Trương Tiểu Nghiên định hỏi tiếp nhưng Tần Minh đã đi trước một bước.
Trương Tiểu Nghiên nhìn theo bóng lưng Tần Minh, sau đó lại nắm lấy áo Tần Minh đưa cho để ủ ấm cơ thể, tự lẩm bẩm một mình: “Hoá ra không phải cậu.
Tớ cũng cảm thấy lạ, vẫn luôn thấy rất lạ, thì ra không phải cậu.
Vậy lần trước cũng không được tính là đã tỏ tình.
Tần Minh cũng chạy ra khỏi công ty tham quan và thực tập, nhìn thấy Lý Mộng đang chạy ngoài đường, còn cầm điện thoại gọi điện.
Tần Minh đuổi theo: “Lý Mộng, mau quay lại đây”
Lý Mộng chặn một chiếc taxi, sau đó lại tức giận trừng mắt nhìn Tần Minh như kẻ điên: “Không, anh không phải anh ấy, anh không phải anh ấy! Trả anh ấy lại cho tôi.
Tần Minh nổi nóng: “Hôm nay là ngày quan trọng, không thể để cô phá hỏng việc Triệu Chính Ngôn chấm dứt với Hoàng Thư Đồng được.
A Huyền, xe đâu?"
Một chiếc Audi màu đen lập tức đến bên cạnh Tần Minh, Dương Hiểu Huyền bình thản nói: “Cậu muốn đâm vào chiếc taxi kia không?”
Tần Minh nheo mắt: “Đi theo là được, chiếc xe đó cũng là công cụ kiếm cơm của tài xế mà, đừng làm loạn.
Đi theo thôi, đừng để mất dấu”
Tần Minh cảm thấy tình hình lúc này thật rối loạn, anh không thể đột nhiên chạy lên bắt Lý Mộng ở một nơi dân cư đông đúc như Bắc Kinh.
Cô ta hét lên một tiếng, những người xung quanh sẽ bao vây anh, nếu anh xử lý không ổn thoả sẽ bị đưa vào đồn cảnh sát.
Mà Lý Mộng đang ngồi taxi đi tìm Triệu Chính Ngôn ở khắp nơi, hiển nhiên cô ta đã biết mọi chuyện và không cam lòng để mất Triệu Chính Ngôn.
Tần Minh rất tức giận, thì ra những thay đổi trở nên tốt hơn trước đây của Lý Mộng đều là giả vờ, để anh lơi lỏng cảnh giác.
Kết quả lại không tốt, cô ta quyến rũ được Triệu Chính Ngôn, còn làm tổn hại đến các mối quan hệ của anh, khiến Trương Tiểu Nghiên lúc nào cũng bị bắt nạt.
Bây giờ lại còn định phá hỏng chuyện anh và Triệu Chính Ngôn hoán đổi thân phận, chuyện này không thể để lộ, nhất định phải xử lý một cách nhẹ nhàng tình cảm, nếu không với ai cũng không tốt.
Đặc biệt là không được để nhà họ Triệu biết, rút dây động rừng thì sẽ thảm.
Tần Minh đang suy nghĩ có nên tìm Tống Dĩnh giúp không, nhưng Tống Dĩnh đang điều tra người ám sát anh tối qua, anh sẽ không làm phiền cô ta và người của tiểu đội ám sát nữa.
Anh khá tin tưởng người em trai mới Dương Hiểu Huyền này, hơn nữa chỉ đối phó với một mình Lý Mộng thôi, anh đã chuyện bé xé ra to rồi.
Tần Minh thấy Lý Mộng gọi taxi đi loanh quanh khắp nơi, dường như cũng không biết Triệu Chính Ngôn đang ở đâu nên tìm bừa.
Cô ta không thể tìm được Triệu Chính Ngôn, vậy nên anh cũng chỉ cần tạm thời đi theo vậy thôi.
“Haiz!”
Tần Minh ngáp một tiếng rồi lẩm bẩm: “Mặc kệ cô ta đi, thế này mà cũng tìm được Triệu Chính Ngôn thì mình phục cô ta.
Khi hai chiếc xe dừng đèn đỏ, Tần Minh nhìn Lý Mộng trong chiếc xe taxi bằng ánh mắt khinh thường.
Nhưng đúng lúc này, Triệu Chính Ngôn và Hoàng Thư Đồng lại đang một trước một sau băng qua con đường phía trước.
“Mẹ nó!”
Tần Minh trợn to hai mắt không thể tin được, sao hai người lại xuất hiện vào lúc này?
Lẽ nào ông trời cũng đang giúp Lý Mộng?
Nói về lý, Lý Mộng xuất hiện lúc này sẽ phá hỏng mọi chuyện, nếu Hoàng Thư Đồng biết sự thật thì sẽ hiểu ra, người cướp đi nụ hôn đầu của cô ta, sờ soạng cơ thể cô ta không phải chồng chưa cưới của mình, mà là Tần Minh, vậy chẳng phải Hoàng Thư Đồng sẽ tìm Tần Minh gây rối sao?
Ai có thể chịu nổi?
Tần Minh chỉ có thể hy vọng Lý Mộng không nhìn thấy Triệu Chính Ngôn thôi, đúng không?
Nhưng vừa quay đầu lại, anh đã thấy Lý Mộng đang trả tiền xe!
Lý Mộng xuống xe đuổi theo, Tần Minh cũng lập tức đuổi theo, anh túm lấy Lý Mộng khống chế cô ta rồi nói: “Lý Mộng, cô điên rồi à?" “Người bị điên là anh đấy Tần Minh!”
Lý Mộng tức giận cắn răng nghiến lợi: “Lý Mộng tôi có mông có ngực, còn có mặt đẹp, tôi kém hơn Nhiếp Hải Đường chỗ nào? Dâng tận cửa anh cũng không cần.
Tôi biết anh ghét tôi hám của, nhưng tôi thích tiền có sai không? Con người trên thế giới này, có ai làm việc mà không vì tiền? Lẽ nào không có tiền sẽ có tương lai à? Tôi đã biết sai rồi mà anh cũng không quay đầu nhìn lại.
Vậy được, tôi đi tìm người đàn ông khác không được sao? Chỉ anh được phép đến ở rể nhà Mộc Tiêu Kiều, còn tôi không được tìm cậu ấm nhà giàu à?
Bây giờ thì hay rồi, anh chơi trò mất tích, đuổi theo Nhiếp Hải Đường đến Bắc Kinh đúng không? Ha ha, người thế thân anh tìm cũng được lắm, cũng là một kẻ có tiền, tôi yêu tiền của anh ta thì làm sao? Tôi có phạm pháp không?".
/1178
|