Thần thức của Diệp Mặc mặc dù không cách nào phóng ra được, nhưng hắn so với Thần nữ váy màu vàng còn tốt hơn nhiều, ít nhất bây giờ hắn vẫn chưa cần tiến vào Thế giới trang vàng.
Đây chủ yếu là vì tu vi luyện thể Tiên thần thể viên mãn của hắn, còn mấy tia chớp ở đáy hồ này đối với hắn không có hiệu quả chút nào, thêm nữa là lúc trước trên Minh Giang từng có kinh nghiệm với sát khí thô bạo, bây giờ ở đáy cái hồ này còn có thể chống đỡ được.
Diệp Mặc hiểu rõ tình hình ở nơi này, cho dù là hắn muốn luyện hóa pháp bảo, cũng không cách nào làm được. Hắn nhất định phải bố trí một cái trận pháp, ngăn các loại khí tức pháp tắc Đạo Vận thô bạo lại, ít nhất phải ngăn được một phần mới được.
Diệp Mặc bắt đầu bố trí trận kỳ, Thần nữ váy màu vàng lại không cách nào biết được Diệp Mặc đang làm gì, cô chỉ có thể trốn trong đài sen chín cánh. Cô còn một cách có thể thoát ra ngoài, cách đó cũng chỉ có thể chạy đi mà thôi. So ra thì, đối với chuyện Diệp Mặc không cần bất luận cái pháp bảo phòng ngự nào, mà có thể đứng ở đáy hồ thì cô rất là kinh ngạc.
Từng trận kỳ được Diệp Mặc bố trí ra, sát khí thô bạo và tia chớp trong không gian xung quanh dần dần giảm bớt đi. Lúc này Thần nữ váy màu vàng kia vừa hay dùng thần thức quét ra lần thứ hai, cô lập tức liền phát hiện tình hình chung quanh, trước tiên liền từ trên đài sen chín cánh đi ra.
- Ngươi không ngờ còn là một tông sư trận pháp.
Thần nữ váy màu vàng không phải là người chưa từng va chạm, cô vừa nhìn Diệp Mặc bố trí trận pháp đã biết đây tuyệt đối không phải là trận pháp cấp chín thông thường, mà là cái đã vượt qua Tiên trận bình thường rồi.
Lúc này trong nội tâm cô đúng là rung động, cô và Diệp Mặc đánh nhau đã nửa năm, đương nhiên biết rõ Diệp Mặc đối với rất nhiều thứ cũng không hiểu lắm. Nói thẳng một chút thì Diệp Mặc rất có thể là đã có được một bộ công pháp vô cùng nghịch thiên, sau đó tự mình tìm tòi ra được.
Một người tự mình tìm tòi tu luyện ra được, có thể đem thân xác tu luyện tới Tiên thần thể đã là cực kỳ chấn động rồi, hiện giờ hắn còn là một Tông Sư Trận Pháp đỉnh cao, điều này thật sự là nghe đến mà kinh người. Phải biết rằng hai cái này, bất luận là cái nào cũng đều có thể khiến cho người ta trả giá bằng thời gian cả đời.
Diệp Mặc quét mắt qua cô một cái, cũng không nói nhiều, vẫn tiếp tục bố trí trận kỳ của mình. Sau khi khí tức Đạo Vận do pháp tắc thô bạo dưới đáy hồ hình thành nên, cùng với những tia chớp bị trận pháp của hắn ngăn trở một phần, đáy hồ đã dần trở nên rõ ràng.
Hai cây Cốt Tiễn màu vàng xốc xếch rơi vào chỗ hai cái góc khuất, Diệp Mặc trông thấy hai cây Cốt Tiễn màu vàng này thiếu chút nữa kêu lên vì kinh ngạc, trước tiên hắn liền chộp lấy Cốt Tiễn màu vàng kia.
Cùng lúc khi Diệp Mặc trông thấy hai cây Cốt Tiễn màu vàng này, Thần nữ váy màu vàng cũng nhìn thấy. Cô cũng không ngờ là mình cũng chộp được một cây Cốt Tiễn trong đó.
