Nhìn thấy cách ăn mặc của Sở Linh, cô gái bán hàng biết đối phương là một đại tiểu thư, cô ta khẽ gật đầu, nói với Sở Linh: “Được.
”
Đeo dây chuyền sapphire lên, Sở Linh rất vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy giá cả, cô lại không mua, dù cô xem như là một thiên kim đại tiểu thư, nhưng cô không muốn tiêu quá nhiều tiền cho đồ trang sức.
Lý Phàm không kìm được nói: “Tôi thấy dây chuyền này rất hợp với cô, hay là mua đeo đi.
”
Sở Linh cao hứng ngẩng đầu nói: “Thật sao?”
Cô gái bán hàng cười tủm tỉm nhìn Lý Phàm nói: “Thưa anh, anh muốn mua cho cô đây sao?”
Trong giọng nói của cô ta mang theo mấy phần chất vấn, rõ ràng cô ta không tin Lý Phàm có thể mua nổi dây chuyền này.
Nghe vậy, Lý Phàm cũng chẳng thèm quan tâm, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn nói chuyện với mình như thế, đây không phải ý nghĩ hão huyền sao? Lý Phàm cũng không để ý lời cô gái bán hàng lắm, chỉ cho rằng cô ta quá đơn thuần.
“Có thể nói như vậy.
” Lý Phàm thản nhiên nói.
Lúc này, một người đàn ông quần là áo lượt đi tới, thấy cảnh này, anh ta quyết định châm chọc Lý Phàm một chút, chủ yếu do anh ta coi trọng Sở Linh, sau khi nhìn thấy sự xinh đẹp của Sở Linh, anh ta muốn tiến lên bắt chuyện.
Cho nên anh ta mới muốn ra tay với Lý Phàm, chợt giễu cợt Lý Phàm: “Anh này, nhìn dáng vẻ này của anh, có lẽ trên người chẳng thể có nhiều tiền như vậy đâu nhỉ, dây chuyền sapphire này có giá là ba tỷ đấy.
”
Sở Linh hoàn toàn không nghĩ tới cô gái bán hàng và người đàn ông ăn mặc là lượt đều nhằm vào Lý Phàm, cô cũng không có ý nghĩ xem thường Lý Phàm, huống hồ Lý Phàm cứu mình, bây giờ đối phương lại bị người ta nhằm vào, cô không thể chịu được, cau mày nói: “Có quan hệ gì với các người, tôi không cần sợ dây chuyền sapphire này nữa.
”
Lý Phàm cảm thấy rất cảm động, thực ra anh mang theo khá nhiều tiền, có thể mua được, anh đã nhìn ra Sở Linh rất hiểu lòng người, nhưng vào thời điểm như thế này, Lý Phàm cũng không có so đo quá nhiều.
Lúc này, cô gái bán hàng châm chọc Lý Phàm: “Không có tiền cũng không cần mua, anh không thể giả nổi công tử Bạc Liêu đâu.
”
Lý Phàm cười hỏi: “Sao cô biết tôi không mua nổi chứ?”
Người đàn ông ăn mặc là lượt châm chọc nói: “Thế nào, anh định tỏ vẻ khí phách sao, anh có số tiền đó không, nếu không có tiền cũng không cần ở chỗ này cắm hành tây đóng vai con voi nữa.
”.
/1101
|