Cố Họa Y vô cùng không muốn để Hoa Nhật Tâm thấy Lý Phàm, nhưng mà có nhiều họ hàng ở đây, Lý Phàm cũng phải gặp người khác.
Cố Họa Y lo lắng nhắm mắt lại, trong lòng có hơi thâm oán trách sự vô dụng của Lý Phàm.
Nếu như mà Lý Phàm có chút bản lĩnh thì mình cũng sẽ không phải mệt mỏi như thế.
Cạch.
Của phòng ngủ được mở ra, Lý Phàm mặc quần áo chỉnh tề đi ra ngoài.
Hoa Nhật Tâm nhìn thấy quần áo của Lý Phàm thì lập tức sửng sờ, trong lòng có một cái hố lớn.
Mẹ nó chứ, đây là trang phục phiên bản giới hạn mới nhất của Givenchy.
Bộ quần áo này có giá gấp năm lần của bộ Givenchy trên người của anh ta.
Cố Họa Y nhìn thấy cũng giật mình, còn chưa từng nhìn thấy Lý Phàm có thần thái đến thế. Lý Phàm trong quá khứ dường như là cũng không có ăn mặc như thế này, cũng là Lý Phàm không có cách ăn mặc và trang điểm phù hợp.
Ôi chao.
Ánh mắt của nhóm bạn bè thân thiết đều nhìn về phía Lý Phàm, nhìn thấy dáng vẻ Lý Phàm, lúc này cũng có chút kinh ngạc.
Ngay cả trong lòng của cặp vợ chồng Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai cũng đều nghĩ rằng Lý Phàm cho mình mặt mũi.
“Phốc phốc…
Tiếng cười của Cố Bội Sam đã phá vỡ bầu không khí yên lặng.
Tiếng cười đã kéo lại suy nghĩ của mọi người, mọi người cùng nhau nhìn về phía Cố Bội Sam.
Gố Bội Sam lộ ra một bộ dạng đã sớm biết là như vậy, ngẩng đầu lên, dùng một ánh mắt xem thường mà nhìn Lý Phàm.
“Lý Phàm, anh cũng thật sự mặc bộ quần áo này đi ra ngoài nữa à? Đúng là chút mặt mũi cũng không cần mà, nghĩ rằng mặc quần áo nhái cao cấp thì không có ai nhận ra nó, điều này thực sự quá xúc phạm chỉ số IQ của chúng tôi rồi đó, cái thứ chết tiệt như anh cũng chỉ xứng đáng mặc quần áo vỉa hè mà thôi”
Lời nói của Cố Bội Sam giống như là một cục đá chọi vào trong nước, trong lòng của mọi người lập tức có một phen gợn sóng.
Ban đầu mọi người bị Lý Phàm làm cho kinh ngạc, giờ phút này đều cười nứt nẻ, trong tiếng cười tràn đầy trào phúng.
Hoa Nhật Tâm cũng lộ ra một biểu cảm bình tĩnh, trong lòng âm thầm cảm thấy hổ thẹn vì lúc nấy mình đã giật mình vì bộ quần áo nhái trên người của đống phân chó.
“Ha ha, tôi đã nói mà, thời trang Givenchy bán với số lượng có hạn, có tiền cũng chưa chắc mua được nó, chắc chắn là phải có thân phận và địa vị mới có tư cách mua được”
“Đã nghe nói Lý Phàm là một tên nghèo hèn từ lâu lắm rồi, nhưng mà người nghèo thì tham vọng không nghèo có đúng không? Mặc quần áo nhái thì anh đã làm Họa Y mất mặt rồi, anh nghe tiếng cười của mọi người đi, sự trào phúng trong tiếng cười đó có một nửa là dành cho anh, một nửa khác là dành cho Họa Y đó”
“Anh làm như vậy là đang làm hại Họa Y, anh thân là đàn ông mà cũng không chịu tỉnh táo lại, tôi cảm thấy đau lòng thay cho Họa Y, cảm thấy không đáng cho Họa Y. Cái đống phân chó thối giống như: anh, căn bản cũng không xứng với Họa Y”
Hoa Nhật Tâm càng nói lại càng hăng hái, quay đầu lại, ánh mắt trìu mến nhìn về phía Cố Họa Y: “Họa Y, những năm gần đây cậu thật sự đã chịu khổ rồi, tôi có thể nghĩ đến cậu ấm ức bao nhiêu, tôi hi vọng là bắt đầu từ ngày hôm nay cậu sẽ không phải khổ cực nữa, không còn bởi vì cái thứ tỉ tiện này mà chịu một chút khổ cực và ấm ức nào”
Những lời nói này Hoa Nhật Tâm đã chuẩn bị từ lâu.
