Trần Hiểu Đồng hờ hững nói: “Nếu các cô dám tới đây thì cứ thử xem.”
Mấy người đó nghe xong đều mơ màng, cảm thấy rất bất ngờ.
Bọn họ không ngờ Trần Hiểu Đồng lại dám hống hách với họ như thế, nên trong lòng vô cùng khó chịu.
Giờ Trần Hiểu Đồng không quên gọi cho Lý Phàm, cô biết trước mắt chỉ có thể gọi cho anh ấy mới có cơ hội.
Nghĩ đến đây, cô liền gửi tin nhắn cho Lý Phàm.
Đúng lúc Lý Phàm đang ở gần đó, sau khi đọc được tin nhắn mà Trần Hiểu Đồng gửi tới, anh đã biết được đại khái là chuyện gì rồi, xem ra bên Trần Hiểu Đồng đang gặp nguy hiểm.
Đối mặt với tình huống này, tất nhiên Lý Phàm sẽ không ngó lơ hai người.
Đám cô chủ đắc ý ngẩng đầu, như đã nhìn thấy dáng vẻ Cố Họa Y bị đánh rồi.
Nhất là cô chủ đã bị Cố Họa Y tát, cô ta đắc ý ngẩng đầu, thầm nghĩ Cố Họa Y, đây chính là kết cục khi cô đối đầu với tôi.
Mấy vệ sĩ siết chặt nắm đấm phát ra răng rắc, rồi một người đàn ông cao lớn lên tiếng: “Cái đó, chúng tôi thật sự phải ra tay ư?”
Nói thật, không phải bọn họ không dám ra tay, mà là bọn họ không muốn đánh phụ nữ, nhất là phụ nữ xinh đẹp thế này.
Nên mấy người đàn ông cao lớn đó bắt đầu do dự.
Cô chủ đó thờ ơ nói: “Các anh muốn xử lý thế nào cũng được, không liên quan gì đến tôi.”
Đám người đó nghe xong thì trong lòng mừng rỡ, bọn họ cũng không ngốc, nên có thể nghe ra hàm ý của cô chủ đó, nói cách khác, cô ta sẽ không để tâm đến chuyện này.
Nghĩ như vậy, đám người đàn ông cao lớn đó không khỏi kích động.
Tất nhiên Cố Họa Y cũng nghe ra, cô bỗng có dự cảm không lành, nếu cứ tiếp tục thế này, ngược lại không phải là chuyện tốt lành gì.
Mấy tên đàn ông cao lớn liếm môi, nhìn Cố Họa Y từ trên xuống dưới, ai cũng bị ngoại hình của cô hấp dẫn.
Nhất là khi bọn họ nghe thấy rất rõ lời nói của cô chủ đó, nói vậy là, bọn họ muốn làm gì thì làm cũng được.
Mấy tên đàn ông cao lớn đó xoa tay, không khỏi kích động.
Đám người đó cho rằng dù gì Cố Họa Y cũng không tìm được bọn họ, nên chẳng hề kiêng kỵ, vô thức đi tới trước mặt Cố Họa Y, định ra tay với cô.
Cố Họa Y thấy thế thì mặt mày u ám, vô thức lùi về sau mấy bước, đám người này vừa nhìn đã biết không phải người lương thiện, nên cô chỉ muốn cách xa bọn họ.
Mấy tên đàn ông cao lớn cười híp mắt nói: “Người đẹp, cô đừng căng thẳng, chúng tôi sẽ đối tốt với cô.”
Cố Họa Y chán ghét nhìn bọn họ, trong lòng cực kỳ phản cảm, cô không hề có thiện cảm với đám người này, vì bọn họ thật sự quá chán ghét, làm cô cảm thấy buồn nôn.
“Mời các người ra khỏi đây.” Cố Họa Y nhíu mày nói.
Nhưng đám người đó chẳng hề nghe lọt, ngược lại còn từ tốn áp át Cố Họa Y.
Mấy cô chủ đều tràn đầy chế giễu, như đang xem vở kịch hay.
Lý Phàm thấy thế thì nhất thời mất bình tĩnh, quả quyết đi tới trước mặt đám người đàn ông cao lớn, rồi túm lấy cánh tay người đó.
Người đàn ông cao lớn đó định vươn tay, thì nhận ra có người ngăn cản mình, nên mất bình tĩnh, anh không hề quen Lý Phàm, sau khi nhìn thấy cách ăn mặc của đối phương, thì cho rằng đối phương chỉ là người bình thường, nên chẳng hề để tâm..
/1101
|