Mạc Thiên Lý giận sôi máu, ngang nhiên để cho đồ vật không có tên tuổi kia đánh lén y, nếu như y đang ở thế phòng bị còn bị đánh lén, y cũng không phải là Mạc Thiên Lý.
Cho dù sợi tơ Ác hồn của y đã bị tiêu diệt, nhưng cũng không thể để cho người khác muốn làm gì thì làm. Nhưng y vừa nghĩ đến đây, liền cảm giác thần thức của y tê rần.
Thần thức công kích chết tiệt, gã tu sĩ Kim Đan tầng năm này rốt cuộc có bao nhiêu quân bài chưa lật? Quả thực hắn quá nghịch thiên, nhưng trong lúc thần thức của y bị tê rần thì Vô ảnh lại lần nữa chui vào giữa kinh mạch của y. Mà đúng lúc này, Tử đao của Diệp Mặc đã mang theo nhiều đao quang hoàn toàn bao vây lấy Mạc Thiên Lý.
Mạc Thiên Lý tuy rằng đã xuất ra một lá chắn vòng tròn, có thể vì lý do của Thần hồn thứ, vẫn không có biện pháp ngăn trở đao quang, huống chi lúc này Vô ảnh đã bắt đầu cắn nuốt máu tươi của y rồi.
Hai ánh đao màu tím lọt vào thân thể của Mạc Thiên Lý, khiến cho thân thể y chấn động cứng ngắt, lại không cách nào ngăn chặn lại Vô ảnh và giáp kích của Diệp Mặc, làm cho phi kiếm rớt xuống mặt đất.
Y lúc này mới hiểu được ánh đao màu tím kia của đối phương lợi hại như thế nào, trước đó Diệp Mặc thu hồi Huyễn vân phi toàn đao chưa hoàn toàn kích phát, Mạc Thiên Lý tưởng rằng đó là vật bình thường, nhưng hiện tại y mới biết vật bình thường này lại thật sự rất cường hãn.
Sau khi ánh đao màu tím lọt vào thân thể y, y cảm thấy chân nguyên của y đang nhanh chóng biến mất.
- Không thể ngờ được Mạc Thiên Lý ta cả đời tung hoành, không ngờ đứng chết trân ở nơi này... Thật không cam lòng.
Trong mắt của Mạc Thiên Lý lộ ra sự oán giận và không cam lòng, y ngã xuống.
Diệp Mặc vốn không chần chừ vội thu hồi chiếc nhẫn của ba người, sau đó phóng ra một ngọn lửa đốt Mạc Thiên Lý, lúc này mới vội vàng thu hồi trận pháp, xoay người rời đi, không ở lại lâu.
Mạc Thiên Lý trong lúc cùng hắn đánh nhau liền giết Áo Kỳ Long, trong lòng Diệp Mặt đương nhiên biết, y chính là muốn kêu gọi người phía sau Áo Kỳ Long tới. Dù sao Độn thuật của y rất nhanh, nhất định còn có biện pháp luyện hóa dấu hiệu thần thức phát ra trên thân thể Áo kỳ Long. Cho dù là cao thủ đến đây, y cũng không sao, cuối cùng lại không thoát khỏi Diệp Mặc mà thôi.
Trên thực tế đúng là như vậy, Diệp Mặc rời khỏi chưa được bao lâu, nơi này nhanh chóng xuất hiện một gã đàn ông bốn mươi lăm tuổi, y nhìn thấy Áo Kỳ Long và Đồng Trung nằm chết trên mặt đất, lập tức giận dữ, tức giận gầm rú nói:
- Bất kể hắn là ai, dám giết con của tao, tao sẽ bầm thây hắn ra làm vạn đoạn.
...