Chỉ chờ có cơ hội.
Mà cô hội này hiện tại là do Lý Phàm đã cho.
Hoa Nhật Tâm càng diễn càng sâu, một bài phát biểu cảm động và đầy nhiệt huyết làm cho bạn bè người thân nhà họ Cố đều trở nên hưng phấn. Nghĩ thầm nếu như Cố Họa Y theo Hoa Nhật Tâm, có lẽ là sau này sẽ có một cách đầu tư tốt về việc quản lý tài sản trong tương lai, đây chính là chuyện có lợi cho tất cả mọi người “Nhật Tâm đối với Họa Y đúng là tình sâu như biển ha, để tôi nhìn thấy mà cũng cảm động, nếu như tôi là Họa Y thì tôi chắc chắn sẽ ly hôn với Lý Phàm”
“Cái thứ vô dụng Lý Phàm đó không hề xứng với Họa Y, những năm gần đây Họa Y đúng là đã chịu khổ tới cái gì rồi, kết hôn với một tên phế vật chính là một cuộc hôn nhân bi thảm”
“Vô dụng thì vô dụng đi, còn phải mặc đồ nhái nữa chứ, giả vờ làm cái rắm à? Bị người khác vạch trần chính là ném mất mặt mũi nhà họ Cố chúng ta, nhất là ném đi mặt mũi của chỉ hai”
Họ hàng nhà họ Cố nhỏ giọng nghị luận, ánh mắt mọi người nhìn về phía Lý Phàm đều tràn đầy xem thường.
Tay chân Cố Họa Y run rẩy, nhìn Lý Phàm, giờ phút này cô bị kẹt ở giữa, trong lòng cảm thấy không biết làm sao.
Mặc dù hiểu Lý Phàm làm như vậy là vì muốn giữ thể diện cho mình, nhưng mà giờ phút này bị người †a vạch trân ngay tại chỗ, sau đó Cố Họa Y phải hứng chịu những lời trào phúng, cái này khiến cho trong lòng của Cố Họa Y khổ sở cực kỳ.
“Họa Y, quần áo này của anh là thật, thật sự không phải là hàng nhái đâu”
Lý Phàm thấy Cố Họa Y khó chịu, trong lòng cũng siết chặt, vội vàng giữ chặt tay của Cố Họa Y muốn giải thích với Cố Họa Y.
“Ha ha, cái tên rác rưởi này đã bị vạch trần rồi mà lại còn dám mạnh miệng không chịu thừa nhận, bộ quần áo này đắt đỏ biết bao nhiêu, là thứ mà cái tên nghèo như anh có thể mua được à”
“Anh Hoa đều đã nói rồi, nếu như bộ quần áo.
này là hàng thật, muốn mua được nó ngoài chuyện tiền bạc ra thì cần phải có địa vị, anh nói xem cái tên phế vật như anh thì có địa vị gì cơ chứ?”
“Lý Phàm, cậu có tên trên danh sách phú hào ở thành phố à, hay là người có quyền thế chỉ tay che trời?
Cùng lắm thì cậu cũng chỉ có thể là người dẫn đầu trong đội vệ sinh công cộng, cũng chỉ có thể có địa vị quản lý cái hố phân mà thôi”
Dưới sự dẫn đầu của Cố Bội Sam, họ hàng nhà họ Cố cùng nhau trào phúng Lý Phàm.
Dù sao thì có ngu mới không dẫm đạp, đạp Lý Phàm vẫn rất có thể mang đến một cảm giác thống khoái.
