Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong thấp giọng lẩm bẩm một phen, sau đó quyết định đi tìm ông cụ nhà họ Cố, bây giờ liên quan đến sự tồn vong, nhất định phải để ông cụ nhà họ Cố ra tay mới được.
Sau khi hai người thương lượng xong thì vội vã chạy đến nơi ở của ông cụ Cố.
Ông cụ Cố đang nằm đung đưa ở trêи ghế, ôm cái radio nghe đài, nhìn thấy hai đứa con trai của mình mang theo sắc mặt vội vàng đi vào, lập tức ý thức được chắc chắn có chuyện gì đó không tốt đã xảy ra.
“Thiệu Dũng, Thiệu Phong, bọn con tìm ba có chuyện gì có đúng không, có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói đi.”
Ông cụ Cố mang một biểu cảm đã nhìn thấu sắc mặt của các con.
Cố Thiệu Dũng cười khan hai tiếng: “Ha ha, thật sự là hiểu con không ai khác ngoài ba, ba nói đúng, bọn con có vấn đề khó khăn không thể giải quyết được, mong là ba có thể ra mặt mới được.”
“Mời ba ra mặt? Ba cũng chỉ có thể quản lý chuyện ở trong nhà, chuyện kinh doanh ba không quản được đâu.”
Hai mắt của ông cụ Cố nhắm chặt lại.
“Chính là chuyện trong nhà, trước đó, trước đó không phải nhị phòng đã rời khỏi công ty trong nhà rồi à, bọn con đã dùng ba tỷ để lấy số cổ phần trong tay của nhị phòng lại, sau đó Cố Họa Y liền từ chức khỏi công ty, những chuyện này chắc là ba cũng đã biết rồi.”
“Đúng vậy, đúng là ba có biết chuyện này, chuyện này bọn con làm không sai, có thể đưa cho nhị phòng ba tỷ đã coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ với gia đình của Thiệu Huy rồi.”
Ông cụ Cố đã sớm oán thầm gia đình Cố Thiệu Huy, đương nhiên cũng vui vẻ nhìn thấy bọn họ rời khỏi sản nghiệp của nhà họ Cố.
Cố Thiệu Dũng có chút khó xử, nhìn thoáng qua Cố Thiệu Phong, dùng sức kéo kéo miệng ra hiệu để Cố Thiệu Phong nói tiếp.
“Ba ơi, cái này còn không phải là trước kia Cố Họa Y phụ trách phương diện nghiệp vụ của công ty à, sau khi nó từ chức thì đối tác của chúng ta đều đồng loạt hủy bỏ đơn hàng, hiện tại tình huống công ty càng ngày càng xấu hơn, mà Cố Họa Y thì lại chạy đến tập đoàn Họa Vân Y làm tổng giám đốc.”
Hai mắt đang nhắm chặt của ông cụ Cố đột nhiên lại mở ra, trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Con nói cái gì chứ? Cố Họa Y đến tập đoàn nào làm chủ tịch, cái này không phải là người mù nói bậy đâu nha, nó mới lớn bao nhiêu cơ chứ, sao có thể làm chủ tịch tập đoàn được?”
“Chuyện này là thật đó, hồi lúc nãy cũng đã chiếu trêи tivi luôn rồi, những ông chủ lớn đứng đầu đều đến tham gia cắt băng khánh thành, con nhóc Cố Họa Y này chắc chắn có giao dịch gì đó với ông chủ ở phía sau mà không muốn người khác biết, lúc này mới có thể lên làm chủ tịch tập đoàn Họa Vân Y.”
“Khụ khụ.”
Nhận thấy Cố Thiệu Phong nói lạc đề, Cố Thiệu Dũng dùng sức ho khan hai tiếng: “Những chuyện này đều không quan trọng, quan trọng nhất chính là chỉ cần Họa Y nói một câu để tập đoàn Họa Vân Y cho chúng ta đơn đặt hàng, thế thì công ty của chúng ta có thể vượt qua giai đoạn khó khăn rồi.”
Ông cụ Cố cẩn thận sắp xếp lại mạch suy nghĩ, đã hiểu được ý đồ của hai đứa con trai.
“Có phải là kêu ba nói một câu với Họa Y có đúng không?”
“Đúng vậy, bọn con, e là bọn con nói chuyện thì nó sẽ không nghe, cho nên không chỉ có thể để ba ra tay, ba nói chuyện chắc chắn Cố Họa Y sẽ nghe.”
Cố Thiệu Phong phụ họa nói: “Có câu nói là phù sa không chảy ra ruộng ngoài, Cố Họa Y cũng là do nhà chúng ta bồi dưỡng ra, để cho nó nhớ kỹ báo ân mới được.”
Sau khi ông cụ Cố nghe xong thì thở dài.
Mắt nhìn hai đứa con trai mặc đồ vest làm ra bộ dạng đáng thương, ông cụ Cố chậm rãi nhẹ gật đầu, cảm thấy hai đứa con trai của mình nói không có gì sai.
Nói như thế nào thì trong người của Cố Họa Y vẫn còn chảy dòng máu nhà họ Cố, có đánh gãy xương thì gân vẫn còn nối liền, chỉ là kêu nó có thể giúp đỡ về phương diện làm ăn mà thôi, cũng không trái với đạo đức trái với pháp luật.
“Trước tiên gọi thằng hai tới đây.”
Ông cụ Cố thấp giọng nói.
Trong lòng của Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong cũng vui mừng, vội vàng gọi điện thoại liên hệ cho Cố Thiệu Huy tới đây.
