36 viên Lôi Hải Thần Châu mang theo lôi quang đầy trời, vang lên những tiếng ầm ầm, che lấp hoàn toàn Thần nữ phong lại. Nếu nói Diệp Mặc lúc trước thuấn sát Tố đạo Thánh đế kia của Thần nữ Thánh mô, 36 viên Lôi Hải Thần Châu còn chưa kích phát hết, thì bây giờ uy thế của 36 viên Lôi Hải Thần Châu cũng đã hoàn toàn kích phát ra hết rồi.
Triền Ti Thánh Quang Luân hình thành nửa vòng tròn vòm trời tương phản hoàn toàn với Lôi Hải Thần Châu của Diệp Mặc, mấy vạn sợi tơ đập lên lôi quang của Lôi Hải Thần Châu, mang theo những âm thanh đùng đùng. Những âm thanh này nổ vang khiến không gian xung quanh tạo thành từng sóng chấn động.
Ầm …
Lại một tiếng nổ vang nữa, lôi quang và luân quang cuối cùng phát ra từng đường khe nứt không gian cực nhỏ.
Người con gái áo xanh phóng Triền Ti Thánh Quang Luân ra bị 36 viên Lôi Hải Thần Châu đánh lui, đánh xa mấy dặm. Lúc này khóe miệng bật chút máu mới dừng lại, đồng thời khiếp sợ chằm chằm nhìn Diệp Mặc, cô nghe nói Diệp Mặc chỉ là tu vi Tố đạo, không ngờ, một Tố đạo Thánh đế lại cường hãn hơn cả cô.
Diệp Mặc trong lòng cũng trầm xuống, không có chút hứng thú chiếm thế thượng phong nào. 36 viên Lôi Hải Thần Châu phóng ra, không ngờ bị đối phương chặn lại, hơn nữa còn lui ra khỏi phạm vi tấn công của Lôi Hải Thần Châu.
Nếu như không giết người con gái này, hắn tuyệt đối không lên được Thần nữ phong, trong lòng Diệp Mặc biết thời gian giằng co càng dài, đối với hắn mà nói càng bất lợi, nhưng hắn vẫn chỉ có thể không chế Lôi Hải Thần Châu tiếp tục đập về phía người con gái áo xanh này. Diệp Mặc chuẩn bị sau khi lại lần nữa trói chặt đối phương lại, sẽ dùng Thái Sơ Thần Văn chém giết cô.
Cũng nghĩ giống như Diệp Mặc, người con gái này cùng lúc đó cũng lại lần nữa phóng ra thanh kiếm dài màu trắng.
- Dừng lại.
Đúng lúc hai người muốn tiếp tục đánh nhau, một giọng nói khàn khàn vang lên, đồng thời một bóng người hạ xuống.
Người đến trong tầm thần thức của Diệp Mặc, là sư phụ của Mục Tiểu Vận, sư phụ của Mục Tiểu Vận đối xử với Mục Tiểu Vận hình như cũng không tệ lắm, Diệp Mặc ngược lại cũng không tiếp tục ra tay. Diệp Mặc không ra tay, người con gái áo xanh kia cũng không ra tay. Rõ ràng cô cũng biết, nếu như cứ tiếp tục đánh, cô có thể không phải là đối thủ của Diệp Mặc.
- Diệp Mặc, anh không thể ra tay với Nam Sương sư tỷ được. Nam Sương sư tỷ vì bảo vệ cho Tiểu Vận, không muốn cho Tiểu Vận làm Thánh nữ, nên cũng đắc tội với rất nhiều người. Mặc dù chuyện phía sau tôi không biết như thế nào, nhưng tôi chắc rằng Nam Sương sư tỷ cũng không làm chuyện lương tâm không cho phép.
Lam Ỷ Lan chặn Diệp Mặc lại, thành khẩn nói.
Vương Nam Sương nghi ngờ nhìn Ỷ Lan:
- Ỷ Lan, sao cô lại ra được?
- Là tôi chém đứt sợi xích của cô ấy.
Diệp Mặc nghe thấy Lam Ỷ Lan nói vậy, cũng có chút ngại ngùng. Từ miệng của Lam Ỷ Lan, người con gái áo xanh trước mặt này rõ ràng là bảo vệ cho Tiểu Vận, hắn lại còn định giết người con gái này nữa.