Sắc mặt của Lý Phàm bình tĩnh, đối với những lời dèm pha của người nhà họ Cố, anh đã quen thuộc rồi.
Năm cái hộp ở trong túi áo, lửa giận trong lòng của Lý Phàm đã bình tĩnh lại, không làm gì là do thời điểm chưa tới mà thôi, hiện tại các người trào phúng tôi như thế, cuối cùng tôi sẽ cho các người phải hối hận trước.
Cố Họa Y thở dài, nhẹ nhàng đẩy Lý Phàm một chút, thấp giọng nói: “Mau trở về thay một bộ quần áo đi, sau này đừng có mặc bộ này nữa”
Trong lòng của Cố Họa Y rất bối rối, sắc mặt cũng rất khó coi.
Tại sao vào thời điểm này Lý Phàm lại gây khó xử cho mình vậy chứ?
“Tại sao lại không thể mặc? Đây là hàng thật, sau tiệc sinh nhật của ba có thể đi đến cửa hàng chuyên nghiệp kiểm định thật hay giả, nếu như bộ quần áo này là giả thì tôi sẽ ăn ở trước mặt của mọi người”
Lý Phàm nói một cách chắc chắn.
Vương Cẩn Mai thấy sự việc sắp bị đẩy cao, nghĩ thầm muốn ép Lý Phàm ly hôn thì cũng nhất thời vội vã quá rồi, cũng nên đợi sau khi tiệc sinh nhật kết thúc thì nói tiếp.
Tiệc sinh nhật là do Hoa Nhật Tâm đã chuẩn bị rất cẩn thận, đến lúc đó lại nhục nhã Lý Phàm hai câu nữa, đợi đến buổi tiệc kết thúc, thế thì ngã bài với Lý Phàm cũng được.
“Nếu như Lý Phàm đã nói như vậy, mọi người cũng đừng làm khó cậu ta nữa, không chừng tiệc sinh nhật qua đi, nếu như đến cửa hàng chuyên nghiệp để kiểm tra là hàng giả, tôi cũng không cần cậu phải ăn quần áo đâu, chỉ cần cậu đồng ý với tôi một chuyện là được rồi”
Vương Cẩn Mai vững vàng nhìn Lý Phàm, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh, dường như đã thắng chắc Lý Phàm rồi.
Cái gọi là đồng ý một chuyện ở trong miệng của Vương Cẩn Mai, Lý Phàm dùng đầu ngón chân cũng có thể hiểu được là cái gì, chắc chản là muốn mình với Cố Họa Y ly hôn.
“Mẹ, mẹ cần gì phải so với Lý Phàm chứ, để con kêu anh ấy thay quần áo là được”
Cố Họa Y lo lắng nói, sau đó lại trừng mắt nhìn về phía Lý Phàm, dùng ánh mắt ra hiệu cho Lý Phàm đi thay quần áo.
Sắc mặt của Lý Phàm vô cùng bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Được thôi, nếu như bộ quần áo này của con không có vấn đề, con cũng hi vọng là mẹ có thể đồng ý với con một chuyện.”
Đám người giật mình, không ngờ đến là Lý Phàm vẫn còn dám mạnh miệng.
Trong lòng của Vương Cẩn Mai hơi hồi hộp một chút, đây là lần đầu tiên thấy Lý Phàm nói chuyện với mình như thế này, bà ta đã muốn trừng mắt võ bàn quát lớn với Lý Phàm ngay tại chỗ.
Nhưng mà nghĩ đến người thân và bạn bè với Hoa Nhật Tâm đều ở đây, Vương Cẩn Mai vẫn nhịn xuống, cũng nên giữ lại chút hình tượng, nếu không lại hù dọa Hoa Nhật Tâm thì coi như không xong rồi.
“Ha ha ha, lá gan của cái tên vô dụng cũng lớn quá đó chứ, e là đang kiên trì giả bộ thôi, cho cậu cơ hội là được Đừng nói là một chuyện, chỉ cần bộ quần áo này của cậu là hàng thật thì Vương Cẩn Mai tôi sẽ đồng ý với cậu một trăm chuyện”
Cố Họa Y lo lắng nhắm mắt lại, trong lòng có hơi thâm oán trách sự vô dụng của Lý Phàm.