Lúc này, Cố Thiệu Huy đang có mặt ở hiện trường cắt băng thành lập đoàn Họa Vân Y, sau khi xác định ngày hôm nay sẽ tiến hành nghi thức cắt băng, Lý Phàm liền cho người đi đón Cố Thiệu Huy với Vương Cẩn Mai đến đây.
Vào thời khắc Cố Họa Y đứng trêи đỉnh cao, nhất định phải để ba vợ với ba mẹ vợ chứng kiến một chút.
Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai vô cùng hưng phấn ngồi trêи ghế sa lông, có rất nhiều doanh nhân không thể bắt chuyện với Cố Họa Y, sau khi biết danh tính của hai vợ chồng Cố Thiệu Huy thì đều đồng loạt quay quanh bên cạnh hai người bọn họ, vuốt ʍôиɠ ngựa hai người bọn họ.
Hai vợ chồng Cố Thiệu Huy nhìn thấy như vậy, trong nháy mắt liền bị đám người vỗ ʍôиɠ nhựa vô cùng vui vẻ, chỉ lộ ra một bộ dạng cười ngu ngốc.
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Cố Thiệu Huy lại vang lên, lúc Cố Thiệu Huy lấy điện thoại ra xem xét, lúc này đám người đang vuốt ʍôиɠ nhựa mới yên tĩnh lại.
Cố Thiệu Huy vô cùng hưởng thụ loại cảm giác này, trong thoáng chốc cảm thấy mình có loại cảm nhận sống như đế vương.
Hai chân đang bắt chéo nhau dương dương đắc ý lay động, Cố Thiệu Huy ngẩng đầu lên nói: “A lô, là ai vậy?”
“Ai vậy cái đầu của mày, tôi là anh trai em, Cố Thiệu Dũng.”
Cố Thiệu Dũng tức giận đùng đùng lên tiếng nói.
Cố Thiệu Huy cầm điện thoại ở bên tai xuống, mắt nhìn màn hình hiển thị, đúng là số điện thoại của Cố Thiệu Dũng.
Thời gian tốt đẹp như thế lại bị anh cả của mình gọi điện thoại tới, cái này khiến cho Cố Thiệu Huy có một loại cảm giác như bị dội một gáo nước lạnh ở trêи đầu.
“À à, lúc này em đang bận việc ở bên ngoài, lúc nãy điện thoại cũng không nhìn là ai gọi tới. Anh cả hả, anh tìm em có chuyện gì vậy?”
“Không phải là tôi tìm mày có chuyện, là ba tìm mày, mày nhanh chóng trở về nhà một chuyến đi.”
Cố Thiệu Dũng lạnh giọng nói.
“Ba hả? Ba sao vậy, không phải là sức khỏe…”
“Ngậm miệng lại, sức khỏe của ba vẫn còn rất tốt, kêu mày trở về thì mày cứ trở về nhanh đi.”
Lúc này trái tim của Cố Thiệu Huy mới hoàn toàn thả lỏng, còn tưởng là sức khỏe của ông cụ Cố suy yếu.
Có điều là ngay lúc này ông cụ Cố lại kêu mình trở về, có nghĩ như thế nào Cố Thiệu Huy cũng cảm thấy có chút vấn đề.
“Được rồi, em lập tức về ngay.”
Cúp điện thoại, Cố Thiệu Huy trầm ngâm một chút rồi sau đó bước nhanh đi về phía Lý Phàm.
Bây giờ Cố Họa Y đang nói chuyện với nhóm người đứng đầu, còn có những nhân vật của thương nghiệp đứng đầu, Cố Thiệu Huy cảm thấy không tiện để tìm con gái của mình, chỉ có thể nóng lòng muốn đi tìm Lý Phàm.
“Lý Phàm, lúc nãy ở trong nhà có gọi điện thoại đến kêu ba về gặp ông cụ.”
Cố Thiệu Huy mở miệng nói.
Lông mày của Lý Phàm cau lại, trong lòng đã mơ hồ suy đoán ra có chuyện gì: “Vậy để con đưa ba về, thuận tiện thăm ông nội.”
“Chuyện này…”
Cố Thiệu Huy do dự một chút, cuối cùng cảm thấy Lý Phàm đi cùng cũng không phải không thể, có Lý Phàm đi theo tuyệt đối có thể chia sẻ rất nhiều phiền phức.
“Cũng được, vậy bây giờ chúng ta đi thôi.”
“Được.”
Lý Phàm và Cố Thiệu Huy đi khỏi, lái xe đi về phía nhà của ông cụ Cố.
Rất nhanh, hai người đã chạy đến nhà của ông cụ Cố, vừa bước vào cửa liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của ba người ông cụ Cố, trong lòng của Cố Thiệu Huy lộp bộp một chút.
Cố gắng nặn ra vẻ mặt tươi cười, Cố Thiệu Huy mang theo những thực phẩm dinh dưỡng và hoa quả vừa mới mua ở bên ngoài bước nhanh đến trước mặt ông cụ Cố.
“Thưa ba, con tới rồi đây.”
“Hừ! Cậu còn biết trở lại đây thăm tôi nữa à?”
Ông cụ Cố lạnh mặt nói.
“Cái này…”
“Cái này cái kia cái gì! Nghe nói là con gái của cậu đã lên làm chủ tịch, xem ra là nhà họ Cố chúng tôi không chứa nổi vị đại phật như con gái của cậu rồi.”
Trong nháy mắt, mồ hôi lạnh túa ra ở trêи trán Cố Thiệu Huy.
/1101
|