Sau khi Vô Lượng Hải Kỳ Nhân Khang Lão cất tiếng, ra lệnh cho bốn người còn lại là phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ, chưởng môn Thiên Kiếp Phù Văn Phái Uông Lão, phó môn chủ Phong Vân Phái Thạch Không Theo và Nhất Tuyến Tất Minh Chú ma tăng Cầu Không hành động.
Ba người là Uông Lão, Thạch Không Theo và Cầu Không đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Lục Chỉ.
Bọn họ trước giờ cho rằng, Lục Chỉ chính là lão đại, còn Khang Lão cũng là một thành viên như bọn họ.
Thái độ của Lục Chỉ lúc này chính là vấn đề.
Lục Chỉ nhận ra ba người Uông Lão, Thạch Không Theo và Cầu Không nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc.
Hắn cũng không giải thích mà nhàn nhạt nói “Đối thủ trước mắt thủ đoạn quỷ dị, nếu không nhất kích tất sát thì khó lòng mà đánh bại được yêu nữ đó.
Xong việc, Lục mỗ sẽ giải thích!”
Nói rồi, Lục Chỉ xuất ra một chiếc tử sắc thiết phiến lao về phía Hoa Lạc Đồng.
Hắn quét về phía Hoa Lạc Đồng mười lần, mỗi một lần là lôi điện thình lình xuất hiện trên đỉnh đầu Hoa Lạc Đồng trút xuống.
Liên tục mười lôi điện trút xuống mỗi khi Hoa Lạc Đồng tránh né sang vị trí mới.
Đây chính là tuyệt kỹ nổi danh “Lôi Vũ Cuồng Nộ” không ngừng truy sát địch nhân cho đến khi địch nhân không chết không thôi.
Uông Lão nhìn thấy Hoa Lạc Đồng liên tục tránh né, hơn nữa lôi điện va chạm vào tà áo nàng ta liền thiêu đốt, cơ thể nàng ta cũng có phản ứng với lôi điện.
Điều này nói lên, lôi điện chính là điểm yếu của nàng ta.
Uông Lão do dự một hồi cũng lấy từ Túi Càn Khôn ra bốn tấm phù lục một nửa màu đen, một nửa màu xanh với hoa văn màu trắng ngoằn ngoèo.
Đây là loại phù lục tru sát cực kỳ cường ngạnh.
Uy lực mỗi một tấm phù lục dễ dàng phá nát một tòa sơn phong.
Lão dùng chỉ pháp điểm lên từng tấm phù rồi ném về phía Hoa Lạc Đồng.
Phương Triết một bên nhìn thấy Hoa Lạc Đồng né tránh mà không hề phản công.
Hắn tức tốc cầm Xi Vưu Kiếm lao đến hỗ trợ, chỉ là hắn vừa đi được mười bước, trước mặt hắn xuất hiện một Hắc Động, sau đó hắn lại bước ra từ một Hắc Động khác trở về vị trí ban đầu.
Đây là một loại trải nghiệm khi bị Hắc Động nuốt chửng.
Ban đầu Hắc Động nuốt chửng, tâm chí hắn hoàn toàn mờ mịt giống như bị trì trệ lại một đoạn thời gian.
Đến khi hắn tỉnh táo thì nhận ra bản thân đang ở vị trí ban đầu.
Chính điều này khiến người bị Hắc Động nuốt chửng hoàn toàn không có khả năng chống cự.
Hành động này của Hoa Lạc Đồng nhầm ngăn cản Phương Triết nhúng tay vào.
Sau một hồi né tránh, Hoa Lạc Đồng dừng lại nhìn về phương hướng phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ điểm ra mười chỉ ở mười vị trí khác nhau.
Từ trên đỉnh đầu Lục Chỉ thình lình xuất hiện lôi điện đánh xuống cho đến khi đánh xuống mười lần thì hình thành một luồng lôi điện to lớn.
Hoa Lạc Đồng làm một động tác chộp về phía luồng lôi điện, nàng chộp lấy luồng lôi điện như một sợi roi điện to lớn.