Nếu như mà Lý Phàm có chút bản lĩnh thì mình cũng sẽ không phải mệt mỏi như thế.
Cạch.
Của phòng ngủ được mở ra, Lý Phàm mặc quần áo chỉnh tề đi ra ngoài.
Hoa Nhật Tâm nhìn thấy quần áo của Lý Phàm thì lập tức sửng sờ, trong lòng có một cái hố lớn.
Mẹ nó chứ, đây là trang phục phiên bản giới hạn mới nhất của Givenchy.
Bộ quần áo này có giá gấp năm lần của bộ Givenchy trên người của anh ta.
Cố Họa Y nhìn thấy cũng giật mình, còn chưa từng nhìn thấy Lý Phàm có thần thái đến thế. Lý Phàm trong quá khứ dường như là cũng không có ăn mặc như thế này, cũng là Lý Phàm không có cách ăn mặc và trang điểm phù hợp.
Ôi chao.
Ánh mắt của nhóm bạn bè thân thiết đều nhìn về phía Lý Phàm, nhìn thấy dáng vẻ Lý Phàm, lúc này cũng có chút kinh ngạc.
Ngay cả trong lòng của cặp vợ chồng Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai cũng đều nghĩ rằng Lý Phàm cho mình mặt mũi.
“Phốc phốc…
Tiếng cười của Cố Bội Sam đã phá vỡ bầu không khí yên lặng.
Tiếng cười đã kéo lại suy nghĩ của mọi người, mọi người cùng nhau nhìn về phía Cố Bội Sam.
Gố Bội Sam lộ ra một bộ dạng đã sớm biết là như vậy, ngẩng đầu lên, dùng một ánh mắt xem thường mà nhìn Lý Phàm.
“Lý Phàm, anh cũng thật sự mặc bộ quần áo này đi ra ngoài nữa à? Đúng là chút mặt mũi cũng không cần mà, nghĩ rằng mặc quần áo nhái cao cấp thì không có ai nhận ra nó, điều này thực sự quá xúc phạm chỉ số IQ của chúng tôi rồi đó, cái thứ chết tiệt như anh cũng chỉ xứng đáng mặc quần áo vỉa hè mà thôi”
Lời nói của Cố Bội Sam giống như là một cục đá chọi vào trong nước, trong lòng của mọi người lập tức có một phen gợn sóng.
Ban đầu mọi người bị Lý Phàm làm cho kinh ngạc, giờ phút này đều cười nứt nẻ, trong tiếng cười tràn đầy trào phúng.
Hoa Nhật Tâm cũng lộ ra một biểu cảm bình tĩnh, trong lòng âm thầm cảm thấy hổ thẹn vì lúc nấy mình đã giật mình vì bộ quần áo nhái trên người của đống phân chó.
“Ha ha, tôi đã nói mà, thời trang Givenchy bán với số lượng có hạn, có tiền cũng chưa chắc mua được nó, chắc chắn là phải có thân phận và địa vị mới có tư cách mua được”
“Đã nghe nói Lý Phàm là một tên nghèo hèn từ lâu lắm rồi, nhưng mà người nghèo thì tham vọng không nghèo có đúng không? Mặc quần áo nhái thì anh đã làm Họa Y mất mặt rồi, anh nghe tiếng cười của mọi người đi, sự trào phúng trong tiếng cười đó có một nửa là dành cho anh, một nửa khác là dành cho Họa Y đó”
“Anh làm như vậy là đang làm hại Họa Y, anh thân là đàn ông mà cũng không chịu tỉnh táo lại, tôi cảm thấy đau lòng thay cho Họa Y, cảm thấy không đáng cho Họa Y. Cái đống phân chó thối giống như: anh, căn bản cũng không xứng với Họa Y”
Hoa Nhật Tâm càng nói lại càng hăng hái, quay đầu lại, ánh mắt trìu mến nhìn về phía Cố Họa Y: “Họa Y, những năm gần đây cậu thật sự đã chịu khổ rồi, tôi có thể nghĩ đến cậu ấm ức bao nhiêu, tôi hi vọng là bắt đầu từ ngày hôm nay cậu sẽ không phải khổ cực nữa, không còn bởi vì cái thứ tỉ tiện này mà chịu một chút khổ cực và ấm ức nào”
Những lời nói này Hoa Nhật Tâm đã chuẩn bị từ lâu.
