Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1608: Phi hành pháp bảo bị dòm ngó

/2272


Kim Truyền Lâm và Khổng Cương nhìn nhau, trong mắt cũng có thể nhìn thấy chút kiêng kị. Bọn họ không biết Diệp Mặc từ nơi nào đến, chẳng những không sợ Vô Ảnh Kiêu, đến Tuyền sát hư không dường như cũng có thể cảm ứng được.

Diệp Mặc dẫn đường ba người họ với tốc độ cực nhanh, căn bản cũng không đến một ngày, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, cũng đã đến được ngã ba rồi.

Đến nơi, Diệp Mặc căn bản cũng không cần Kim Truyền Lâm nhắc nhở, thần thức đã quét đến ba người đang trong một chỗ sâu trong ngã ba hẹp ấy, đều là tu vi Huyền Tiên, hai tên Huyền Tiên hậu kỳ, một tên Huyền Tiên đỉnh phong trung kỳ.

Lúc này trước mặt ba người là một sơn động cực lớn cũng đã được mở ra, sơn động này ở bên cạnh một vách đá hơi nghiêng. Thần thức của Diệp Mặc quét vào trong sơn động này, quả nhiên có một chút tiên tinh vụn trong đó, dường như hạ phẩm cũng có mà trung phẩm cũng có.

- Ồ, Kim sư huynh, sao các anh nhanh như vậy đã đến nơi rồi? Hắn là ai?

Người nói chuyện là một nữ tu Huyền Tiên phong thái cũng không tệ, ba người sau khi đến trước mặt rồi, cô mới phát hiện ra mình không biết Diệp Mặc.

Diệp Mặc chỉ là một tu sĩ Kim Tiên hậu kỳ, hơn nữa sau lưng còn cõng một người con gái bị trọng thương, sao lại cũng được Kim Truyền Lâm dẫn đến? Ngay lập tức cô nhìn thấy tướng mạo của người con gái này, đúng là cực kỳ xinh đẹp. Nếu như không phải hai người Kim Truyền Lâm và Khổng Cương đều không phải là người háo sắc, cô thậm chí còn cho rằng Diệp Mặc bị bọn họ ép đến, còn người con gái sau lưng Diệp Mặc cũng là một con mồi trong đó.

- Ồ…

Người đàn ông mặc áo xám đứng sau lưng Huyền Tiên này ngạc nhiên ồ lên một tiếng, ánh mắt của gã nhìn thân hình Chân Băng Du, rõ ràng cũng bị dung nhan tuyệt thế của Chân Băng Du làm chấn động.

Diệp Mặc vừa nhìn liền biết người đàn ông này không phải là người tốt, Kim Truyền Lâm và Khổng Cương cũng đều đã gặp Chân Băng Du, hai người họ cũng chỉ lộ ra chút giật mình rồi cũng không chú ý gì thêm nữa, còn ánh mắt của nam tu này thì lại chằm chằm nhìn Chân Băng Du.

Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào, người đàn ông áo xám này tu vi Huyền Tiên hậu kỳ, Diệp Mặc bây giờ có quả cân của Thế giới thạch, hắn căn bản cũng không để ý.

- Phùng Quảng Long, vị này là anh Diệp, có cả bạn đời của anh Diệp nữa.

Khổng Cương thấy người đàn ông mặc áo xám này chằm chằm nhìn người con gái sau lưng Diệp Mặc, lại nghe thấy Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, lập tức biết Diệp Mặc trong lòng khó chịu, cho nên, gã lập tức đứng ra nhỏ giọng nhắc nhở một câu.

Nói xong Khổng Cương lại chỉ nữ tu Huyền Tiên hậu kỳ nói chuyện đầu tiên nói với Diệp Mặc:

- Đây là Hồ Dung sư tỷ, người kia là Trần Phái.

Khổng Cương chỉ nam tu một mực vẫn chưa nói gì nhưng nhìn rất thành thật kia nói, tu vi Huyền Tiên trung kỳ đỉnh phong. Nhưng Diệp Mặc cũng không xem thường bất kỳ ai trong này, có thể đến được tầng thứ ba của Hỗn Độn Tinh vực, đều là những người không phải hạng tầm thường.