Nàng liên tục quất về phía Lục Chỉ khiến Lục Chỉ lúng túng phải liên tục né tránh.
Hoa Lạc Đồng đồng thời cầm sợi roi điện đánh lui bốn tấm phù lục luôn tìm cách áp sát để bạo nổ.
Hoa Lạc Đồng nhận ra thế trận đối phương đã mất đi ảnh hưởng liền buông sợi roi điện ra, luồng roi điện tức thì bị triệt tiêu.
Nàng tung một chưởng về phía không gian phía trước tạo ra một Hắc Động cố định đón đầu lấy bốn tấm phù lục.
Bốn tấm phù lục tức thì bị nuốt chọn.
Hoa Lạc Đồng thoáng mỉm cười tung ra hai chưởng về phía Lục Chỉ và Uông Lão.
Phía sau lưng Lục Chỉ và Uông Lão thình lình xuống hiện hai Hắc Động.
Từ bên trong Hắc Động, hai tấm phù lục thoát ly ra ngoài va chạm vào lưng Lục Chỉ và Uông Lão.
Uông Lão đổ một giọt mồ hôi nhìn Lục Chỉ với dáng vẻ bất đắc dĩ.
Một hô hấp sau, hai âm thanh bạo nổ to lớn vang lên thổi bay Lục Chỉ và Uông Lão về trước.
Y phục cả hai hoàn toàn bị rách nát lộ ra Hộ Mệnh Giáp bên trong.
Uông Lão thở ra một hơi nhẹ nhõm thì bất ngờ nhận ra móng vuốt sắc nhọn của Hoa Lạc Đồng xuyên qua lồng ngực từ lúc nào.
Trong tay Hoa Lạc Đồng đang cầm hình chiếu quả tim đang đập lên thình thịch.
Hoa Lạc Đồng bóp nát hình chiếu, Uông Lão co giật một cái rồi ngã nghiêng ra chết.
Lục Chỉ nhìn Uông Lão ngã xuống, hắn nhất thời run rẩy.
Hắn hoảng sợ, nhanh chóng thoái lui về sau.
Toàn bộ diễn biến vừa rồi đều được phản chiếu trên tám chiếc gương ở quảng trường Bát Môn Đài.
Toàn bộ người quan chiến đều há hốc mồm kinh ngạc.
Thủ đoạn quỷ dị của Hoa Lạc Đồng lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy, đặc biệt là bóp nát hình chiếu quả tim địch nhân khiến địch nhân không thể chống cự.
Nhiều người đánh giá tiểu tử Phương Triết có vận khí quá tốt mới có một đạo lữ cường hoành như vậy trợ giúp.
Nếu không, tiểu tử đó đã bỏ mạng ngay khi ba tên kia vây đánh.
Còn một điều khiến tu sĩ đang quan chiến ngạc nhiên chính là thủ đoạn mô phỏng chiêu thức địch nhân của Hoa Lạc Đồng quá quỷ đị.
Nàng ta chỉ né tránh chiêu thức một lúc liền mô phỏng thành công, thậm chí vận dụng còn thuần phục hơn cả người sở hữu chiêu thức đó.
Lúc này, Hoa Lạc Đồng chộp lấy một tia lưu quang Thiên Sát Ấn rồi ném về phía Phương Triết.
Tia lưu quang nhanh chóng chui vào vị trí ấn ký trên ngực trái Phương Triết.
Phương Triết cảm thấy bất mãn liền tiến lại gần Hoa Lạc Đồng thì thầm bên tai “Nàng làm vậy, bọn họ nói ta ỷ lại…”
Hoa Lạc Đống cũng đáp lại “Thiếp biết chàng không vô dụng là được…”
Phương Triết “a” lên một tiếng.
Hắn nhủ thầm “Ta có thể đối phó được Hắc Động sao? Không nghĩ tới cắn thuốc lại nhanh chóng trở mình đến như vậy...”
Hoa Lạc Đồng trố mắt nhìn Phương Triết.
Nàng thì thầm “Thiếp có thể đọc tâm thuật!”
