Lúc này, Lý Phàm mới nhìn về phía tài vụ, cười nói: “Bây giờ ông đã tin rồi chứ?”
Tài vụ gật đầu như gà mổ thóc, vừa nãy bắt đầu ông ta không nhìn thấu thân phận Lý Phàm, ông ta còn tưởng Lý Phàm là vật làm nền do Tần Tuyết Hàn mời tới, nhưng bây giờ ông ta hoàn toàn tin Lý Phàm không phải vật làm nền.
Ông ta không ngờ thân phận Lý Phàm lại lớn như thế, lần này ông ta mới biết được mình đã xem thường Lý Phàm, ông ta cảm thấy may mắn mình không trêu chọc phải nhân vật lớn như vậy, bằng không, mình chết cũng không biết chết như thế nào.
“Cậu họ Lý phải không? Sao ở Hán Thành tôi chưa từng nghe về cậu nhỉ?” Lúc này, tài vụ không khỏi nhìn về phía Lý Phàm, ông ta đã chắc chắn Lý Phàm là một nhân vật lớn, nên mới không kìm được muốn đi nịnh bợ một chút.
Lý Phàm thản nhiên nói: “Đây đều là hư danh, tôi không hề quan tâm.”
Tài vụ cảm thấy choáng váng, sau khi nghe được những lời này của Lý Phàm, ông ta không khỏi sùng bái, câu nói này của đối phương khiến ông ta có cảm giác như một nhân vật lớn mai danh ẩn thế, đột nhiên xuất hiện khiến người đời khiếp sợ, nhưng lại nói cho người khác cảm giác bản thân là một nhân vật nhỏ.
Giờ đây tài vụ hết sức tôn kính Lý Phàm, Tần Tuyết Hàn mới nói sang chuyện khác: “Bây giờ ông đã suy nghĩ kỹ chưa, muốn gia nhập hay không, tất cả đều do lựa chọn của ông, nếu ông gia nhập vào thì hãy gia nhập ngay.”
Nghe vậy, tài vụ bắt đầu do dự, nói: “Được, tôi bằng lòng gia nhập vào.”
Tài vụ biết, nếu giờ còn không gia nhập vào thì thật là bỏ qua một cơ hội tốt, nên dù như thế nào, ông ta cũng phải gia nhập vào.
Nghe được câu trả lời của tài vụ, Lý Phàm mới hài lòng khẽ gật đầu, cuối cùng đã diễn kịch thành công.
Còn lại, anh cũng không cần cố kỵ nhiều như vậy, chỉ cần tài vụ ra tay, đến lúc đó Long Môn chắc chắn không làm gì được, sau khi thoát khỏi khống chế của Long Môn, Lăng Băng chắc chắn sẽ buộc phải trả lại công ty cho Tần Tuyết Hàn.
Nghĩ vậy, Lý Phàm không khỏi yên tâm.
Trong lòng Tần Tuyết Hàn rất cảm kích Lý Phàm, nếu không phải nhờ anh, cô thật không biết nên làm như thế nào.
Cô cảm thấy rất cảm động, cô không ngờ Lý Phàm lại có thể thật làm được.
Sau khi tiễn tài vụ về, Tần Tuyết Hàn cảm kích nói với Lý Phàm: “Cảm ơn anh, nếu không nhờ anh, tôi thật chẳng biết nên làm thế nào.”
Lý Phàm xua tay nói: “Được rồi, đã đến lúc này rồi, cô cũng không cần cảm kích tôi, chúng ta là cùng một trận tuyến, hơn nữa chúng ta cùng chung kẻ địch là Long Môn.”
Tần Tuyết Hàn khẽ gật đầu, sau khi biết tổ chức Long Môn mà mình đối mặt khổng lồ như thế, cô không khỏi lo lắng, cô lo bản thân không phải đối thủ của Long Môn.
Lý Phàm có thể nhìn ra Tần Tuyết Hàn đang nghĩ gì, anh nói với cô: “Yên tâm, chúng ta cùng nhau đối phó thì chuyện đối phó Long Môn chỉ là chuyện rất đơn giản mà thôi.”.
/1101
|