Sau khi đi mấy ngày đường, Diệp Mặc cuối cùng đã về tới thành Phỉ Hải. Khiến Diệp Mặc ngạc nhiên chính là, thành Phỉ Hải bỗng chốc xuất hiện rất nhiều tu sĩ cao cấp, thậm chí đều là tu sĩ Hư thần trở lên. Điều này khiến trong lòng của y có chút lo lắng thành, Phỉ Hải trước đây tuy rằng cũng có tu sĩ Hư thần, nhưng chưa có nhiều như vậy?
Cố đè nén sự ngờ vực và lo lắng trong lòng, Diệp Mặc trước tiên quay về Mặc Nguyệt.
Diệp Mặc vừa về đến, lập tức triệu tập mọi người tụ họp lại, hắn muốn hỏi một chút sự tình của Mặc Nguyệt sau khi hắn đi. Kỳ thật không cần sự triệu tập của hắn, tất cả mọi người đều đến đây, chỉ có Tô Tĩnh Văn bế quan không đi ra. Tống Ánh Trúc lại kích động nắm chặt tay của Diệp Mặc, căn bản cũng không để ý những người còn lại.
Mặc Nguyệt không còn là Mặc Nguyệt trước kia khi Diệp Mặc rời đi, Luyện Đan Sư cũng không phải là hai người lúc trước, dưới sự tổ chức của Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng, đã có ba Luyện Đan Sư lục phẩm, còn có một gã Luyện Đan Sư thất phẩm.
Lê Kinh Mân đã là Kim Đan tầng chín viên mãn, rõ ràng Thanh uẩn đan hạng nhất đã hỗ trợ cho y rất nhiều, Chân Tiểu San khôi phục lại Kim Đan tầng ba. Diệp Lăng và Tống Ánh Trúc đều là tu vi Trúc Cơ viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là có thể kết thành Kim Đan, Diệp Mặc biết rằng nguyên nhân của hai người bọn họ là không có Bồi Chân Đan.
Tốc độ tu luyện của Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng tương đối nhanh, chưa đến hai năm, điều này có liên quan đến trí lực linh căn của các cô, đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là linh tinh, linh tủy do Diệp Mặc cung ứng, thậm chí ngay cả đan dược đều là hạng nhất. Bạn đang đọc truyện tại
Cho dù sợi tơ Ác hồn của y đã bị tiêu diệt, nhưng cũng không thể để cho người khác muốn làm gì thì làm. Nhưng y vừa nghĩ đến đây, liền cảm giác thần thức của y tê rần.
Thần thức công kích chết tiệt, gã tu sĩ Kim Đan tầng năm này rốt cuộc có bao nhiêu quân bài chưa lật? Quả thực hắn quá nghịch thiên, nhưng trong lúc thần thức của y bị tê rần thì Vô ảnh lại lần nữa chui vào giữa kinh mạch của y. Mà đúng lúc này, Tử đao của Diệp Mặc đã mang theo nhiều đao quang hoàn toàn bao vây lấy Mạc Thiên Lý.
Mạc Thiên Lý tuy rằng đã xuất ra một lá chắn vòng tròn, có thể vì lý do của Thần hồn thứ, vẫn không có biện pháp ngăn trở đao quang, huống chi lúc này Vô ảnh đã bắt đầu cắn nuốt máu tươi của y rồi.
Hai ánh đao màu tím lọt vào thân thể của Mạc Thiên Lý, khiến cho thân thể y chấn động cứng ngắt, lại không cách nào ngăn chặn lại Vô ảnh và giáp kích của Diệp Mặc, làm cho phi kiếm rớt xuống mặt đất.
Y lúc này mới hiểu được ánh đao màu tím kia của đối phương lợi hại như thế nào, trước đó Diệp Mặc thu hồi Huyễn vân phi toàn đao chưa hoàn toàn kích phát, Mạc Thiên Lý tưởng rằng đó là vật bình thường, nhưng hiện tại y mới biết vật bình thường này lại thật sự rất cường hãn.
Sau khi ánh đao màu tím lọt vào thân thể y, y cảm thấy chân nguyên của y đang nhanh chóng biến mất.