Chỉ chờ có cơ hội.
Mà cô hội này hiện tại là do Lý Phàm đã cho.
Hoa Nhật Tâm càng diễn càng sâu, một bài phát biểu cảm động và đầy nhiệt huyết làm cho bạn bè người thân nhà họ Cố đều trở nên hưng phấn. Nghĩ thầm nếu như Cố Họa Y theo Hoa Nhật Tâm, có lẽ là sau này sẽ có một cách đầu tư tốt về việc quản lý tài sản trong tương lai, đây chính là chuyện có lợi cho tất cả mọi người “Nhật Tâm đối với Họa Y đúng là tình sâu như biển ha, để tôi nhìn thấy mà cũng cảm động, nếu như tôi là Họa Y thì tôi chắc chắn sẽ ly hôn với Lý Phàm”
“Cái thứ vô dụng Lý Phàm đó không hề xứng với Họa Y, những năm gần đây Họa Y đúng là đã chịu khổ tới cái gì rồi, kết hôn với một tên phế vật chính là một cuộc hôn nhân bi thảm”
“Vô dụng thì vô dụng đi, còn phải mặc đồ nhái nữa chứ, giả vờ làm cái rắm à? Bị người khác vạch trần chính là ném mất mặt mũi nhà họ Cố chúng ta, nhất là ném đi mặt mũi của chỉ hai”
Họ hàng nhà họ Cố nhỏ giọng nghị luận, ánh mắt mọi người nhìn về phía Lý Phàm đều tràn đầy xem thường.
Tay chân Cố Họa Y run rẩy, nhìn Lý Phàm, giờ phút này cô bị kẹt ở giữa, trong lòng cảm thấy không biết làm sao.
Mặc dù hiểu Lý Phàm làm như vậy là vì muốn giữ thể diện cho mình, nhưng mà giờ phút này bị người †a vạch trân ngay tại chỗ, sau đó Cố Họa Y phải hứng chịu những lời trào phúng, cái này khiến cho trong lòng của Cố Họa Y khổ sở cực kỳ.
“Họa Y, quần áo này của anh là thật, thật sự không phải là hàng nhái đâu”
Lý Phàm thấy Cố Họa Y khó chịu, trong lòng cũng siết chặt, vội vàng giữ chặt tay của Cố Họa Y muốn giải thích với Cố Họa Y.
“Ha ha, cái tên rác rưởi này đã bị vạch trần rồi mà lại còn dám mạnh miệng không chịu thừa nhận, bộ quần áo này đắt đỏ biết bao nhiêu, là thứ mà cái tên nghèo như anh có thể mua được à”
“Anh Hoa đều đã nói rồi, nếu như bộ quần áo.
này là hàng thật, muốn mua được nó ngoài chuyện tiền bạc ra thì cần phải có địa vị, anh nói xem cái tên phế vật như anh thì có địa vị gì cơ chứ?”
“Lý Phàm, cậu có tên trên danh sách phú hào ở thành phố à, hay là người có quyền thế chỉ tay che trời?
Cùng lắm thì cậu cũng chỉ có thể là người dẫn đầu trong đội vệ sinh công cộng, cũng chỉ có thể có địa vị quản lý cái hố phân mà thôi”
Dưới sự dẫn đầu của Cố Bội Sam, họ hàng nhà họ Cố cùng nhau trào phúng Lý Phàm.
Dù sao thì có ngu mới không dẫm đạp, đạp Lý Phàm vẫn rất có thể mang đến một cảm giác thống khoái.