Cái đáy hồ này có pháp tắc thô bạo rối như tơ vò hình thành nên khí tức Đạo Vận hỗn loạn, còn có những tia chớp lợi hại đáng sợ này. Trong cái hoàn cảnh ác liệt này, hai cây Cốt Tiễn này vẫn có thể hoàn hảo không sứt mẻ gì, hiển nhiên là không giống những thứ bình thường rồi. Hai cây Cốt Tiễn này rất có thể là thứ trên người một Chứng đạo Thánh đế nào đó, những thứ còn lại trên người người đó đều bị đáy Hắc Hồ này nghiền nát, chỉ còn lại có hai cây Cốt Tiễn này.
Diệp Mặc bắt lấy một cây Cốt Tiễn trong số đó, đồng thời một cây Cốt Tiễn khác đã bị Thần nữ váy màu vàng kia bắt được.
- Đưa cây Cốt Tiễn kia cho ta.
Diệp Mặc vừa cầm được cây Cốt Tiễn màu vàng này, liền biết đây chính là Tuyệt Tiên Kim Cố Tiễn mà hắn muốn tìm, hoặc là nên nói là Tuyệt Thánh Kim Cố Tiễn.
Thần nữ váy màu vàng hư lạnh một tiếng.
- Thứ đồ ta nhặt được tại sao phải cho ngươi? Đừng nói trận pháp ở nơi này là do ngươi bố trí, chúng ta đã nói chuyện hợp tác rồi. Nếu như ngươi nói trận pháp này là do ngươi bố trí, vậy như nếu như không có ta mang ngươi đến Hắc Hồ, ngươi căn bản là không tới được đây.
Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, trong ấn tượng của hắn nếu cãi nhau hoặc là biện luận, Thần nữ váy màu vàng này tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Sao lúc này mới nửa năm trôi qua, cô đã trở nên sắc bén như thế rồi hả?
Trông thấy Diệp Mặc bị mình nói cho không còn lời nào để nói, Thần nữ váy màu vàng trong lòng cũng có chút thoải mái. Nửa năm trước cô bị Diệp Mặc ép buộc thiếu chút nữa bị thêm một tia Đạo Ngân, điều này khiến cô vẫn luôn nghĩ về vấn đề này.
Một tháng trước, cô cũng đã nghĩ đến đáp án thực sự. Lúc ấy cô chỉ cần trả lời Diệp Mặc, Diệp Mặc ở lại nơi đó cũng vì muốn là ngư ông, căn bản là không có ý tốt, cho nên cô không cần mang nợ với Diệp Mặc cái gì cả, càng không cần có chút tâm tư hổ thẹn nào là được rồi.
Chỉ có điều là đáp án này, lúc ấy khi cô và Diệp Mặc biện luận Đạo Ngân tâm cơ không nghĩ tới mà thôi, một tháng trước sau khi nghĩ tới, cô lại không muốn để cho Diệp Mặc một mình rời đi. Dù sao cùng Diệp Mặc giúp nhau chứng thực, đối với cô mà nói thật sự là chuyện tốt xách theo đèn lồng cũng không tìm được, nhưng vết nứt vì Diệp Mặc mở ra kia cũng đã biến mất không thấy gì nữa.
Có lẽ bởi vì phụ nữ trời sinh đã biết cái này, bởi vì vẫn luôn nghĩ đến một hồi biện luận Đạo Ngân lúc trước, khiến trình độ cãi nhau biện luận của cô đột nhiên tăng cao.
Hơn nữa cô vừa nắm được cây Cốt Tiễn này liền biết lai lịch của cây Cốt Tiễn này, há có thể tùy tiện cho Diệp Mặc?
Sau khi Diệp Mặc nói xong liền biết đối phương sẽ không cho hắn, Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn vang danh ở bên ngoài, cô không thể không biết. Cho dù là Thần Phần Vực pháp bảo chồng chất như núi, Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung cũng vẫn tiếng tăm lừng lẫy.
Lời hắn muốn nói đã bị đối phương nói trước rồi, Diệp Mặc đành phải chắp tay nói:
- Ta tên Diệp Mặc, trên đường ta cùng Thần nữ đi tới đây, giúp nhau chứng thực thần thông, ai cũng có thu hoạch. Ta cảm ơn Thần nữ, còn chưa thỉnh giáo tên họ của Thần nữ.
