Vu Kiều Kiều khó xử nói: 'Vậy được rồi, vậy tôi đi trước đây, tiền bắt xe hôm nay của anh tính cho tôi, đợi tôi bận xong vụ án này sẽ đến tìm anh.”
“Được thôi, tôi vẫn luôn ở Nghi Thành, đợi cô bận xong thì chúng ta lại nói chuyện.”
“Được, chúng ta cứ vậy trước đã, hẹn gặp lại.”
Nói xong, Vu Kiều Kiều hấp tấp chạy lên xe cảnh sát, bật còi hú, vội vã rời đi.
“Người phụ nữ này...”
Tuy Vu Kiều Kiều có tính cách nóng nảy, nhưng nội tâm lại đầy nhiệt huyết và chính nghĩa, tiếp xúc với cô gái như vậy, thực ra cảm giác cũng không tệ, chỉ là
đôi khi quá nhiệt tình, sẽ khiến anh thấy hơi ngượng.
Sau khi Vu Kiều Kiều rời đi, anh vẫy tay gọi taxi nói một địa chỉ, xe quay đầu rời đi.
Lúc này, ở cổng trường Đại học Đông Hải. Phương Nhã đang đứng chờ ở cổng cùng bạn thân.
Là một trong mười hoa khôi khoa Nghệ thuật năm hai, lúc này Phương Nhã mặc váy trẳng, càng tôn lên vẻ trong sáng dễ thương động lòng người.
Không ít người đi qua cổng trường, đều vô thức quay đầu nhìn cô ấy.
Bên cạnh Phương Nhã là bạn thân Hồ Dung, cũng là một nữ sinh viên xinh đẹp tinh tế, nhưng so với Phương Nhã thì kém một chút.
“Phương Nhã, bạn trai cậu tên gì vậy, anh ấy làm nghề gì, năm nay bao nhiêu tuổi rồi, hai người quen nhau thế nào?”
Bạn thân Hồ Dung tò mò hỏi.
Phương Nhã ngượng ngùng nói: “Trời ơi, Dung Dung, cậu hỏi cả trăm lần rồi, không phải đã nói với cậu rồi sao, anh ấy tên Vân Hiên, còn làm nghề gì bao nhiêu tuổi, tớ cũng không biết.”
Hồ Dung kinh ngạc nói: “Cái gì cũng không biết mà cậu đã dám nói anh ấy là bạn trai cậu, cậu chơi cũng quá lớn rồi đấy!”
“Thành thật nói đi, anh ấy đẹp trai lắm phải không? Hay là anh ấy rất giàu? Nếu không sao có thể khiến cậu mê mẩn đến vậy chứ.”
“Đâu có, cậu hiểu lầm rồi!”
Phương Nhã cười nói: “Bọn tớ chỉ là bạn bình thường thôi!”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Dạo gần đây Phương Nhã luôn vô cớ mỉm cười, đôi khi nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ sẽ ngẩn người rất lâu, thỉnh thoảng còn vô tình cười ngây ngô, tình trạng này đối với Hồ Dung mà nói thì không hề bình thường, chắc chắn là đang yêu đương rồi.
Không biết tên con trai nào mà có thể khiến hoa khôi khoa Nghệ thuật như. Phương Nhã mê đắm đến vậy.
Nên Hồ Dung có cả vạn sự tò mò với người đàn ông tên Vân Hiên này.
“Ôi trời ơi bà cô ơi, lại còn bạn bình thường, bạn bình thường mà đáng để cậu
mời đến dự tiệc sinh nhật của cậu à?”
Hồ Dung khoa trương nói: “Cậu biết không lần này Vương Minh Vũ đã bỏ cả vốn gốc ra, đặt phòng riêng ở Hồng Thiên Nga cho cậu, mức chỉ phí tối thiểu cũng vài chục ngàn đấy.”
“Đúng rồi Phương Nhã, tình hình bệnh của mẹ cậu thế nào rồi, hay là cậu vẫn nên đi cầu xin Vương Minh Vũ đi, anh ta thích cậu như vậy, nhà lại giàu có như
thế, cậu cầu xin anh ta, anh ta chắc chắn sẵn lòng cho cậu vay tiền mà!”
Phương Nhã lắc đầu nói: “Tình hình mẹ tớ đã tốt hơn nhiều rồi, hoàn toàn không cần cầu xin anh ta.”
