Chân Băng Du cuối cùng đã hiểu ra rằng Diệp Mặc vốn đã có thù oán cùng với Đông Phương Vượng, và Diệp Mặc cũng có quen biết với Thánh Nữ của Ma Tộc. Lúc này cô có chút áy náy trong lòng, đưa tay nắm lấy tay Diệp Mặc rồi nói:
- Diệp Mặc, thực xin lỗi, em không biết anh và tên kia có thù oán. Ngày trước em đã từng cho y chút Tiên tinh. Sớm biết như vậy thì em đã phát một mồi lửa thiêu rụiy từ ngày đó rồi.
Lời của Chân Băng Du nói giống như một nhát dao đem toàn thân Đông Phương Vượng chi năm xẻ bảy, khiến cho lòng y càng rỉ máu hơn. Ngày đó tu vi của Chân Băng Du là Tiên Vương, sau khi tặng cho y ít Tiên tinh thì nàng đã trở thành nữ thần trong lòng y rồi. Dù y là kẻ có tâm cơ, không có tính toán, nhưng sâu trong nội tâm của y cũng đã in đậm hình bóng của Chân Băng Du rồi. Đó tuyệt đối là một sự ái mộ chân thành nhất.
Dù hiện giờ y đã là Hỗn Nguyên Thánh Đế, nhưng địa vị của Chân Băng Du trong lòng của y cũng không có người nào có thể thay thế được. Bất luận là An Chỉ Kỳ hay là Đạm Đài Y hiện tại đang đứng bên cạnh. Nhưng nữ thần trong lòng y giờ lại nói ra loại lời nói hoàn toàn vô tình kia.
Đạm Đài Y vốn không để ý lời nói của Chân Băng Du, cô vẫn cứ tự nhiên mỉm cười, hào phóng ôm quyền nói với những vị khách mời trong đại điện:
- Cảm tạ các vị tiên hữu từ các tộc đã đến Ma Tộc chúng tôi tham gia Hỗn Nguyên đại điển. Nếu có chỗ nào tiếp đón không được chu đáo thì kính xin các vị tiên hữu thứ lỗi cho.
Đạm Đài Y là Thánh Nữ của Ma Tộc thì cũng không đáng để những người có mặt ở nơi đây coi trọng lắm. Nhưng bản thân cô là một Hỗn Nguyên Thánh Đế nói ra lời nói này, thì rất nhiều người đều lập tức đứng lên đáp lễ lại.
Thù Nguyên Chân không biết là do nghe theo lời nói của Đạm Đài Y, hay là thời điểm hiện tại không thích hợp để đối đầu với Diệp Mặc cho nên cũng không tiếp tục nói thêm gì với Diệp Mặc cả, mà chỉ đứng ở một bên ôm quyền nói ra:
- Thưa các vị khách mời có mặt ở đây. Hôm nay ngoại trừ Hỗn Nguyên đại điển của Thánh Nữ Đạm Đài Y của Ma Tộc chúng tôi, thì còn có một việc khác nữa. Tôi nghĩ tất cả mọi người đều đã rất rõ ràng, đó chính là việc Ma Tộc chúng tôi muốn liên minh với các tộc khác, nguyện ý mượn cơ hội Thánh Nữ Y Y chứng đạo Hỗn Nguyên để chọn cho nàng một đạo lữ tương phối.
Thù Nguyên Chân vừa nói xong thì lập tức liền đưa tới hàng loạt tiếng vỗ tay. Duy nhất không hề vỗ tay có lẽ chỉ có Diệp Mặc và Chân Băng Du mà thôi.
Diệp Mặc thì không hề có hứng thú vỗ tay, còn Chân Băng Du thì đương nhiên sẽ chỉ để ý tới hắn, những chuyện khác là chuyện gì vậy?
- Diệp tiên hữu thoạt nhìn thì có vẻ không được vui cho lắm, hẳn là tiên hữu đối với Ma Tộc có chút ý kiến gì đó chăng? Vừa rồi có nhiều người vỗ tay như vậy, vì sao lại không thấy Diệp tiên hữu hưởng ứng?