Lam Ỷ Lan thở dài nói:
- Chuyện không liên quan đến Diệp Mặc, tôi muốn đến hỏi tông chủ xem, Thần nữ Thánh môn chúng ta bây giờ có còn là Thánh môn nữa hay không, cho dù Đại nhật Thần sơn có đánh đến, Thần nữ Thánh môn chúng ta cùng lắm là ngọc nát mà thôi, cách làm như vậy, cho dù sư tổ và Thanh Thánh nữ hồi sinh, tuyệt đối cũng sẽ không tán thành.
Vừa nãy Diệp Mặc động thủ cũng có chút áy náy, nhưng bây giờ không phải là lúc hắn biểu đạt sự hối lỗi trong này, lúc này hắn nhìn thấy Lam Ỷ Lan và người con gái áo xanh này nói chuyện, mau chóng nói:
- Tôi đi trước một bước, đợi lát nữa đền tội sau.
Nói xong, hắn đã lập tức xông lên Thần nữ phong, hai người con gái đến cơ hội chặn lại cũng không có.
Vương Nam Sương vừa định đuổi theo chặn Diệp Mặc lại, Lam Ỷ Lan liền chủ động nói:
- Nam Sương sư tỷ, tôi cảm thấy hay là cứ để Diệp Mặc dẫn Tiểu Vận đi đi, tôi ra ngoài sớm cũng không định sống cho qua ngày nữa, Đại nhật Thần sơn nếu như coi đây là cái cớ đánh Thần nữ Thánh môn chúng ta, vậy thì cùng lắm là chết.
Vương Nam Sương nghe thấy Lam Ỷ Lan nói vậy liền im lặng, một lúc lâu sau mới thở dài, cũng không tiếp tục đuổi theo Diệp Mặc nữa.
Cấm chế của Thần nữ phong san sát mọc lên như nấm. Nếu đổi là một người khác, tuyệt đối không thể nào tìm được nơi ở của Mục Tiểu Vận.
Nhưng Diệp Mặc lại khác, bản thân hắn là một tông sư trận pháp, cộng thêm Thần Niệm Cửu Chuyển của hắn cũng đã đến chuyển thứ năm rồi, thần thức dung thuật cũng cực kỳ đơn giản, càng đừng nói gì đến thần thức đao.
Lúc này Diệp Mặc cũng không có ý giữ lại, thần thức đao và các loại dung thuật thần thông đơn giản của hắn không chút kiêng kỵ phá tan tành Thần nữ phong.
Triền Ti Thánh Quang Luân hình thành nửa vòng tròn vòm trời tương phản hoàn toàn với Lôi Hải Thần Châu của Diệp Mặc, mấy vạn sợi tơ đập lên lôi quang của Lôi Hải Thần Châu, mang theo những âm thanh đùng đùng. Những âm thanh này nổ vang khiến không gian xung quanh tạo thành từng sóng chấn động.
Ầm …
Lại một tiếng nổ vang nữa, lôi quang và luân quang cuối cùng phát ra từng đường khe nứt không gian cực nhỏ.
Người con gái áo xanh phóng Triền Ti Thánh Quang Luân ra bị 36 viên Lôi Hải Thần Châu đánh lui, đánh xa mấy dặm. Lúc này khóe miệng bật chút máu mới dừng lại, đồng thời khiếp sợ chằm chằm nhìn Diệp Mặc, cô nghe nói Diệp Mặc chỉ là tu vi Tố đạo, không ngờ, một Tố đạo Thánh đế lại cường hãn hơn cả cô.
Diệp Mặc trong lòng cũng trầm xuống, không có chút hứng thú chiếm thế thượng phong nào. 36 viên Lôi Hải Thần Châu phóng ra, không ngờ bị đối phương chặn lại, hơn nữa còn lui ra khỏi phạm vi tấn công của Lôi Hải Thần Châu.
Nếu như không giết người con gái này, hắn tuyệt đối không lên được Thần nữ phong, trong lòng Diệp Mặc biết thời gian giằng co càng dài, đối với hắn mà nói càng bất lợi, nhưng hắn vẫn chỉ có thể không chế Lôi Hải Thần Châu tiếp tục đập về phía người con gái áo xanh này. Diệp Mặc chuẩn bị sau khi lại lần nữa trói chặt đối phương lại, sẽ dùng Thái Sơ Thần Văn chém giết cô.