“Lần này tớ để Vân Hiên đến, cũng là để Vương Minh Vũ này tuyệt vọng thôi!” “Để cậu chủ Vương tuyệt vọng, còn bảo không phải bạn trai.”
“Ôi dào, tớ chỉ thấy anh ấy là người tốt, cũng đối xử tốt với tớ, nghĩ thử xem có thể ở bên nhau không, nhưng anh ấy hình như không có ý gì với tớ.”
“Còn có đàn ông nào không có ý với cậu ư, anh ta còn là đàn ông bình thường không?”
Nghe lời nói của Phương Nhã, Hồ Dung kinh ngạc hỏi.
Nghe ý này, Phương Nhã với người đàn ông tên Vân Hiên này mới chỉ vừa quen, chưa tiến đến bước bạn trai bạn gái.
Lần này mừng sinh nhật mới mời Vân Hiên đến, là để kẻ theo đuổi Vương Minh Vũ này tuyệt vọng.
Phải biết rằng Vương Minh Vũ ở Đông Hải cũng coi như nhân vật cấp tiểu bá vương, nhà họ Vương ở Đông Hải cũng được coi là thế lực không nhỏ, bình thường ở trường học oai phong lãm liệt, luôn lái xe sang chảnh ra vào.
Trước khi quen Phương Nhã, bạn gái bên cạnh anh ta thay đổi nhanh như thay quần áo, nghe nói mười hoa khôi của Đại học Đông Hải đã bị hái tám đóa.
Phương Nhã biết, Vương Minh Vũ quả thực thích mình, nhưng cô ấy cũng biết nhân phẩm của Vương Minh Vũ không ra gì, nếu một khi mình cầu xin anh ta, chắc chắn sẽ bị anh ta nắm thóp, biết đâu cả đời sẽ bị hủy trong tay người này.
Cô ấy có thể hiến dâng thân thể mình để cứu mẹ, nhưng cô ấy thà đến khách sạn Đế Hào với một người lạ, cũng không muốn có quan hệ gì với Vương Minh Vũ.
Hai người đang nói chuyện, một chiếc Lamborghini màu xanh từ xa lái tới.
Tiếng gầm rú của động cơ dung tích lớn, từ xa đã thu hút sự chú ý của không ít người.
“Được thôi, tôi vẫn luôn ở Nghi Thành, đợi cô bận xong thì chúng ta lại nói chuyện.”
“Được, chúng ta cứ vậy trước đã, hẹn gặp lại.”
Nói xong, Vu Kiều Kiều hấp tấp chạy lên xe cảnh sát, bật còi hú, vội vã rời đi.
“Người phụ nữ này...”
Tuy Vu Kiều Kiều có tính cách nóng nảy, nhưng nội tâm lại đầy nhiệt huyết và chính nghĩa, tiếp xúc với cô gái như vậy, thực ra cảm giác cũng không tệ, chỉ là
đôi khi quá nhiệt tình, sẽ khiến anh thấy hơi ngượng.
Sau khi Vu Kiều Kiều rời đi, anh vẫy tay gọi taxi nói một địa chỉ, xe quay đầu rời đi.
Lúc này, ở cổng trường Đại học Đông Hải. Phương Nhã đang đứng chờ ở cổng cùng bạn thân.
Là một trong mười hoa khôi khoa Nghệ thuật năm hai, lúc này Phương Nhã mặc váy trẳng, càng tôn lên vẻ trong sáng dễ thương động lòng người.
Không ít người đi qua cổng trường, đều vô thức quay đầu nhìn cô ấy.
Bên cạnh Phương Nhã là bạn thân Hồ Dung, cũng là một nữ sinh viên xinh đẹp tinh tế, nhưng so với Phương Nhã thì kém một chút.
“Phương Nhã, bạn trai cậu tên gì vậy, anh ấy làm nghề gì, năm nay bao nhiêu tuổi rồi, hai người quen nhau thế nào?”
Bạn thân Hồ Dung tò mò hỏi.
Phương Nhã ngượng ngùng nói: “Trời ơi, Dung Dung, cậu hỏi cả trăm lần rồi, không phải đã nói với cậu rồi sao, anh ấy tên Vân Hiên, còn làm nghề gì bao nhiêu tuổi, tớ cũng không biết.”