- Không thể ngờ được Mạc Thiên Lý ta cả đời tung hoành, không ngờ đứng chết trân ở nơi này... Thật không cam lòng.
Trong mắt của Mạc Thiên Lý lộ ra sự oán giận và không cam lòng, y ngã xuống.
Diệp Mặc vốn không chần chừ vội thu hồi chiếc nhẫn của ba người, sau đó phóng ra một ngọn lửa đốt Mạc Thiên Lý, lúc này mới vội vàng thu hồi trận pháp, xoay người rời đi, không ở lại lâu.
Mạc Thiên Lý trong lúc cùng hắn đánh nhau liền giết Áo Kỳ Long, trong lòng Diệp Mặt đương nhiên biết, y chính là muốn kêu gọi người phía sau Áo Kỳ Long tới. Dù sao Độn thuật của y rất nhanh, nhất định còn có biện pháp luyện hóa dấu hiệu thần thức phát ra trên thân thể Áo kỳ Long. Cho dù là cao thủ đến đây, y cũng không sao, cuối cùng lại không thoát khỏi Diệp Mặc mà thôi.
Trên thực tế đúng là như vậy, Diệp Mặc rời khỏi chưa được bao lâu, nơi này nhanh chóng xuất hiện một gã đàn ông bốn mươi lăm tuổi, y nhìn thấy Áo Kỳ Long và Đồng Trung nằm chết trên mặt đất, lập tức giận dữ, tức giận gầm rú nói:
- Bất kể hắn là ai, dám giết con của tao, tao sẽ bầm thây hắn ra làm vạn đoạn.
...
Sau khi đi mấy ngày đường, Diệp Mặc cuối cùng đã về tới thành Phỉ Hải. Khiến Diệp Mặc ngạc nhiên chính là, thành Phỉ Hải bỗng chốc xuất hiện rất nhiều tu sĩ cao cấp, thậm chí đều là tu sĩ Hư thần trở lên. Điều này khiến trong lòng của y có chút lo lắng thành, Phỉ Hải trước đây tuy rằng cũng có tu sĩ Hư thần, nhưng chưa có nhiều như vậy?
Cố đè nén sự ngờ vực và lo lắng trong lòng, Diệp Mặc trước tiên quay về Mặc Nguyệt.
Diệp Mặc vừa về đến, lập tức triệu tập mọi người tụ họp lại, hắn muốn hỏi một chút sự tình của Mặc Nguyệt sau khi hắn đi. Kỳ thật không cần sự triệu tập của hắn, tất cả mọi người đều đến đây, chỉ có Tô Tĩnh Văn bế quan không đi ra. Tống Ánh Trúc lại kích động nắm chặt tay của Diệp Mặc, căn bản cũng không để ý những người còn lại.
Mặc Nguyệt không còn là Mặc Nguyệt trước kia khi Diệp Mặc rời đi, Luyện Đan Sư cũng không phải là hai người lúc trước, dưới sự tổ chức của Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng, đã có ba Luyện Đan Sư lục phẩm, còn có một gã Luyện Đan Sư thất phẩm.
Lê Kinh Mân đã là Kim Đan tầng chín viên mãn, rõ ràng Thanh uẩn đan hạng nhất đã hỗ trợ cho y rất nhiều, Chân Tiểu San khôi phục lại Kim Đan tầng ba. Diệp Lăng và Tống Ánh Trúc đều là tu vi Trúc Cơ viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là có thể kết thành Kim Đan, Diệp Mặc biết rằng nguyên nhân của hai người bọn họ là không có Bồi Chân Đan.
Tốc độ tu luyện của Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng tương đối nhanh, chưa đến hai năm, điều này có liên quan đến trí lực linh căn của các cô, đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là linh tinh, linh tủy do Diệp Mặc cung ứng, thậm chí ngay cả đan dược đều là hạng nhất. Bạn đang đọc truyện tại
/2272
|