Hỗn Nguyên Thánh Đế Phiền Cao của Yêu Tộc vẫn không muốn buông tha chút cơ hội nào để kéo lên thư hận cùng với Diệp Mặc. Vừa rồi Diệp Mặc không vỗ tay, thì y lập tức đã nói ra ngay. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
- Diệp Mặc, thực xin lỗi, em không biết anh và tên kia có thù oán. Ngày trước em đã từng cho y chút Tiên tinh. Sớm biết như vậy thì em đã phát một mồi lửa thiêu rụiy từ ngày đó rồi.
Lời của Chân Băng Du nói giống như một nhát dao đem toàn thân Đông Phương Vượng chi năm xẻ bảy, khiến cho lòng y càng rỉ máu hơn. Ngày đó tu vi của Chân Băng Du là Tiên Vương, sau khi tặng cho y ít Tiên tinh thì nàng đã trở thành nữ thần trong lòng y rồi. Dù y là kẻ có tâm cơ, không có tính toán, nhưng sâu trong nội tâm của y cũng đã in đậm hình bóng của Chân Băng Du rồi. Đó tuyệt đối là một sự ái mộ chân thành nhất.
Dù hiện giờ y đã là Hỗn Nguyên Thánh Đế, nhưng địa vị của Chân Băng Du trong lòng của y cũng không có người nào có thể thay thế được. Bất luận là An Chỉ Kỳ hay là Đạm Đài Y hiện tại đang đứng bên cạnh. Nhưng nữ thần trong lòng y giờ lại nói ra loại lời nói hoàn toàn vô tình kia.
Đạm Đài Y vốn không để ý lời nói của Chân Băng Du, cô vẫn cứ tự nhiên mỉm cười, hào phóng ôm quyền nói với những vị khách mời trong đại điện:
- Cảm tạ các vị tiên hữu từ các tộc đã đến Ma Tộc chúng tôi tham gia Hỗn Nguyên đại điển. Nếu có chỗ nào tiếp đón không được chu đáo thì kính xin các vị tiên hữu thứ lỗi cho.
Đạm Đài Y là Thánh Nữ của Ma Tộc thì cũng không đáng để những người có mặt ở nơi đây coi trọng lắm. Nhưng bản thân cô là một Hỗn Nguyên Thánh Đế nói ra lời nói này, thì rất nhiều người đều lập tức đứng lên đáp lễ lại.
Thù Nguyên Chân không biết là do nghe theo lời nói của Đạm Đài Y, hay là thời điểm hiện tại không thích hợp để đối đầu với Diệp Mặc cho nên cũng không tiếp tục nói thêm gì với Diệp Mặc cả, mà chỉ đứng ở một bên ôm quyền nói ra:
- Thưa các vị khách mời có mặt ở đây. Hôm nay ngoại trừ Hỗn Nguyên đại điển của Thánh Nữ Đạm Đài Y của Ma Tộc chúng tôi, thì còn có một việc khác nữa. Tôi nghĩ tất cả mọi người đều đã rất rõ ràng, đó chính là việc Ma Tộc chúng tôi muốn liên minh với các tộc khác, nguyện ý mượn cơ hội Thánh Nữ Y Y chứng đạo Hỗn Nguyên để chọn cho nàng một đạo lữ tương phối.
Thù Nguyên Chân vừa nói xong thì lập tức liền đưa tới hàng loạt tiếng vỗ tay. Duy nhất không hề vỗ tay có lẽ chỉ có Diệp Mặc và Chân Băng Du mà thôi.
Diệp Mặc thì không hề có hứng thú vỗ tay, còn Chân Băng Du thì đương nhiên sẽ chỉ để ý tới hắn, những chuyện khác là chuyện gì vậy?
- Diệp tiên hữu thoạt nhìn thì có vẻ không được vui cho lắm, hẳn là tiên hữu đối với Ma Tộc có chút ý kiến gì đó chăng? Vừa rồi có nhiều người vỗ tay như vậy, vì sao lại không thấy Diệp tiên hữu hưởng ứng?
Hỗn Nguyên Thánh Đế Phiền Cao của Yêu Tộc vẫn không muốn buông tha chút cơ hội nào để kéo lên thư hận cùng với Diệp Mặc. Vừa rồi Diệp Mặc không vỗ tay, thì y lập tức đã nói ra ngay. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
/2272
|