Thần nữ váy màu vàng sắc mặt bình tĩnh không lay động, cô nhìn ra Diệp Mặc cực kỳ để ý cây Cốt Tiễn này. Rất có thể Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung cũng ở trong tay hắn rồi, người này rốt cuộc là từ chỗ nào mà lấy được nhiều thứ tốt như vậy?
Nhưng cho dù là Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung ở trong tay Diệp Mặc, cô cũng không muốn dễ dàng mà đem mũi tên trong tay cho Diệp Mặc. Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn giá trị quá cao, đừng nói cá nhân cô lấy được, cho dù là một môn phái lấy được, đây cũng là thứ tốt đỉnh cao. Diệp Mặc hỏi tên của cô, vẻ mặt ôn òa, hiển nhiên là muốn lấy cây Cốt Tiễn này của cô về tay.
- Chúng ta chỉ lợi dụng lẫn nhau mà thôi, ngươi cũng không cần hỏi tên của ta, sau khi đã đến Niết sinh cấm địa chúng ta chẳng ai liên quan đến ai nữa.
Thần nữ váy màu vàng lạnh nhạt nói.
- Cô có biết nếu như ta muốn loại bỏ trận kỳ ở đây, cô chỉ có thể trốn trong cái đài sen chín cánh của cô kia kìa. Chỉ cần cô bằng lòng đưa cây Cốt Tiễn cho ta, ta cam đoan sẽ đưa cô lên.
Diệp Mặc thận trọng cam kết.
Lần này Thần nữ váy màu vàng ngay cả trả lời cũng lười trả lời, cô trực tiếp lấy ra lá bùa cực mòng nói:
- Không phiền ngươi lo lắng, bất kỳ lúc nào ta cũng sẽ có thể ra ngoài. Ngược lại là chính ngươi phải suy nghĩ một chút, ngươi nên làm thế nào để ra ngoài đi.
Diệp Mặc sắc mặt có chút khó coi, hắn đương nhiên hiểu rõ Thần nữ váy màu vàng này nói gì. Cô có bùa chú có thể thoát khỏi vòng xoáy mạnh mẽ của Hắc Hồ này ra ngoài, mình không có bùa chú, cho dù là hắn không sợ những tia chớp này, nhưng vòng xoáy đáng sợ của cái Hắc Hồ này hắn có thể thoát khỏi được sao?
Diệp Mặc biết nhất thời không lấy Cốt Tiễn về được, cũng tạm thời dập tắt ý định này, đồng thời nghĩ xem dùng cái gì mới có thể đổi Cốt Tiễn về được.
Sau khi tạm thời bỏ Cốt Tiễn xuống, Diệp Mặc lại bắt đầu nghiên cứu cái đáy hồ này. Đáy hồ này khắp nơi đều đen như mực, tuy diện tích nhỏ hơn quá nhiều so với mặt hồ, nhưng cũng không đế nổi như một miệng hồ lô.
Diệp Mặc phóng ra Tử Đao bổ một nhát vào cái đáy hồ đen như mực này, một dòng ánh sáng màu đen hiện lên, Tử Đao thế mà lại không để lại bất cứ dấu vết gì trên cái đáy hồ này.
Cứng quá, Diệp Mặc trong lòng thất kinh.
- Hắc Hồ tương truyền là Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên biến thành, nếu như ngươi chỉ dùng một món bán thần khí cũng có thể bổ cái đáy hồ này ra được, thì cái Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên này cũng không đế nỗi nổi tiếng ở bên ngoài rồi.
Thần nữ váy màu vàng trông thấy động tác ngây thơ của Diệp Mặc, thật sự là nhịn không được nói một câu.
Diệp Mặc mặc kệ không thèm để ý đến cô, nếu do một pháp bảo biến thành, vậy hắn có thể tìm được chỗ mấu chốt để luyện hóa pháp bảo rồi.
- Ngươi cứ chậm rãi ở chỗ này xem xét đi, ta không hầu được.