- Kim sư huynh, các anh sao lại đến đây nhanh như vậy?

Hồ Dung lại hỏi một câu.

Kim Truyền Lâm lại vội nói:

- Pháp bảo phi hành của anh Diệp có thể phòng bị được Vô Ảnh Kiêu, cho nên chúng tôi mới đến nhanh như vậy.

Gã cũng không nói Diệp Mặc có thể chém giết được Vô Ảnh Kiêu, một khi nói ra Diệp Mặc có thể giết được Vô Ảnh Kiêu, nói không chừng những người trong này đều muốn có thứ này. Gã bây giờ không nói, đợi lát nữa sau khi Diệp Mặc đi rồi, gã lấy ra làm giao dịch với một người trong đó, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều hơn.

- Không ngờ lại có loại pháp bảo phi hành như này?

Hồ Dung giật mình nhìn chằm chằm Diệp Mặc, ngay cả hai người Trần Phái và Phùng Quảng Long cũng kinh ngạc nhìn Diệp Mặc. Phùng Quảng Long lại càng có chút vui mừng lóe lên trong mắt, Diệp Mặc chỉ là một Kim Tiên hậu kỳ, chẳng những có một người con gái tuyệt sắc như này, còn có pháp bảo phi hành có thể phòng tránh được Vô Ảnh Kiêu nữa, những thứ này xứng với tu sĩ Kim Tiên sao?

- Anh Phùng, các anh chẳng phải gọi tôi và Kim Truyền Lâm đến, nói là phát hiện ra mỏ tiên tinh sao? Sao tôi không cảm nhận được Tiên linh khí? Những mảnh vỡ tiên tinh trên mặt đất này có phải là các anh tùy tiện rắc ra không?

Khổng Cương cau mày nói.

Phùng Quảng Long thấy Khổng Cương nói vậy, đồng thời cũng nhíu mày, sau đó khua tay nói:

- Anh Khổng, chuyện mỏ tiên tinh không cần gấp gáp, nếu tìm anh đến đương nhiên sẽ không gạt anh sang một bên. Tôi bắt chuyện với Diệp sư đệ này trước đã.

Khổng Cương thấy Phùng Quảng Long gọi Diệp Mặc sư đệ, hơn nữa từ ánh mắt cũng có thể nhìn ra, gã chắc hẳn đã chú ý đến pháp bảo phi hành và người con gái sau lưng kia của Diệp Mặc rồi. Cho nên gã không đợi Phùng Quảng Long nói chuyện với Diệp Mặc, sắc mặt Khổng Cương liền trầm xuống:

- Anh Phùng, anh Diệp này cũng là bạn của chúng tôi, cùng đến đây tìm mỏ tiên tinh.

- Cùng đến tìm mỏ tiên tinh?

Hồ Dung nghi ngờ hỏi một câu.

Giá trị của mỏ tiên tinh đương nhiên rất cao, hai người Khổng Kim dẫn theo một tu sĩ Kim Tiên đến giúp cái gì? Hơn nữa tu sĩ Kim Tiên này còn dẫn theo một người con gái bị trọng thương nữa.

Phùng Quảng Long và Trần Phái đều nghi ngờ, Trần Phái chỉ nghi ngờ hỏi một chút, cũng không nói thêm câu gì. Phùng Quảng Long lại nhanh chóng thu lại sự nghi ngờ của mình, đi đến trước mặt Diệp Mặc ôm quyền nói:

- Diệp sư đệ, bạn của anh bị thương rồi à?

- Không phiền các hạ hao tâm tổn trí.

Diệp Mặc lạnh lùng trả lời.

Phùng Quảng Long lại cười ha hả nói:

- Thực ra anh cũng không hiểu tôi, tôi và Khổng Cương là bạn bè, tính cách cũng tương tự nhau, đều thích kết giao bạn bè. Cho nên anh có thể nói chuyện được với Khổng Cương, thì chắc chắn cũng có thể nói chuyện với tôi được.

