Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2031: Bị hoài nghi

/2272


Người đàn ông áo bào nâu gầy gò căn bản là không có để ý tới Tố Đạo Thánh đế đang kinh hồn táng đảm này, chỉ nghiêm nghị nhìn chằm chằm Diệp Mặc lạnh lùng hỏi:

- Ta chính là Tư Không Xán, ngươi gọi ta tới, chính vì ngươi có một Đạo Quả?

Diệp Mặc biết tâm tư của mình không thể gạt được người này, trực tiếp kính cẩn nói:

- Diệp Mặc xin ra mắt tiền bối, vãn bối nói chuyện lớn tiếng đúng là có ý định này, bởi vì vãn bối chỉ có tự tay đưa Đạo Quả đến tận tay tiền bối, vãn bối mới có thể có cơ hội tiến vào hội luận đạo, nếu không vãn bối không hề có cơ hội nào.

Diệp Mặc không nói thẳng là một khi đạo quả của mình không giao tận tay cho Tư Không Xán, Đạo Quả này tám chín phần mười trên đường sẽ bị người khác cướp đi, nhưng lời nói của hắn lại khăng khăng chỉ ra rằng một khi hắn không làm như vậy, Đạo Quả chắc chắn sẽ không đến được tay Tư Không Xán.

Tư Không Xán thấy Diệp Mặc không ngụy biện, nhẹ gật đầu:

- Lấy Đạo Quả của ngươi ra đi.

Ý của Diệp Mặc đương nhiên là ông ta hiểu rõ, cũng biết Diệp Mặc nói đúng sự thật. Ông ta sắp chứng đạo Hỗn Nguyên, sẽ không vì mấy chuyện tầm thường này mà đi dây dưa dong dài với thế lực mấy gia tộc này.

Diệp Mặc lập tức lấy ra hộp ngọc chứa Kim Chung Phật Quả đưa cho Tư Không Xán, Tư Không Xán không có bất kỳ lời hứa hẹn gì, nhưng Diệp Mặc lại không thể không lấy ra. Cho dù là Tư Không Xán đã lấy Đạo Quả, chuyện gì cũng không muốn làm giúp hắn, Diệp Mặc cũng chỉ có thể bóp mũi đồng ý chịu thiệt.

Trên người mình có Đạo Quả ở đây bị người ta phát hiện, hắn còn muốn giữ Đạo Quả này lại, thì đúng là tên ngốc mơ mộng.

- Ồ...

Tư Không Xán mở hộp ngọc ra nhìn xong, lập tức liền đóng hộp ngọc lại, khuôn mặt lộ ra vẻ mặt cực độ vui sướng.

Ông ta không thể tưởng được lại có được cơ duyên lớn nhường này, Diệp Mặc cho ông ta Đạo Quả là Kim Chung Phật Quả. Đây là một trong các loại Đạo Quả đỉnh cao, chỉ có người tay ngang như Diệp Mặc mới cho rằng không tu luyện thần thông của Phật Môn thì không cần dùng Kim Chung Phật Quả. Hoặc là nói Kim Chung Phật Quả đối với hắn hiệu quả không lớn.

Kim Chung Phật Quả, bất kể cho bất kỳ kẻ nào cũng đều có tác dụng cực lớn, đây không chỉ là Đạo Quả Phật Đạo, lực cảm ngộ Phật Đạo và những thứ thuộc về Đạo Vận, mà là có một tí khởi nguyên của Phật Đạo ở trong đó.

Bất luận Đạo Quả gì, chỉ cần có lực lượng khởi nguyên, đó chính là Đạo Quả tối thượng.

- Tốt, tốt...

Tư Không Xán liên tiếp nói mấy chữ "tốt", thu hồi hộp ngọc, trong lòng cực kỳ thoả mãn. Cho dù là lần luận đạo này, không đạt được thứ gì cả. Có một quả Kim Chung Phật Quả này cũng đã đủ rồi.

- Ngươi tu luyện Phật Đạo, có thể lấy ra Đạo Quả này coi như là thành tâm...

Diệp Mặc luận đạo với Phùng Độ La Hán, lại có thể mô phỏng ra một chút khí tức của Phùng Độ La Hán. Mà Tư Không Xán căn bản là không hề hoài nghi Diệp Mặc là ngụy trang, cũng không đi điều tra, thần thức của ông ta chủ yếu là kiểm tra chiếc nhẫn của Diệp Mặc một chút.

Diệp Mặc biết mình lấy ra Đạo Quả, người khác rất có thể sẽ muốn xem xét chiếc nhẫn của mình, dứt khoát dùng cấm chế thông thường cho chiếc nhẫn. Nếu không, cho dù là Tư Không Xán cũng chưa chắc có thể xem xét chiếc nhẫn của hắn được.

Tra xét chiếc nhẫn của Diệp Mặc xong, Tư Không Xán lại càng hài lòng. Bên trong chiếc nhẫn của Diệp Mặc tuy cũng có rất nhiều thứ tốt, nhưng cũng chỉ có Kim Chung Phật Quả này là quý nhất. Ông ta sẽ không hoài nghi Diệp Mặc còn có quả Kim Chung Phật Quả thứ hai, bởi vì bên trên một cây Kim Chung Phật Quả chỉ có một quả, tuyệt đối sẽ không xuất hiện quả thứ hai.

- Xem ra tâm tình muốn chứng đạo của ngươi bức thiết vô cùng, Đạo Quả của ngươi ta nhận. Nói thử xem ngươi muốn những gì.