Thần nữ váy màu vàng này nói xong, bùa chú trong tay lóe ra một đợt ánh sáng màu vàng. Đợt ánh sáng vàng này hoàn toàn bao lấy cô, sau một khắc, cô vậy mà đã bay ra khỏi cái đáy hồ này rồi.
Thần nữ váy màu vàng đã lấy được một cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, cũng sợ Diệp Mặc đột nhiên lại triệt đi trận pháp, lại vây khốn cô vào trong đài sen chín cánh. Tuy trong đài sen chín cánh cô cũng có thể rời đi, nhưng như thế thì cô lại phải tốn mất một lá bùa phòng ngự. Mỗi một lá bùa của cô đều là thứ tốt đỉnh cao, tùy tiện lãng phí như vậy, thì cô không muốn.
- Quả nhiên có chút bản lãnh, ta không tin, không có cô thì ta không tìm thấy Niết sinh cấm địa.
Diệp Mặc nhìn Thần nữ váy mày vàng biến mất không thấy gì nữa, có chút không phục lầm bầm lầu bầu một câu. Lúc trước hắn nghe Thần nữ váy màu vàng nói xong liền đoán. Đạo Ngân tâm cơ nửa năm trước hắn để lại cho Thần nữ váy màu vàng đã bị cô nhìn thấu rồi.
Cho dù là như vậy, Diệp Mặc cũng không thèm để ý. Hiện giờ, ở đây có khả năng tồn tại hai món Tiên Thiên Linh Bảo, cho dù là có muốn đi Niết sinh cấm địa, hắn cũng không muốn bỏ qua hai món pháp bảo kia.
Cho nên sau khi Thần nữváy màu vàng đi khỏi, Diệp Mặc cũng không hề để ý, cũng không có đi theo, hắn quyết định luyện hóa hai món pháp bảo kia trước rồi nói sau. Muốn luyện hóa hai món pháp bảo kia, nhất định phải tìm được cửa vào chính để luyện hóa pháp bảo mới được.
Loại pháp bảo bị phong ấn này luyện hóa là nguy hiểm nhất, làm không tốt, mình cũng sẽ bị pháp bảo nuốt mất. Sở dĩ Diệp Mặc không sợ, là vì hắn có Thế giới trang vàng, cho dù là đụng phải nơi không nên đụng tới, pháp bảo cũng không thể nuốt chững hắn được.
Lại ném ra mấy cái trận kỳ, cho dù không cách nào hoàn toàn phong tỏa khí tức Đạo Vận nơi này, nhưng nơi hắn đứng đã không còn bao nhiêu khí tức pháp tắc thô bạo.
- Tiểu Băng Sâm, ngươi dùng thần thức quan sát một chút, có thể tìm được trung tâm cái hồ lô này hay không. Vị trí bây giờ của chúng ta, hẳn là đang ở miệng hồ lô.
Sau khi bố trí xong trận pháp, Diệp Mặc lập tức truyền âm cho Tiểu Băng Sâm, Tiểu Băng Sâm đối với trận pháp tự nhiên có một loại trực giác bẩm sinh. Nếu như cái HỒ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên này là Tiên Thiên Linh Bảo, điều này cũng bằng với đồ vật tự nhiên.
- Lão đại, chúng ta hẳn là không phải ở miện hồ lô, mà là đang ở chính giữa hồ lô.
Tiểu Băng Sâm không tu thần thông, chỉ tu luyện thần thức, cho nên thần thức vô cùng mạnh mẽ. Nó nghe Diệp Mặc nói xong, lập tức liền cảm giác được vị trí hiện tại.
- Làm sao ngươi biết?
Diệp Mặc buộc miệng hỏi.
Tiểu Băng Sâm lập tức nói:
- Em đối với linh vật do trời đất sinh ra có khứu giác trời sinh, cái hồ lô này tuyệt đối là một món do trời đất sinh ra, cho nên em mới cảm giác được vị trí của chúng ta không phải là phần đáy của hồ lô, mà là đang ở chính giữa.
- Nói như vậy, cái hồ lô này thật sự là một món Tiên Thiên Linh Bảo hả?
