụ tất cả Ma tính trong Ma Linh châu, đến lúc đó rất có thể ngươi sẽ mất đi lý trí biến thành Ma. Nhưng ngươi là Chính đế, ngươi tuyệt đối không thể thành Ma. Cho nên ngươi chỉ có thể làm cho nàng yêu ngươi, đến lúc đó trong lòng các ngươi đều có yêu, yêu có thể rửa sạch tất cả Ma tính trong Ma Linh châu, đến lúc đó ngươi lại cứu nàng, như vậy ngươi sẽ hấp thụ là Linh tính trong Ma linh châu, Linh tính kia sẽ làm nội lực của ngươi tăng lên, như vậy càng có thể giúp ngươi có được Thiên hạ” Chí Thanh đại sư hơi do dự, sau đó chậm rãi mở miệng nói.
“Nhưng mà cuối cùng nếu như nàng không thể yêu ta thì sao? Chẳng lẽ ta liền trơ mắt như vậy nhìn nàng chết sao? Ta không làm được a?” Trong con ngươi Tiêu Dật lộ chút bi ai.
“Cho nên ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp làm cho nàng yêu ngươi. Mặc dù lão nạp không thể xem xét được lựa chọn cuối cùng của Đế nữ tinh. Nhưng mà Lão nạp có thể khẳng định, nhất định nàng sẽ yêu một người trong Chính – Tà đế. Bây giờ Tà đế yêu Lam Ẩn Nhan là thật, cho nên nhất định Tà đế cũng sẽ tìm kiếm Ma Linh châu đi cứu nàng. Mà một khi làm cho Tà đế cùng Ma linh châu cứu nàng, như vậy hậu quả càng thêm khó có thể tưởng tượng nổi. Nếu khi Tà đế cứu Lam Ẩn Nhan tâm ý tương thông, như vậy mặc dù hắn cuối cùng có thể có được sự giúp đỡ của Lam Ẩn Nhan, có lẽ ngươi còn có một tia hy vọng xa vời có thể tiêu diệt Tà đế. Nhưng nếu khi Tà đế cứu Lam Ẩn Nhan tâm ý không tương thông, thân thể hắn vốn ngập Ma tính, lại hấp thụ Ma tính trong Ma Linh châu, như vậy hắn sẽ hoàn toàn rơi vào Ma đạo, đến lúc đó cho dù Lam Ẩn Nhan sẽ yêu ngươi, cũng nguyện ý giúp ngươi cùng nhau đối phó Tà đế, nhưng chỉ sợ cũng bất lực. Bởi vì một khi Tà đế thật sự thành Ma, khi đó chỉ sợ Phật tổ trên đời, cũng không thể ngăn cản Tà đế chém giết. Toàn bộ Thiên hạ liền thật sự bị hủy diệt hoàn toàn” Chí Thanh đại sư vẻ mặt ngưng trọng nói.
“Vậy đại sư có thể cho biết Ma Linh châu ở đâu hay không? Ta nghĩ ta có thể đi tìm nó trước” Tiêu Dật nghe Ma Linh châu ảnh hưởng lợi hại như thế, sắc mặt cũng nhịn không được sợ hãi.
“Ma Linh châu kia đang ở trong tay Cung chủ Ma Ngục cung” Chí Thanh đại sư nói xong, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
“Ân sư, ngươi làm sao vậy?” Nhất thời sắc mặt Tư Đồ Phong trắng nhợt, sau đó chạy vội tới trước mặt Chí Thanh đại sư.
“Thiên cơ không thể tiết lộ, nếu không ắt gặp trời phạt a! Bây giờ Lão nạp đã tiết lộ tất cả Thiên cơ, cũng nên lúc thuận gió mà trở về” Chí Thanh đại sư nói xong, ngực một trận đau nhức, sau đó khí huyết bốc lên làm vô số ngụm máu tươi phun ra, sau đó thân thể hắn ngã xuống, hai tròng mắt vĩnh viễn nhắm lại.
“Ân sư!” Lập tức Tư Đồ Phong đem Chí Thanh đại sư đã viên tịch ôm vào trong lòng, đau thương hô lớn.
“Thực xin lỗi, Chí Thanh đại sư! Là chúng ta đã đến hại ngài!” Tiêu Dật cũng vẻ mặt bi thương nhìn về phía Chí Thanh đại sư.
Mà cùng lúc đó…
Bên ngoài nhà gỗ cách đó không xa, Tiêu Nhiên dùng nội lực nghe thanh âm trong nhà gỗ, khóe miệng buộc vòng quanh một cái tươi cười xinh đẹp càn rỡ. Nếu không phải muốn nghe đến Chí Thanh đại sư nói Ma Linh châu ở đâu, hắn đã sớm dùng Cánh hoa Bỉ Ngạn đòi lấy mạng Chí Thanh, bởi vì hôm nay hắn nói thật sự là nhiều lắm. Bất quá bây giờ vừa vặn, nếu hắn đã muốn chôn vùi chính hắn, như vậy cũng không cần lãng phí Cánh hoa Bỉ Ngạn.