Hồ Dung kinh ngạc nói: “Cái gì cũng không biết mà cậu đã dám nói anh ấy là bạn trai cậu, cậu chơi cũng quá lớn rồi đấy!”
“Thành thật nói đi, anh ấy đẹp trai lắm phải không? Hay là anh ấy rất giàu? Nếu không sao có thể khiến cậu mê mẩn đến vậy chứ.”
“Đâu có, cậu hiểu lầm rồi!”
Phương Nhã cười nói: “Bọn tớ chỉ là bạn bình thường thôi!”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Dạo gần đây Phương Nhã luôn vô cớ mỉm cười, đôi khi nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ sẽ ngẩn người rất lâu, thỉnh thoảng còn vô tình cười ngây ngô, tình trạng này đối với Hồ Dung mà nói thì không hề bình thường, chắc chắn là đang yêu đương rồi.
Không biết tên con trai nào mà có thể khiến hoa khôi khoa Nghệ thuật như. Phương Nhã mê đắm đến vậy.
Nên Hồ Dung có cả vạn sự tò mò với người đàn ông tên Vân Hiên này.
“Ôi trời ơi bà cô ơi, lại còn bạn bình thường, bạn bình thường mà đáng để cậu
mời đến dự tiệc sinh nhật của cậu à?”
Hồ Dung khoa trương nói: “Cậu biết không lần này Vương Minh Vũ đã bỏ cả vốn gốc ra, đặt phòng riêng ở Hồng Thiên Nga cho cậu, mức chỉ phí tối thiểu cũng vài chục ngàn đấy.”
“Đúng rồi Phương Nhã, tình hình bệnh của mẹ cậu thế nào rồi, hay là cậu vẫn nên đi cầu xin Vương Minh Vũ đi, anh ta thích cậu như vậy, nhà lại giàu có như
thế, cậu cầu xin anh ta, anh ta chắc chắn sẵn lòng cho cậu vay tiền mà!”
Phương Nhã lắc đầu nói: “Tình hình mẹ tớ đã tốt hơn nhiều rồi, hoàn toàn không cần cầu xin anh ta.”
“Lần này tớ để Vân Hiên đến, cũng là để Vương Minh Vũ này tuyệt vọng thôi!” “Để cậu chủ Vương tuyệt vọng, còn bảo không phải bạn trai.”
“Ôi dào, tớ chỉ thấy anh ấy là người tốt, cũng đối xử tốt với tớ, nghĩ thử xem có thể ở bên nhau không, nhưng anh ấy hình như không có ý gì với tớ.”
“Còn có đàn ông nào không có ý với cậu ư, anh ta còn là đàn ông bình thường không?”
Nghe lời nói của Phương Nhã, Hồ Dung kinh ngạc hỏi.
Nghe ý này, Phương Nhã với người đàn ông tên Vân Hiên này mới chỉ vừa quen, chưa tiến đến bước bạn trai bạn gái.
Lần này mừng sinh nhật mới mời Vân Hiên đến, là để kẻ theo đuổi Vương Minh Vũ này tuyệt vọng.
Phải biết rằng Vương Minh Vũ ở Đông Hải cũng coi như nhân vật cấp tiểu bá vương, nhà họ Vương ở Đông Hải cũng được coi là thế lực không nhỏ, bình thường ở trường học oai phong lãm liệt, luôn lái xe sang chảnh ra vào.
Trước khi quen Phương Nhã, bạn gái bên cạnh anh ta thay đổi nhanh như thay quần áo, nghe nói mười hoa khôi của Đại học Đông Hải đã bị hái tám đóa.
Phương Nhã biết, Vương Minh Vũ quả thực thích mình, nhưng cô ấy cũng biết nhân phẩm của Vương Minh Vũ không ra gì, nếu một khi mình cầu xin anh ta, chắc chắn sẽ bị anh ta nắm thóp, biết đâu cả đời sẽ bị hủy trong tay người này.
Cô ấy có thể hiến dâng thân thể mình để cứu mẹ, nhưng cô ấy thà đến khách sạn Đế Hào với một người lạ, cũng không muốn có quan hệ gì với Vương Minh Vũ.
Hai người đang nói chuyện, một chiếc Lamborghini màu xanh từ xa lái tới.
Tiếng gầm rú của động cơ dung tích lớn, từ xa đã thu hút sự chú ý của không ít người.
/105
|