Diệp Mặc mừng rỡ.
Tiểu Băng Sâm vội vàng nói: Bạn đang đọc chuyện tại
Đây chủ yếu là vì tu vi luyện thể Tiên thần thể viên mãn của hắn, còn mấy tia chớp ở đáy hồ này đối với hắn không có hiệu quả chút nào, thêm nữa là lúc trước trên Minh Giang từng có kinh nghiệm với sát khí thô bạo, bây giờ ở đáy cái hồ này còn có thể chống đỡ được.
Diệp Mặc hiểu rõ tình hình ở nơi này, cho dù là hắn muốn luyện hóa pháp bảo, cũng không cách nào làm được. Hắn nhất định phải bố trí một cái trận pháp, ngăn các loại khí tức pháp tắc Đạo Vận thô bạo lại, ít nhất phải ngăn được một phần mới được.
Diệp Mặc bắt đầu bố trí trận kỳ, Thần nữ váy màu vàng lại không cách nào biết được Diệp Mặc đang làm gì, cô chỉ có thể trốn trong đài sen chín cánh. Cô còn một cách có thể thoát ra ngoài, cách đó cũng chỉ có thể chạy đi mà thôi. So ra thì, đối với chuyện Diệp Mặc không cần bất luận cái pháp bảo phòng ngự nào, mà có thể đứng ở đáy hồ thì cô rất là kinh ngạc.
Từng trận kỳ được Diệp Mặc bố trí ra, sát khí thô bạo và tia chớp trong không gian xung quanh dần dần giảm bớt đi. Lúc này Thần nữ váy màu vàng kia vừa hay dùng thần thức quét ra lần thứ hai, cô lập tức liền phát hiện tình hình chung quanh, trước tiên liền từ trên đài sen chín cánh đi ra.
- Ngươi không ngờ còn là một tông sư trận pháp.
Thần nữ váy màu vàng không phải là người chưa từng va chạm, cô vừa nhìn Diệp Mặc bố trí trận pháp đã biết đây tuyệt đối không phải là trận pháp cấp chín thông thường, mà là cái đã vượt qua Tiên trận bình thường rồi.
Lúc này trong nội tâm cô đúng là rung động, cô và Diệp Mặc đánh nhau đã nửa năm, đương nhiên biết rõ Diệp Mặc đối với rất nhiều thứ cũng không hiểu lắm. Nói thẳng một chút thì Diệp Mặc rất có thể là đã có được một bộ công pháp vô cùng nghịch thiên, sau đó tự mình tìm tòi ra được.
Một người tự mình tìm tòi tu luyện ra được, có thể đem thân xác tu luyện tới Tiên thần thể đã là cực kỳ chấn động rồi, hiện giờ hắn còn là một Tông Sư Trận Pháp đỉnh cao, điều này thật sự là nghe đến mà kinh người. Phải biết rằng hai cái này, bất luận là cái nào cũng đều có thể khiến cho người ta trả giá bằng thời gian cả đời.
Diệp Mặc quét mắt qua cô một cái, cũng không nói nhiều, vẫn tiếp tục bố trí trận kỳ của mình. Sau khi khí tức Đạo Vận do pháp tắc thô bạo dưới đáy hồ hình thành nên, cùng với những tia chớp bị trận pháp của hắn ngăn trở một phần, đáy hồ đã dần trở nên rõ ràng.
Hai cây Cốt Tiễn màu vàng xốc xếch rơi vào chỗ hai cái góc khuất, Diệp Mặc trông thấy hai cây Cốt Tiễn màu vàng này thiếu chút nữa kêu lên vì kinh ngạc, trước tiên hắn liền chộp lấy Cốt Tiễn màu vàng kia.
Cùng lúc khi Diệp Mặc trông thấy hai cây Cốt Tiễn màu vàng này, Thần nữ váy màu vàng cũng nhìn thấy. Cô cũng không ngờ là mình cũng chộp được một cây Cốt Tiễn trong đó.