Cũng nghĩ giống như Diệp Mặc, người con gái này cùng lúc đó cũng lại lần nữa phóng ra thanh kiếm dài màu trắng.
- Dừng lại.
Đúng lúc hai người muốn tiếp tục đánh nhau, một giọng nói khàn khàn vang lên, đồng thời một bóng người hạ xuống.
Người đến trong tầm thần thức của Diệp Mặc, là sư phụ của Mục Tiểu Vận, sư phụ của Mục Tiểu Vận đối xử với Mục Tiểu Vận hình như cũng không tệ lắm, Diệp Mặc ngược lại cũng không tiếp tục ra tay. Diệp Mặc không ra tay, người con gái áo xanh kia cũng không ra tay. Rõ ràng cô cũng biết, nếu như cứ tiếp tục đánh, cô có thể không phải là đối thủ của Diệp Mặc.
- Diệp Mặc, anh không thể ra tay với Nam Sương sư tỷ được. Nam Sương sư tỷ vì bảo vệ cho Tiểu Vận, không muốn cho Tiểu Vận làm Thánh nữ, nên cũng đắc tội với rất nhiều người. Mặc dù chuyện phía sau tôi không biết như thế nào, nhưng tôi chắc rằng Nam Sương sư tỷ cũng không làm chuyện lương tâm không cho phép.
Lam Ỷ Lan chặn Diệp Mặc lại, thành khẩn nói.
Vương Nam Sương nghi ngờ nhìn Ỷ Lan:
- Ỷ Lan, sao cô lại ra được?
- Là tôi chém đứt sợi xích của cô ấy.
Diệp Mặc nghe thấy Lam Ỷ Lan nói vậy, cũng có chút ngại ngùng. Từ miệng của Lam Ỷ Lan, người con gái áo xanh trước mặt này rõ ràng là bảo vệ cho Tiểu Vận, hắn lại còn định giết người con gái này nữa.
Lam Ỷ Lan thở dài nói:
- Chuyện không liên quan đến Diệp Mặc, tôi muốn đến hỏi tông chủ xem, Thần nữ Thánh môn chúng ta bây giờ có còn là Thánh môn nữa hay không, cho dù Đại nhật Thần sơn có đánh đến, Thần nữ Thánh môn chúng ta cùng lắm là ngọc nát mà thôi, cách làm như vậy, cho dù sư tổ và Thanh Thánh nữ hồi sinh, tuyệt đối cũng sẽ không tán thành.
Vừa nãy Diệp Mặc động thủ cũng có chút áy náy, nhưng bây giờ không phải là lúc hắn biểu đạt sự hối lỗi trong này, lúc này hắn nhìn thấy Lam Ỷ Lan và người con gái áo xanh này nói chuyện, mau chóng nói:
- Tôi đi trước một bước, đợi lát nữa đền tội sau.
Nói xong, hắn đã lập tức xông lên Thần nữ phong, hai người con gái đến cơ hội chặn lại cũng không có.
Vương Nam Sương vừa định đuổi theo chặn Diệp Mặc lại, Lam Ỷ Lan liền chủ động nói:
- Nam Sương sư tỷ, tôi cảm thấy hay là cứ để Diệp Mặc dẫn Tiểu Vận đi đi, tôi ra ngoài sớm cũng không định sống cho qua ngày nữa, Đại nhật Thần sơn nếu như coi đây là cái cớ đánh Thần nữ Thánh môn chúng ta, vậy thì cùng lắm là chết.
Vương Nam Sương nghe thấy Lam Ỷ Lan nói vậy liền im lặng, một lúc lâu sau mới thở dài, cũng không tiếp tục đuổi theo Diệp Mặc nữa.
Cấm chế của Thần nữ phong san sát mọc lên như nấm. Nếu đổi là một người khác, tuyệt đối không thể nào tìm được nơi ở của Mục Tiểu Vận.
Nhưng Diệp Mặc lại khác, bản thân hắn là một tông sư trận pháp, cộng thêm Thần Niệm Cửu Chuyển của hắn cũng đã đến chuyển thứ năm rồi, thần thức dung thuật cũng cực kỳ đơn giản, càng đừng nói gì đến thần thức đao.
Lúc này Diệp Mặc cũng không có ý giữ lại, thần thức đao và các loại dung thuật thần thông đơn giản của hắn không chút kiêng kỵ phá tan tành Thần nữ phong.
/2272
|