Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1064: Nguyên nhân bị diệt môn

/2272


- Đúng là "Yên vụ chi lan", số lượng thật cũng không ít, có dến hơn mười gốc.

Lưu Mạn Hương và Kinh Dục Điền hiển nhiên đã thấy hơn mười gốc "Yên vụ chi lan". Lưu Mạn Hương chủ động ngừng lại, nói với Kinh Dục Điền một câu, ý tứ rất rõ ràng, những linh dược này cần nên động thủ không?

Kinh Dục Điền đứng một bên nhìn Diệp Mặc, gật đầu với Lưu Mạn Hương, hiển nhiên tu vi của Diệp Mặc chỉ có Nguyên Anh tầng bốn, ở trong mắt gã còn không là gì. Không nói gã đã là tu vi Nguyên Anh tầng năm, mà Lưu Mạn Hương cũng có tu vi Nguyên Anh tầng một, bọn họ hai người căn bản là không cần sợ một tu sĩ Nguyên Anh tầng bốn như Diệp Mặc.

Thế nhưng gã hiển nhiên cũng không có do dự định biểu hiện cường thế, chỉ là nhìn biểu tình sững sờ đang đứng ở một bên của Diệp Mặc mà kỳ quái nói:

- Này, vị bằng hữu kia, chúng ta có thể cùng nhau tiêu diệt con Man Ngưu thú này, ở đây có hơn mười gốc "Yên vụ chi lan", chúng ta cùng nhau chia đều, anh thấy thế nào?

Chỉ là một con Man Ngưu thú cấp năm, căn bản là không cần tu sĩ Nguyên Anh liên thủ, dù là Lưu Mạn Hương cũng có thể tiện tay tiêu diệt.

Nắm tay của Diệp Mặc đã có chút trắng bệch, khóe mắt của hắn thậm chí có chút tơ máu màu hồng, Diệp Mặc cũng không bùng nổ sau khi Kinh Dục Điền nói những lời này, trái lại hắn bình tĩnh xuống một chút.

Nếu đã gặp được Kinh Dục Điền, hắn tuyệt đối sẽ không để đối phương chạy thoát, hắn nhất định cần tỉnh táo lại, phòng ngừa đối phương nghi ngờ rồi chạy trốn. Khi đó hắn phải đi Đông Huyền châu thì không biết cần bao lâu mới có cơ hội.

Thấy Diệp Mặc vẫn không nói gì, chỉ nhìn mình, Kinh Dục Điền liền nhíu nhíu đầu mày.

- Con đàn bà bên cạnh mày, ông đây nhìn trúng rồi, để lại cho ông đây dùng, về phần mày cũng chỉ là một phế vật rác rưởi...

Diệp Mặc nhìn lướt qua Lưu Mạn Hương cười lạnh nói.

Và đúng như hắn đã dự liệu, hắn còn chưa có nói xong, Kinh Dục Điền liền nhảy dựng lên. Khi nào mà một tên chỉ là tu sĩ Nguyên Anh tầng bốn lại dám có chủ ý với cả phụ nữ của mình?

Lửa giận trong nháy mắt bốc lên đến gáy Kinh Dục Điền, gã giương tay lên, sáu thanh phi đao mang theo hàn quang lòe lòe nhanh chóng bay đi.

Diệp Mặc nhìn lên, dĩ nhiên phát hiện đây là một tổ phi đao, sáu cây phi đao mỗi một cây đều là một kiện linh khí cực phẩm, mà sáu cây phi đao kết hợp lại dĩ nhiên không kém hơn một kiện chân khí.

Ngay khi sáu cây phi đao được Kinh Dục Điền ném ra, lập tức mở rộng trong không trung, đảo mặt đã hình thành một vòng cung đem Diệp Mặc vây ở trong.

Lưu Mạn Hương đứng ở một bên quan sát, khi thấy sáu cây phi đao được xuất ra, trong mắt lộ ra một tia thèm muốn, ngược lại lạnh lùng nhìn Diệp Mặc.

Sự lợi hại của Kinh Dục Điền toàn bộ hiện trên bộ đao khí, một tổ phi đao này của gã không chỉ tương đương với một kiện chân khí thứ phẩm, hơn nữa tại thời điểm đối địch còn có tác dụng trọng yếu. Tổ phi đao này có một đặc tính, sau khi đã lập thành kết cấu, tu sĩ ở trung tâm của màn đao sẽ bị ràng buộc rất khó thoát ra.