Cái đáy hồ này có pháp tắc thô bạo rối như tơ vò hình thành nên khí tức Đạo Vận hỗn loạn, còn có những tia chớp lợi hại đáng sợ này. Trong cái hoàn cảnh ác liệt này, hai cây Cốt Tiễn này vẫn có thể hoàn hảo không sứt mẻ gì, hiển nhiên là không giống những thứ bình thường rồi. Hai cây Cốt Tiễn này rất có thể là thứ trên người một Chứng đạo Thánh đế nào đó, những thứ còn lại trên người người đó đều bị đáy Hắc Hồ này nghiền nát, chỉ còn lại có hai cây Cốt Tiễn này.
Diệp Mặc bắt lấy một cây Cốt Tiễn trong số đó, đồng thời một cây Cốt Tiễn khác đã bị Thần nữ váy màu vàng kia bắt được.
- Đưa cây Cốt Tiễn kia cho ta.
Diệp Mặc vừa cầm được cây Cốt Tiễn màu vàng này, liền biết đây chính là Tuyệt Tiên Kim Cố Tiễn mà hắn muốn tìm, hoặc là nên nói là Tuyệt Thánh Kim Cố Tiễn.
Thần nữ váy màu vàng hư lạnh một tiếng.
- Thứ đồ ta nhặt được tại sao phải cho ngươi? Đừng nói trận pháp ở nơi này là do ngươi bố trí, chúng ta đã nói chuyện hợp tác rồi. Nếu như ngươi nói trận pháp này là do ngươi bố trí, vậy như nếu như không có ta mang ngươi đến Hắc Hồ, ngươi căn bản là không tới được đây.
Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, trong ấn tượng của hắn nếu cãi nhau hoặc là biện luận, Thần nữ váy màu vàng này tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Sao lúc này mới nửa năm trôi qua, cô đã trở nên sắc bén như thế rồi hả?
Trông thấy Diệp Mặc bị mình nói cho không còn lời nào để nói, Thần nữ váy màu vàng trong lòng cũng có chút thoải mái. Nửa năm trước cô bị Diệp Mặc ép buộc thiếu chút nữa bị thêm một tia Đạo Ngân, điều này khiến cô vẫn luôn nghĩ về vấn đề này.
Một tháng trước, cô cũng đã nghĩ đến đáp án thực sự. Lúc ấy cô chỉ cần trả lời Diệp Mặc, Diệp Mặc ở lại nơi đó cũng vì muốn là ngư ông, căn bản là không có ý tốt, cho nên cô không cần mang nợ với Diệp Mặc cái gì cả, càng không cần có chút tâm tư hổ thẹn nào là được rồi.
Chỉ có điều là đáp án này, lúc ấy khi cô và Diệp Mặc biện luận Đạo Ngân tâm cơ không nghĩ tới mà thôi, một tháng trước sau khi nghĩ tới, cô lại không muốn để cho Diệp Mặc một mình rời đi. Dù sao cùng Diệp Mặc giúp nhau chứng thực, đối với cô mà nói thật sự là chuyện tốt xách theo đèn lồng cũng không tìm được, nhưng vết nứt vì Diệp Mặc mở ra kia cũng đã biến mất không thấy gì nữa.
Có lẽ bởi vì phụ nữ trời sinh đã biết cái này, bởi vì vẫn luôn nghĩ đến một hồi biện luận Đạo Ngân lúc trước, khiến trình độ cãi nhau biện luận của cô đột nhiên tăng cao.
Hơn nữa cô vừa nắm được cây Cốt Tiễn này liền biết lai lịch của cây Cốt Tiễn này, há có thể tùy tiện cho Diệp Mặc?
Sau khi Diệp Mặc nói xong liền biết đối phương sẽ không cho hắn, Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn vang danh ở bên ngoài, cô không thể không biết. Cho dù là Thần Phần Vực pháp bảo chồng chất như núi, Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung cũng vẫn tiếng tăm lừng lẫy.
Lời hắn muốn nói đã bị đối phương nói trước rồi, Diệp Mặc đành phải chắp tay nói:
- Ta tên Diệp Mặc, trên đường ta cùng Thần nữ đi tới đây, giúp nhau chứng thực thần thông, ai cũng có thu hoạch. Ta cảm ơn Thần nữ, còn chưa thỉnh giáo tên họ của Thần nữ.