Sắc mặt của Lý Phàm bình tĩnh, đối với những lời dèm pha của người nhà họ Cố, anh đã quen thuộc rồi.
Năm cái hộp ở trong túi áo, lửa giận trong lòng của Lý Phàm đã bình tĩnh lại, không làm gì là do thời điểm chưa tới mà thôi, hiện tại các người trào phúng tôi như thế, cuối cùng tôi sẽ cho các người phải hối hận trước.
Cố Họa Y thở dài, nhẹ nhàng đẩy Lý Phàm một chút, thấp giọng nói: “Mau trở về thay một bộ quần áo đi, sau này đừng có mặc bộ này nữa”
Trong lòng của Cố Họa Y rất bối rối, sắc mặt cũng rất khó coi.
Tại sao vào thời điểm này Lý Phàm lại gây khó xử cho mình vậy chứ?
“Tại sao lại không thể mặc? Đây là hàng thật, sau tiệc sinh nhật của ba có thể đi đến cửa hàng chuyên nghiệp kiểm định thật hay giả, nếu như bộ quần áo này là giả thì tôi sẽ ăn ở trước mặt của mọi người”
Lý Phàm nói một cách chắc chắn.
Vương Cẩn Mai thấy sự việc sắp bị đẩy cao, nghĩ thầm muốn ép Lý Phàm ly hôn thì cũng nhất thời vội vã quá rồi, cũng nên đợi sau khi tiệc sinh nhật kết thúc thì nói tiếp.
Tiệc sinh nhật là do Hoa Nhật Tâm đã chuẩn bị rất cẩn thận, đến lúc đó lại nhục nhã Lý Phàm hai câu nữa, đợi đến buổi tiệc kết thúc, thế thì ngã bài với Lý Phàm cũng được.
“Nếu như Lý Phàm đã nói như vậy, mọi người cũng đừng làm khó cậu ta nữa, không chừng tiệc sinh nhật qua đi, nếu như đến cửa hàng chuyên nghiệp để kiểm tra là hàng giả, tôi cũng không cần cậu phải ăn quần áo đâu, chỉ cần cậu đồng ý với tôi một chuyện là được rồi”
Vương Cẩn Mai vững vàng nhìn Lý Phàm, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh, dường như đã thắng chắc Lý Phàm rồi.
Cái gọi là đồng ý một chuyện ở trong miệng của Vương Cẩn Mai, Lý Phàm dùng đầu ngón chân cũng có thể hiểu được là cái gì, chắc chản là muốn mình với Cố Họa Y ly hôn.
“Mẹ, mẹ cần gì phải so với Lý Phàm chứ, để con kêu anh ấy thay quần áo là được”
Cố Họa Y lo lắng nói, sau đó lại trừng mắt nhìn về phía Lý Phàm, dùng ánh mắt ra hiệu cho Lý Phàm đi thay quần áo.
Sắc mặt của Lý Phàm vô cùng bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Được thôi, nếu như bộ quần áo này của con không có vấn đề, con cũng hi vọng là mẹ có thể đồng ý với con một chuyện.”
Đám người giật mình, không ngờ đến là Lý Phàm vẫn còn dám mạnh miệng.
Trong lòng của Vương Cẩn Mai hơi hồi hộp một chút, đây là lần đầu tiên thấy Lý Phàm nói chuyện với mình như thế này, bà ta đã muốn trừng mắt võ bàn quát lớn với Lý Phàm ngay tại chỗ.
Nhưng mà nghĩ đến người thân và bạn bè với Hoa Nhật Tâm đều ở đây, Vương Cẩn Mai vẫn nhịn xuống, cũng nên giữ lại chút hình tượng, nếu không lại hù dọa Hoa Nhật Tâm thì coi như không xong rồi.
“Ha ha ha, lá gan của cái tên vô dụng cũng lớn quá đó chứ, e là đang kiên trì giả bộ thôi, cho cậu cơ hội là được Đừng nói là một chuyện, chỉ cần bộ quần áo này của cậu là hàng thật thì Vương Cẩn Mai tôi sẽ đồng ý với cậu một trăm chuyện”
/1101
|