Sau đó liền thấy Tiêu Nhiên nhẹ nhàng vung tay áo lên, một gã Tu La sứ giải liền quỷ dị xuất hiện ở bên người hắn.
“Chủ tử có gì phân phó?” Tu La sứ giải nhẹ giọng hỏi.
“Ma Linh châu bản Môn chủ cần giờ phút này đang ở trong tay Cung chủ Ma Ngục cung, lập tức làm cho tất cả Tu La sứ giả điều tra Ma Ngục cung ở đâu cho ta!” Tiêu Nhiên thanh âm lạnh lùng nói.
“Là! Nhưng mà chủ tử, ngài thật sự muốn dùng Ma Linh châu cứu Lam Ẩn Nhan sao? Ngươi rõ ràng biết…” Tu La sứ giả hơi chút do dự, sau đó thấp giọng hỏi.
“Chí Thanh đã nói, cuối cùng nhất định Nhan nhi sẽ lựa chọn yêu một người giữa ta cùng Tiêu Dật, nếu là nàng yêu ta, dùng Ma Linh châu cứu nàng đối với ta cũng không lo ngại. Nếu nàng không yêu ta, dù sao ta cũng sẽ chết ở trong tay nàng. Nếu như vậy, như vậy không bằng ta hoàn toàn thành Ma quên đi! Thành Ma, tâm cũng không cảm giác đau!” Con ngươi Tiêu Nhiên lướt qua một cái bi thương, ngực cũng có một trận đau đớn thấu xương.
“Nếu tâm ý chủ tử đã quyết, thuộc hạ cũng chỉ có thể nghe lệnh làm việc” Tu La sứ giả lặng lẽ liếc nhìn Tiêu Nhiên, sau đó thân ảnh chợt lóe biến mất ở tại chỗ.
“Nhan nhi, vô luận ngươi yêu hay không yêu ta, ta cũng nhất định sẽ cứu ngươi. Chẳng sợ làm cho ta đi chết, chẳng sợ làm cho ta thành Ma! Ngươi yên tâm, rất nhanh ta sẽ thay ngươi giải độc trên người! Đến lúc đó nếu ngươi yêu ta, ta liền mang ngươi rời đi Tam vương phủ. Nếu ngươi không yêu ta, như vậy ta liền độ chính mình thành Ma” Tiêu Nhiên đầu tiên là buông mí mắt xuống, sau đó nâng con ngươi bắn ra tia cười khuynh đảo mị hoặc chúng sinh, chính là trong nụ cười kia rốt cuộc che dấu bao nhiêu chua xót, chỉ sợ cũng chỉ có chính hắn rõ ràng.
Sau đó thân ảnh hắn chợt lóe, để lại chỗ đó một tia sáng màu đỏ rực rỡ xoay tròn. Gió lạnh khẽ thổi một cái, tia sáng màu đỏ biến mất ở trong tuyết trắng bay múa đầy trời.
Sau nửa canh giờ…
Một chiếc xe ngựa xuất hiện ở trên sườn núi của Tuyết Sơn, người ngồi bên trong chiếc xe ngựa này đương nhiên cũng chính là Tiêu Dật, Lam Ẩn Nhan cùng Tư Đồ Phong. Chỉ thấy lúc này Tư Đồ Phong chính là vẻ mặt đau thương nhắm mắt lại, vừa mới đưa thi thể Chí Thanh đại sự đến mai táng ở đỉnh núi Tuyết Sơn, cho nên giờ phút này hắn chính là đắm chìm trong đau buồn khi mất đi Ân sư.
Mà còn lại Tiêu Dật con ngươi nhìn chằm chằm vào Lam Ẩn Nhan, tựa hồ có rất nhiều lời muốn nói, nhất thời lại không biết nói từ đâu.
“Tiêu Dật, ta tuyệt đối sẽ không yêu ngươi, ngươi chết cái tâm niệm này cho ta đi!” Bị ánh mắt của Tiêu Dật nhìn chằm chằm làm cả người không được tự nhiên, Lam Ẩn Nhan rốt cuộc nhịn không được lạnh lùng mở miệng. Nàng vừa mở mắt ra, liền thấy cái lão hòa thượng kia đã viên tịch. Ngay lúc nàng có hơi chút kinh ngạc, Tiêu Dật nói cho nàng đáp án. Tiêu Dật nói, bởi vì Chí Thanh đại sư chết, là vì tiết lộ Thiên Cơ.
“Chí Thanh đại sư trước khi lâm chung có nói, chỉ có ngươi yêu ta, ta mới có thể giúp ngươi giải độc. Chẳng lẽ ngươi thật sự tình nguyện chết, cũng không nguyện ý yêu ta?” Tiêu Dật nắm chặt tay nói.