Thần nữ váy màu vàng sắc mặt bình tĩnh không lay động, cô nhìn ra Diệp Mặc cực kỳ để ý cây Cốt Tiễn này. Rất có thể Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung cũng ở trong tay hắn rồi, người này rốt cuộc là từ chỗ nào mà lấy được nhiều thứ tốt như vậy?
Nhưng cho dù là Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung ở trong tay Diệp Mặc, cô cũng không muốn dễ dàng mà đem mũi tên trong tay cho Diệp Mặc. Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn giá trị quá cao, đừng nói cá nhân cô lấy được, cho dù là một môn phái lấy được, đây cũng là thứ tốt đỉnh cao. Diệp Mặc hỏi tên của cô, vẻ mặt ôn òa, hiển nhiên là muốn lấy cây Cốt Tiễn này của cô về tay.
- Chúng ta chỉ lợi dụng lẫn nhau mà thôi, ngươi cũng không cần hỏi tên của ta, sau khi đã đến Niết sinh cấm địa chúng ta chẳng ai liên quan đến ai nữa.
Thần nữ váy màu vàng lạnh nhạt nói.
- Cô có biết nếu như ta muốn loại bỏ trận kỳ ở đây, cô chỉ có thể trốn trong cái đài sen chín cánh của cô kia kìa. Chỉ cần cô bằng lòng đưa cây Cốt Tiễn cho ta, ta cam đoan sẽ đưa cô lên.
Diệp Mặc thận trọng cam kết.
Lần này Thần nữ váy màu vàng ngay cả trả lời cũng lười trả lời, cô trực tiếp lấy ra lá bùa cực mòng nói:
- Không phiền ngươi lo lắng, bất kỳ lúc nào ta cũng sẽ có thể ra ngoài. Ngược lại là chính ngươi phải suy nghĩ một chút, ngươi nên làm thế nào để ra ngoài đi.
Diệp Mặc sắc mặt có chút khó coi, hắn đương nhiên hiểu rõ Thần nữ váy màu vàng này nói gì. Cô có bùa chú có thể thoát khỏi vòng xoáy mạnh mẽ của Hắc Hồ này ra ngoài, mình không có bùa chú, cho dù là hắn không sợ những tia chớp này, nhưng vòng xoáy đáng sợ của cái Hắc Hồ này hắn có thể thoát khỏi được sao?
Diệp Mặc biết nhất thời không lấy Cốt Tiễn về được, cũng tạm thời dập tắt ý định này, đồng thời nghĩ xem dùng cái gì mới có thể đổi Cốt Tiễn về được.
Sau khi tạm thời bỏ Cốt Tiễn xuống, Diệp Mặc lại bắt đầu nghiên cứu cái đáy hồ này. Đáy hồ này khắp nơi đều đen như mực, tuy diện tích nhỏ hơn quá nhiều so với mặt hồ, nhưng cũng không đế nổi như một miệng hồ lô.
Diệp Mặc phóng ra Tử Đao bổ một nhát vào cái đáy hồ đen như mực này, một dòng ánh sáng màu đen hiện lên, Tử Đao thế mà lại không để lại bất cứ dấu vết gì trên cái đáy hồ này.
Cứng quá, Diệp Mặc trong lòng thất kinh.
- Hắc Hồ tương truyền là Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên biến thành, nếu như ngươi chỉ dùng một món bán thần khí cũng có thể bổ cái đáy hồ này ra được, thì cái Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên này cũng không đế nỗi nổi tiếng ở bên ngoài rồi.
Thần nữ váy màu vàng trông thấy động tác ngây thơ của Diệp Mặc, thật sự là nhịn không được nói một câu.
Diệp Mặc mặc kệ không thèm để ý đến cô, nếu do một pháp bảo biến thành, vậy hắn có thể tìm được chỗ mấu chốt để luyện hóa pháp bảo rồi.
- Ngươi cứ chậm rãi ở chỗ này xem xét đi, ta không hầu được.
