Chương 25
“Không cậu muốn tôi hút sao?” Hứa Trân Trân chớp chớp mắt tỏ vẻ ngây thơ vô tội, thịt mềm ở sâu bên trong cơ thể mạnh mẽ siết chặt, bọc hút lấy côn thịt không có kinh nghiệm của Phó Bạch, suýt chút nữa hắn đã bị kẹp bắn.
"Chị ... chị không cần trêu chọc tôi... tôi thật sự không chịu nổi ... ưm... chị đừng tự mình động..."
Phó Bạch chống người lên nhìn nơi giao nhau của bọn họ, chỉ thấy cái mông nhỏ của chị đang nâng lên hạ xuống, cái miệng nhỏ nhắn không biết sợ chết gian nan nuốt lấy côn thịt của hắn, khiến đôi mắt hắn đỏ lên, chỉ muốn cắm hỏng cái thứ lẳng lơ kia
Bởi vì thế giới này dựa trên tiểu thuyết thịt văn, cho nên dù Hứa Trân Trân có là người qua đường, cũng không thể thoát khỏi giả thiết cơ bản của các nhân vật trong tiểu thuyết thịt văn đàn ông hàng to xài tốt, phụ nữ chặt chẽ nhiều nước.
Nhưng quá chặt đồng nghĩa với việc càng thêm nhạy cảm. Phó Bạch cắm vào sâu hơn, khiến Hứa Trân Trân không kiềm chế được nhỏ giọng rên rỉ, âm thanh ngọt ngào mị hoặc giống như có móng vuốt nhỏ cào lên trái tim hắn, ngay cả sợi dây lý trí cuối cùng cũng bị cào đứt.
"Chi... Chi..."
Phó Bạch càng kêu, động tác dưới thân càng nhanh, cho đến khi giọng của hắn ngừng hẳn thì Hứa Trân Trân rốt cuộc không thể ngậm miệng lại được nữa.
"Phó...Phó Bạch ... Ưm....Cậụ...Quá nhanh.... Quá sâụ..A a...."
Hứa Trân Trân hơi bò dậy, giơ tay đè lên bụng dưới của Phó Bạch, dường như muốn đẩy hắn ra xa một chút. Nhưng bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô không có hề tác dụng ngăn cản lực va chạm mạnh mẽ của Phó Bạch.
Khóe miệng Phó Bạch nhếch lên một nụ cười nhạt, nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang ra sức đẩy mình đưa lên miệng hôn hít, sau đó lại không nhịn được cắn cắn "Chị, nếu không sâu hơn, làm sao có thể lấy lòng chị? Chị, chúng ta lại sâu hơn một chút, được không? "
Tay Phó Bạch nâng hai chân Hứa Trân Trân lên rồi ép chúng vào ngực cô, côn thịt cũng theo đó mà cắm vào càng sâu hơn, cắm cho đến khi cái mông nhỏ của cô rời khỏi giường.
Nhìn từ phía sau, côn thịt thô to đỏ tím mạnh mẽ bẻ hai múi thịt tạo thành một lối đi, ra ra vào vào, máu xử nữ và nước dân của phụ nữ hòa vào nhau, bị mài thành bọt hồng, dính nhớp ở nơi giao hợp của hai người, khiến mỗi khi côn thịt cắm huyệt sẽ phát ra tiếng òm ọp òm ọp.
Trứng dái nặng trĩu mềm mại rũ xuống, theo từng cú nhấp mạnh mẽ của người đàn ông, bạch bạch vỗ vào đáy chậu, mang theo bọt hồng dính trên miệng huyệt của người phụ nữ, một tên một dưới lôi kéo sợi chỉ dân đăng.
"Chị, nhìn cái huyệt nhỏ của chị đang hoan nghênh tôi này, chảy nhiều nước quá."
Phó Bạch nâng hạ thân của Hứa Trân Trân lên cao hơn, để cô có thể thấy rõ hắn đang thao cô như thế nào.
Nhưng Hứa Trân Trân lại chỉ thở hổn hển, liếc nhìn Phó Bạch một cái, đột nhiên vươn bàn tay nhỏ bé nắm lấy trứng dái mềm mại lộ ra bên ngoài của Phó Bạch nhẹ nhàng véo nó, tay nhỏ nhắn bao bọc túi thịt to lớn trơn tuột trong tay, cảm giác vô cùng thú vị.
"Chị Chị thật quá nghịch ngợm "
Phó Bạch suýt chút nữa bị cô nhéo bắn, hắn nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang sờ loạn của cô, cái lưng thẳng tắp, đẩy nhanh động tác cắm huyệt.
/223
|