Lời này của Phùng Quảng Long vừa nói ra, Hồ Dung và Trần Phái liền biết được ý tứ của Phùng Quảng Long, chỉ có điều bọn họ cũng không nhiều lời, Khổng Cương mặc dù rất muốn nói thêm câu nữa, nhưng lại Kim Truyền Lâm liếc nhìn, nên cũng không nhúc nhích gì.

Diệp Mặc coi lời nói của Phùng Quảng Long vừa nói ra như không khí vậy, căn bản cũng không thèm nghe.

Phùng Quảng Long cũng không nhụt chí, tiếp tục nói:

- Diệp sư đệ, tôi cũng có chút kinh nghiệm nhất định với nội thương, hay là anh để tôi xem qua bạn của anh một chút, để tôi xem có thể giúp được chút gì không?

- Cút.

Diệp Mặc quát lớn.

Thấy Diệp Mặc mắng Phùng Quảng Long cút, những người còn lại lập tức khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, cho dù Kim Truyền Lâm và Khổng Cương cũng không muốn Diệp Mặc lại nói thẳng đến vậy, hơn nữa lại không chút nể tình.

Sắc mặt Phùng Quảng Long biến sắc, lập tức định ra tay, nhưng lại nhìn thấy Chân Băng Du mở mắt, dung nhan tuyệt mỹ đó lập tức khiến gã sững sờ, sự tức giận trong lòng lập tức biến mất, ngược lại lại cười cười nói:

- Ha ha, nếu không muốn thì thôi, tôi cũng chỉ là muốn giúp chút mà thôi.

Khổng Cương thấy Phùng Quảng Long không ngờ lại không ra tay, gã không muốn chuyện này lại xảy ra, vội nói:

- Hồ Dung sư tỷ, mỏ tiên tinh rốt cục là thế nào? Rốt cục có hay không, nếu như không có, thì tôi muốn đi rồi.

Hồ Dung cũng rất kinh ngạc khi Phùng Quảng Long không ra tay với Diệp Mặc, ngay lập tức cô cho rằng Phùng Quảng Long chắc hẳn kiêng kị hai người Khổng Cương và Kim Truyền Lâm. Bây giờ Khổng Cương hỏi đến, cô vội nói:

- Ba người chúng tôi cũng đã tìm được vị trí chính xác rồi, tôi chắc trên 50% trong đó chính là lối vào của mỏ tiên tinh.

- Cho nên các anh rắc một chút tiên tin vụn lên mặt đất, chính là vì dẫn dụ chúng tôi mắc lừa đúng không?

Kim Truyền Lâm thấy Hồ Dung nói vậy lập tức không hài lòng, lúc trước gã nhận được tin tức là 100%, mặc dù biết Hồ Dung nói căn bản cũng không thể nào tin được, nhưng khả năng 50% này cũng quá ít rồi.

Nói cách khác lời nói của Hồ Dung này chính là đánh rắm, khả năng 50% sao? Cho dù bất cứ nơi nào cũng có 50% khả năng, hoặc là phải hoặc là không phải.

- Những tiên tinh này quả thực không phải chúng tôi rắc ra, tôi khẳng định những gì tôi nói là sự thực.

Hồ Dung thấy Kim Truyền Lâm không tin cô, cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể tăng thêm ngữ khí mà thôi.

Lần này Diệp Mặc chủ động ngắt lời Kim Truyền Lâm nói:

- Cô ấy nói không sai, những tiên tinh này quả thực không phải bọn họ cố ý rắc ra, mà là khi mở cái động phủ này bị rơi ra ngoài.

Thần thức của Diệp Mặc cũng quét vào trong thạch động này, nham thạch của thạch động này cứng vô cùng, hơn nữa thần thức cũng không thể nào xuyên thấu vào sâu hơn. Nhưng cho dù như vậy, thần thức của Diệp Mặc cũng đã quét được trên thạch động này cũng có chút mảnh vụn tiên tinh rồi.

- Thật sao?