Thần nữ váy màu vàng này nói xong, bùa chú trong tay lóe ra một đợt ánh sáng màu vàng. Đợt ánh sáng vàng này hoàn toàn bao lấy cô, sau một khắc, cô vậy mà đã bay ra khỏi cái đáy hồ này rồi.
Thần nữ váy màu vàng đã lấy được một cây Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, cũng sợ Diệp Mặc đột nhiên lại triệt đi trận pháp, lại vây khốn cô vào trong đài sen chín cánh. Tuy trong đài sen chín cánh cô cũng có thể rời đi, nhưng như thế thì cô lại phải tốn mất một lá bùa phòng ngự. Mỗi một lá bùa của cô đều là thứ tốt đỉnh cao, tùy tiện lãng phí như vậy, thì cô không muốn.
- Quả nhiên có chút bản lãnh, ta không tin, không có cô thì ta không tìm thấy Niết sinh cấm địa.
Diệp Mặc nhìn Thần nữ váy mày vàng biến mất không thấy gì nữa, có chút không phục lầm bầm lầu bầu một câu. Lúc trước hắn nghe Thần nữ váy màu vàng nói xong liền đoán. Đạo Ngân tâm cơ nửa năm trước hắn để lại cho Thần nữ váy màu vàng đã bị cô nhìn thấu rồi.
Cho dù là như vậy, Diệp Mặc cũng không thèm để ý. Hiện giờ, ở đây có khả năng tồn tại hai món Tiên Thiên Linh Bảo, cho dù là có muốn đi Niết sinh cấm địa, hắn cũng không muốn bỏ qua hai món pháp bảo kia.
Cho nên sau khi Thần nữváy màu vàng đi khỏi, Diệp Mặc cũng không hề để ý, cũng không có đi theo, hắn quyết định luyện hóa hai món pháp bảo kia trước rồi nói sau. Muốn luyện hóa hai món pháp bảo kia, nhất định phải tìm được cửa vào chính để luyện hóa pháp bảo mới được.
Loại pháp bảo bị phong ấn này luyện hóa là nguy hiểm nhất, làm không tốt, mình cũng sẽ bị pháp bảo nuốt mất. Sở dĩ Diệp Mặc không sợ, là vì hắn có Thế giới trang vàng, cho dù là đụng phải nơi không nên đụng tới, pháp bảo cũng không thể nuốt chững hắn được.
Lại ném ra mấy cái trận kỳ, cho dù không cách nào hoàn toàn phong tỏa khí tức Đạo Vận nơi này, nhưng nơi hắn đứng đã không còn bao nhiêu khí tức pháp tắc thô bạo.
- Tiểu Băng Sâm, ngươi dùng thần thức quan sát một chút, có thể tìm được trung tâm cái hồ lô này hay không. Vị trí bây giờ của chúng ta, hẳn là đang ở miệng hồ lô.
Sau khi bố trí xong trận pháp, Diệp Mặc lập tức truyền âm cho Tiểu Băng Sâm, Tiểu Băng Sâm đối với trận pháp tự nhiên có một loại trực giác bẩm sinh. Nếu như cái HỒ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên này là Tiên Thiên Linh Bảo, điều này cũng bằng với đồ vật tự nhiên.
- Lão đại, chúng ta hẳn là không phải ở miện hồ lô, mà là đang ở chính giữa hồ lô.
Tiểu Băng Sâm không tu thần thông, chỉ tu luyện thần thức, cho nên thần thức vô cùng mạnh mẽ. Nó nghe Diệp Mặc nói xong, lập tức liền cảm giác được vị trí hiện tại.
- Làm sao ngươi biết?
Diệp Mặc buộc miệng hỏi.
Tiểu Băng Sâm lập tức nói:
- Em đối với linh vật do trời đất sinh ra có khứu giác trời sinh, cái hồ lô này tuyệt đối là một món do trời đất sinh ra, cho nên em mới cảm giác được vị trí của chúng ta không phải là phần đáy của hồ lô, mà là đang ở chính giữa.
- Nói như vậy, cái hồ lô này thật sự là một món Tiên Thiên Linh Bảo hả?
Diệp Mặc mừng rỡ.
Tiểu Băng Sâm vội vàng nói: Bạn đang đọc chuyện tại
/2272
|