Phương Triết nhanh chóng ôm miệng lại, hắn hốt hoảng giải thích “Ta chỉ đùa, nàng đừng tin là thật chứ!”
Hoa Lạc Đồng gật đầu xác nhận “Thiếp tin là thật!”
Tình huống Phương Triết cùng Hoa Lạc Đồng vô tư hỏi đáp khiến nhóm Cửu Đạo Minh ngứa mắt nhưng lại không làm gì được.
Phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ quay sang nhìn Vô Lượng Hải Kỳ Nhân Khang Lão, trong ánh mắt hắn lúc này hiển hiện ra vẻ nài nỉ muốn bỏ cuộc.
Bản thân hắn không muốn đánh cược số phận nữa.
Vô Lượng Hải Kỳ Nhân Khang Lão không thể hiện ra thái độ mà làm ra một cử động nhỏ là búng ngón tay một cái.
Sắc mặt Lục Chỉ tức thì đại biến, cơ thể hắn tức thì phình to ra rồi bạo nổ trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ người quan chiến.
Từ vị trí Lục Chỉ bạo nổ xuất hiện bốn tia lưu quang bắn thẳng về phía Khang Lão.
Khang Lão lấy ra một tấm da để bốn ấn ký nhập vào.
Thao tác này khiến ma tăng Cầu Không cùng Thạch Không Theo ngạc nhiên.
Bọn họ không hiểu tại sao Khang Lão không trực tiếp hợp nhất với ấn ký trong cơ thể mà lại thu vào một tấm da.
Chuyện này là như thế nào.
Cả hai đang thắc mắc thì bắt gặp ánh mắt đầy sát khí của Khang Lão nhìn về phía bọn họ.
Khang Lão đưa ba ngón tay phải kết thành thủ ấn về phía cả hai.
Thao tác này khiến cả hai nhất thời hoảng hốt.
Đây không phải là Khang Lão muốn cướp Thiên Sát Ấn của cả hai sao.
Từ vị trí lồng ngực cả hai rung động rồi bắn ra hai tia lưu quang.
Đây chính là ấn ký Thiên Sát của cả hai.
Khang Lão lấy ra tấm da rồi thu hai ấn ký này vào.
Trên tấm da lưu lại tổng cộng sáu ấn ký Thiên Sát.
Lão nhìn về phía Hoa Lạc Đồng rồi nhàn nhạt nói “Tiểu cô nương nhìn tên da đen như cục than với tên ma tăng Cầu Không lãnh đạm như vậy, thực chất hai chân bọn họ đã trụ không vững.
Tiểu cô nương làm hai tên đó sợ hãi thật sự…”
Thạch Không Theo cùng ma tăng Cầu Không lúc này không còn sợ hãi Hoa Lạc Đồng nữa mà chỉ sợ Khang Lão.
Đối phương dễ dàng thu hồi Thiên Sát ấn ký, điều này nói lên đối phương có một thủ đoạn đặc thù hay theo một cách không thể tượng tượng được đó là đối phương chính là người đã tạo ra Thiên Sát Ấn.
Thạch Không Theo cùng ma tăng Cầu Không không tự chủ được liền quỳ xuống.
Khang Lão giơ tay sang một bên, tức thì bên cạnh xuất hiện một đại môn có màu hoàng kim cao hai trượng.
Đại môn vừa xuất hiện liền mở ra.
Khang Lão nhìn về phía Thạch Không Theo và ma tăng Cầu Không chậm rãi nói “Cho hai người các ngươi mười hô hấp rời đi…”
Thạch Không Theo cùng ma tăng Cầu Không tức thì lao về phía đại môn.
Sau khi cả hai rời đi, đại môn tức thì khép lại nhưng vẫn đứng sừng sững không tiêu thất.
Đến đây, Khang Lão nhìn lên trên bầu trời được che đậy bởi huyễn cảnh Bát Môn Đài.
Khang Lão thoáng mỉm cười nói “Đã lâu không gặp… Tiểu Bảo!”.
/510
|