Tư Không Xán sau khi nói mấy chữ "tốt", lúc này mới mỉm cười.

Diệp Mặc trong lòng vui vẻ, vội vàng khom người nói:

- Vãn bối và người bạn là Đỗ Khải Khê, hai người muốn đi vào hội luận đạo của tiền bối nghe luận đạo, đồng thời vãn bối còn muốn xin tiền bối dẫn vãn bối đến ranh giới Thần Phần Vực.

Tư Không Xán gật gật đầu nói.

- Hai yêu cầu này không quá đáng, ta đồng ý. Ngươi tiến vào hội luận đạo đi. Luận đạo xong, ta sẽ đưa ngươi vào danh sách mười người, dẫn ngươi tiến vào ranh giới Thần Phần Vực.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Mặc trong lòng mừng rỡ, vội vàng cảm ơn.

Tư Không Xán chỉ hơi hơi gật gật đầu, thân hình hơi chút lắc lư một cái, lập tức biến mất không còn dấu vết ở bên ngoài hội trường luận đạo này.

Diệp Mặc biết rõ hội luận đạo vẫn chưa bắt đầu, nhưng cũng có thể tiến vào rồi, hắn nhìn Tố Đạo Thánh đế kia cười hắc hắc nói:

- Mở cấm chế hội trường luận đạo ra đi, ta và bạn của ta muốn đi vào hội luận đạo rồi.

Tố Đạo Thánh đế kia tức đến sắc mặt tái xanh, nhưng cũng chỉ có thể làm theo lời Diệp Mặc, mở cấm chế của hội trường luận đạo ra, để cho Diệp Mặc và Đỗ Khải Khê tiến vào hội luận đạo.

- Một kẻ ngu ngốc.

Trông thấy Diệp Mặc tiến vào hội luận đạo rồi, Tố Đạo Thánh đế này mới khinh thường mắng thầm.

Có Đạo Quả lại lấy ra, chỉ là vì tiến vào một hội luận đạo, đây không phải ngu ngốc thì là cái gì?

- Đợi một chút...

Diệp Mặc vừa mới trông thấy tình hình bên trong hội luận đạo, thì có một giọng nói trong trẻo vang lên sau lưng Diệp Mặc.

Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, hắn đã nghe ra cái thanh âm này, chính là người sư muội kia của Thác Bạt Phi Dương. Hắn và Đỗ Khải Khê ngừng lại, nghi hoặc nhìn một cô gái váy trắng đã là Bán Thánh đang đi tới hỏi:

- Xin hỏi vị thần nữ này, cô gọi ta phải không?

Nghe xong lời Diệp Mặc nói, cô gái mặc váy trắng này biến sắc, lập tức quát lớn nói:

- Ta không phải là thần nữ Thánh môn, hòa thượng ngươi nói chuyện cẩn thận một chút.

Diệp Mặc lập tức biết là không xong rồi, hắn chỉ muốn xưng hô tôn trọng mà thôi, cô gái có lai lịch ở Thần Phần Vực xưng là Thần nữ cũng không có gì mà, lại không ngờ rằng đã hấp tấp lỗ mãng.

Người được xưng là Thần nữ còn nhất định phải là Thần nữ Thánh môn cơ, Thần nữ Thánh môn này không biết là cái gì đây.

Đỗ Khải Khê vội vàng truyền âm cho Diệp Mặc nói:

- Không phải là Thần nữ Thánh môn anh tuyệt đối không nên xưng là Thần nữ, chỉ cần xưng Tiên Tử là được rồi. Đây là Đan Anh Dao - viên minh châu của Đan Đô Thần Phủ, không phải là người dễ chọc đâu, anh nên cẩn thận một chút.

Đỗ Khải Khê biết Diệp Mặc chẳng hiểu gì cả, vội vàng truyền âm cho Diệp Mặc.

Diệp Mặc lập tức hiểu ra, đồng thời cũng nhớ tới thân phận của mình, vội vàng lại chắp tay nói:

- Không biết vị Tiên tử này tìm hòa thượng ta có chuyện gì?

Đan Anh Dao sắc mặt thoáng dịu đi một chút, nhìn chằm chằm Diệp Mặc lạnh giọng hỏi:

- Tại Trường Phí Thánh Đạo thành sao ta chưa bao giờ thấy qua ngươi? Ngươi vừa mới tới nơi này hả?

Diệp Mặc trong lòng thất kinh, hắn biết cô gái này nhất định là đã nhìn ra chỗ nào khác thường rồi.

Cô gái này thật là lợi hại, may mắn là hắn không muốn tiếp tục giả trang Thác Bạt Phi Dương nữa, nếu không thì chết chắc rồi. Nói không chừng Thác Bạt Phi Dương lúc trước kia cũng đã bị cô nhận ra rồi.

- Àh, ta đúng là từ nơi khác đến. Đỗ huynh truyền tin cho ta, nói Trường Phí Thánh Đạo thành có một hội luận đạo của các Thánh đế, kêu ta mau chóng tới. Cho nên ta vội đi lộ trình rất lâu, cũng may còn kịp tiến vào hội luận đạo.

Diệp Mặc vội vàng đáp lại.

Đan Anh Dao nghi ngờ nhìn thoáng qua Đỗ Khải Khê, Đỗ Khải Khê này thì cô có biết, lại không nghĩ rằng La Hán trước mắt này là bạn của Đỗ Khải Khê.

- Hội luận đạo, số người có hạn, ngươi làm sao có thể tiến vào hội luận đạo?

Đan Anh Dao lại hỏi ngược lại. Bạn đang đọc chuyện tại

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status