Kim Truyền Lâm trong lòng thực ra vẫn rất kiêng kị Diệp Mặc, hơn nữa cũng tương đối tin tưởng Diệp Mặc. Bây giờ Diệp Mặc nói ra, gã theo bản năng lặp lại một câu.

- Vốn dĩ chính là vậy, anh nhìn trên vách đá này cũng có tiên tinh vụn này.

Hồ Dung bắt được cơ hội có chút bất mãn nói.

Kim Truyền Lâm lúc này cũng nhìn thấy tiên tinh vụn xung quanh vách đá, gật đầu nói:

- Hóa ra như vậy thật, nơi này nếu như có tiên tinh vụn, vậy chứng tỏ rằng nơi này quả thực có khả năng là nơi có mỏ tiên tinh.

Diệp Mặc cười khẩy nói:

- Những tiên tinh vụn này chỉ là tàn dư của trận pháp được bố trí lưu lại mà thôi, cũng không có chút liên quan gì đến mỏ tiên tinh kia.

Hồ Dung rõ ràng cũng sớm biết chuyện này, cô lại có chút kinh ngạc năng lực phán đoán của Diệp Mặc, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể đoán ra tiên tinh vụn này không có liên quan gì đến mỏ tiên tinh kia. Phải biết trong này vốn dĩ chính là nơi có mỏ tiên tinh mà trong bản đồ chỉ, đào được tiên tinh, rất dễ khiến người ra nghĩ đến nơi này chính là địa chỉ mỏ tiên tinh.

- Có phải vậy không? Hồ Dung tiên tử?

Kim Truyền Lâm lần này đến sư tỷ cũng không gọi nữa, mà lại trực tiếp gọi tên của Hồ Dung.

Hồ Dung vội nói:

- Không phải, anh nghe tôi nói, thạch động này chúng tôi sau khi đào vào, phát hiện trong này còn có một cấm chế che đậy nữa, cấm chế che đậy này rất cao minh, ba người chúng tôi trong khoảng thời gian ngắn căn bản cũng không thể nào phá được, cho nên tôi mời các anh đến, chúng tôi đoán là, sau khi phá được cấm chế này, mới có thể trực tiếp đến được vị trí của mỏ tiên tinh.

Khi Diệp Mặc nghe thấy Hồ Dung nói về cấm chế, thần thức cũng đã lại lần nữa cẩn thận quét vào trong huyệt động mà ba người này đào.

Quả nhiên, lần này thần thức của Diệp Mặc sau khi cẩn thận tìm kiếm, ở trong cùng của động tìm được một cấm chế rất rõ ràng. Cấm chế này hình như có tác dụng che chắn, hơn nữa lực phòng ngự cũng không tệ.

Cấm chế có tác dụng che đậy, Diệp Mặc quả thực cũng có chút tin tưởng. Nơi này nếu như có mỏ tiên tinh thật, vậy ý đồ dùng cấm chế này quá rõ ràng rồi, đó chín là che lại, không muốn tiên linh khí tản ra ngoài.

- Vậy thì qua đó xem xem.

Kim Truyền Lâm lập tức gật đầu nói, ngay sau đó là người đầu tiên tiến vào trong động.

Mấy người Diệp Mặc cũng đi cùng.

Kim Truyền Lâm sau khi xem qua cấm chế kia, lập tức cười khẩy nói:

- Tôi nói các anh sao lại tốt bụng như vậy, có mỏ tiên tinh còn nhớ gọi tôi nữa. Hóa ra cấm chế này không phải đơn giản là có thể phá đi được, nhưng tôi mặc dù là một Tiên trận sư cấp một, nhưng cấm chế này tôi căn bản cũng không nhìn ra được, đoán chừng khiến Hồ Dung sư tỷ thất vọng rồi.

Diệp Mặc ngược lại không ngờ tên Kim Truyền Lâm này lại còn là một Tiên trận sư cấp một nữa.

Hồ Dung thấy Kim Truyền Lâm nói vậy vội nói:

- Kim sư huynh, anh xem anh nói, cấm chế này chính là dựa vào sức mạnh mà mở ra, chúng ta năm người hợp lại, chắc chắn có thể thành công được.

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status