“Đúng! Lúc trước ta đã từng cho ngươi một giấy Hưu thư, nhưng ngươi không quý trọng đem nó làm hỏng. Một hồi sau khi đến Tam vương phủ, ta sẽ lại cho ngươi một giấy Hưu thư, sau đó ta sẽ dẫn Lam Tây Thành cùng Miêu Miêu rời đi Tam vương phủ ngươi” Lam Ẩn Nhan mặt vô biểu tình đáp. Nếu nói yêu hắn là biện pháp duy nhất có thể giúp mình giải độc, như vậy nàng liền lựa chọn buông tha giải độc.
“Ngươi…” Sắc mắt Tiêu Dật có hơi chút dữ tợn, ngay khi hắn vừa muốn nói cái gì. Hắn chợt nghe được ngoài xe bỗng nhiên có một chút âm thanh không tầm thường.
“Phong!” Tiêu Dật khẽ gọi Tư Đồ Phong đang nhắm mắt, sau đó ánh mắt vô cùng sắc bén quét xuống cửa sổ xe ngựa.
“Nếu chư vị đã tới đây, sao không thẳng thắn hiện thân chứ?” Con ngươi Tư Đồ Phong lại nhíu lại, lạnh lùng mở miệng, vừa vặn bây giờ hắn đầy mình đau đớn không có chỗ phát tiết đây. Mà lời của Tư Đồ Phong vừa rơi xuống, liền có bốn đến năm mươi tên hắc y sát thủ che mặt từ trên trời giáng xuống, sau đó bao vậy xe ngựa lại.
“Vương gia!” Một tên thị vệ Tam vương phủ điều khiển xe ngựa cũng bị hắc y sát thủ che mặt đột nhiên xuất hiện này làm cho hoảng sợ, sau đó ra tiếng kêu Tiêu Dật.
“Các ngươi là người phương nào?” Tư Đồ Phong lại dẫn đầu nhảy xuống xe ngựa, con ngươi âm lãnh quét nhìn hắc y sát thủ che mặt vây quanh xe ngựa. Những hắn y sát thủ này tựa hồ bản lĩnh cũng không yếu, trong lòng Tư Đồ Phong âm thầm đánh giá.
“Nhan nhi, nhỡ kỹ, đợi ở trên xe ngựa không cần xuống dưới, nhất định ta sẽ bảo vệ ngươi an toàn” Tiêu Dật cũng đã nhận ra lệ khí mãnh liệt trên người nhóm hắc y sát thủ này, hắn nhanh chóng nói khẽ với Lam Ẩn Nhan.
“Chỉ bằng ngươi?” Lam Ẩn Nhan thân là sát thủ cũng cảm giác được bên ngoài không tầm thường, bất quá con ngươi nàng cũng là trào phúng liếc nhìn Tiêu Dật.
“Ngươi nghĩ rằng năng lực của ta thật sự là lúc trước ngươi chứng kiến sao? Ngươi không biết cái gọi là ẩn dấu sao? Ngươi liền ngoan ngoãn đợi ở trên xe ngựa là được” Tiêu Dật liếc mắt nhìn Lam Ẩn Nhan, sau đó cũng nhảy xuống xe ngựa.
“Năng lực của ngươi như thế nào, liên quan gì đến ta? Hơn nữa, Lam Ẩn Nhan ta căn bản khinh thường ngươi bảo vệ” Lam Ẩn Nhan lạnh lùng cười nói, sau đó cũng nhảy xuống xe ngựa. Trước không cần đề cập tới những hắc y sát thủ này thực lực chân chính rốt cuộc như thế nào, nàng có phải đối thủ của bọn họ hay không! Dù sao nàng bây giờ thân trúng kịch độc, đã là người đã bước vào Quỷ Môn quan nửa bước chân, nàng còn có gì phải sợ?
“Chỉ chừa Lam Ẩn Nhan một người sống, người còn lại giống nhau giết không tha” Lúc này, tiếng đầu lĩnh sát thủ âm lệ ra lệnh vang lên.
“Là!” Nhất thời, tất cả hắc y sát thủ nhằm về phía Tiêu Dật, Tư Đồ Phong cùng với tên thị vệ Tam vương phủ điều khiển xe ngựa kia.
Một trận gió lạnh thổi tới, tóc Tiêu Dật cùng Tư Đồ Phong và tên thị vệ Tam vương phủ xoay chuyển, tay áo tung bay. Sau đó liền thấy bọn họ từ trong tay áo rút ra nhuyễn kiếm nghênh đón. Thoáng chốc, kiếm xoay tròn trong bông tuyết bay tán loạn toát ra hàn quang âm trầm lãnh liệt.
Chỉ chừa một người nàng sống? Lam Ẩn Nhan xem hắc y nhân này thế nhưng không có tiến lên công kích mình, cho nên thẳng thắn khoanh tay trước ngực, thờ ơ lạnh nhạt nhìn…
/93
|