Càng không chỉ nói hiện này tu sĩ trước mắt tu vi so với Kinh Dục Điền còn thấp hơn một tầng, vì vậy trong mắt Lưu Mạn Hương, Kinh Dục Điền đã nắm chắc phần thắng rồi.

Khi một tổ phi đao này biến ảo thành màn đao đem Diệp Mặc hoàn toàn bao vây lại, Kinh Dục Điền vốn vô cùng phẫn nộ tự nhiên có chút hòa hoãn lại. Gã thậm chí hoài nghi đối phương quen biết mình, bằng không làm sao biết sau khi mình nổi giận, sẽ xuất ra sát chiêu? Cũng may đối phương rốt cuộc cũng không được như ý nguyện.

Nếu như là tu sĩ khác, Diệp Mặc vốn là chẳng cần dùng loại thủ đoạn khiêu khích đối phương phẫn nộ này, thế nhưng thù hận của hắn và Kinh Dục Điền thật sự là quá sâu rồi. Khi trước Kinh Dục Điền mới là Nguyên Anh tầng một, dùng linh dược tích lũy vài chục năm đến nay gã đã là Nguyên Anh tầng năm rồi, điều này làm cho Diệp Mặc có chút lo lắng.

Tu Chân giới chuyện gì cũng có thể phát sinh, mượn chính hắn mà nói, ngày đó không phải là một người bình thường sao? Hiện tại thậm chí có thể chém giết tu sĩ cùng cấp. sở dĩ hắn không xem thường Kinh Dục Điền mấy chục năm không gặp, là bởi vì hắn tuyệt đối không muốn để đối phương có cơ hội chạy trốn.

Thế nhưng sau khi Diệp Mặc thấy Kinh Dục Điền xuất thủ, hắn âm thầm lắc đầu, quả nhiên là nhờ linh dược thăng tiến tu vi. Khi vừa ra tay Diệp Mặc đã biết, người này chỉ có một bộ đao pháp kia là có vẻ lợi hại, chân nguyên và thần thức của bản thân gã thật không đáng nhắc tới.

Coi như là Bác Dung ở chỗ này, Diệp Mặc phỏng chừng y cũng có thể nắm Kinh Dục Điền trong tay, không cần phải nói đến chính bản thân mình ra tay.

Diệp Mặc không đợi mảng sáng và màn đao của phi đao hiển hiện ra toàn bộ, "Tử Đao" của hắn đã được xuất ra. Nếu như đối mặt với tu sĩ như Ngô Dự, thì đệ nhất đao của hắn mới có thể là "Huyễn vân thúc nguyên đao", thế nhưng Kinh Dục Điền và hắn thực sự không phải là người cùng đẳng cấp, chênh lệch tương đối xa.

"Huyễn vân phi toàn đao" được Diệp Mặc bổ ra, màn phi đao lúc đầu còn bao phủ lấy Diệp Mặc giống như tấm vải gặp phải dao bén, lập tức bị rách tan tành, như bong bóng xà phòng tan biến mất.

Răng rắc...

Vài tiếng vỡ giòn vang lên, sáu cây phi đao trôi nổi trên đầu Diệp Mặc trong nháy mắt bị đao khí màu tím cuốn đi, toàn bộ phi đao bị cuốn đi va chạm vào nhau kêu lên những tiếng "Leng keng". Mà Kinh Dục Điền là chủ nhân của số linh khí phi đao này không có cách nào khống chế lại.

Kinh Dục Điền chỉ có thể ngơ ngác nhìn phi đao của mình bị đao quang màu tím cuốn đi, hoàn toàn không kịp phản ứng, lại có thêm một đường đao quang màu tím thật dài trực tiếp bổ về phía đan điền của gã.

Phụt...

Một ngụm máu tươi phun ra, trên người Kinh Dục Điền dần hiện ra một vệt máu, một viên Nguyên Anh nhỏ đang khủng hoảng tột cùng không ngờ bị một đao này của Diệp Mặc trực tiếp làm xuất hiện.

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status